La chấp sự tiếp lời Tố Tố:
“ Xem ra, vì an toàn của tất cả mọi người, chúng ta cần phải đợi pháp trận phong ấn tu vi tiếp tục suy yếu hơn nữa, để mức giới hạn tu vi được tăng lên.
Hoặc tan biến hoàn toàn, để cho hai vị cung phụng có tu vi Đại Thiên Phú Tổ có thể cùng ba người tuổi trẻ các ngươi tiến vào thăm dò cổ bí cảnh này.
Đề phòng trong đó còn có những con Phệ Thiên Thần Long vượt qua cả lục cấp”
Nghe được những gì La Lão nói, tất cả những người trong phòng khách đều gật đầu đồng ý với ý kiến của ông ấy, Vũ Thiên lúc này bỗng dưng lên tiếng hỏi La tiền bối:
“ Truyện về cổ bí cảnh thì mọi việc như lời tiền bối vậy, vãn bối vừa mới có thêm tam đại kỹ năng, muốn tìm một chổ thích nghi với những năng lực mới của mình.
Không biết trên Hoang Mạc Đảo này có nơi nào để tiểu bối có thể làm quen với những kỹ năng mới hay không, trong thời gian chờ đợi tiểu hữu muốn động tay động chân một chút”.
Tất cả mọi người trong phòng đều nghe được câu hỏi của Vũ Thiên dành cho La chấp sự, Ái Hoa Tiên Tử lập tức sáng mắt lên nhanh nhẹn đáp lời:
“ Có nha có nha, đến Hoang Vu Đại Đấu Tràng đi”.
La chấp sự không khỏi lắc đầu cười khổ, tiếp tục giảng giải cho hắn biết về nơi Ái Hoa vừa nhắc đến:
“ Tiên Tử lão phu biết ngươi ngoài việc yêu thích trồng hoa ra, còn là một người ưa thích chiến đấu, nhưng cũng cần phải giữ hình tượng thục nữ cho mình, chứ không phải nghe nhắc đến động tay động chân, là quơ tay múa chân như lập tức muốn động thủ thế được, cẩn thận sau này không ai dám cưới cô đấy.
Còn về Hoang Vu Đại Đấu Tràng nơi đây cũng gần giống Thiên Kiêu Khiêu Chiến Đài, nhưng khác ở điểm đối thủ ngoài nhân loại ra còn có Xà Nhân Tộc và Yêu Tộc nữa
Vì đại đấu tràng này là do ba tộc ( Nhân, Yêu Và Xà Nhân) liên thủ mở ra, mục đích chủ yếu là để tìm kiếm nhân tài cho cả ba tộc, đồng thời nó cũng mang lại nguồn thu nhập dồi dào cho ba tộc.
Nguồn thu này xuất phát chủ yếu từ việc bán phiếu vé vào đấu tràng, và năm phần trăm hoa hồng từ tổng tiền cược của ván đấu.
Tu sĩ mỗi khi giành được một trận chiến thắng tại đấu tràng, sẽ được nơi đây tặng thưởng một vạn trung phẩm linh thạch, tiền thưởng sẽ gia tăng khi chuỗi thắng được kéo dài.
Tại Hoang Vu Đại Đấu Tràng chỉ có một luật duy nhất, khi lên võ đài có thể dùng mọi biện pháp làm đối thủ thua cuộc, có thể đánh đối thủ tàn phế sinh hoạt bản của thân không tự lo liệu được, nhưng tuyệt đối không thể ra tay hạ sát đối thủ của mình vì đều này sẽ ảnh hưởng đến mối quan hệ của cả ba tộc.
Tại nơi đây có sáu hình thức thi đấu lần lượt là, một đối một tay đôi so đấu, hai đối hai đạo lữ so đấu, ba đối ba tiểu đội so đấu, năm đối năm đồng đội so đấu, bảy đối bảy đoàn đội so đấu và cuối cùng là mười đối mười đại đoàn đội so đấu.
Mọi tu sĩ khi đã đăng ký thi đấu tại Hoang Vu Đại Đấu Tràng được gọi chung là đấu sĩ.
Đấu sĩ cũng được phân chia ra thành bảy đẳng cấp đẳng cấp lần lượt là, Sơ Cấp Đấu Sĩ, Hoàng Kim Đấu Sĩ, Bạch Kim Đấu Sĩ, Kim Cương Đấu Sĩ, Tinh Anh Đấu Sĩ, Cao Thủ Đấu Sĩ và Thách Đấu Đấu Sĩ”.
La Lão uống một ngụm trà rồi tiếp tục giảng:
“ Khi đang ký thi đấu tại đấu tràng, tu sĩ sẽ ngay lập tức được nơi đây cấp cho một cái Đấu Sĩ Huy Hiệu, huy hiệu này sẽ ghi lại số trận thắng và số trận thua của đấu sĩ cùng với đó là điểm tích lũy, đấu sĩ thắng một trận sẽ được hai điểm tích lũy thua thì trừ một.
Muốn gia tăng đẳng cấp từ Sơ Cấp Đấu Sĩ thành Hoàng Kim Đấu Sĩ, yêu cầu Đấu Sĩ Huy Hiệu của người tu sĩ ấy phải có một trăm điểm tích lũy.
Cũng kể từ Hoàng Kim Đấu Sĩ trở đi mỗi lần thăng cấp sẽ cần số điểm tích lũy gấp mười lần số điểm của lần thăng cấp trước.
Có nghĩa là lần đầu cần một trăm điểm, lần hai sẽ cần một nghìn điểm, lần ba sẽ cần một vạn điểm, cứ như vậy mà tính cho đến khi đạt đẳng cấp Thách Đấu Đấu Sĩ.
Chuỗi thắng điểm tích lũy là theo cơ chế lũy thừa, ví dụ công tử vừa mới chiến thắng một trận, tạo thành một chuỗi hai chiến thắng, thì điểm tích lũy sẽ được tính là, hai điểm của trận thắng lũy thừa với chuỗi thắng, là hai lũy thừa hai công tử sẽ nhận được bốn điểm tích lũy.
Chuỗi thua số điểm bị trừ sẽ được tính theo cơ chế tích phân, ví dụ công tử đang có chuỗi thua ba trận liên tiếp, trận đầu sẽ bị trừ một điểm, trận thua thứ hai sẽ là hai điểm, trận thua thứ ba sẽ bị trừ bốn điểm tích lũy, cứ tính tới như vậy cho đến khi chuỗi thua được chấm dứt”.
La chấp sự uống thêm một ngụm trà rồi đạo tiếp:
“ Lão phu nói nhiều như vậy, vì thấy Hoang Vu Đại Đấu Tràng rất phù hợp cho Vũ Thiên tiểu hữu và cả tông môn của cậu, lịch luyện cũng như gia tăng kỹ xảo chiến đấu.
Hơn nữa tông môn của tên hậu bối như ngươi, lại sở hữu một loại đan dược nghịch thiên như vậy, thì đệ tử trong tông, cũng sẽ không quá e ngại thương thế có thể buông tay mà chiến đấu”.
Ái Hoa Tiên Tử tiếp lời:
“ Hoang Vu Đại Đấu Tràng còn có tám cái chi nhánh nữa được đặt tại những hòn đảo khác, theo Ái Hoa được biết một năm sau Vũ Thiên công tử sẻ tham gia khảo hạch để tiến vào Thiên Phú Học Viện, tại hòn đảo chứa thiên phú học viện cũng có một cái chi nhánh đấu tràng này, đến lúc đó tu vi của toàn bộ đệ tử của người chắc đã có thể tiến vào đấu tràng rồi, khi đó Vũ Thiên tông chủ không còn phải sợ thiếu linh thạch nữa rồi.
Còn một điều La chấp sự chưa nói với công tử đó là, muốn bước vào Hoang Vu Đại Đấu Tràng, tu vi tối thiểu phải đạt đến Thiên Phú Vương a”.
Nghe Ái Hoa Tiên Tử nhắt đến mấy không phải sợ thiếu linh thạch nữa, Vũ Thiên ngay lập tức bừng tỉnh, không phải mình đang cần rất nhiều linh thạch để ấp trứng thần thú sau, cơ hội phát tài đến rồi a, với tam tuyệt thiên phú của mình làm gì sợ đối thủ cùng giai nữa, tham gia thi đấu đặt cược hết toàn bộ số linh thạch mình đang có vào bản thân, rất nhanh mình sẽ gom đủ số thôi.
Đặt tất cả không được đặt một nữa thôi, lỡ đâu gặp những tên yêu nghiệt hơn cả bản thân mình sở hữu ba cái thiên phú cửu cấp, bản thân chắc chỉ có nước ăn hành thôi, đặt một nữa có thua mình vẫn cò có thể gỡ vốn trong những ván khác.
Nghĩ xong hắn đứng dậy định ngay lập tức chạy đến đấu tràng, nhưng có một cái tiểu thủ đã kéo hắn lại.
Cái tay kéo Vũ Thiên lại chính là của Uyển Nhi ( nàng rất hiểu hắn, nên không cần phải hỏi nàng cũng biết hắn đang nghĩ gì), lúc này nàng đang dùng những ngón tay nhỏ nhắn của mình chỉ chỉ lên trời… Thì ra mọi người mải mê nói chuyện, trời tối lúc nào rồi cũng chẳng hay, Vũ Thiên cũng phải đành dẹp nỗi nôn nóng phát tài của mình lại một đêm vậy, ngày mai rồi mới làm giàu sau..