Vô Hạn Thự Quang

Quyển 14 - Chương 5: Giáo điều cuối cùng!




Muốn tiến vào trong Vùng Đất Cây Nấm không phải chỉ cần nói một câu đơn giản, sau đó mặc trang bị vào là xong, mọi chuyện đâu có đơn giản đến thế. Vùng đất này được coi là nơi bùng phát Memes diện rộng có uy hiếp lớn nhất từ trước đến nay, hơn nữa đến bây giờ vẫn còn tồn tại, thế nên muốn đi vào trong đó cần phải qua được bốn bước thủ tục.

Đầu tiên là chứng thực thân phận. Không phải ai cũng có thể đi vào trong vùng đất này, nơi đây có hàng phòng vệ là điểm ngắm bắn tầm xa và súng laser tự động hoạt động trong mọi thời tiết và xuyên suốt hai mươi bốn tiếng đồng hồ, thêm vào đó là ít nhất bảy cái vệ tinh giám sát trên không trung hai mươi bốn trên hai mươi bốn. Vào thời khắc nguy hiểm nhất, ví dụ như lúc có quân đội quy mô lớn muốn cưỡng chế đột phá vòng ngoài thì bên trong căn cứ vòng ngoài của Vùng Đất Cây Nấm này sẽ có ít nhất năm vũ khí hạt nhân luôn sẵn sàng cho nổ bất cứ lúc nào.

Bước chứng nhận thân phận thứ nhất bắt buộc phải thông qua sự chấp thuận đồng thời của cả “Năm nước lưu manh”, hơn nữa còn phải gửi công văn ghi chép đi, song song đó còn phải ghi vào trong hồ sơ thông tin tuyệt mật của quốc gia, lúc này mới có thể được tiến vào trong.

Bước thứ hai chính là khoảng thời gian xét duyệt dài đến ít nhất là một tháng. Đúng vậy, cho dù đã có công văn của năm nước liên minh và đã ghi chép vào trong hồ sơ thông tin tuyệt mật, nhưng cũng vẫn chưa thể vào ngay lập tức được. Trong khoảng thời gian một tháng này, không chỉ bắt buộc người sẽ đi vào phải tiến hành đủ loại kiểm tra, xét duyệt, đồng thời chụp hình, đối chiếu dấu vân tay, ghi lại DNA… sau đó tiến hành nghiệm chứng qua lại mấy mươi lần với năm nước lớn để tuyệt đối phòng ngừa sự tồn tại của những siêu gián điệp. Kế đó còn phải cho người này tiến hành huấn luyện để ứng phó với các loại tình huống có thể sẽ gặp phải ở trong đó, đồng thời còn một bước quan trọng nhất chính là phải thực hiện một cuộc phẫu thuật đặt bom mini vào trong tim của người này, một khi phát hiện ra bất kỳ một hành động vi phạm quy tắc hoặc có ý đồ đặc biệt nào thì bên tổng bộ sẽ lập tức cho nổ quả bom này ngay.

Bước thứ ba chính là sau khi hai bước trên đều đã xác nhận không có vấn đề gì thì sẽ tiến hành điều chỉnh trang bị lần cuối, người sẽ đi vào phải mặc một bộ quần áo du hành vũ trụ kiểu mới nhất và hệ thống đẩy phản lực liên kết, đồng thời toàn thân từ trên xuống dưới còn có tổng cộng bảy loại vũ khí khác nhau, những trang bị vũ khí cả tầm xa và tầm gần cao cấp nhất hiện nay trên thế giới, chỉ chế tạo những trang bị này thôi cũng đã cần đến cả trăm triệu đô rồi chứ đừng nói chi đến những nghiên cứu có liên quan khác.

Nếu bạn cho rằng chỉ cần thế thôi đã có thể đi vào thì bạn đã lầm to rồi đấy. Vẫn còn một bước cuối cùng nữa, đó chính là ghi nhớ lộ trình và phương hướng mà bạn nên đi. Cũng tức là, con đường bạn đi phải khớp với bản vẽ lộ tuyến mà lãnh đạo đã đưa ra, nhất định phải luôn luôn chắc chắn rằng bạn đang đứng ở bên trong phạm vi tấn công của vũ khí vòng ngoài, một khi vượt ra khỏi lộ tuyến này thì quả bom nằm trong tim của bạn sẽ lập tức phát nổ ngay, không có bất cứ nguyên nhân gì cả.

Đây chính là hiệp nghị phòng vệ ở Vùng Đất Cây Nấm được tổ chức Kẻ Phản Nghịch và “Năm nước lưu manh” định ra trong buổi thương nghị với nhau sau khi Memes Cây Nấm chìm vào ngủ đông. Đương nhiên, tổ chức Kẻ Phản Nghịch của lúc đó vẫn chưa mạnh mẽ được như bây giờ nên trên cơ bản cũng chỉ có thân phận tương đương với một chuyên gia ngoài biên chế mà thôi, người nắm quyền chân chính lúc đó là chính phủ của năm nước lớn.

Mà tình hình hiện nay thì lại đã có một số thay đổi. Theo đà kế hoạch đội quân Luân Hồi của Sở Hạo được đề ra cùng với thông tin về sự tồn tại của tổng bộ tổ chức Kẻ Phản Nghịch bị “phơi bày”, tuy tổ chức Kẻ Phản Nghịch tạm thời vẫn chưa nhúng tay vào việc phòng vệ ở Vùng Đất Cây Nấm, thế nhưng năm nước lớn đã không thể tiếp tục đối xử với tổ chức Kẻ Phản Nghịch như trước được nữa, hơn nữa hiện tại năm nước lớn còn đối xử với tổ chức Kẻ Phản Nghịch chẳng khác gì một chính thể (1) ngang hàng với năm nước lớn.

Theo nguyên lý trên, trừ Trần Hạo Đào ra thì trước mắt Sở Hạo chính là 06 duy nhất của tổ chức Kẻ Phản Nghịch ở vị diện này, thế nên trên cơ bản thì địa vị của hắn cũng tương đương với lãnh đạo hay tổng thống gì đó của năm nước lớn, hắn muốn đích thân vào trong Vùng Đất Cây Nấm sẽ không cần phải chờ đến những một tháng và cũng sẽ không cần bị cài bom vào người. Song song đó, bởi vì tình hình trước mắt là Memes Cây Nấm rất có khả năng sẽ bùng phát lại, thế nên lúc vào trong đó hắn cũng không cần phải dựa theo một bản vẽ lộ tuyến cố định, mà là có thể trực tiếp đi sâu vào trong vùng trung tâm. Thế nhưng đồng thời… việc này cũng càng thêm nguy hiểm!

Trương Hằng bám sát phía sau Sở Hạo, cố gắng ba hồi bật ba hồi nhảy duy trì thăng bằng, thế nhưng việc này rất khó. Trên cơ bản, người bình thường nào chưa trải qua huấn luyện trong một thời gian dài mà mặc quần áo du hành vũ trụ vào thì ngay cả muốn cử động cũng chẳng thể làm được nữa là. Thế nhưng cũng may Sở Hạo và Trương Hằng đều có tố chất cơ thể hơn xa người thường, sau khi thử trong chốc lát thì đều có thể nhún nhảy tiến về phía trước như bình thường.

Trương Hằng vừa nhảy vừa hỏi: “Sở Hạo, Memes Cây Nấm rốt cuộc là thứ gì vậy? Trước đây cậu cũng đã nhắc tới mấy lần rồi, thế nhưng mỗi lần cậu đều chỉ nói có một nửa thôi. Giờ cậu nói cho tôi nghe một chút đi, chứ bằng không nếu như Memes Cây Nấm thật sự đã bùng phát thì tôi rất có nguy cơ không biết ứng phó làm sao đâu.”

Sở Hạo hơi quay đầu lại một chút, hắn trầm ngâm một lúc rồi mới nói: “Không phải là tôi không nói cho cậu biết, có hai nguyên nhân, một là tôi không có cách nào nói cho cậu hiểu được, hoặc là dùng ngôn ngữ tôi có để giải thích cái Memes Cây Nấm này thì cậu có thể xem nó thành… một thứ bán trừu tượng. Hai là Memes Cây Nấm có một đặc trưng rất quan trọng, đó chính là nó có thể thực hiện việc truyền bá dựa trên sự giải thích bằng lý giải, nhận thức và lời nói, thế nên chỉ e nếu tôi cố giải thích cho cậu nghe, một khi tôi giải thích thành công và cậu cũng đã hiểu rõ thì tôi và cậu đều sẽ đồng thời bùng phát Memes Cây Nấm. Đây cũng chính là nguyên nhân khiến tôi cho rằng trước mắt Memes Cây Nấm là dạng Memes có mức độ uy hiếp lớn nhất mà tổ chức Kẻ Phản Nghịch từng gặp phải. Tính truyền bá lớn, tính bùng phát mạnh, tính trí mạng không thể lý giải, đáng sợ nhất là đến cả nghiên cứu cũng không thể cho tiến hành được. Bởi vì điểm chính của nghiên cứu chính là ghi chép và giải thích, mà việc này sẽ khiến cho Memes này bùng phát lan tràn. Memes này… là loại Memes đáng sợ nhất đối với nền văn minh mà tôi từng gặp phải, không có cái thứ hai!”

Trương Hằng giật nảy mình, thì thào nói: “Kinh thế sao? Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại… Cậu thật sự xác nhận chỗ này kinh khủng đến thế ư? Thế nhưng vì sao dự cảm nguy hiểm của tôi chẳng hó hé gì thế này? Cứ như là đang tản bộ giống mọi ngày thôi ấy.”

Sở Hạo hơi ngẩn người ra, bước chân đang nhảy về phía trước cũng dừng lại, suýt chút nữa đã khiến Trương Hằng ở phía sau tông vào người hắn, lúc này hắn mới tiếp tục nhảy về phía trước, vừa nhảy vừa nói: “Có lẽ là do dự cảm của cậu chỉ có tác dụng với nguy hiểm hiện thực mà thôi, mà với Memes thì lại bị vô hiệu. Ví dụ như cậu cũng đã từng đến tổng bộ của tổ chức Kẻ Phản Nghịch, hơn nữa cũng đã đứng rất gần Giáo Điều Cuối Cùng rồi phải không? Chẳng phải lúc đó cậu cũng không cảm thấy nguy hiểm hay sao?”

“Giáo Điều Cuối Cùng? Cậu biết bên trong Giáo Điều Cuối Cùng là cái gì sao?” Trương Hằng bất chợt trào dâng hứng thú, hắn lập tức hỏi: “Chẳng phải cậu đã nói là chỉ có Lăng Tân mới biết thứ có bên trong Giáo Điều Cuối Cùng thôi sao? Sao cậu cũng biết trong đó có thứ gì rồi vậy?”

“Cái gì?”

Sở Hạo lại thình lình dừng bước, lần này Trương Hằng rốt cuộc cũng tông vào hắn. Sau đó, Sở Hạo vẫn không sao cả, thế nhưng Trương Hằng thì đã bị tông bay ra xa, sau đó lăn lộn thẳng một đường, từ khu vực không có một ngọn cỏ ở vùng ven lăn luôn vào cả một biển nấm nằm trong Vùng Đất Cây Nấm. Kế đó, Trương Hằng nhanh chóng đứng lên và hét to: “Cậu làm gì thế hả! Cứ dừng lại hết lần này đến lần khác vậy, không được thì để tôi đi ở đằng trước cho! Cậu tưởng mặc bộ quần áo du hành vũ trụ này trở người dậy dễ lắm sao?”

Sở Hạo lại không hề để ý đến hắn mà chỉ nhảy thẳng đến bên cạnh hắn rồi lập tức hỏi: “Cậu vừa mới nói trước đây tôi đã từng nói là chỉ có Lăng Tân mới biết bên trong Giáo Điều Cuối Cùng có cái gì thôi, tôi thật sự đã từng nói như vậy sao? Nói lúc nào?”

Trương Hằng có hơi ngơ ngẩn đáp lời: “Chẳng phải là sau khi trở về từ The Hobbit sao? Lúc đó cậu đã gặp Lăng Tân ở trong The Hobbit, sau đó lúc trở về thế giới hiện thực, cậu phát hiện Lăng Tân đã biến mất, sau đó nữa thì cậu và Lý Cương Lôi liền bận trong bận ngoài, bận đến muốn tắt thở luôn, hơn nữa các cậu còn không biết bên trong Giáo Điều Cuối Cùng rốt cuộc có thứ gì… Tôi đã nói gì sai sao?”

Sở Hạo thì lại đang run rẩy toàn thân, hắn có một loại cảm giác không rét mà run, bởi vì hắn đã nghe ra hai vấn đề trong lời mà Trương Hằng vừa nói. Một là sau khi gặp Lăng Tân ở The Hobbit, hắn đã xác nhận rằng bản thân không biết Giáo Điều Cuối Cùng là cái gì, hai là ba chữ Lý Cương Lôi này… Lý Cương Lôi cũng là một trong các anh chị em của hắn, lúc đầu hắn tưởng rằng người này đã chết rồi, thế nhưng trong lúc cứu thế ở “Pulse”, hắn lại nhìn thấy Lý Cương Lôi đứng trong đội ngũ của tổ chức CX. Thế nhưng Trương Hằng lại thốt ra cái tên Lý Cương Lôi này?

“Vậy… còn Trần Hạo Đào thì sao?” Sở Hạo chỉ có thể ôm lấy chút chờ mong cuối cùng mà cất tiếng hỏi.

“Trần Hạo Đào?” Trương Hằng đứng đực người ra, hắn khó hiểu nói: “Trần Hạo Đào chẳng phải là cái người mà cậu nói trước đây cứ tưởng là đã chết, thế nhưng sau đó lại phát hiện hắn trong tổ chức CX hay sao? Đúng rồi, trước đây cậu nói là bảo Lý Cương Lôi đến châu Âu, lúc đó cậu gọi nhầm tên có phải không?”

Sở Hạo lập tức lạnh run cả người, thật sự là lạnh đến mức rét cóng, hắn lập cập hồi lâu mới hỏi: “Trương Hằng… đừng đùa với tôi. Mau nói với tôi là cậu chỉ đang đùa đi. Xin cậu đấy, nói với tôi là cậu đang đùa đi, được không?”

Trương hằng lại càng thêm ngây ngẩn, hắn nói: “Đùa giỡn cái gì chứ? Chuyện này cũng chẳng có gì đáng để đùa cả, tôi đã nói gì sai rồi sao?”

“Hết rồi…”

Sở Hạo lập tức cảm thấy hai mắt đang nổ đom đóm, trong miệng không ngừng nếm thấy vị ngọt, cuối cùng không nhịn được nữa mà phun ra một ngụm máu, cả người liền lung lay sắp đổ, thế nhưng hắn vẫn cố kiềm lại không ngã xuống, cơ thể cứ thế mà chao đảo một lúc, hắn liền nói với Trương Hằng: “Trương Hằng, giúp tôi với, tôi cần toàn bộ số điểm thưởng và tình tiết kịch tính hiện có của cậu!”

Trương Hằng lại ngẩn ra thêm một hồi lâu nữa, sau đó hắn lớn tiếng gào lên: “Đùa… đùa gì thế hả! Tôi phải dùng chúng để đổi lấy Thánh y siêu cool mà, Thần Thánh y của tôi còn… còn có… Khốn! Cậu đừng khóc chứ!”

Trương Hằng kinh hoảng phát hiện trên gương mặt bên kia lớp kính của bộ quần áo du hành vũ trụ của Sở Hạo, ngoại trừ máu tươi vừa mới phun ra còn có nước mắt đang không ngừng lăn dài. Hắn đang khóc!

Sở Hạo lắc đầu nói: “Giáo Điều Cuối Cùng chỉ có thể cho một người biết, thứ đó… có hơi giống với trạng thái lượng tử, cậu biết thì sẽ tồn tại, không biết thì sẽ không tồn tại. Mà lúc để cho một người biết chính là lúc an toàn nhất, nếu để cho hơn một người hoặc là một sinh vật trí tuệ biết được thì… thế giới sẽ tiêu tùng. Chỉ cần thời gian một năm mà thôi, cái thế giới này sẽ xong đời ngay, thế giới mà tôi bảo vệ… oa!”

Sở Hạo rốt cuộc đã thật sự khóc nấc lên, đây là lần đầu tiên và cũng là lần duy nhất Trương Hằng trông thấy hắn khóc một cách bất lực và vô tội chẳng khác gì một đứa trẻ như thế. Trương Hằng kinh hãi đến mức chân tay luống cuống, hoàn toàn chẳng thể nghĩ ngợi được gì cả. Ngay tại thời khắc này, một bóng người bất chợt lủi ra từ bên trong Vùng Đất Cây Nấm với một tốc độ cực nhanh, sau đó, khi Trương Hằng vừa tỉnh táo lại thì bóng người đó đã ôm chầm lấy Sở Hạo…

“Đừng khóc, đừng khóc nữa, ngoan nào… Chúng ta có thể mà, em trai à, chúng ta vẫn còn sống đây, chúng ta vẫn có thể phấn đấu, thế nên đừng khóc nhé.”

“… Chị... chị ơi!”

***

(1) Chính thể: hình thức cơ cấu của chính quyền nhà nước.