Vô Hạn Thự Quang

Quyển 14 - Chương 4: Tôi đích thân dẫn đội!




Đây không phải là một chuyện nhỏ!

Sau khi tổ chức Kẻ Phản Nghịch được thành lập, ngoài việc dốc toàn lực đối đầu với tổ chức C ra thì tổ chức Kẻ Phản Nghịch vẫn còn một trách nhiệm quan trọng hơn, đó chính là thu giữ đủ loại Memes, từ đó cứu vớt thế giới này. Mà chính bởi vì hai hành động này nên chính phủ của các quốc gia trên thế giới mới có thể khoan nhượng cho sự tồn tại của tổ chức Kẻ Phản Nghịch, thậm chí là còn trợ giúp cho tổ chức vào một số thời khắc mấu chốt.

Mà trong số các Memes đã được tổ chức Kẻ Phản Nghịch thu về, dạng Memes có thể gây ra hậu quả mang tính hủy diệt chính là Keter. Trước mắt đây là dạng Memes có mức nguy hại cao nhất trong số các loại Memes, tất cả Memes Keter đều có khả năng dẫn đến sự hủy diệt nền văn minh của toàn nhân loại. Thế nhưng trên thực tế, vẫn còn một số lượng cực ít các Memes cấp Keter đều là những Memes cực kỳ nguy hiểm, dẫu sao thì đa số các Memes cấp Keter đều có thể thu giữ hoặc là có cách để tránh né được cả, chỉ cần có thể hy sinh và nắm được quy tắc cơ bản có thể tồn tại của nó...

Thế nhưng trong số các Memes cấp Keter này, có ba loại đặc thù nhất với số lượng cực ít. Những Memes đặc thù này hoàn toàn không thể thu giữ, hoàn toàn không thể tránh né và cũng hoàn toàn không thể ngăn chặn được. Trong đó có một cái Memes đã bị tổ chức Kẻ Phản Nghịch tống khứ ra ngoài vũ trụ vào mấy năm trước, còn một cái Memes thì lại bị tổ chức C thu hồi một cách kỳ lạ, mà cái cuối cùng… thì chính là Memes Cây Nấm. Sau khi loại Memes này bùng phát, cho dù lúc đó tổ chức Kẻ Phản Nghịch đã hy sinh vô số để cố gắng thu giữ nó, thế nhưng bọn họ cũng chưa từng dự đoán tới khả năng nó sẽ dừng lại, lúc đó Sở Hạo thậm chí đã đưa ra dự tính xấu nhất. Thế nhưng không ngờ rằng nó lại dừng lại một cách kỳ tích như thế, sau đó nó vẫn luôn ngủ đông cho đến tận hôm nay. Mà nơi đó cũng đã bị tổ chức Kẻ Phản Nghịch và các nước biết rõ chuyện này phong tỏa và che giấu tuyệt đối, hiện nay đừng nói là con người, đến cả một con ruồi cũng chẳng thể bay lọt vào trong đó nữa là. Trong bán kính một trăm mét xung quanh khu vực đó đã cho sử dụng đủ loại thuốc hóa học sát trùng, trừ cỏ và diệt nấm mới nhất, đồng thời các nước đều có bộ đội quanh năm đóng quân ở bên ngoài, bộ đội cơ động luôn đúng giờ đến tiêu diệt các loài chim bay qua trên bầu trời, bất kỳ một loài côn trùng nào cũng đều được định giờ tiêu diệt. Ngoại trừ khu vực Memes ở gần trung tâm nhất không thể bước vào, xung quanh chỗ đó thật sự là không có một ngọn cỏ nào cả. Nơi đó... là vùng cấm vật sống tuyệt đối...

Ở một nơi như thế... sao có thể xuất hiện vết tích của bất kỳ một vật sống nào được chứ?

Đây thật sự không phải là một chuyện nhỏ. Bởi vì nếu Memes Cây Nấm lại bị kích hoạt lần nữa thì tất cả đều tiêu tùng hết. Dự tính ban đầu của hắn chính là lấy được sức mạnh to lớn ở chỗ Chủ Thần để diệt trừ hoặc là phong ấn Memes Cây Nấm, đồng thời cũng có thể cố hết sức nhanh chóng kiến thiết cho xong bán vị diện. Nói đến cái này, lần này cứu thế thành công, đặc biệt là sau khi đạt được sự công nhận của Thế Giới trong chỗ u minh, thu hoạch mà hắn gặt hái được, thật ra trong mắt hắn có lẽ chúng còn quý giá hơn cả số điểm thưởng và tính tiết kịch tính mà hắn đã nhận được nữa.

Sau khi trở về thế giới hiện thực hắn mới phát hiện ra một chuyện, đó là bán vị diện của hắn không ngờ lại đang bắt đầu chậm rãi mở rộng, đồng thời cũng bắt đầu sinh ra không khí và nước. Chúng được sinh ra bằng cách nào thì hắn còn chưa biết, thế nhưng hắn có thể loáng thoáng cảm nhận được từ sau khi hắn lên ngôi Nhân Hoàng ở vị diện Cuộc Chiến Các Vị Thần thì liền có một loại vật hoặc một loại khí vô hình nào đó, dù sao thì cái thứ vô hình vô chất đó đang bao phủ lấy hắn, mà thứ đầu tiên hắn nhận được chính là tiến trình gia tốc cùng với sự mở rộng của bán vị diện. Mà những thứ này thật ra đều là những chuẩn bị của hắn dành cho Memes Cây Nấm.

Nếu phong ấn không thành công thì liền cho con người trên cả trái đất tiến hành di cư. Bất kể là một thế giới vị diện có khả năng giống với vị diện Cuộc Chiến Các Vị Thần hay là bán vị diện của hắn, tóm lại có thể cứu được bao nhiêu người thì cứ cứu lấy bấy nhiêu người. Đây chính là nguyên nhân hắn cố gắng từ trước đến nay.

Mà hiện tại... nơi bùng phát Memes Cây Nấm ban đầu, nơi hiện được gọi là Vùng Đất Cây Nấm, nơi đó lại xuất hiện dị biến ư?

Hiện giờ việc cứu vớt vị diện Cuộc Chiến Các Vị Thần còn chưa hoàn thành một trăm phần trăm, người bên ngoài vị diện mà đi vào thì chắc chắn sẽ phải chịu sự hạn chế của văn minh chi lý. Có lẽ khả năng họ bị trực tiếp xóa sổ sẽ không lớn lắm, dẫu sao thì hắn cũng là Nhân Hoàng, ở một mức độ nào đó đã được coi như là chúa cứu thế của vị diện Cuộc Chiến Các Vị Thần, thế nhưng trên cơ bản thì người ngoài đi vào sẽ phải chấp nhận tình huống Tử Thần phiên bản suy yếu đến gõ cửa. Hơn nữa cho dù có thể khắc phục được thì muốn đến vị diện Cuộc Chiến Các Vị Thần cũng nhất định phải dùng đến môi giới trung gian là bán vị diện, mà bán vị diện của hiện tại chỉ mới bắt đầu xuất hiện không khí cùng với một số lượng cực ít các thể lỏng có trong khí quyển mà thôi. Trong cả cái môi trường đó, ngoại trừ căn cứ dưới lòng đất ra thì không có nơi nào khác cho con người tồn tại được cả. Hơn nữa nó cũng quá nhỏ, chiếu theo quy mô hiện có thì có thể chứa được một trăm ngàn người có lẽ cũng đã đủ để cảm tạ trời đất rồi...

Không được! Memes Cây Nấm tuyệt đối không thể bùng phát vào lúc này được!

“Tôi sẽ đích thân dẫn đội đến Vùng Đất Cây Nấm trước! Chuyện đi trước viếng thăm châu Âu, do Trần Hạo Đào thay mặt xử lý… Hết.”

Trên chiếc máy bay đang bay đến châu Âu, Sở Hạo cất tiếng ra lệnh, hoàn toàn chẳng quan tâm tới tiếng oán than của Trần Hạo Đào vang lên trong điện thoại. Hắn lập tức gọi tới tổng bộ của tổ chức Kẻ Phản Nghịch, sau đó bảo Trương Hằng lập tức đến gặp hắn ở Vùng Đất Cây Nấm. Dù sao thì cái vận may không chết kỳ lạ đó của Trương Hằng cũng vô cùng quan trọng, hơn nữa mặt nạ xanh lá... sau khi biến thành quái kiệt biến hình, cách thức hành động của Trương Hằng trông ra cũng là kiểu không có logic y như Memes vậy, chỉ là không biết có hiệu quả với Memes Cây Nấm không đây.

Và thế là, vào tiếng đồng hồ thứ bảy kể từ khi nhận được tin tức, Sở Hạo đã đặt chân đến phía ngoài cùng của Vùng Đất Cây Nấm, mà Trương Hằng thì đã đợi ở đó từ lâu. Đồng thời các thành viên thuộc tổ chức Kẻ Phản Nghịch ở đó cùng với các đại diện đến từ các nước đã có mặt ở hiện trường đều đang đợi hắn.

Sở Hạo còn chưa kịp cất tiếng thì một người da trắng dẫn đầu đã nói trước: “Anh Sở Hạo, nghe nói Vùng Đất Cây Nấm xuất hiện dị biến, tổng thống nước tôi đã nhiều lần dò hỏi tình huống cụ thể, hiện tại bọn họ đã mở hội nghị trực tuyến ở bên trong căn cứ rồi, đều đang đợi anh vào đó đấy.”

Sở Hạo gật đầu, hắn lập tức nói với một thành viên của tổ chức Kẻ Phản Nghịch đứng bên cạnh: “Mệnh lệnh tôi đưa ra ở trên máy bay, các bộ đã nhận được chưa? Quân Luân Hồi thế nào?”

Gã thành viên của tổ chức Kẻ Phản Nghịch này liền lập tức trả lời: “Ngoài Sư đoàn Luân Hồi số 6 còn đang trong thời gian nghỉ ngơi sau trận chiến có hai phần ba số binh lính vẫn chưa trở về ra, các sư đoàn Luân Hồi khác đều đã chỉnh đốn xong cả rồi. Đồng thời số súng Gauss mô phỏng được điều chế khẩn cấp ở các căn cứ cũng đã vận chuyển đến ba bộ sư đoàn lớn. Thời gian đến nơi dự tính là… bốn giờ hừng đông.”

Sở Hạo nhìn đồng hồ một chút, giờ là một giờ rưỡi hừng đông. Hắn hơi nhăn mày lại nói: “Mau chóng thúc giục, đồng thời lệnh cho sư đoàn Luân Hồi chuẩn bị sẵn sàng cho chiến đấu và rút lui. Sau đó... thôi bỏ đi, tất cả đợi tôi bàn bạc xong và vào trong xác nhận đã rồi mới quyết định. Tóm lại hãy chuẩn bị sẵn sàng phòng ngự cấp một, ngoài ra... thôi bỏ đi.”

Sở Hạo vốn định dặn dò chuyện Giáo Điều Cuối Cùng, thế nhưng hắn phát hiện nhân viên có mặt ở đây cao nhất cũng chỉ có một thành viên cấp 04 mà thôi, đây là chuyện chỉ có thể dặn dò với thành viên cấp 05 trở lên. Thế nên hắn không hề quay đầu lại, chỉ dẫn theo một mình Trương Hằng bước vào bên trong căn cứ.

Trong một căn phòng bị phong tỏa bên trong căn cứ, sau khi trông thấy những đầu não biết rõ chuyện Memes Cây Nấm của các nước, Sở Hạo đi thẳng vào vấn đề, nói: “Những gì tôi biết được về tình huống xảy ra trên Vùng Đất Cây Nấm cũng chẳng nhiều hơn các vị, cho nên nếu các vị đặt những câu hỏi liên quan đến việc có phải Memes Cây Nấm đã bùng phát lại hay không... vấn đề này tôi không có câu trả lời.”

Tất cả những người có mặt trên màn hình đều trầm tư. Trên thực tế, nơi này trên cơ bản đang có bộ đội tinh nhuệ của mười mấy quốc gia đóng quân, tuy mỗi quốc gia chỉ có mấy trăm người nhưng cộng lại cũng đã có chừng mấy ngàn nhân viên, trước nay họ chưa từng lơ là việc giám sát nơi này. Các thành viên cấp cao của các nước từng trông thấy sự khủng khiếp của Memes Cây Nấm đều tuyệt đối không dám đem sự tồn vong của toàn nhân loại ra đùa giỡn, thế nên Sở Hạo nói không sai, có lẽ những gì họ biết còn cặn kẽ hơn Sở Hạo một chút nữa.

Lúc này, một người da đen trong đó bỗng nhiên hỏi: “Vậy thì xin hỏi anh Sở Hạo, trước tình hình hiện nay, anh có kiến nghị gì không?”

Sở Hạo cũng không chần chừ, lập tức nói: “Đầu tiên là điều tra xem Memes Cây Nấm có bùng phát lại hay không, tình hình bên trong Vùng Đất Cây Nấm rốt cuộc là thế nào, dấu vết hoạt động của con người... tất cả những điều này có liên quan đến tổ chức C hay không, và... hy vọng các vị hãy chuẩn bị sẵn sàng cho trường hợp xấu nhất, có thể bắt đầu phòng bị kế hoạch mà các vị đã chuẩn bị sẵn cho thời khắc cuối cùng rồi đấy. Bất kể là việc cấp tốc đón những học giả cấp cao, nhà khoa học và những nhân vật quan trọng hay là việc rút lui một số ít nhân viên và chuẩn bị phóng vũ khí hạt nhân... những việc này các vị đều có thể bắt đầu được rồi đấy. Bởi vì có lẽ chỉ cần chậm mất một giây thì văn minh của nhân loại sẽ lập tức bị hủy diệt ngay, đây là chuyện mà tất cả mọi người đều không thể dự đoán trước được đâu.”

Tất cả những người có mặt trên màn hình vẫn trầm tư như cũ, mà Sở Hạo thì lại nhìn đồng hồ một chút rồi nói: “Tính từ lúc phát hiện ra dấu vết đến nay, thời gian đã qua ít nhất là khoảng tám tiếng đồng hồ rồi. Theo như thời gian mười ba tiếng bùng phát mà chúng ta nắm được về Memes Cây Nấm thì vẫn còn năm tiếng nữa. Nếu Memes Cây Nấm thật sự bùng phát lại thì phải làm rõ mọi chuyện trước khi thời hạn mười ba tiếng này trôi qua, sau đó lập tức khởi động kế hoạch cuối cùng. Tôi sẽ mở bán vị diện ra... có thể cứu được bao nhiêu người thì sẽ cứu bấy nhiêu người. Sau đó nữa thì, tôi sẽ đi đi về về giữa trái đất và vị diện Cuộc Chiến Các Vị Thần, cố hết sức di dời cư dân. Các vị, đừng trách tôi nói chuyện đen đủi... xin các vị hãy chuẩn bị sẵn sàng cho sự hủy diệt và cái chết đi!”

Dứt lời, hắn liền xoay người đi thẳng ra hướng cửa. Lúc này lại có người lập tức hỏi: “Anh Sở Hạo, chẳng lẽ anh định đích thân vào trong đó sao? Lỡ như...”

“Không có lỡ như! Memes Cây Nấm bùng phát sẽ tuân theo một quy luật duy nhất đó chính là thời gian. Trước khi mười ba tiếng đồng hồ này trôi qua thì tôi có vào trong đó cũng coi như là vẫn an toàn. Dù sao thì chắc hẳn các vị đều đã thấy được thực lực của tôi qua video cả rồi mà phải không? Những cây nấm bình thường đều không thể giết chết tôi được, hơn nữa chỉ có tôi vào trong đó mới có thể có lòng tin tuyệt đối rằng mình có thể trở ra trước khi mười ba tiếng đồng hồ kết thúc thôi. Chẳng lẽ các vị muốn nhìn thấy từng nhóm từng nhóm nhân viên vào trong đó xong rồi chẳng có một người nào trở ra, cuối cùng để lỡ mất thời gian rút đi tốt nhất hay sao?” Sở Hạo chẳng hề quay đầu nhìn lại, hắn vừa đi vừa nói.

Lúc này, gã người da đen đó lại nói: “Nói đến đây thì… không biết anh Sở Hạo có thể lập tức liên hệ với tổng bộ của tổ chức Kẻ Phản Nghịch hay không? Ví dụ như nếu cái vị tên Trịnh Xá kia đến đây thì có lẽ có thể...”

Sở Hạo như cười như không quay đầu lại nhì gã da đen nọ, lập tức nói: “Xin thứ lỗi, bởi vì sự bất đồng trong nguyên tắc của các vị diện và cũng bởi vì thực lực của người kia quá mạnh, nếu hắn đến đây thì có lẽ sẽ dẫn đến một tình huống không lường được nào đó. Nghiêm trọng nhất chính là quy tắc của vị diện bị hỗn loạn hóa, vị diện của chúng ta sẽ bị nổ tung chỉ trong nháy mắt, tất cả đều có khả năng xảy ra. Thế nên tuyệt đối không thể mạo hiểm làm điều này được. Thế thôi... tôi xin phép đi trước đây.”

Kế đó, Sở Hạo không hề quan tâm tới những giọng nói vang lên sau lưng nữa mà đi thẳng ra khỏi phòng. Sau đó hắn bắt đầu mặc quần áo du hành vũ trụ đã được chuẩn bị sẵn, mà Trương Hằng đứng bên cạnh thì lại kinh ngạc nói: “Ê, có cần phải thế không? Bộ chúng ta phải vào vũ trụ à? Sao lại còn phải mặc quần áo du hành vũ trụ thế này?”

Sở Hạo thì vẫn vừa mặc vừa nghiêm túc nói: “Trương Hằng, tôi không đùa đâu... Trong đó... có lẽ còn kinh khủng hơn cả ngoài vũ trụ nữa, nếu Memes Cây Nấm thật sự đã bùng phát...”

“Cuối cùng... tôi không ép cậu theo tôi vào trong đó, thế nhưng...”

“Giúp tôi nhé.”

Trương Hằng gãi gãi đầu, hắn lại sờ lên chiếc mặt nạ bằng gỗ màu xanh lá đặt sát bên của mình rồi lớn tiếng cười ha ha, nói: “Cái đó... là chuyện đương nhiên mà!”

Cùng lúc đó, bên trong Vùng Đất Cây Nấm, một cô gái đang tìm kiếm chủng loại có thể ăn được trong đủ thứ các loài nấm khác nhau. Sau khi tìm được mấy cây, cô vừa ăn vừa thì thào tự nói: “Là ảo giác ư? Lúc trước, trong đám người đó, hình như mình đã trông thấy một 03?”

“Chắc là... ảo giác thôi nhỉ?”