Sau khi Độc Cô Yên Lan rời đi, Vũ Thiên ôm chầm lấy Thảo Vân cảm nhận mùi hương đến từ cơ thể nàng, đôi môi của Vũ Thiên hướng về tai Thảo Vân đạo:
“ Huynh biết muội không nỡ rời xa ta, ta cũng chẳng muốn xa muội nhưng cơ duyên này là của muội có được sư phụ có cùng thiên phú với bản thân mình là chuyện khó khăn rồi huống chi muội và sư phụ muội còn có song tuyêt thiên phú giống nhau.
Muội hãy đi với Độc Cô Tiền bối hai năm sau huynh sẽ tìm đến muội, huynh biết muội sẽ nhớ đến ta khi rời xa ta nhưng muội hãy cố gắng biến nỗi nhớ nhung ấy thành động lực để tu luyện tốt hơn”.
Vũ Thiên đạo tiếp:
“ Còn ta sẽ cố gắng tiếp tục ở lại nơi này để lịch luyện cũng như rèn luyện khả năng chiến đấu của mình, để không còn gặp cảnh nguy hiểm lúc khi vừa mới bước ra động phủ bị Hấp Huyết Tằm tập kích như vậy nữa”.
Nghe được những lời nói từ nam nhân mình yêu, tim Thảo Vân lúc này như chết lặng nàng không muốn rời xa Vũ Thiên một chút nào nàng không muốn chịu cảnh mong nhớ tương tư như hai năm qua kể từ lúc gặp nhau lần đầu.
Nhưng nàng hiểu đi theo sư phụ chính là cách tốt nhất rút ngắn thời gian nàng trở thành cường giả để chứng minh với phụ thân của bản thân mình cũng như giúp Vũ Thiên tìm kiếm và trả thù hung thủ đã tiêu diệt cả Hàn gia.
Sau khi đã suy nghĩ thông suốt, nàng càng ôm chặt hơn Vũ Thiên, đôi gò bồng đào của nàng ép chặt vào ngực Vũ Thiên, hai đôi môi đã kề chặt với nhau từng tiếng
“chùn chụt”
Vang lên như càng làm tăng thêm sự nồng cháy cho nụ hôn ấy, nụ hôn cuối cùng trước lúc chia xa.
Sau khi Thảo Vân cùng Vũ Thiên đã kết thúc hôn nhau, Độc Cô Yên Lan đã xuất hiện xé rách không gian đưa Thảo Vân cùng nàng rời khỏi nơi này.
Vũ Thiên lúc này chỉ có thể lặng yên nhìn theo Thảo Vân nơi vết nứt không gian dần khép lại, bầu trời như cũng hòa cùng nỗi đau chia xa của đôi trẻ cũng đã đỗ một cơn mưa phùn xuống làm khung cảnh lúc này càng thêm đượm buồn.
Đúng lúc này âm thanh trong trẻo luôn vang lên không đúng lúc lại vang lên Tiểu Linh đạo:
“ Người cũng đã đi rồi ký chủ mau bắt đầu quá trình lịch luyện của mình, sau khi hấp thu kỹ năng thạch từ Hấp Huyết Tằm thì ký chủ đã nhận được kỹ năng Hóa Kén Trói Buộc.
Khi thi triển kỹ năng ký chủ sẽ bắn ra từng sợi tơ sắc nhọn đến đối thủ, nếu đối thủ của ký chủ có tu vi thấp hơn hoặc bằng tu vi ký chủ thì những sợ tơ ấy sẽ trói đối thủ thành kén và phong ấn tu vi của đối thủ sau đó hấp thụ đi tinh huyết của đối thủ đồng thời bơm vào cơ thể đối thủ băng độc dẫn đến đối thủ tử vong, ( băng độc sinh ra do trong quá trình dung hợp thiên phú thạch hai thiên phú của ký chủ đã cộng hưởng lẫn nhau sinh ra băng độc kết hợp vào đệ nhất kỹ năng này của ký chủ) còn đối thủ có tu vi lớn hơn ký chủ thì những sợ tơ ấy có thể làm tổn thương địch nhân đồng thời cũng hấp đi tinh huyết của địch nhân làm địch nhân suy yếu đến lúc ký chủ có thể trói đối thủ lại như kén và tiêu diệt đối thủ”.
Nghe được những gì Tiểu Linh đạo, đây có lẽ là lần hiếm hoi Vũ Thiên không chửi Tiểu Linh trong lòng mình, hắn biết nàng đã đi rồi việc hiện tại của hắn là cố gắng khiến bản thân của mình càng mạnh thêm.
Vũ Thiên vội vàng hướng Tiểu Linh vấn đạo:
“ Tiểu linh ngươi có biết nơi đây là nơi nào không”
Tiểu Linh đáp.
“ Theo như thông tin từ hệ thống thì hiện tại ký chủ đang ở ngoại khu của Huyền Vũ Sơn Lâm đảo, nơi đây tập trung rất nhiều yêu thú nhất cấp và nhị cấp rất thích hợp cho ký chủ rèn luyện”
Để Tiểu Linh cho ký chủ biết thêm thông tin về Huyền Vũ Sơn Lâm đảo Tiểu Linh tiếp tục đạo:
“ Huyền Vũ Sơn Lâm đảo tương truyền là nơi thần thú Huyền Vũ tọa hóa, mai của thần thú Huyền Vũ đã hóa sơn, da thịt của Huyền Vũ đã hóa địa hình thành nên Huyền Vũ Sơn Lâm đảo.
Và Huyền Vũ Sơn Lâm đảo cũng là thiên đường của thiên phú yêu thú tại nói đây yêu thú đứng đầu toàn bộ hòn đảo chỉ có một tòa thành duy nhất của nhân loại do thất đại cường giả Tiên cấp tọa trấn.
Huyền Vũ Sơn Lâm đảo được chia thành tam đại khu vực , là ngoại khu, nội khu và cấm kỵ khu.
Ngoại khu là nơi sinh sống của các thiên phú yêu thú từ nhất cấp đến tam cấp, nội khu là nơi sinh sống của các thiên phú yêu thú từ tứ cấp đến lục cấp và cấm kỵ khu là nơi sinh sống của các thiên phú yêu thú từ thất cấp trở lên.
Đáng lẽ nhân loại sẽ không được xuất hiện tại nơi đây, nhưng thiên phú yêu thú tộc cũng như nhân loại đều muốn rèn luyện tộc nhân của mình, vì thế nên nhân loại đã được đặt chân lên đảo rèn luyện và cướp đoạt cơ duyên cùng yêu thú tộc tại ngoại khu và nội khu.
Tại trên Huyền Vũ Sơn Lâm đảo cũng có một luật lệ được nhân loại và yêu thú định ra là < Tất cả thất cấp yêu thú trở lên cũng như nhân loại có tu vi từ Thiên Phú Tổ trở lên không được ra tay ở ngoại khu và nội khu, nếu vi phạm sẽ bị cả hai phe này truy sát trên toàn Thiên Phú Vị Diện>, lý do có luật lệ này là tránh các cường giả đau lòng quá độ vì mất đi hậu nhân của mình mà ra tay làm mất cân bằng của việc lịch luyện tại ngoại khu và nội khu”.
Nghe được những thông tin từ Tiểu Linh, Vũ Thiên cũng bắt đầu con đường lịch luyện của mình.
Sau hai tháng kể từ khi Thảo Vân rời xa Vũ Thiên cũng đã trải qua vô số trận chiến đấu với thiên phú yêu thú cũng như nhận qua vô vàng vết thương cuối cùng thì tu vi của Vũ Thiên cũng đã đạt đến Thiên Phú Sư 20Lv.
Khi vừa đạt 20Lv giọng nói thánh lót của Tiểu Linh lại vang lên bên tai của Vũ Thiên:
“ Chúc mừng ký chủ đã đạt tu vi Thiên Phú Sư 20Lv, kết thúc quá trình tân thủ của ký chủ, kể từ lúc này ký chủ không thể nào đánh quái nhận thiên phú kinh nghiệm trị để thăng cấp được nữa.
Mà ký chủ muốn thăng cấp phải hoàn thành nhiệm vụ đến từ hệ thống”.
Nghe được những gì Tiểu Linh đạo Vũ Thiên vội hỏi:
“ Thế sau này ta hoàn thành nhiệm vụ sẽ tăng được bao nhiêu tu vi”
Nhận được câu hỏi từ Vũ Thiên, Tiểu Linh vội đáp:
“ Ký chủ đến từ địa cầu chắc biết qua việc thỉnh được chân kinh của Đường Tăng chứ phải trải qua chín chín tám mươi mốt kiếp nạn, tương tự như vậy thì tu vi của ký chủ hiện tại là 20Lv thì mỗi nhiệm vụ ký chủ được đề thăng nhất cấp và kèm theo phần thưởng của nhiệm vụ.
Ký chủ cũng đừng hỏi Tiểu Linh rằng tại Thiên Phú Vị Diện thì 100Lv đã là cực hạn thì chỉ có tám mươi nhiệm vụ.
Tiểu Linh Sẽ cho Ký chủ biết nhiệm vụ tám mươi mốt của ký chủ là gì”.
Bỗng nhiên trong đầu của Vũ Thiên một tiếng “ keng “ vang lên.
< Phát động thần thoại cấp nhiệm vụ tìm kiếm và đặt chân vào tam thập thất hòn đảo”