Vô Hạn Thự Quang

Quyển 15 - Chương 5: Ngạc nhiên mừng rỡ




"... Dựa theo kết quả khảo sát đo lường thu được, điều kiện trọng lực ở đây giống khoảng chín mươi phần trăm so với trọng lực trên trái đất, phát hiện trọng lực ở giữa khối lục địa là lớn nhất, ở xung quanh thì trọng lực nhỏ hơn, nhưng sự chênh lệch không quá 1%, coi như nằm trong ngưỡng chấp nhận được, có thể dễ dàng cho qua."

"... Dò xét sơ bộ, nguồn nước là nước chảy tuần hoàn, nhưng cũng không phát hiện ra phương thức tuần hoàn, kiểm tra đo lường bằng cách thả các hạt hữu cơ vào nước, kết quả số lượng hạt đã bị giảm thiểu rõ rệt, chưa tìm hiểu được phương thức vận hành tuần hoàn của nguồn nước đang chảy trong bán vị diện, lượng nước lưu thông dự đoán cũng không nhiều, trong tình huống đưa vào khai thác và sử dụng, muốn giữ cho nguồn nước sạch sẽ mà chỉ dùng phương pháp tuần hoàn tự nhiên của nguồn nước, tối đa chỉ có thể đủ cung cấp cho ba mươi triệu người sử dụng, nếu vượt qua ngưỡng dân số này thì có khả năng nguồn nước này sẽ dần dần tích lũy ô nhiễm, đến cuối cùng hoàn toàn không thể sử dụng được nữa, vì vậy kiến nghị phải xây dựng nhiều các nhà máy xử lý nước thải, nhưng nghĩ đến việc xây dựng như vậy sẽ chiếm nhiều diện tích nên một chuyên gia khác đã kiến nghị chỉ xây dựng duy nhất một nhà máy xử lý nước thải cực lớn và xây dựng đường ống ngầm để tập trung thu gom và xử lí nước thải..."

"... Thời gian ngày và đêm luân phiên hầu như giống với thời gian trên trái đất, ánh sáng chiếu xuống ấm áp, không quan sát được sự tồn tại của bất kì một tầng mây nào, dự đoán sơ bộ sẽ không xuất hiện khí trời khi mưa xuống, còn về nhiệt độ môi trường, ban ngày nhiệt độ khoảng từ hai mươi tám đến ba mươi độ, buổi tối từ hai mươi đến hai mươi hai độ, điều kiện môi trường tương ứng thích hợp..." 

"... Từ kết quả của việc thăm dò, khi quan trắc trong thời gian ngắn phát hiện tỉ lệ phần trăm dưỡng khí oxy trong không khí từ trên cao xuống dưới có biến động thay đổi rất nhỏ, tuy là biến động thay đổi cực nhỏ, hiện nay tổng số người trong bán vị diện là hơn sáu mươi bốn ngàn người, khảo nghiệm sơ qua tổng sản lượng không khí trong toàn bộ bán vị diện thì phát hiện không khí cũng đang có quá trình tự tuần hoàn của nó, nhưng cũng không phát hiện bất kỳ loại thực vật nào tồn tại trong bán vị diện, sơ bộ ước đoán có thể giống với nguồn nước của bán vị diện, cũng không biết phương thức của quá trình tuần hoàn tự làm cho trong lành trở lại, dựa theo tính toán hiện tại đối với tổng lượng không khí của bán vị diện, thì không khí trong bán vị diện tối đa chỉ có thể cung cấp đủ cho khoảng ba mươi triệu người sử dụng, một khi vượt quá mức số người này, hàm lượng dưỡng khí oxy trong không khí sẽ liên tục bị giảm xuống, tình huống này vô cùng nguy hiểm nếu không biện pháp nào để gia tăng khả năng tuần hoàn của không khí trong bán vị diện, như vậy kiến nghị xây dựng thêm nhiều những hệ thống tuần hoàn dưỡng khí oxy nhân tạo, không đề xuất trồng một số lượng lớn các thảm thực vật vì vấn đề chiếm nhiều diện tích không gian là điểm quan trọng cần được cân nhắc, nhưng vì phải bảo tồn tính đa dạng của sinh vật, và bảo tồn các chủng loại thực vật của trái đất, vẫn kiến nghị nên xây dựng một vườn cây tập trung, đối với các loài động vật, cũng có thể áp dụng kiến nghị này để kiến tạo một vườn thú tập trung..."

"... Báo cáo việc kiểm tra đo lường về cấu tạo và tính chất của đất đai, phân loại kết cấu của bán vị diện..."

"... Báo cáo việc đo đạc lại tổng diện tích của bán vị diện..." 

"... Báo cáo về việc dò xét khoáng sản trong bán vị diện..."

"... Báo cáo về mức độ phóng xạ bên ngoài tầng khí quyển của bán vị diện..."

"... Báo cáo về việc thăm dò tầng thấp nhất của bán vị diện..." 

"... Báo cáo… bán vị diện..."

Từng bản sao của những bản báo cáo liên tục được gởi đến, lúc Sở Hạo và những người đứng đầu của các quốc gia thức thâu đêm suốt sáng bàn bạc tranh luận nói chuyện với nhau, thì năm đội đi khảo sát bán vị diện của năm đại biểu của các thành viên thường trực của Hội đồng bảo an Liên Hiệp Quốc đã hoàn tất các báo cáo về các hạng mục, thời gian từ lúc Sở Hạo trở về cho đến lúc này đã hơn ba mươi tiếng đồng hồ, nói cách khác, cuộc tranh luận bàn bạc của hắn và những nhà lãnh đạo của các nước của đã diễn ra kéo dài ít nhất hai mươi tiếng đồng hồ, không có bất kì khoảng thời gian giải lao nào ngoại trừ thời gian cần thiết để ăn ra, bình quân tuổi tác của các lão thành ở đây đã ngoài sáu mươi tuổi nhưng quả thực tinh lực rất dồi dào, quả thật rất đáng nể phục. Lúc xử lý các memes, Sở Hạo cũng đã từng trải qua một tuần hầu như không ngủ, vì vậy việc này đối với hắn cũng chẳng là vấn đề gì, đúng là như vậy, lúc đang thảo luận, các loại báo cáo cứ lần lượt được đưa đến, vì vậy những điểm quan trọng cần được thảo luận đã mỗi lúc lại càng nhiều hơn.

"... Liên quan đến vấn đề kiến tạo các tầng dưới lòng đất, quốc gia của tôi vẫn kiến nghị cứ mỗi 20 mét lại chia thành một tầng, các vị, đây là vì trong tương lai chúng ta không biết sẽ ở chỗ tránh nạn trong bao lâu, thậm chí là quê hương, nếu khoảng cách độ sâu của mỗi tầng cách nhau mười mét, tôi vẫn lo lắng đến vấn đề sụt lún, về mặt chất lượng cũng..." 

Người đang nói chuyện lúc này chính là một quan chức nào đó của nước Nga, theo truyền thống từ trước đến nay của nước Nga, hiện tại các công trình kiến trúc được xây dựng trên nước Nga đều là những kiến trúc to lớn và theo phong cách cứng rắn, nói đơn giản hơn, chính là bất luận xét ở góc độ nào cũng đều nhận thấy nó cồng kềnh quá mức, không hề có chút thẩm mỹ của không gian kiến trúc nào, nhưng về chất lượng quả thực đã được đánh giá rất cao, có thể so sánh các công trình này trực tiếp với các pháo đài quân sự, chí ít sự nhận thức trong tâm trí của Sở Hạo đối với bán vị diện cũng có thể trực tiếp nói cho hắn biết điểm này, ngay cả khi dùng bom để oanh tạc các công trình kiến trúc của nước Nga, ước đoán tối đa cũng sẽ làm cho chúng bị thủng ở một vài chỗ, nhưng thật sự rất khó để đánh sụp xuống.

Sau khi năm đại đội và các đồng minh của bọn họ, những tổ nhỏ của bọn họ hợp thành năm đội kiến trúc cỡ lớn tiến vào bán vị diện, số nhân viên của năm đội đầu tiên đã đạt đến hơn sáu vạn người, ở năm khu vực phân biệt đã được Sở Hạo hoạch định, tiến hành xây dựng các kho chứa đựng hàng hóa và vật phẩm, đồng thời, những vấn đề liên quan đến việc xây dựng dưới lòng đất cũng bắt đầu được đưa vào chương trình nghị sự, ước đoán số định mức kiến trúc của giai đoạn thứ hai chính là vấn đề đào móc không gian bên dưới lòng đất và việc xây dựng các sơ sở hạ tầng trên mặt đất khác.

"... Quả thực đúng như các quý quốc đã nói, việc kiến thiết bán vị diện liên quan đến vấn đề duy trì sự sinh tồn của nhân loại, cho nên những vấn đề này không thể không suy nghĩ thận trọng, nhưng ở đây cũng xin các quý quốc ghi nhớ một điều, đó chính thời gian của chúng ta không còn nhiều, chuyện phải tính đâu ra đấy trong khoảng thời gian một tháng tương đương với ba mươi ngày, mà bây giờ chúng ta chỉ còn lại có hai mươi tám ngày và hai mươi hai giờ, dự tính việc tiến hành xây dựng kho dự trữ trong giai đoạn đầu này, ngay cả khi sử dụng mẫu thiết kế tân tiến nhất, nhanh nhất của các quốc gia, và với số lượng lớn những nhân lực và vật lực chồng chất, chúng ta cũng cần tốn ít nhất trên dưới ba ngày mới có thể xây dựng xong, đây cũng chỉ là việc xây dựng kho bãi dự trữ trong giai đoạn đầu tiên, tổng diện tích chỉ có thể chứa đựng được số lượng nguyên vật liệu đủ cho năm mươi triệu người sử dụng trong vòng một tháng, so với tổng số lượng nguyên vật liệu mà chúng ta cần mà nói, thậm chí số lượng này còn chưa đạt được một phần mười trong số đó, lại phải tốn ít nhất ba ngày, thậm chí còn tốn nhiều thời gian hơn, vậy thì ở đây, tôi xin hỏi ý kiến của các quý quốc, chúng ta còn có khả năng đào móc sâu xuống hai mươi mét phía dưới lòng đất hay không, sau đó lại xây dựng thêm các công trình để sinh sống dưới đó sao? Không! Chúng ta không có thời gian này, không có năng lực này, mà quý quốc kiến nghị tăng chiều sâu lên thành hai mươi mét, mà cho dù chỉ sâu mười mét như nước Z đã đề xuất, những điều này đều không phù hợp với tình hình thực tế của chúng ta, quốc gia của tôi cho rằng, chiều sâu năm mét là khá phù hợp! Đây là dựa vào khoa học, bây giờ xin mời người được trao giải Nobel..." 

Người đang nói chuyện lúc này chính là viên chức của nước Mỹ, lúc vừa nói chuyện hầu như đã lập tức đối đầu trực tiếp với nước Nga, dĩ nhiên, trong lòng tất cả mọi người ở đây đều biết rõ, nước Mỹ và nước Nga ngay từ đầu đã không hợp nhau, trong bất kỳ tình huống nào đều là anh mà tán thành thì tôi sẽ phản đối, tôi tán thành thì ngay lập tức anh lại phản đối, tóm lại là luôn luôn đối nghịch nhau, còn chuyện độ sâu đào móc cho dù là hai mươi mét, mười mét, hay chỉ năm mét, những chuyện này kỳ thực mà nói cũng chỉ là vấn đề nhỏ.

Sở Hạo im lặng lắng nghe, trầm lặng xem xét những công văn báo cáo này, có vài số liệu trong các bản báo cáo mà ngay cả hắn cũng không hiểu rõ, quả thật, hắn là chủ nhân của bán vị diện, có thể trực tiếp chứng kiến toàn bộ các sự việc trong bán vị diện, cũng có thể hiểu cặn kẽ nhiều quy luật và hiện tượng trong đó, nhưng vào lúc này lập tức giống như người vừa nhặt được một quả bóng, có thể nhìn thấy và sờ nắn nó, nhưng hắn đâu thể nào biết được đường kính chính xác? Trọng lượng chính xác của quả bóng? Và quả bóng được tạo thành từ những vật liệu gì? Những thứ này đều cần chuyên gia để tiến hành nghiên cứu và đo đạc, mà càng biết thêm nhiều thứ, lại càng nhận ra hiện tại đang phải đối mặt với bao nhiêu khó khăn trắc trở.

Đầu tiên là vấn đề về nhân khẩu, đây cũng không phải là con số hàng ngàn, hàng vạn, hàng triệu, thậm chí là hàng trăm triệu hay thậm chí còn hơn cả tỉ người, đây là một dạng khái niệm gì? Nói cách khác, giống như việc đưa toàn bộ dân chúng của nước Z tập trung đến một vùng đất có diện tích lãnh thổ lớn như Đài Loan, hơn nữa không thể tiến hành giao lưu tài nguyên và hàng hóa với thế giới bên ngoài, chí ít trong khoảng thời gian ngắn thì chưa có biện pháp nào để có thể thực hiện được, ngay cả khi chưa bàn đến vấn đề đất đai nhiều hay ít, xét trên ba nhu cầu cơ bản của con người là không khí, nước và thức ăn, muốn thỏa mãn nhu cầu của toàn bộ dân chúng nước Z về lượng không khí, nước và thức ăn, đây rốt cuộc cần phải sử dụng đến một số lượng cực kỳ lớn đến mức nào? Thực sự nếu không tính thì không biết, nếu tính ra thì sẽ bị dọa cho giật mình. 

Trước tiên hãy lấy toàn bộ dân số của nước Z để tính toán sức chịu tải nhân khẩu của những người di tản, lấy toàn bộ tất cả những món thực phẩm chính, thực phẩm phụ, đường, dầu ăn gì gì đó ở bên trong, vậy thì một ngày hầu như phải tiêu thụ một triệu tấn thức ăn, có thể có rất nhiều người cũng không hề biết khái niệm một triệu tấn thức ăn rốt cuộc là bao nhiêu, vậy thì dùng một phương thức khác để tiến hành quy đổi, tải trọng của một toa tàu hỏa xấp xỉ khoảng từ 60 tấn đến 65 tấn, vậy thì khoảng hơn một vạn sáu ngàn toa tàu mới có thể chuyên chở hết, chiều dài mỗi toa tàu khoảng từ mười hai đến mười lăm mét, vậy suy ra, nếu dùng các toa tàu hỏa để bốc xếp và vận chuyển thức ăn, chiều dài có thể đạt đến hơn hai trăm kilômét!

Vừa rồi viên chức nước Mỹ đã đề cập đến, các dãy kho bãi được xây cất hoàn tất trong vòng ba ngày, tổng diện tích toàn bộ, ước đoán đủ cho những người này ăn trong một ngày...

Không cam tâm, quả thật không cam tâm... 

Trong lòng Sở Hạo đang tuôn tràn loại cảm giác không cam tâm này, hắn muốn bảo vệ thế giới, hắn muốn cứu vớt dân chúng, nhưng thế giới sắp bị diệt vong, mà hắn chỉ có khả năng cứu được một phần tư trong số đó, thậm chí còn ít hơn...

Liền vào lúc này, bỗng nhiên có một lá thư điện tử báo cáo đã được mã hóa và truyền qua mạng, không chỉ riêng Sở Hạo nhận được, mà tất cả những người lãnh đạo đang ngồi ở đây cũng đều nhận được nó, hơn nữa bên cạnh bức thư có biểu tượng con dấu màu đỏ, cũng tức là thư báo cáo này rất đặc biệt và cực kỳ khẩn cấp, trong lòng tất cả mọi người ở đây nhất thời đều rất căng thẳng, bởi vì... công văn xuất hiện kiểu như vậy có khả năng, hoặc là sẽ báo cáo về những tai họa lớn, ví dụ như một công trình kiến trúc bị đổ sụp, nổ tung, hay đất bị sụt lún gì gì đó, một lúc chết hàng ngàn người, trường hợp xảy ra rủi ro nguy hiểm đến tính mạng trong bán vị diện sẽ đủ để ảnh hưởng đến toàn bộ việc quyết định sách lược trong mọi tình huống, đột nhiên, tất cả mọi người đều im lặng, nín thở, không một tiếng động nhìn vào công văn kia, nhìn một lát, nét mặt của tất cả mọi người đều lộ ra vẻ ngạc nhiên vui mừng, không, không chỉ vui mừng, chính xác hơn là, vui mừng đến mức muốn phát điên mới đúng.

Hiện nay các tập đoàn xây dựng ở bán vị diện, trong đó có một đoàn trực thuộc tổ chức Kẻ Phản Nghịch, lúc trước bọn họ đã nhận được mệnh lệnh của Sở Hạo, thử tiến hành đào móc không gian dưới lòng đất trước, xem xét thử các phương án đào móc với các độ sâu năm mét, mười mét, hai mươi mét, trong thời khắc đó, số bùn đất được moi ra chưa có biện pháp nào để xử lý, sau đó khi vô tình đi ngang qua một đoàn kiểm tra đo lường, một nhân viên trong đó đã nảy sinh ra một ý tưởng đột phá, thử dùng một chuyến xe tải để vận chuyển số bùn đất đó đưa đến bờ vực của khối lục địa, sau đó đổ xuống, mục đích của việc làm này là muốn xem thử có thể vứt các loại rác rưởi không còn có thể tái chế được vào trong không trung hay không, sau đó, ngay trước mắt mọi người, một vùng đất liền mới đã được tạo ra, diện tích đất không lớn, cũng chính là khối đất liền được tạo ra từ một xe tải bùn đất đó, độ dày của khối đất hầu như chỉ khoảng nửa mét, nhưng đã có thể chịu tải nổi trọng lượng của một thanh niên trưởng thành dẫm đạp lên mà không hề bị sụt lún... 

"Ngay lập tức!"

Trước tiên Sở Hạo cũng thông qua mạng ra lệnh cho các thành viên của tổ chức Kẻ Phản Nghịch: "Xúc bùn đất trên hòn đảo nhỏ rồi đưa vào trong bán vị diện, thử tiến hành việc mở rộng lục địa!"

"Lập tức tiến hành! Ta muốn biết kết quả trong vòng một giờ!"