Vô Hạn Khủng Bố

Chương 220: Mở đầu kinh hoàng




Với trình độ máy tính của Sở Hiên và Triệu Anh Không, cộng thêm mấy bộ phim kinh dị lần trước đều ở nước Mỹ nên những sơ hở trong hệ thống mạng của quốc gia này đều bị họ nắm rõ. Chỉ sau mấy tiếng đồng hồ, thân phận của mười lăm người đã được nhập vào trong hệ thống hồ sơ dân số của Mỹ, luận tiện rút thêm mấy triệu USD, hoàn toàn đủ để mọi người chi tiêu trong ba mươi ngày.

Tiếp theo mọi người thương lượng một chút rồi đều quyết định rời khỏi thị trấn họ đang ở. Một là nếu kịch bản phim A Nightmare on Elm street diễn ra trong thị trấn này, vậy thì không phải rời khỏi đây sẽ có thể tránh được bị ác ma giết chết sao? Cho dù vì Chủ Thần thay đổi kịch bản mà không thể tùy ý chạy trốn thì vẫn có thể đến được một số thành phố phồn hoa hơn. Những chuyện khác tạm thời không nói, ít nhất là khách sạn ở những chỗ đó cũng tốt hơn những nhà trọ ở thị trấn này, cũng có thể ở tại phòng tổng thống, mười lăm người cùng ở một gian.

Vì vậy, sau khi giải quyết xong vấn đề thân phận và tiền bạc, mọi người liền thuê taxi đi về thành phố gần thị trấn nhất. Nghe tài xế nói sau khoảng mấy tiếng đồng hồ là có thể tới nơi, đến lúc đó cùng lắm cũng chỉ mới năm sáu giờ, thuận tiện có thể ăn tối rồi tới khách sạn thuê phòng. Mọi người thấy mọi việc thuận lợi như thế, tất cả đều yên tâm.

- A Nightmare on Elm street 3... Mà không nói đến mấy phần trước, kỳ thật cả loạt phim A Nightmare on Elm street đều tương tự nhau, đều nói về một ác ma tên là Freddy Krueger. Hắn có năng lực tiến vào giấc mơ của người khác để giết người, hơn nữa Freddy đã không còn là người sống bình thường nữa mà là ác ma từ địa ngục trở về. Hắn cũng là một tên bệnh hoạn thích hành hạ và giết trẻ con, theo kịch bản phim gốc hắn thường xuyên tấn công một số thiếu niên thiếu nữ.

Bốn tân nhân ngồi trên cùng một chiếc taxi, mười một người còn lại thì chưa ra ba chiếc xe khác, do lúc này vẫn đang sáng, hơn nữa mọi người cũng không thấy buồn ngủ nên để tân nhân ở cùng một chút cũng không có gì nguy hiểm. Mà bốn người bọn họ vì đột ngột rơi vào một hoàn cảnh xa lạ nên có hơi lo lắng sợ hãi, là người đồng cảnh ngộ thì lại càng dễ nói chuyện, không hề có chút xa cách nào.

Là nam giới duy nhất trong số bốn tân nhân, Lưu Úc thật sự có vẻ rất hào sảng, trên đường đi không ngừng pha trò kể chuyện cho ba cô gái. Do người trong gia tộc lúc nào cũng lo lắng cho hắn nên tự nhiên là không cho phép hắn ra ngoài vui chơi, ngoài những lúc đi học ra thì phần lớn thời gian đều ngồi nghịch máy tính. Bất quá việc này cũng khiến hắn thông thạo tất cả mọi loại phim truyện, tiểu thuyết, manga, thậm chí là cả truyện cười, ca nhạc, truyện ma, ngoài ra ngày thường cũng chẳng có ai trò chuyện với hắn nên lúc này vừa mở miệng là lập tức không ngậm lại được, nói đến mức cả ba cô gái bật cười không ngừng hắn mới hài lòng cười phụ họa

Nói như vậy, bộ phim A Nightmare on Elm street này cũng không đáng sợ đến như thế, chỉ cần chúng ta không ngủ là được. Cho dù buồn ngủ cũng chỉ cần có người ở cạnh bảo vệ, vừa thấy có vẻ bị ác mộng, người đang ngủ bắt đầu giãy giụa là lập tức đánh thức hắn dậy, sau đó mọi người luân phiên từng người ngủ một, như vậy không phải có thể vượt qua bộ phim kinh dị này sao?

Mạc Lệ vừa nói vừa nhìn đồng hồ, phía trên đúng là có hiển thị thời gian hoàn thành nhiệm vụ. Họ cũng không cần phải đối mặt với tình huống này cả đời, chỉ cần sống qua ba mươi ngày là được, vì thế biện pháp mà nàng nói hoàn toàn có thể thực hiện.

Lưu Úc nghe vậy lập tức lắc đầu đáp:

- Không đơn giản như vậy đâu, A Nightmare on Elm street là một trong những loạt phim kinh dị ta thích xem nhất, bởi vì cốt truyện trong phim thật sự quá kỳ lạ. Đúng thế, A Nightmare on Elm street là một câu truyện kỳ quái, tất cả mọi chuyện trong mơ đều không theo một quy luật nào cả. Ví dụ như trong một tập phim, nhân vật chính trong phim kéo được ác ma Freddy từ trong giấc mơ ra, sau đó thiêu cháy hắn, nhưng ai mà biết, đến cuối phim lại có điềm báo nói tên ác ma này lại vừa từ địa ngục trở về...

- Còn có tập phim, trong đó nhân vật chính liên tục bị Freddy truy sát, nhưng đến lúc gần kết thúc ngàn cân treo sợi tóc, cô ta đột nhiên hiểu ra tất cả chẳng qua chỉ là mộng ảo, chỉ cần kiên trì tin tưởng mình không phải ở trong mơ, kiên trì tin tưởng ác ma Freddy chỉ là ảo giác, vậy thì sẽ chẳng có chuyện gì xảy ra cả. Quả nhiên giống như cô nghĩ, ác ma Freddy biến mất, vốn đã tưởng rằng câu chuyện kết thúc như vậy, nhưng ai mà biết đến cuối phim, cô ta mới phát hiện ra mình vẫn đang ở trong mơ, Freddy biến mất chỉ là để đùa cợt cô mà thôi....

Lưu Úc chăm chú nói những lời này, không ngờ lại khiến ba cô gái hoảng sợ hết mức, ba người nhìn nhau mới phát hiện sắc mặt đối phương đều trắng bệch, Lưu Úc lập tức cười ha ha, nhìn bộ dạng như không hề lo lắng tới ác ma kinh khủng mà hắn vừa kể.

-...Freddy Krueger... Có phải trông giống như ta không?

Một giọng nói âm trầm vang lên bên tai Lưu Úc, bấy giờ mới phát hiện ánh mắt ba cô gái đang dán chặt vào chỗ bên cạnh hắn, đó là ghế của tài xế taxi, hơn nữa trong mắt ba người đều đầy vẻ kinh hoàng. Nhất thời Lưu Úc cũng cảm thấy sợ hãi, từ từ quay đầu nhìn sang, lập tức trông thấy một bộ mặt quỷ khủng khiếp bị thiêu đến biến dạng, trên đầu còn đội một chiếc mũ đen, người mặc áo kẻ đen trắng. Đó còn chưa hết, quan trọng là trên một bàn tay hắn đeo một chiếc găng tay gắn lưỡi dao, năm lưỡi thép đen ngòm chìa ra từ năm đầu ngón tay, kẻ đáng sợ này đang cười the thé, dùng lưỡi dao cọ lên cửa kính xe, tạo ra một tràng âm thanh chói tai...

- A!

- Tỉnh tỉnh! Lưu Úc! Mau tỉnh lại!

Một âm thanh vụt kéo Lưu Úc bừng tỉnh từ trong cơn ác mộng, hắn nhảy dựng dậy nhưng chỉ thấy Trịnh Xá đang cầm một que hương đứng bên cạnh. Sau khi Lưu Úc tỉnh lại, Trịnh Xá lập tức bóp tắt cây hương, phần còn lại vụt biến mất trong tay hắn, nhìn bộ dạng có vẻ rất quan tâm đến cây hương này.

- Không sao rồi...

Trịnh Xá thở phào một hơi nói.

Lưu Úc bấy giờ mới nhận ra mình đang nằm trên một khoảng đất trống ven đường, bên cạnh có một chiếc taxi, xung quanh có nhiều người hoặc đứng hoặc ngồi, đều là những thành viên còn lại của Trung Châu đội.

Lưu Úc lập tức mở miệng nói:

- Có chuyện gì vậy? Không phải em đang ngồi trên xe sao? Tại sao lại bị Freddy tập kích? Em thề đó là bộ dạng của hắn... Em chắc chắn không nhìn nhầm!

Trịnh Xá lắc lắc đầu:

- Bọn ta cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, chỉ biết chúng ta hiện tại đã quay lại thị trấn lúc trước.

Lưu Úc vội vàng nhìn quanh, quả nhiên trông thấy ngã tư quen thuộc trong thị trấn, bây giờ đã sắp đến hoàng hôn, cả con đường phảng phất như được đúc bằng vàng, phản chiếu ánh sáng còn sót lại của buổi chiều tà.

- Không phải chứ? Chúng ta không phải lên xe tới thành phố sao? Tại sao lại quay lại thị trấn này? Không thể nào! Chuyện này không thể nào!

Lưu Úc lập tức kêu lên kinh hãi.

Trịnh Xá đi tới cạnh một chiếc taxi nói:

- Chúng ta đúng là đã lên xe tới thành phố, nhưng đi được nửa đường thì đều gặp phải ác ma Freddy, hắn biến thành lái xe của chúng ta, hơn nữa còn tập kích ta... Có điều vẫn còn may lúc ấy ta một cước đá bay hắn, chiếc xe đâm vào dải chắn đường, cả xe chấn động mới khiến ta bừng tỉnh. Tiếp đó ta phát hiện tất cả mọi người đều đã ngủ, còn vị trí thì lại ở thị trấn lúc bắt đầu.

Không còn thấy tài xế trong mấy chiếc taxi nữa, một chiếc xe còn có dấu vết bị đâm. Lưu Úc cẩn thận xem xét chiếc taxi hắn ngồi, trên một cánh cửa quả nhiên cũng có vết bị rạch, như vậy tất cả mọi chuyện lúc trước thật sự là mơ sao? Hay là thứ trong hiện thực, chỉ là bọn họ nghĩ thành mộng?

Trịnh Xá thấy Lưu Úc đã tỉnh lại, hắn cũng không có thời gian để ý tới tên tân nhân này nữa, chỉ bước tới chỗ Sở Hiên, nói:

- Các ngươi cũng nhìn thấy tên ác ma đó chứ?

Ngồi cùng xe với Sở Hiên là Trình Khiếu và Tiêu Hoành Luật, ngoài Sở Hiên ra, hai người còn lại đều gật đầu sắc mặt trắng bệch, Sở Hiên thì nói:

- Ta ngủ thiếp đi, nhưng không nằm mơ... Nếu không cơ thế thôi miên của ta chắc chắn sẽ có thể phát huy tác dụng, nếu như hắn dám tiến vào giấc mơ của ta, vậy thì mọi chuyện dễ xử lý rồi...

Trịnh Xá nghe mà trong lòng phát lạnh, hắn vừa mới trải qua chuyện quái đản trước mắt, ai mà biết Sở Hiên lại chẳng có chút sợ hãi, ngược lại còn hy vọng Freddy tiến vào trong giấc mơ của hắn, chuyện như vậy Trịnh Xá thật sự không biết nên làm thế nào mới tốt.

Tiêu Hoành Luật sắc mặt trắng xanh, nói:

- Không cần biết thế nào, đây có thể là đáp án Chủ Thần đưa ra, không được rời khỏi thị trấn này, nếu không sẽ bị Freddy tấn công. Mà đây mới là ngày thứ nhất thôi, vì thế công kích cũng không mãnh liệt, mặt khác... Có lẽ thế giới này không hề giống như chúng ta tưởng tượng.

Trịnh Xá kỳ quái hỏi:

- Vậy là có ý gì? Cái gì là không phải như chúng ta tưởng tượng?

Tiêu Hoành Luật đang định mở mồm thì Sở Hiên đột nhiên lên tiếng:

- Chờ chút, Tiêu Hoành Luật, những lời này không thể nói ra!

Tiêu Hoành Luật chợt lộ vẻ bừng tỉnh, hắn cũng gật gật đầu rồi không nói thêm nửa câu.

Trịnh Xá lập tức giận giữ, quát lớn:

- Chuyện gì vậy, ngươi lại có bố cục gì? Không nói cho ta biết được sao? Tại sao ngươi không muốn nói chuyện này cho chúng ta? Đến cả Tiêu Hoành Luật muốn nói cũng bị ngươi ngăn cản!

Sở Hiên lại nhìn chằm chằm vào hắn, sau đó lắc đầu đáp:

- Không phải không muốn, mà là không thể... Tình huống cụ thể không tiện nói ra, hiện tại trước tiên cứ vào trong khách sạn đã, trời sắp tối rồi, ngươi không định để chúng ta qua đêm trên đường phố chứ?

Trịnh Xá còn đang suy nghĩ về câu "không phải không muốn, mà là không thể", nghe Sở Hiên nói như vậy, hắn cũng chỉ có thể gật đầu bất đắc dĩ, tiếp đó nói với những người còn lại:

- Vậy những chuyện khác tạm thời bỏ qua, chúng ta trước tiên tới khách sạn nghỉ lại đã... Sau đó đến tối mọi người tập hợp thương lượng tình hình trước mắt... Hoàn cảnh chúng ta bây giờ đang rất không ổn!

Nói đoạn, Trịnh Xá thở dài, dẫn đầu đi về phía khách sạn. Mặt trời đã ngả về tây... Đêm tối đã tới gần...

Quy mô khách sạn thật sự không lớn, gọi là nhà nghỉ thì chính xác hơn, chỉ vỏn vẹn có năm tầng lầu, mặc dù chắc chắn đủ cho mười lăm người ở nhưng không hề có phòng lớn đủ cho tất cả mọi người cùng, đây cũng là nguyên nhân mọi người quyết định tới thành phố lớn. Nhưng hiện tại đã không có cách nào rời khỏi thị trấn này, bọn họ cũng chỉ có thể bất đắc dĩ ở lại đây.

- Thật sự là cực kỳ không ổn, phòng lớn nhất miễn cưỡng chỉ ở được bốn người, nhưng điều kiện cũng rất không xong... Chuyện này tạm thời bỏ qua, một phòng chỉ có thể ở được bốn người, nếu để mười lăm người cùng đi vào ta nghĩ cũng chẳng cần ngủ, chỉ tiêng ngồi thôi sợ đã chẳng đủ chỗ rồi... Nếu như là một hai ngày thì còn có thể kiên trì, nhưng mà ba mươi ngày... Ta nghĩ chẳng có lại lại muốn như thế phải không?

Trịnh Xá nhún vai bất đắc dĩ, nói với mọi người.

Giờ phút này tất cả mọi người đều ở trên tầng thượng nhà nghỉ, dưới bầu trời đêm, tất cả quây thành một vòng lớn. Là đội trưởng Trung Châu đội, Trịnh Xá tự nhiên là có trách nhiệm thông báo rõ ràng hoàn cảnh trước mắt cho các thành viên còn lại.

- Tình huống hiện tại là, chúng ta đã trải nghiệm sự đáng sợ của A Nightmare on Elm street. Nói thật, ta hoàn toàn không biết mình ngủ lúc nào, với tố chất thân thể của ta, kể cả dăm bữa nửa tháng không ngủ cũng chẳng có vấn đề gì, nếu như vận hành nội lực chống đỡ, cho dù một tháng không ngủ cũng hoàn toàn có khả năng. Vì thế ta không tin mình lại dễ dàng tiến vào giấc mơ như vậy, chỉ có khả năng là Chủ Thần tiến hành thay đổi kịch bản, hễ rời khỏi thị trấn này sẽ lâm vào trong mộng, tin rằng chỉ có tình huống này mới có thể khiến ta ngủ mất.

Trịnh Xá trong lòng vẫn còn thấy sợ hãi, nói.

Mọi người đều đưa mắt nhìn nhau, những chuyện xảy ra hôm nay thật quá sức quái đản, mặc dù sớm đã biết A Nightmare on Elm street là thế giới phim quỷ quái, tất cả đều không thể dùng khoa học để giải thích nhưng những chuyện hôm nay còn khó tưởng tượng hơn cả trong phim, chẳng lẽ đây cũng là loại phim không có lời giải chắc chắn phải chết như Final Destination sao?

- Quái lạ chính là một hình thức của không thể tưởng tượng nổi, vì thế gọi A Nightmare on Elm street là loạt phim kinh dị quỷ quái cũng được, là không thể tưởng tượng nổi cũng được... Kịch bản gốc của A Nightmare on Elm street nói ra thì rất đơn giản, một ác ma tiến vào giấc mơ của người khác để giết họ. Do trong mơ là kỳ quái nhất, bất cứ chuyện gì không thể xảy ra trong thế giới hiện thực thì đều xuất hiện tại đây nên A Nightmare on Elm street mới trở thành loại phim kinh dị không có lời giải, trừ phi ngươi không ngủ, nếu không chỉ cần ở trong mơ thì ngươi luôn yếu ớt...

Tiêu Hoành Luật gật đầu nói.

Mọi người tại chỗ đều vô thức gật gật đầu, một khi tiến vào trong mơ, lúc ấy vũ khí trang bị của ngươi thể sử dụng được nữa, chẳng ai có thể mang trang bị vũ khí vào trong giấc ngủ cả. Tiếp theo là kỹ năng đại khái cũng không dùng được nữa, dù sao cái gọi là mơ chẳng quả chỉ là tưởng tượng thôi, một khi tiến vào trong mộng, trí tưởng tượng của ngươi đại biểu cho mọi thứ của ngươi. Nói cách khác, thật sự đúng như Sở Hiên nói, với khả năng thôi miên và tín niệm lực của hắn, nói không chừng tên ác ma kia vừa tiến vào giấc mơ của hắn, chỉ sau nháy mắt đã bị hắn đùa bỡn đến chết rồi.

Trịnh Xá thở ra một hơi nói:

- vốn đã chuẩn bị hôm nay tới thành phố tìm kiếm một số khách sạn, như vậy chúng ta có thể ở trong cùng một phòng, mọi người cũng có thể giúp đỡ lẫn nhau... Bỏ đi, chuyện đã tới nước này, chúng ta cứ ở lại thị trấn này vậy. Việc ta muốn làm bây giờ là sắp xếp cho mọi người trong ba mươi ngày tới... Đầu tiên, chúng ta ở đây tổng cộng có mười lăm người, năm nữ, mười nam, vì thế ý của ta là để năm người nữ ở cùng một phòng, có lẽ sẽ hơi chật một chút nhưng mọi người cố gắng khắc phục khó khăn.... Mười người còn lại cũng chia làm hai tiểu đội, mỗi tiểu đội năm người, cũng như vậy, chắc sẽ hơi chật, chúng ta đều chỉ có thể hết sức vượt qua thôi.

- Chia đều năm người một phòng, buổi tối phải có một người gác đêm, một khi phát hiện có người rơi vào ác mộng, người gác trước tiên phải đốt dẫn hồn hương, đánh thức bốn người kia dậy. Nếu người đó không tỉnh dậy thì nhất định phải kêu lên gọi mọi người tới, ít nhất là đưa được hai người gác đêm khác tới cùng!

Trịnh Xá cẩn thận dặn dò tất cả thành viên đoàn đội, đặc biệt là với bốn tân nhân. Nói thật là hắn có chút không yên tâm về bốn người này, có điều bây giờ cũng không phải là trong The Grudge, Trịnh Xá cũng không phải Trịnh Xá trong phim đó, những tân nhân này chắc cũng không thể làm liên lụy tới hắn và các thành viên khác trong đội được. Chuyện duy nhất hắn lo ngại là những tân nhân này canh gác không chuyên tâm, nếu cả bọn họ cũng ngủ mất thì không phải những thanh viên đoàn đội đang ngủ say sẽ lâm vào ác mộng sao?

Cho dù thế nào, sau khi Trịnh Xá dặn dò cẩn thận vài lần, cả đội vẫn chia làm ba, sau đó nghỉ lại trong ba căn phòng lớn gần nhau trên tầng hai. Những phòng này vốn để cho ba người ở nhưng bây giờ lại chưa tới năm người, nhất thời cả giường cũng không đủ. Bất quá lúc này không phải thời gian hưởng thụ, cho nên mọi người tối đa chỉ nhíu mày một cái rồi cũng yên ổn ở lại trong phòng.

Kỳ thật, biện pháp tốt nhất vẫn là giống như trong The Grudge, tìm một quảng trường có nhiều người qua lại rồi ở lại đó. Tiếp theo đoàn đội luân phiên ngủ, gác đêm, như vậy thật sự an toàn hơn chia ra làm ba tiểu phân đội nhiều. Nhưng làm như vậy cũng có cái hại, trong đó quan trọng nhất là thành viên đoàn đội có thể vượt qua được hay không. Phải biết rằng lần này phải ở lại đây một tháng, ba mươi ngày nói nhiều cũng không nhiều nhưng bảo ít cũng chẳng ít, nếu như không ngủ hoặc thân kinh luôn căng thẳng thì thật sự đủ khiến người ta suy sụp.

Sau khi chia đội, năm cô gái tự nhiên là tụ lại một chỗ, mặc dù có ba tân nhân trong đội nhưng Triệu Anh Không có cũ khí ma pháp truyền thuyết, thanh gươm Excalibur, Chiêm Lam thì là tinh thần lực khống chế giả có tinh thần lực mạnh mẽ, không biết chừng trong giấc mơ nàng cũng không phải sợ ác ma Freddy, vì thế thực lực của tiểu phân đội này khi đối đầu với Freddy thật sự cũng không hề yếu.

Mười người còn lại cũng chia làm hai nhóm, một đội do Sở Hiên dẫn đầu, gồm có Zero, Bá Vương, Trương Hằng, Trình Khiếu, trong đó Sở Hiên gần như có thể gọi là khắc tinh của Freddy, mà Trương Hằng cùng Trình Khiếu cũng đều có vũ khí ma pháp truyền thuyết nên dù là trong giấc mơ hay khi Freddy tới thế giới hiện thực, tiểu phân đội này cũng tuyệt đối không e ngại hắn.

Năm người còn lại là Trịnh Xá, Vương Hiệp, Tiêu Hoành Luật, Tề Đằng Nhất, Lưu Úc. Mặc dù so sánh thực lực thì thật sự yếu hơn hai đội kia một chút, nhưng do có Trịnh Xá trong số này, với thực của hắn mọi người lại có cảm giác thực lực tiểu phân đội này là mạnh mẽ nhất, chỉ không ngờ rằng trong lòng Trịnh Xá lại có chút sợ hãi. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnFULL.vn

"Ác ma Freddy tấn công người ta trong giấc mơ... Nếu như tinh thần lực của ta đúng là sơ hở trăm chỗ, nói không chừng ta lại trở thành người yếu nhất trong cả đội. Chiến đấu trong hiện thực là một chuyện, trình độ trạng thái tinh thần lại là một chuyện khác..."

Cảm giác không ổn trong lòng Trịnh Xá càng lúc càng rõ ràng, mặc dù hắn vẫn chưa biết rút cuộc sẽ xảy ra chuyện gì nhưng từ những dấu hiệu trước mắt, chắc chắn là có liên quan tới thế giới phim A Nightmare on Elm street này, không biết chừng, chính là có liên quan tới ác ma Freddy...

"Nếu trạng thái tinh thần của ta có vấn đề thì có dứt khoát không ngủ, đến tối thì vận nội lực đả tọa, mặt khác cũng có thể ngưng luyện chân nguyên lực, thời gian ba mươi ngày loáng cái là qua, mặc dù tiếc không thể giết được Freddy nhưng so với đó tính mạng vẫn quan trọng hơn nhiều..."

Trịnh Xá quay lại phòng liền có quyết định, ngồi xếp bằng trên giường bắt đầu vận hành nội lực. Lưu Úc thấy vậy lập tức tò mò, vội vã hỏi han, sau khi biết trong các thuộc tính cường hóa của Trịnh Xá có cả nội lực, tên thiếu niên này lập tức hưng phấn xuýt xoa không ngừng, chỉ hận không thể nhờ Trịnh Xá lập tức truyên thụ phương thức tu luyện cho hắn. Trịnh Xá khuyên can mãi, lại nói trong Chủ Thần không gian, đến cả công pháp tu chân cưỡng hãn hơn nội lực rất nhiều cũng có thể hoán đổi được, đến lúc đó mới làm Lưu Úc yên ổn lại, mà tên thiếu niên này quả là hưng phấn hết sức, ngồi trên giường ba hoa suốt một tiếng đồng hồ rồi mới từ từ thiếp đi, còn ba người kia thì đã ngủ từ lâu rồi.

Trịnh Xá đã quyết định thức không ngủ, vậy thì những người còn lại cùng tiểu đội với hắn cũng không cần lo lắng gì cả. Mặc dù không biết trong mơ sẽ xảy ra truyện gì, nhưng nếu là trong thế giới hiện thực, sức chiến đấu của Trịnh Xá hoàn toàn không sợ bất kỳ thứ gì. Cho dù tên ác ma kia có xuất hiện trong thế giới hiện thực, hơn nữa còn vì kịch bản thay đổi mà trở nên cực kỳ kinh khủng thì với sức chiến đấu của Trịnh Xá hẳn là cũng tuyệt đối không sợ hắn, nói không chừng còn có thể dùng Hủy diệt tiêu diệt trong nháy mắt.

Trịnh Xá ngồi vận hành nội lực một đêm, đồng thời cũng ngưng luyện một phần nội lực thành chân nguyên lực. Dù hắn không hề phát hiện chuyện gì khác thường, bốn người đang ngủ cũng hít thở đều đặn, không hề có dấu hiệu gặp ác mộng nhưng không hiểu tại sao, dự cảm không tốt trong lòng hắn vẫn càng lúc càng rõ ràng, vẫn luôn cản thấy có chuyện gì đó không thích hợp, hoặc là hắn đã quên mất chuyện gì đó... Tóm lại hắn cảm thấy rất không ổn.

"Chẳng lẽ là năm cô gái gặp chuyện? Người gác đầu tiên chắc chắn sẽ là Triệu Anh Không... Cô ấy hẳn sẽ không gặp vấn đề như vậy, mà bây giờ đã sắp tới nửa đêm, chắclà ca của người thứ ba, chẳng lẽ là trong ca gác của một tân nhân có sơ hở?"

Trịnh Xá càng lúc càng thấy lo lắng, hắn dứt khoát đánh thức Vương Hiệp dậy, tiếp đó để Vương Hiệp tạm thời thay mình gác đêm, còn bản thân hắn thì mở cửa ra ngoài. Dù sao thì nơi đây vẫn là hiện thực, dựa vào thực lực của hắn cũng không phải e ngại chuyện gì, mặc dù hành lang im ắng, âm trầm nhưng hắn vẫn hoàn toàn không sợ hãi bước tới.

Dự cảm của Trịnh Xá càng lúc càng chân thận, hắn đi tới ngó quá chỗ phòng của mấy cô gái. Không nhìn còn đỡ, vừa nhìn hắn lập tức giật bắn cả người, trên cánh cửa không ngờ thấm đẫm máu tươi, trên hành lang cũng rải đầy máu, cả trên trần nhà cùng vách tường xung quanh cũng có máu bắn lên, phảng phất như hiện trường một vụ tàn sát.

Trịnh Xá bất chấp tấp cả, đạo lên máu tươi lao về phía ngã rẽ, vừa vượt qua đó lập tức nhìn thấy một cô gái toàn thân run rẩy đang từ từ tiến tới. Càng khiến người ta kinh hãi là cơ thịt trên người cô ta đều bị xé rách, dính lên trên trần nhà, cô ta đang bị cơ thịt của chính mình kéo tới trước...