Vô Hạn Thự Quang

Quyển 15 - Chương 6: Ước pháp tam chương




Kết quả của cuộc thử nghiệm thật đáng tiếc, bùn đất từ thế giới hiện thực được đổ xuống mép vực của bán vị diện sẽ bị rơi thẳng vào trong hư không, sau khi thử ngoại trừ bùn đất nham thạch ra thì kim loại, plastic và nhiều loại vật liệu khác, dường như ngoại trừ những vật chất vốn đã tồn tại trong chính bán vị diện này ra thì tất cả các loại vật chất khác được đưa từ bên ngoài vào đều sẽ bị rơi vào trong hư không, điều này khó tránh khỏi sự tiếc nuối, nhưng suy nghĩ kỹ lại, đây đã là tin vui cực lớn.

Phải biết rằng, toàn bộ vị diện này có trời là hình mái vòm và đất là hình vuông, cũng chính là không hề giống với hình dạng hình cầu của quả địa cầu, toàn bộ vị diện chỉ là một mặt phẳng, chiều sâu khoảng một ngàn mét, hiện tại mọi người chỉ có thể nghĩ đến biện pháp duy nhất để làm tăng thêm diện tích của nó, đó chính là đào khoét sâu xuống lòng đất và xây dựng các tòa nhà cao tầng. Dẫu sao dựa theo các báo cáo về tình hình của khối lục địa này mà Sở Hạo đã nhận được, xem ra trên bán vị diện này không có cái gọi là các vấn đề về địa chấn, mặc dù tầng khí quyển có hơi thấp một chút, nhưng việc xây dựng các cao ốc cao hai ba trăm mét thì vẫn không có vấn đề gì, tiếp đến sẽ xây dựng một mặt phẳng không gian dưới lòng đất giống với bề mặt không gian của trái đất, chia thành hơn mười tầng thậm chí nhiều tầng hơn, bởi vì không có yếu tố chấn động và địa lý, vì vậy có thể kỳ vọng trong tương lai, tổng diện tích đất sử dụng của toàn bộ bán vị diện là tương đối rộng lớn, đó là đang nói về mô hình lâu dài trong tương lai, còn trước mắt mà nói, mặt phẳng như vậy căn bản vẫn chưa được tạo ra, vì vậy cũng không cần đề cập đến vấn đề ích lợi của nó.

Huống hồ gì, trong tương lai, không ai có thể biết trước liệu mình phải ở lại trong bán vị diện này trong bao lâu, và đợi đến khi nào mới có thể tiến hành giao lưu hàng hóa và vật phẩm với các thế giới bên ngoài, chỉ e rằng dù số lượng vật tư cực lớn được vận chuyển chất đống vào trong bán vị diện, dựa theo tổng số người mà Sở Hạo muốn dung nạp mà nói, cũng sớm muộn trở thành miệng ăn núi lở, bởi vì chúng không có khả năng tái sử dụng. 

Nhưng sau khi nhận được tin tức tốt lành này, tương lai sẽ... có rất nhiều triển vọng, vì sao ư? Bởi vì diện tích đất trên bề mặt được tăng lên, cũng đồng nghĩa với việc sau khi nhân loại đã sử dụng một phần đất đai cần thiết cho nhu cầu sinh hoạt, phần đất đai còn lại có thể được dùng để trồng trọt, dựa theo năng suất sản lượng lương thực cao nhất của nhân loại ở thời điểm hiện tại mà nói, một mẫu đất có thể mong đợi sản xuất ra được hơn hàng vạn kilôgam lương thực, thậm chí còn nhiều hơn, hơn nữa tiến vào bán vị diện là để tị nạn, chứ không phải để đi du ngoạn hay hưởng thụ, đến lúc đó, tất cả thức ăn đều là đồ cứu mạng, không có lý gì để sử dụng lãng phí, ngoài ra có thể đoán được, trong số những người tị nạn sắp được tuyển chọn này thì những nhân viên công nghệ cao, những nhà khoa học của các quốc gia thì hầu như khẳng định nhất định sẽ được chọn, do vậy, sản lượng thức ăn trong tương lai mỗi ngày sẽ càng được tăng lên, mặc dù khả năng dựa vào diện tích đất ít ỏi như vậy để canh tác và cung cấp lương thực  nuôi dưỡng hơn một tỷ nhân khẩu là không cao, nhưng đây chính là hy vọng, trong vị diện mà có thể tự cung tự cấp, luôn là biện pháp tốt nhất.

"... Năng lượng hạt nhân! Chúng ta phải phát triển năng lượng hạt nhân trong bán vị diện! Chỉ cần xem xét kỹ lưỡng lâu dài, và các trang thiết bị liên quan, năng lượng hạt nhân mới là nguồn năng lượng ổn nhất định và với sạch sẽ nhất thế giới! Còn những loại rác thải, chúng ta hoàn toàn có thể ném trực tiếp vào trong hư không, việc này cũng sẽ không ảnh hưởng đến độ sạch sẽ trong lành trong bán vị diện của chúng ta, dù sao các vị cũng có thể tưởng tượng ra được, trong tương lai chúng ta phải đối mặt với cuộc khủng hoảng năng lượng đến mức nào, huống hồ gì nếu ruộng đất trồng trọt có thể được tái tạo thành công, vậy thì buổi tối cũng có thể dùng ánh sáng mặt trời nhân tạo để tạo nên hiệu ứng nhà kính, việc này cũng sẽ không có chút trở ngại nào, cho nên ta kiến nghị..."

"... Đối với việc báo cáo về sức chịu tải mạnh hay yếu, và độ chắc chắn của đất đai mới được tạo ra, ba ngày sau sẽ được công bố, trước lúc đó, hay là trước tiên chúng ta hãy suy nghĩ về công tác đào móc dưới lòng đất đi, một lần nữa quốc gia của tôi trịnh trọng đề nghị, hai mươi mét! Nhất định phải kiên cố và bền chắc, hai mươi mét đúng là con số toàn mỹ..." 

"... Phản đối, cao hai mươi mét là một hành vi phạm pháp đối với nhân loại! Độ dày năm mét, cộng thêm kết cấu cơ học không gian được hiện đại hóa nhất, đã đủ để chịu tải, dày năm mét, sau đó dùng bùn đất moi ra này sẽ có thể tạo ra một vùng đất trên bề mặt mới rộng ít nhất bằng nửa cái bán vị diện này, ngài đây là một tên tội phạm!"

"... Quốc gia của tôi vẫn giữ nguyên lập trường, vẫn cho rằng mười mét mới là hợp lý nhất..."

"... Hai mươi mét! Các người đây đều có tư tưởng bảo thủ, đi theo chủ nghĩa lệch lạc, các người..." 

Sở Hạo hơi bị nhức đầu, một mặt là đã lâu lắm rồi hắn không ngủ, tính tới thời điểm này, đã có nhiều người lãnh đạo của các quốc gia thay phiên nhau đi ngủ, nghỉ ngơi, lúc này một vài quốc gia đã thay thế các viên chức chính phủ của nước họ và đang tranh luận cãi cọ với các bộ trưởng về vấn đề cải tạo phân chia các tầng dưới đất thành hai mươi mét, mười mét, hay năm mét, Sở Hạo đang cảm thấy quá nực cười, thật sự vấn đề này giống như việc tranh luận đậu hũ ngọt hay đậu hũ mặn, hắn cũng không muốn lãng phí thời gian của mình vào vấn đề này, cho nên hắn lập tức dứt khoát nói rằng: "Dừng lại đi! Thời gian bây giờ cũng không dành cho các ngài tới đây để luận chiến, các quý ông và quý bà, thôi những cuộc phân tranh về các chính sách, phân tranh giữa các quốc gia, thậm chí phân tranh về dân tộc của các vị lại đi, sau khi đến bán vị diện rồi, có thể không có những chuyện như vậy nữa đâu, các ngài đã muốn tranh cãi ầm ĩ như vậy, vậy thì bây giờ lập tức bàn bạc một chút đến việc thành lập chính phủ của bán vị diện trong tương lai, các vị thấy thế nào?"

Sở Hạo vừa nói những lời này, toàn bộ gian phòng nhất thời im bặt không một tiếng động, sau đó lập tức lại trở nên huyên náo, khung cảnh trở nên vô cùng hoảng loạn, những người lãnh đạo của một số quốc gia đã đi ngủ, khẩn cấp bị đánh thức, và khẩn trương chạy đến, vân vân… Khẳng định không có bất kỳ một quốc gia nào dám vắng mặt trong buổi họp quan trọng như vậy trong thời khắc này.

Tuy nhiên một số viên chức của các quốc gia lập tức bày tỏ ý kiến quan ngại như mở cuộc hội nghị vào lúc này là có thích hợp hay không, dù sao cũng chưa có sự hiện diện đầy đủ của tất cả những người lãnh đạo quốc gia trên toàn thế giới, hội nghị cũng không phải do Liên Hiệp Quốc tổ chức, như vậy có hợp pháp hay không? Là có thích hợp hay không? Còn nói gì đến bán vị diện là toàn bộ nhân loại... 

Dĩ nhiên, chỉ có một số ít những quan viên của một vài quốc gia tỏ thái độ như vậy, trên thực tế, Sở Hạo căn bản không cần nói gì thì tất cả các thủ lĩnh của các nước lớn ở đây đã lập tức lạnh lùng chế giễu đám người này, tuy đúng là chuyện này cũng không công bằng, nhưng ở địa cầu, ở xã hội hiện đại, thậm chí cái được gọi là chủ nghĩa nhân đạo, thậm chí là cái được gọi là văn minh hiện đại, khi đến ngày tận thế, vẫn là mạnh ai nấy lo, huống hồ trong tình huống trước mắt mà nói thì bán vị diện vốn dĩ đã không thuộc về bất kỳ một quốc gia nào, mà thuộc về tổ chức Kẻ Phản Nghịch, trên thực tế nó thuộc sở hữu của riêng Sở Hạo, tất nhiên, những người ngoài tổ chức cũng không hay biết điều này, mặc dù nó chỉ dành riêng cho tổng bộ của tổ chức Kẻ Phản Nghịch, và nó cũng chẳng liên quan gì đến toàn bộ nhân loại, nhưng cách làm của Sở Hạo đã gần như chí công vô tư, cho dù ai có muốn ý kiến gì cũng không được, huống chi việc kiến thiết bán vị diện để cho nó có thể chịu tải được nhiều người hơn, và việc vận chuyển một số lượng lớn nguyên vật liệu, đòi hỏi một số lượng lớn nhân lực, và những phát minh khoa học công nghệ tiên tiến nhất của mỗi quốc gia, tất cả những việc này đều chỉ có thể được tiến hành bởi các cường quốc và các quốc gia lớn trên thế giới, các nước nhỏ không có khả năng, căn bản cũng không có cách nào xây dựng xong bán vị diện trong khoảng thời gian một tháng.

Sở Hạo muốn cố hết khả năng để cứu tất cả người, nhưng hắn thật sự không phải thánh mẫu quyền năng, hắn sẽ phải chọn lựa, sẽ phải quyết định bỏ rơi, đây là hành động của chính hắn, hơn nữa còn là hành động nhất quán, nếu cần thiết, hắn sẽ bỏ rơi toàn bộ dân chúng của tất cả các quốc gia nhỏ yếu và nghèo đói, không phải bởi vì bọn họ có tội, nhưng hy sinh vứt bỏ bọn họ thì có thể cứu vớt được nhiều nhân loại hơn, chỉ vậy mà thôi.

Như chính hắn đã từng nói với Trương Hằng và các đồng đội, khi cần thiết, hắn có thể bỏ mặc bất kì kẻ nào, cuối cùng, hắn sẽ sẵn sàng bỏ luôn chính mình, chỉ cần có thể đạt được kết quả tốt nhất, hắn sẽ không oán hận và không hối tiếc! 

Đây chính là lúc như vậy, vì để có được nhiều nhân lực và vật lực nhất đến hỗ trợ và kiến thiết bán vị diện, và nhu cầu cần thiết một số lượng cực lớn lương thực, nguồn năng lượng, các loại vật tư cơ bản, đồng thời còn cần đến mộ số lượng lớn những người bốc xếp có nhiều kinh nghiệm và các phương tiện và công cụ vận chuyển, bất kể là máy bay vận tải có tải trọng lớn, hay ca-nô cỡ lớn, chắc chắn tất cả những thứ này là rất cần thiết, mà chủ nhân sở hữu những thứ này, chỉ có thể là các quốc gia lớn và các cường quốc trên toàn thế giới, trên thực tế, lại nói thẳng tuột ra một chút, chính là ngoại trừ năm quốc gia bất hảo, năm đại thành viên thường trực của Hội đồng bảo an Liên Hiệp Quốc, cộng thêm một vài các cường quốc và quốc gia lớn mới có thể đáp ứng được, vì vậy không thể nào có chuyện yêu cầu bọn họ đến bỏ hết công sức ra để kiến thiết, sau đó lại đi thu nhận một lớn số lượng dân chúng của các nước nhỏ yếu hay nghèo đói, nếu quả thật phải nói ra, đây mới là sự không công bằng lớn nhất.

"Nếu các vị đều đã đến đông đủ, vậy thì vấn đề tiếp đến chúng ta cần thảo luận... Nói chính xác là, trước khi việc xây dựng các kho bãi trong giai đoạn đầu tiên được hoàn tất, và trước khi phát sinh ra thêm nhiều những vấn đề khác cần được thảo luận, vấn đề cuối cùng cần được thảo luận nội trong ba ngày, đó chính là việc thành lập chính phủ của bán vị diện. "

Sở Hạo vừa nói đến đây, nhìn sơ qua tất cả mọi người ở đây một hồi, sau đó mới tiếp tục nói: "Tôi có ba yêu cầu, trừ những thứ yêu cầu này ra, những chuyện liên quan khác đến việc thành lập chính phủ thì các vị tự mình quyết định, yêu cầu thứ nhất là, tương lai trong bán vị diện nhân loại chỉ có thể thành lập duy nhất một tổ chức chính phủ, không cho phép bất kỳ hành vi phân nhánh chính phủ nhân loại nào, cho dù là về tôn giáo, dân tộc, chủ nghĩa, trong bất kỳ tình huống nào cũng không được phép có hành vi phân tách, một khi phát hiện bất cứ trường hợp nào, vậy thì đội quân Luân Hồi, thậm chí là tổ chức Kẻ Phản Nghịch sẽ tự ra tay tiêu diệt, sau khi nhân loại tiến vào bán vị diện, trong tương lai có, và sẽ chỉ có thể có một chính phủ duy nhất, đây là yêu cầu mấu chốt." 

"Yêu cầu thứ hai, mặc dù cũng không biết chính xác việc chúng ta cần phải tị nạn trong bán vị diện này trong bao lâu, hay có còn cơ hội để trở về địa cầu hay không, hay có thể tiến hành di dân đến những vị diện mới hay không, nhưng chúng ta cần sớm chuẩn bị, bởi vì vấn đề cấp bách và để tiết kiệm thời gian, ứng cử viên chính phủ đầu tiên do chính phủ các nước hiệp thương giải quyết, mỗi nhiệm kỳ sẽ kéo dài trong khoảng thời gian là năm năm, từ nhiệm kỳ thứ hai trở đi, sẽ do tất cả dân chúng đi bỏ phiếu để bình chọn."

"Yêu cầu thứ ba, việc tuyển chọn ứng cử viên của chính phủ đầu tiên sẽ được quyết định dựa trên công lao mà mỗi quốc gia đã cống hiến cho bán vị diện, việc này có quan hệ trực tiếp tới số dân chúng của nước đó được cho phép tiến vào chỗ tị nạn, sau đó mỗi một đợt tuyển cử sẽ do toàn bộ nhân loại đi bỏ phiếu để bình chọn, nhưng sự hiện diện của dân chúng của bất kỳ một quốc gia nào sau khi tiến vào trong bán vị diện, bất luận chính thể trong tương lai là nghị viện, hoặc là đảng phái, hoặc là bất kỳ chính thể nào khác, dù giỏi hay kém thì nhân viên nước đó nhất định phải có ít nhất một địa vị chính trị."

"Trên đây là ba yêu cầu của ta." 

Sở Hạo nhìn tất cả các vị lãnh đạo ở đây, trầm giọng nói, sau đó hắn chợt nhớ tới người Digan, và khả năng xuất hiện kì thị chủng tộc gì gì đó trong bán vị diện trong tương lai, dành cho mỗi quốc gia ít nhất một ghế chính trị trong chính phủ tương lai, việc này không thể thay đổi thế yếu của cộng đồng dân tộc yếu thế, nhưng ít nhất sẽ không bị xem như thứ rác rưởi lợn chó không quan trọng, hắn thở dài một tiếng và cũng không nói thêm gì nữa.

Chuyện tương lai, thì phó mặc cho tương lai từ từ thay đổi đi, hiện tại hắn chỉ muốn cứu được càng nhiều càng tốt...

Hắn chỉ có thể như vậy...