Vô Hạn Khủng Bố

Chương 201: Mordor loạn chiến và trở về!




Nói ra có vẻ rất mỉa mai, năng lượng sinh mạng không ngờ lại có thể triệu hồi Đội quân của thần Anubis, sinh mạng và tử vong rõ ràng là hai sức mạnh đối lập nhưng Trịnh Xá thật sự có thể dùng năng lượng sinh mạng để triệu hồi đám quái vật đó.

Trong trại thái nhập vi, Trịnh Xá có thể phát huy từng chút từng chút năng lượng một, không giống như lúc trước phải truyền tất cả năng lượng vào trong vòng tay của thần Anubis để tiến hành triệu hồi. Khi người Ent truyền năng lượng sinh mạng vào cơ thể Trịnh Xá, hắn quả nhiên triệu hồi ra mấy con quái vật trong Đội quân thần Anubis, mà trông thấy lũ quái vật mình người đầu chó này, Gandalf cùng người Ent đều nhíu mày.

Mặc kệ Gandalf cùng người Ent có cảm thấy Đội quân của thần Anubis giống như pháp thuật tà ác hay không, dưới áp lực từ mấy chục vạn đại quân Mordor, dưới áp lực từ Chúa tể Bóng tối Sauron, cuối cùng họ vẫn không thể không đồng ý yêu cầu của Trịnh Xá, trong trận chiến với Mordor, tập trung tất cả năng lượng của người Ent lên người hắn, để hắn tận lực dùng số năng lượng này triệu hồi Đội quân của thần Anubis...

- Với chất lượng đám quái vật trong Đội quân của thần Anubis, cho dù đối mặt với Uruk-hai biết đấu khí cũng có sức đánh một trận, dù gì chúng cũng cao tới ba mét, hơn nữa đầu không bị phá nát thì gần như không bị tiêu diệt, lại còn có thể bỏ qua trọng lực ảnh hưởng. Mặc dù chưa đến mức khoa trương như Đội quân người chết nhưng cứ nghĩ đến chuyện có thể triệu hồi được mười nghìn con thì hẳn là sẽ rất dễ dàng công phá Cánh cổng đen, sau đó cũng có thể gây thương hại nặng cho quân đội Orc bên trong!

Trịnh Xá nói với Gandalf vẻ khẳng định.

Gandalf vốn rất không muốn đồng ý với yêu cầu này của Trịnh Xá, bởi vì sau khi chứng kiến sức chiến đấu mạnh mẽ của Đội quân thần Anubis, chuyện ông ta lo lắng nhất chính là, vạn nhất Trịnh Xá mất quyền khống chế đám quái vật này, bị một vạn con quái vật như thế tập kích, mọi người lập tức chết không có chỗ chôn, chỉ là một câu nói của Trịnh Xá lại khiến ông không thể phản đối được gì nữa.

-...Nếu không có đám quái vật này, mười lăm nghìn người có thể đánh bại hoàn toàn Mordor không?

Đáp án là... Không thể.

Bất quá được người Ent trợ giúp, ít nhất an toàn rút lui là không có vấn đề gì, hơn nữa theo tình hình Gandalf biết, quân đội Mordor mặc dù đông nhưng quân lính có sức chiến đấu trong đó lại không nhiều. Phần lớn quân đội chỉ là lính Orc, hơn nữa tổn thất một trăm nghìn quân, phương diện quân giới nhất thời không thể bổ sung kịp, cho nên mấy chục vạn quân chỉ có tác dụng như bảy, tám mươi nghìn... Nhưng cho dù là bảy, tám mươi nghìn, khi dựa vào thành trì cũng không phải mục tiêu mười lăm nghìn người có thể công phá.

Rất mâu thuẫn, rất bất đắc dĩ...

Trịnh Xá vẫn bị bọc kín như một xác ướp, có điều thủ đoạn của Trình Khiếu cũng rất cao, vốn hắn bị bỏng rất nghiêm trọng, lại không có thuốc kháng sinh, không có thiết bị y tế, không có thuốc giảm đau, kể cả sức hồi phục của hắn có mạnh đến mức nào thì có lẽ cũng không chống nổi quá trình nhiễm trùng đau đớn. Bất quá không biết Trình Khiếu tìm đâu được rất nhiều lá cây màu xanh, lại thêm một loại sâu to lớn trong suốt nhìn rất kinh tởm, Trình Khiếu nghiền cả lá cây cùng sâu thành chất lỏng sau đó bôi lên toàn thân Trịnh Xá.

-....Không cần phải dài mặt ra như thế, ngươi không thích đàn ông xoa thuốc, ta lại thích sờ mó thân thể nam nhi à? Con mẹ nó, nếu được thì thật muốn nắn bóp bộ ngực siêu lớn kia...

Trình Khiếu nhún vai, vẻ mặt chán chường nói.

Trịnh Xá vừa tức vừa buồn cười, yên lặng chịu cơn đau buốt khi bôi thuốc, sau đó mới nói:

- Đánh rắm ít thôi, ta toàn thân đều quấn băng vải, ngươi thấy vẻ mặt ta thế quái nào được? Không nói mấy chuyện này nữa, ta hỏi ngươi, ngươi không cảm thấy Trương Hằng và Triệu Anh Không hình như có chút thay đổi sao?

Trình Khiếu liếc xéo Trương Hằng một cái rồi lại chăm chú nhìn Triệu Anh Không, hơn nửa ngày sau mới nói:

- Ách... Hình như khi cầm kiếm thì lồng ngực hơi động đậy, chẳng lẽ vải quấn ngực bị lỏng?

-....Bỏ đi, nói chuyện với ngươi chẳng được tích sự gì cả...

Trịnh Xá nhắm mắt lại, hắn cũng không muốn nói thêm gì nữa, chỉ im lặng chịu đựng cảm giác vừa đau đớn vừa tê dại khắp toàn thân.

Trương Hằng cùng Triệu Anh Không thật sự đã có thay đổi, chỉ là có thể cả bản thân họ cũng chưa nhận ra. Khi Trương Hằng nắm tên, ánh mắt hắn kiên định có lực, không còn cảm giác tránh né như trước, còn khi Triệu Anh Không cầm kiếm thì lại chậm hơn lúc trước nửa phần, chỉ là thời gian trì hoãn này lại khiến góc độ xuất kiếm của nàng thêm chuẩn xác, khó lường. Trịnh Xá lúc này thân mang thương tích, mắt cũng chỉ còn lại một con, nếu không hắn tất có thể nhìn được rõ ràng trong mắt Triệu Anh Không, thù hận... hình như đã biến mất, hoặc là ẩn giấu đi...

Cái gì nên tới thì sẽ phải tới, mang theo lo lắng cho mấy người Sở Hiên, đội quân này nhanh chóng lên đường, đến bình minh ngày thứ ba, mười lăm nghìn quân đặt chân lên hành trình cuối cùng, tiến về phía Mordor!

-...Nói như vậy, ngươi lấy hứa hẹn chuyện tương lai làm điều kiện? Nói là có thể khiến cây cối tại Isengard hồi phục thành rừng rậm như cũ trong vòng mười năm? Các ngươi lấy đâu ra thủ đoạn lớn như vậy?

Trịnh Xá tò mò hỏi Nyos.

Nyos vừa ăn chocolate vừa bình thản nói:

- Trong Chủ Thần không gian có rất nhiều thứ như vậy, chuyện này cũng không có gì khoe khoang cả, sao bằng Trung Châu đội các ngươi được, tiến hành giao dịch với khắp các thế lực trong thế giới Lord of the Rings này.

Trịnh Xá lúc này mới nhớ ra Nyos cũng là nhân vật trí lực siêu quần, lập tức tức cười xấu hổ, nói:

- Ngươi biết giao dịch giữa bọn ta và nữ hoàng Elf sao?

Nyos gật đầu đáp:

- À, vừa mới biết, từ miệng ngươi...

Trịnh Xá thật sự hận không thể vả vào miệng mình một cái, chỉ có thể khẽ hỏi:

- Đúng rồi, chuyện tân nhân hôm qua... Tuyệt đối không phải Trung Châu đội bọn ta làm, ngươi biết chứ? Thông báo tân nhân bị giết...

Nyos thờ ơ cắn một miếng chocolate, đáp:

- Đương nhiên là biết, nếu như là Trung Châu đội các ngươi làm thì đã làm từ sớm rồi, ít nhất là sẽ làm khi ngươi còn đầy đủ thực lực chứ không phải để đến lúc biến thành xác ướp như bây giờ mới làm. Có người muốn giết ngươi nên mới giết đám tân nhân này, khiến chúng ta thù hận lẫn nhau, hoặc là tân nhân tự tàn sát, đơn giản như vậy thôi.

Trịnh Xá thật không biết nói gì nữa, hắn chợt phát hiện mình rất ghét ở cùng chỗ với loại người trí tuệ cực cao này, giống như hắn nghĩ gì đối phương cũng biết rõ hết, cảm giác này thật sự khiến người ta rất khó chịu...

"Tìm thời gian cho ngươi ở cùng chỗ với Sở Hiên, để ngươi thử cảm giác cả màu quần lót cũng không giấu được, vẻ mặt khi đó chắc chắn sẽ rất tuyệt..."

Trịnh Xá lòng đầy ác ý, nghĩ thầm.

Cho dù thế nào, mười lăm nghìn người cuối cùng cũng từ từ tiếp cận Mordor, khung cảnh xung quanh cũng càng ngày càng khắc nghiệt, người Ent là nhóm không thoải mái nhất, ít nhất so với loài người, mặt đất cháy đen khiến họ vô cùng khó chịu, nếu không phải có lời hứa cùng loài người tới Cánh cổng đen thì họ đã sớm rút vào trong rừng rồi.

Mặc dù hoàn cảnh càng lúc càng khắc nghiệt nhưng dọc đường đi không hề bị cản trở chút nào, đội quân sau mấy ngày rút cuộc cũng tới trước Cánh cổng đen, đó là một cổng thành khổng lồ cao tới mấy chục mét, rộng hơn trăm mét. Khi đội quân tới nới, rất nhanh chóng phía dưới cổng thành to lớn mở ra một lỗ nhỏ, một kỵ sĩ từ trong phóng ra.

Tên kỵ sĩ này cưỡi một con ngựa đen, trên người cũng mặt áo giáp màu đen tuyền, áo giáp che kín cả đôi mắt cùng lỗ tai, chỉ để hở ra một cái miệng to lớn ghê tởm, trong miệng đầy răng vàng khè, sắc nhọn.

- Chủ nhân của ta, Chúa tể Bóng tối Sauron hoan nghênh các vị, xin hỏi các vị tới đây có việc gì?

Tên quái vật há cái miệng kinh tởm, hỏi.

Mấy nhân vật trong phim đưa mắt nhìn nhau rồi Aragorn bước tới trước nói:

- Gọi Chúa tể Bóng tối ra đây, đã đến lúc hắn tiếp nhận trừng phạt của chính nghĩa!

Gandalf bỗng ngăn hắn lại, nói:

- Nói với chủ nhân của ngươi, quân đội Mordor nhất định phải giải tán, còn hắn co thể rời khỏi đại lục này, vĩnh viễn không được quay lại, chỉ như vậy bọn ta mới có thể lưu lại tính mạng hắn!

Cái miệng rộng chợt lộ vẻ châm biếm, nói:

- Ta nghĩ các ngươi có thể đã biết chủ nhân ta đã giành lại được chiếc nhẫn tối cao chứ? Đúng thế, chiếc nhẫn đó sẽ nô dịch cả thế giới Middle Earth. Các ngươi có muốn biết chủ nhân ta làm thế nào lấy được chiếc nhẫn không? Hai tên hobbit đó, mùi vị chúng thật là ngon lành, còn cả tiếng kêu gào thống khổ khi bị hành hạ nữa, ha ha ha...

Mấy nhân vật trong phim đều trầm mặc lắng nghe, Aragorn hít sâu một hơi, khiển ngựa chậm rãi bước tới gần, tên quái vật miệng rộng lại nói:

- Ngươi là ai? Người thừa kế của Gondor? Ngươi là hậu duệ hoàn tộc? Thật đáng tiếc, ngươi sắp phải...

Hắn còn chưa dứt lời đã bị Aragorn trực tiếp vung kiếp chém đứt đầu, cái xác đổ vật xuống đất.

- Sauron!

Aragorn hướng về Cánh cổng đen, quát lớn:

- Còn nhớ thành kiếm này không? Nó từng kết liễu ngươi một lần, bây giờ sẽ lại kết liễu ngươi một lần nữa! Tới đi, Sauron! Để bọn ta chôn vùi ngươi!

Những lời này kết thúc, Cánh cồng đen đột nhiên phát ra tiếng mở cửa nặng nề, giống như có rất nhiều bánh răng đang chuyển động, tiếp đó cánh cổng khổng lồ chậm rãi mở ra. Hơn một phút sau, cả Cánh cổng đen đã hoàn toàn mở rộng, bên trong quân Orc đứng đông nghìn nghị vô cùng vô tận, quả thật là vô cùng vô tận, đưa mắt nhìn không thể tính nổi có bao nhiêu vạn tên Orc ở trong đó, số lượng quả thực khiến người ta phải kinh sợ.

Aragorn quay lại nhìn thật sâu vào binh lính, tiếp đó nắm chặt trường kiếm màu bạc trong tay, bình tĩnh điều khiển chiến mã đứng chờ, chỉ cần thời cơ thích hợp sẽ triển khai tấn công.

Ở cách Aragorn không xa...

- Người Ent, có thể truyền tất cả năng lượng vào người ta... Tất cả năng lượng của các ngươi truyền tới đây, mấy nghìn, một vạn, hai vạn, để ta xem đến cùng có thể triệu hồi bao nhiêu quân lính trong Đội quân của thần Anubis!

Năng lực nhập vi rất khó giải thích, đó là một loại thể nghiệm với cảnh giới sức mạnh, một loại thành thục đối với nhận biết bản thân, điều kiện đầu tiên để tiến vào trạng thái này là nhất định phải mở cơ nhân tỏa tầng thứ tư, dù chỉ là sơ cấp cũng được. Một khi tiến tiến vào cấp độ nhập vi, chỉ cần ngươi đi khẽ một bước cũng có thể cảm nhận được tình hình phân bố lực đạo trong một bước này, nếu nhập vi thuần thục hơn môt chút, thậm chí có thể sử dụng sức mạnh trong một bước này, dùng tốc độ nhanh nhất để tiến tới, đây chính là cấp độ nhập vi, lực khống chế cực kỳ chính xác, đối với sức mạnh, đối với năng lượng.

Khi năng lượng từ người Ent truyền tới, Trịnh Xá nhanh chóng thao túng luồng năng lượng này tiến vào trong Vòng tay của thần Anubis, tiếp đó giống như trong quá khứ, đưa tay chỉ về mảnh đất trước mặt, ngay lập tức...

Giữa quân đội loại người và đại quân Mordor có một khoảng trống rộng rãi, khoảng trống này nhanh chóng xuất hiện biến hóa, rất nhiều quái vật trồi lên từ đó, rất nhiều... Cái gọi là rất nhiều, ít nhất là từ mười nghìn trở lên.

Do số lượng quân lính trong Đội quân của thần Anubis đã quá nhiều, khoảng trống này thậm chí đã không thể hoàn toàn chưa hết bọn chúng, nên khi số lượng tiếp tục tăng lên, đám quái vật này bắt đầu xếp chồng từng lớp lên nhau, thậm chí càng lúc càng có nhiều tên tràn ra vách đá xung quanh, dù sao bọn chúng cũng là sinh vật không bị trọng lực ảnh hưởng, có vách núi vách đá hay không cũng chẳng sao cả.

"Mười nghìn... Hai mươi nghìn... Ba mươi nghìn... Số lượng còn đang tăng lên, mẹ nó, lần này đúng là chơi quá tay rồi."

Đến khi Trịnh Xá tiêu hao sạch sẽ năng lượng sinh mạng truyền vào cơ thể, giữa hai bên đã xuất hiện hơn bốn mươi nghìn quái vật trong Đội quân của thần Anubis. Lũ quái vật thân người đầu chó, cao hơn ba mét, toàn thân hoàn toàn do bùn đất, cát bụi tạo thành, tay cầm một loại vũ khí dài ngoằng, bọn chúng liên tiếp rống lên.

Trịnh Xá dùng ý niệm khống chế Vòng tay, hướng mục tiêu công kích vào đại quân Orc đông đúc trước mặt, tiếp theo một con quái vật nhảy vọt lên, tên Orc ở gần nó nhất lập tức bị đẩy ngã xuống đất, không đợi hắn đứng dậy, cây đao dài đã chém tới, trong tiếng gào thảm của tên Orc, hắn đã bị chém thành hai đoạn.

Hơn bốn mươi nghìn quái vật trong Đội quân thần Anubis đồng thời tru lên, tiếp đó tràn về phía quân Orc với khí thế không kém gì chiến mã xông pha. Thân cao ba mét, sức mạnh cực lớn, lại thêm đặc tính di chuển không bị trọng lực ảnh hưởng, thoáng cái đám quái vật đứng hàng đầu đã vọt tới chỗ Cánh cổng đen, quân Orc nhất thời liền kêu gào sợ hãi, vội vàng bắn tên trong tay, nhưng những mũi tên này đều xuyên qua người lũ quái vật, bọn chúng do cát hợp thành căn bản không sợ bị tên bắn, chỉ có mấy con xui xẻo trực tiếp bị Bạo liệt tiễn bắn xuyên đầy, kết quả là thân thể hóa thành cát bụi trong nhát mắt...

Ngay từ lúc bắt đầu tiếp xúc, sức chiến đấu của lũ Orc kém xa Đội quân thần Anubis, bọn chúng căn bản không sợ chết nên khi tấn công đều chỉ tiến không lùi, hơn nữa dùng ưu thể thân thể toàn từ cao chém xuống, mặc dù không bằng chiến mã thiên kỵ xung phòng nhưng công kích cũng hung hãn dị thường, trận thế hàng đầu của quân Orc tan vỡ trong nháy mắt, vô số tên Orc kêu khóc bỏ chạy về phía sau... Có lẽ bọn chúng không sợ chiến đấu với con người nhưng đứng trước đám quái vật bằng cát đánh không chết, giết không xong này, hình tượng khinh yếu sợ mạnh của loài Orc lập tức thể hiện rõ ràng, chúng đã hoảng sợ.

Aragorn và Théoden đưa mắt nhìn nhau, hai người cùng nhìn về quân đội thủ hạ của mình, một bên là kỵ binh, một bên là kỵ binh và bộ binh nặng tổ hợp, hai bên đều cho quân đội hô hào khẩu hiệu cùng động viên trước khi chiến đấu. Thời cơ không thể để lỡ, mắt thấy Đội quân của thần Anubis đã càng lúc càng tiến sâu vào bên trong, cơ hội tốt như vậy tuyệt đối không có lần thứ hai, cũng chỉ có nhân lúc này mới có thể triệt để phá tan quân Orc!

- Các chiến sỹ Gondor, vì nhân loại, vì tương lai... Vì đánh bại Chúa tể Bóng tối, xông lên!

Aragorn kéo cương, dẫn đầu xông lên trước, theo sát sau lưng là kỵ binh cùng bộ binh thủ hạ của hắn.

Théoden cũng hét lên:

- Các kỵ sĩ Rohan, hãy mang đến cái chết và hủy diệt cho kẻ thù! Vì cái chết!

Nói đoạn, ông ta cũng dẫn đầu lao vào bên trong, phía sau là từng lớp thiết kỵ dàn hàng xông đến, đây là binh chủng mạnh mẽ nhất thời đại này.

Trịnh Xá ngồi trên khô lâu chiến mã nhưng lúc này hắn không có cách nào đi chiến đấu, hắn liếc nhìn mấy thành viên Trung Châu đội bên cạnh nói:

- Chiêm Lam, tìm được vị trí mấy người Sở Hiên chưa?

Chiêm Lam gật đầu nói:

- Ừm, tìm được rồi, bọn họ hình như đang giằng co với ai đó, đội Nemesis cũng ở đấy... Ta truyền hình ảnh vào ý thức các ngươi.

Trịnh Xá nhìn mấy người xung quanh nói:

- Trương Hằng tới hội hợp với họ, kỹ xảo cung tiễn của ngươi có uy lực rất lớn, có thể giúp được một ít, Triệu Anh Không ở lại đây bảo vệ bọn ta, kiếm của ngươi...

Triệu Anh Không đột nhiên nói:

- Không, để ta tới chỗ bọn họ, ta... Ta muốn gặp một người.

Trịnh Xá ngạc nhiên nhìn nàng, trong mắt cô bé đầy vẻ kiên quyết, bình tĩnh nhìn lại Trịnh Xá, một lúc sau Trịnh Xá mới nói:

- Vậy thì ngươi... Tự cẩn thận nhé, còn nữa... Nếu có thể thế, cắt đứt đoạn quá khứ đó cũng tốt!

Triệu Anh Không gật đầu chắc chắn, tiếp đó quay đầu chạy về vị trí hiện ra trong bản đồ quét hình, Trịnh Xá thì dẫn những người còn lại cùng đi về phía rìa chiến trường Mordor, trên bản đồ quét hình tinh thần lực đã xuất hiện một mục tiêu đặc biệt... Chúa tể Bóng tối Sauron!

Đang giằng co với mấy người Sở Hiên là hai thành viên Đông Mỹ Châu đội, Triệu Chuế Không cũng không ở cạnh bọn họ nên khi đụng phải đại quân mấy trăm Nemesis, Sở

Hiên không nói hai lời trực tiếp bao vây họ lại, mặc kệ hai tên này kêu gào cái gì Triệu Chuế Không sẽ tìm Trung Châu đội tiết giận.

- Cơ bản là không thể, hắn còn có chuyện hắn muốn làm, còn việc các ngươi cần làm là... Chờ đợi đi.

Sở Hiên lạnh nhạt nói.

Hạo Thiên có chút bi ai nhìn hai thành viên Đông Mỹ Châu đội, mặc dù không dám khẳng định nhưng hắn cảm giác được hai người này chết chắc rồi, Sở Hiên chẳng qua là đang đợi đến lúc thích hợp để giết họ thôi... Bị Triệu Chuế Không giết mất bốn tân nhân, với tính cách không chịu thua thiệt của Sở Hiên, tự nhiên là muốn giành lại số điểm trừ này, còn bản thân hắn thì... Có lẽ cũng cách cái chết không xa lắm...

Triệu Anh Không lại không biết tất cả những chuyện này, nằng vẫn như cũ chạy tới trước, cho tới khi trước mặt xuất hiện một hình bóng quen thuộc, một thanh niên tóc dài mỉm cười chắn trước mặt nàng.

Triệu Anh Không chỉ cảm thấy trong đầu như nổ vang, sát khí ngập trời vụt muốn thoát ra, bất quá nàng chợt nhớ đến hình ảnh nhìn thấy trong hang động của Đội quân người chết, bóng người mỉm cười ấm áp đó... Hắn trước kia, luôn chân tâm bảo vệ cho mình, cũng bảo vệ những anh chị em khác, người đó... chính là thanh niên trước mắt...

Người tới chính là Triệu Chuế Không tóc dài anh tuấn, hắn có chút kinh ngạc nhìn Triệu Anh Không, tiếp đó mỉm cười nói:

- Rất không tồi, đã biết ẩn giấu sát ý rồi... Thích khách mà, chúng ta đều là thích khách, vì thế nhất định phải nhớ kỹ nhé, trước khi kẻ địch của muội tử vong không được để lộ ra sát ý.

Nói đoạn, hắn từ từ bước tới gần Triệu Anh Không.

Triệu Anh Không cắn chặt răng, cô bé yên lặng nhìn Triệu Chuế Không chậm rãi đi tới bên nàng, trong khoảng khắc lúc Triệu Chuế Không đi ngang qua, nàng bỗng hỏi:

- Ngươi muốn làm gì?

- Đương nhiên là... Đi giết hết đồng đội bên cạnh muội rồi, còn phải hỏi nữa sao?

Triệu Chuế Không mặt vẫn đeo nụ cười, cũng không quay đầu lại, đáp

Triệu Anh Không cũng không nghĩ ngợi, trực tiếp vung kiếm chém tới, thanh gươm Excalibur trong suốt xẹt qua nửa thân trên Triệu Chuế Không nhưng không hề có chút cảm giác chém trúng nào cả. Một giây sau Triệu Anh Không mới phát hiện trên cổ mình có hai ngón tay đặt vào, không biết từ lúc nào Triệu Chuế Không đã tới sau lưng nàng, vừa rồi chẳng qua chỉ chém trúng tàn ảnh mà thôi.

- Ngăn cản ta, không phải là bé ngoan đâu... Mặc dù ngươi bên kia ta không trêu vào được, nhưng người bên này đang trong lúc yếu ớt nhất, hơn nữa cũng hoàn toàn không trưởng thành đến mức mạnh mẽ vô song như ta kỳ vọng... Hắn chỉ có chết đi mới là tốt nhất, nếu không thực sự là làm vấy bẩn tiềm lực mạnh nhất đó...

Triệu Chuế Không mỉm cười nói.

Triệu Anh Không lạnh lùng nhìn hắn nói:

- Ngươi muốn giết hắn... giết họ, trước tiên phải bước qua xác ta đã! Ngươi không phải sớm đã muốn giết ta sao? Vậy bây giờ giết ta không phải càng tốt ư?

Triệu Chuế Không nhẹ nhàng nâng cằm Triệu Anh Không, tiếp đó lắc mình tới trước mặt nàng hôn lên đôi môi đỏ mọng. Kỳ lạ là lần này Triệu Anh Không cũng không cắn tới, cũng không nhìn hắn với vẻ gì khác mà trên đôi má trắng như ngọc của nàng xuất hiện hai dòng nước mắt, cứ mặc hắn hôn mà rơi lệ không ngừng...

- Chuế Không ca ca, lúc đó mọi người chúng ta mặc dù rất khổ, mặc dù hiểu rằng mình không thể thoát khỏi vận mệnh thích khách, nhưng chúng ta vẫn nhìn nhau vui cười, muốn dùng nụ cười giúp nhau cố gắng, giúp nhau không phải lo lắng bản thân... Ca ca, huynh có khổ tâm phải không? Người luôn ôn nhu, luôn bảo vệ ta cùng mọi người, huynh có khổ tâm phải không?

Khi Triệu Chuế Không rời khỏi đôi môi đỏ mọng của nàng, Triệu Anh Không đôi mắt rơi lệ, bình tĩnh nói, mặc dù thần sắc bình tĩnh nhưng vẻ ảm đạm trong mắt lại thật rõ ràng.

Nụ cười mỉm trên mặt Triệu Chuế Không dần biến mất, ánh mắt lạnh lẽo vô cùng cũng có chút biến hóa phức tạp, khó diễn tả được, trong một thoáng vẻ mặt hắn thậm chí còn có chút yếu đuối... Một gã thích khách nổi danh biến thái không ngờ lại lộ vẻ mềm yếu.

- Anh Không, ta...

Khi trong mắt Triệu Chuế Không lộ ra ánh mắt có tình người như vậy, thân thể hắn lại bắt đầu run rẩy, giống như đang phải chịu một loại thống khổ cực kỳ kinh khủng. Hắn thốt ra từng chữ khó khăn, nhưng mới nói được ba tiếng thì bỗng nhiên từ sau lưng hắn tràn tới một tầng băng trắng như tuyết, sau đó từ trong lớp băng trồi lên mấy cây cọc băng đâm thẳng về phía hai người, nhìn lực đâm của cọc băng, thuần túy là muốn xuyên qua cả hai người cùng một lúc!

Ánh mắt Triệu Chuế Không vụt trở lại sắc bén mà lạnh lẽo, hắn cũng không quay đầu lại, một tay ôm Triệu Anh Không, một tay rút dao gắm chắn ra sau lưng, khi mấy cây cọc băng đâm tới, dao găm trong tay hắn nhanh chóng ngăn cản rồi Triệu Chuế Không nương theo luồng lực đạo này ôm Triệu Anh Không nhảy về phía trước.

Hai người lúc này đang ở giữa sườn núi, cú nhảy này trực tiếp phóng ra vách đá mấy trăm trượng nhưng Triệu Chuế Không lại giống như chẳng có việc gì, mặc bản thân rơi thẳng xuống. Sau khi rơi được hai ba giây, Triệu Anh Không mới phát hiện ra bí mật khi hắn rơi, mặc dù hắn còn ôm theo Triệu Anh Không cùng hạ xuống nhưng lại giống như một tờ giấy phất phơ theo gió, căn bản không hề bị gia tốc trọng lực ảnh hưởng, cả người hoàn toàn dùng một loại lực đạo thăng bằng rơi xuống dưới, với lực rơi này khi hạ xuống vách núi cũng sẽ không hề bị thương, chỉ giống như là nhảy từ độ cao hai mét xuống.

Khi hai người rơi xuống vách đá, lớp băng đó không hề có dấu hiệu dừng lại, chỉ nghe thấy tiếng Garnier gào lên điên cuồng:

- Tới đây! Tới giết ta đi! Ngươi không phải có thể dựa vào đánh lén chế phục ta cùng đội viên của ta sao? Ngươi không phải có thể lột da từng người họ trước mặt ta sao? Ngươi phải có thể thiến ta sau đó chôn sống trong đầm lầy sao? Bây giờ ta ở đây này! Tới giết ta đi!

Đây đúng là giọng nói của Garnier, đội trưởng Bắc Băng Châu đội Garnier, lúc này hắn đã sử ra Thời đại Băng hà, mặc dù kỹ năng này cũng giống Hủy diệt của Trịnh Xá không thể kéo dài nhưng uy lực công kích phạm vi rộng thậm chí còn vượt qua Hủy diệt. lớp băng rộng mấy trăm mét vuông nhanh chóng tràn ra, khi hai người Triệu Chuế Không rơi xuống chân vách núi, cả nửa sườn núi đã bị đóng băng thành một khối băng khổng lồ, mà chỗ băng tuyết gào thét kịch liệt nhất đang cách hai người không quá hai mươi mét, điên cuồng ập xuống.

- Khốn kiếp, ta sử dụng tất cả năng lượng thạch thuộc tính băng còn giữ! Cái gì duy trì, cái gì sống sót, tất cả đều mặc kệ! Triệu Chuế Không, ông đây dù biến thành quỷ cũng phải giết chết ngươi! Đây là lực lượng mạnh nhất của trái cây ác quỷ hệ tự nhiên! Ta là tự nhiên! Ai có thể chống lại tự nhiên? A!

Garnier rõ ràng là đã phát điên, giọng nói hắn vang vọng trong đoàn băng tuyết kịch liệt, theo tiếng gào thết, mặt đất trong phạm vi hơn một nghìn mét vuông đã đóng một tầng băng dày, cho dù nơi này là đất Mordor đầy lửa, cho dù nơi này rất gần núi lửa Doom.

Triệu Chuế Không lại căn bản không thèm để ý tới băng tuyết truy kích mà có vẻ cực kỳ nhàn nhã, ôm Triệu Anh Không đi tới trước, mặc dù nhìn có vẻ như đang tản bộ rất thong thả nhưng tốc độ của hắn còn nhanh hơn băng tuyết đang đuổi theo nhiều. Hai bên một chạy một đuổi, sau khi Triệu Chuế Không nhảy lên một khối đã bỗng dừng lại, mỉm cười nhìn đoàn băng tuyết đang dốc sức truy đuổi càng lúc càng tới gần, nói:

- Ta có một chuyện rất tò mò... Vừa rồi ngươi có nhắc tới năng lượng thạch phải không?

Đoàn băng tuyết không lập tức đánh về phía Triệu Chuế Không mà bao vây lấy hai người vào trong, tiếp đó tiếng của Garnier mới truyền tới:

- Không sai! Ta thừa nhận ta còn chưa có tư cách phát ra sức mạnh cao nhất của trái cây hệ tự nhiên, đó là lực lượng đủ để trực diện đối kháng với tự nhiên, chỉ có người mở cơ nhân tỏa tầng thứ năm, sinh vật có thể tự do khống chế năng lượng mới có thể có được, ta dựa vào năng lượng thạch mới có thể sử dụng sức mạnh này!

Triệu Chuế Không gật đầu mỉm cười, nói:

- Ừm, vậy thì không có vấn đề gì nữa...

Dứt lời hắn dùng sức giậm chân mấy cái, mỗi cước đều mười phần mạnh mẽ, mấy cước đạp xuống lập tức phá nát khối đá dưới chân, cùng lúc đó đoàn băng tuyết kịch liệt cũng bắt đầy cuốn về phía hai người.

Nhưng khi đoàn băng tuyết tới gần hai người, đột nhiên xung quanh Triệu Chuế Không vọt lên mấy dòng nước sôi cao tới mấy mét cùng với hơi nước nóng bỏng, mặc dù khi tiếp xúc với băng tuyết lập tứcđóng băng rơi xuống đất trong nháy mắt nhưng hơi nước cùng nước nóng lại như vô cùng vô tận từ trong lòng đất bốc lên, không quá hai giây, trong từ đoàn băng tuyết đã truyền ra tiếng Garnier gào lên thảm thiết.

- Rất bất đắc dĩ, tầng thứ tư có một loại năng lực gọi là nhập vi, ta mỗi bước đặt xuống đất đều có thể cảm giác được dưới đất có cái gì, sức phản hồi của đất đá là bao nhiêu, sức phản hồi của nước chảy là bao nhiêu, sức phản hổi của dung nham là bao nhiêu, bên kia là núi lửa mà, dưới lòng đất chỗ này đều là suối nước nóng, nhiệt độ rất cao đó...

Triệu Chuế Không mỉm cười nói, mấy bước hắn đi tới đây kì thật không phải chỉ có vài ba bước như mắt thường nhìn thấy, mỗi bước chân hạ xuống với tốc độ của hắn đều có thể liên tục đạp xuống mấy chục lần, mấy bước cộng lại đã phát ra hơn trăm cước, lợi dụng chấn động phá nát đất đá xung quanh, tiếp đó ngoài chỗ trung tâm hắn đứng ra, bốn phía đều bắn lên nước nóng và hơi nước... Sức khống chế của Triệu Chuế Không đối với nhập vi thật sự quá kinh người.

- Sau đó thì sao? Vừa rồi ngươi chạy tới đây tiêu hao bao nhiêu thời gian? Còn lại bao nhiêu năng lượng? Ta cảm thấy ngươi hẳn là có thể đóng băng toàn bộ chỗ này đấy, ta ở trung tâm, đóng băng chân ta lại là ta sẽ không chạy được nữa.

Triệu Chuế Không mỉm cười nói.

Băng tuyết do Garnier hóa thành xung đột với nước sôi cùng hơi nước, mỗi lần va chạm đều khiến khí lạnh từ đoàn băng tuyết yếu đi một chút. Nhiệt độ của hơi nước vượt xa một trăm độ của nước sôi, hơn nữa dung nham còn đang ở dưới lòng đất không thể vọt lên, tốc độ càng lúc càng tăng, lần bộc phát này hơi nước vô cùng vô tận điên cuồng xông lên, đừng nói là đoàn băng tuyết trực tiếp gánh chịu toàn bộ hơi nước, kể cả hai người đang đứng ở trung tâm cũng cảm thấy nóng bức không chịu nổi.

Khi đoàn băng tuyết phá vỡ được vòng ngăn cách của hơi nước và nước sôi thì đã không thể bảo trì trạng thái băng tuyết hoàn toàn, Garnier nửa thân trên là người, nửa thân dưới làn băng, hiện ra trước mặt hai người một cách quỷ dị, mà Triệu Chuế Không thì thậm chí chẳng có tâm trạng thảnh thơi nói chuyện, trực tiếp vụt qua người hắn hắn, cái đầu đã bị Triệu Chuế Không cầm trên tay.

- Thật sự là năng lực rất mạnh... Đáng tiếc là ngươi không có tiềm lực, ngươi cũng không phải quả táo xanh non đáng yêu... À, Anh Không, lần này tạm thời bỏ qua cho đồng đội của muội, muội phải bảo hắn nhé, không muốn chết thì nhanh chóng mạnh lên đi, hiện tại hắn còn quá yếu, quá yếu...

Triệu Chuế Không một tay ôm Triệu Anh Không, một tay nắm thi thể không đầu của Garnier, hắn ném thi thể về phía hơi nước ít nhất, trong nháy mắt khi thi thể ngăn cản hơi nước, hắn đã chạy tới dùng sức đạp mạnh, cả người bắn vụt ra khỏi khu vực mạch nước nóng bộc phát.

Triệu Chuế Không ra tới chỗ trống liền buông Triệu Anh Không ra, hắn cũng không nhìn về phía nàng, lưu lại mấy câu này rồi lắc mình biến mất, Triệu Anh Không cũng không thể thấy được thân ảnh của hắn nữa.

- Cố gắng lên, Anh không biểu muội... Sau khi mạnh lên ta sẽ quay lại giết muội...

Trịnh Xá cũng không biết hắn vừa dạo qua cửa địa ngục một vòng, do có Triệu Anh Không nên mới khiến Triệu Chuế Không bỏ qua việc đánh lén ám sát bọn họ, với tình hình thân thể của hắn lúc này cho dù miễn cưỡng sử dụng Hủy diệt cũng không phải đối thủ của Triệu Chuế Không đã mở cơ nhân tỏa tầng thứ tư, hơn nữa đó là đánh lén ám sát, đừng nói là hắn, có lẽ còn chưa có ai có thể chống được ám sát của Triệu Chuế Không...

Rất may là Trịnh Xá cũng không hề biết những chuyện đã xảy ra, dựa vào hình ảnh quét hình của Chiêm Lam, tình hình xung quanh đều năm trong sự điều khiển. Đầu tiên là liên kết ý thức của hắn với Sở Hiên, mặc dù nhất thời chưa thể bàn bạc cẩn thận nhưng Trịnh Xá đã rất "thân ái" thông báo với Sở Hiên, hắn nhất định sẽ bị đánh cho sống dở chết dở.

"Mặc dù đến tận bây giờ ta vẫn chưa biết được là ngươi rút cuộc đã làm gì, hoặc đang còn muốn làm gì nhưng ta có thể khẳng định với ngươi! Tên khốn! Đến lúc trở lại Chủ Thần không gian ngươi sẽ rất dễ coi đấy."

Trịnh Xá cũng không hung hăng nói chuyện, mà ngược lại lộ ra một loại ngữ khí rất vui vẻ, chỉ là trong ý tứ lại có như muốn giết người, không khỏi khiến người nghe cảm thấy quỷ dị.

Sở Hiên ừ một tiếng, có vẻ chẳng thèm để ý tới uy hiếp trong lời của Trịnh Xá, trực tiếp nói:

"Trước mắt có hai chuyện ta cần nhắc nhỏ ngươi, thứ nhất là cái chết của Sauron, nếu như có thể, đội ta giành được số điểm thưởng này là tốt nhất. Thứ hai là thời cơ, do khi năm đội tập hợp tại Mordor sẽ bắt đầu tính thời gian, trước mắt đã có bốn đội xuất hiện, một đội khác Bắc Băng Châu đội có lẽ đã đoàn diệt... Vì thế, trong đoạn thời gian cuối cùng này nhất định phải nắm được chiếc nhẫn trong tay."

Trịnh Xá cũng đang lo lắng, vội vã nói:

"Nói về Sauron... Chuyện đó có chút khó khăn, mặc dù không biết thực lực cụ thể của hắn như thế nào nhưng hẳn là sẽ không thua chín Ringwraith hợp nhất. Đối phó với Ringwraith đã khiến ta phải tốn công sức, hiện tại ta hoàn toàn không động đậy nổi, nếu Sauron xuất hiện... Nói thật, ta không hề nắm chắc có thể hạ được hắn."

Sở Hiên lạnh nhạt nói:

- Để Trương Hằng cùng Triệu Anh Không tấn công đi... Ngươi luôn quá mức ỷ lại vào sức mạnh của bản thân, nhưng ngươi cũng chỉ là một thành viên trong Trung Châu đội mà thôi, mặc dù là lo lắng cho an toàn của thành viên đoàn đội nhưng cũng phải tin tưởng vào thực của họ. Khi Triệu Anh Không trở về thì bắt đầu tiến hành tấn công Sauron đi."

Trên thực tế, khi Sở Hiên nói ra những lời này, do thực lực cường hãn của Đội quân thần Anubis đã khiến cho trận chiến Mordor xuất hiện một cảnh tượng hiếm thấy, quân đội Mordor số lượng khổng lồ vậy mà lại liên tiếp rút lui, bị mấy chục nghìn quái vật điên cuồng truy kích, còn liên minh loài người thì có thể làm quân dự bị, bám sát phía sau Đội quân của thần Anubis, liên tục giết chết những tên Orc đang nằm rên rỉ dưới mặt đất.

Đội quân của thần Anubis không biết mệt mỏi, không biết thương vong, mục đích duy nhất của chúng là lao về phía trước, không ngừng tiêu diệt tất cả sinh vật trước mắt, dần dần, quân đoàn Orc của Mordor đã bị ép lùi khỏi Cánh cổng đen rất xa, mắt thấy chúng sắp sửa tan rã thì một bộ áp giáp khổng lồ chợt xuất hiện giữa đại quân Orc.

Bộ áo giáp này cao khoảng bảy tám mét, chỉ thấy trên tay nó cầm một chiếc chùy gai cực lớn, toàn thân tỏa ra sương mù màu đen, trên bàn tay trái còn đeo một chiếc nhẫn tỏa ra quang mang đen tối, bộ áo giáp này chính là Chúa tể Bóng tối Sauron!

Chỉ thấy hắn bước tới đối mặt với vô số quái vật trong Đội quân của thần Anubis đang lao tới, cây chùy gai khổng lồ vung lên, tiếp đó một cơn lốc màu đen ào tới. Đám quái vật bị cơn lốc đánh trúng lập tức bị ăn mòn sạch sẽ trong nháy mắt, đúng thế, cho dù là quái vật do cát đá tạo thành cũng bị ăn mòn, đến cả thi thể quân Orc bị bọn chúng giết chết cũng lập tức biến mất, một khoảng trống mênh mông không còn bất cứ thứ gì, một kích của Sauron đã tiêu diệt mấy nghìn quái vật trong Đội quân thần Anubis cùng một lúc.

- Cảnh tượng này... Cảnh tượng này lại một lần nữa tái hiện!

Gandalf nhìn khu vực bị bóng tối ăn mòn phía xa, cảm thán nói:

- Theo lịch sử ghi chép lại, năm đó tất cả quân đội của loài người cùng người Elf đều liên hợp lại một chỗ, ba vị vua người Elf cũng mang nhẫn tham gia cuộc chiến đó, nhưng mà... Sauron dùng sức một người, cứng rắn ngăn cản toàn bộ quân đoàn loài người và người Elf, thậm chí còn suýt hủy diệt tất cả... Nếu không nhờ thánh kiếm chặt đứt ngón tay đeo nhẫn của hắn thì có lẽ hiện tại loài người cùng người Elf đều đã diệt vong.

Mấy nhân vật trong phim đều không nhịn được nhìn lại Trịnh Xá, vốn họ đã dự định để hắn làm con chủ bài cuối cùng. Trong trận chiến với Balrog, trong trận chiến Helm"s Deep, thực lực Trịnh Xá thể hiện ra hoàn toàn không thể nghi ngờ gì, sức mạnh đó đã vượt quá sự tưởng tượng của các nhân vật trong phim, vì thế ngay từ đầu tính toán của họ đều lấy Trịnh Xá làm chủ lực, cho dù Sauron có hòi sinh cũng không nhất định là không có sức đánh một trận.

Nhưng ai mà biết Trịnh Xá lại bị trọng thương trong trận chiến Minas Tirith, bây giờ căn bản không thể trông cậy vào hắn nữa, mà uy lực kinh khủng của Sauron thật sự khiến người ta phải kinh sợ, mấy nhân vật trong phim nghĩ tới nghĩ lui thật sự không có cách nào giết được hắn.

- Nếu thật sự không được...

Aragorn thở dài nói:

- Để ta tấn công đi, trước kia thánh kiếm có thể khắc chế Sauron, bây giờ vẫn có thể khắc chế hắn! Chỉ cần cắt rời chiến nhẫn tối cao khỏi ngón tay hắn là được, có điều lớp sương màu đen này có tính ăn mòn quá mạnh, ta sợ là chưa tới gần hắn đã…

Gandalf nắm chặt pháp trượng nói:

- Ta có thể tạo vòng bảo vệ cho các ngươi, trong thời gian ngắn không phải sợ khí tức ăn mòn, nhưng vòng bảo vệ không thể ngăn cản được công kích trực tiếp của Sauron…

Mấy nhân vật trong phim đưa mắt nhìn nhau, Gimli cao giọng nói:

- Không phải lo! Chúng ta sẽ theo sau ngươi cùng tấn công!

Legoals cũng gật đầu nói:

- Cả hành trình từ Rindell tới đây, chuyện chúng ta muốn làm cái gì? Còn không phải là vì muốn chôn vùi Chúa tể Bóng tối… Nếu đã tới bước đường cùng, chúng ta nhất định chiến đấu đến chết mới thôi!

Gimli thở dài:

- Bất quá cũng thật là nực cười, một người lùn vậy mà lại cùng chết trận với người Elf…

Legolas lại mỉm cười nói:

- Vậy thì… Làm bằng hữu cùng chiến tử thì sao?

- Bằng hữu…

Ánh mắt Gimli có chút mông lung, hắn gật đầu dứt khoát:

- Đúng thế! Làm bằng hữu cùng chiến tử!

Trong khi mấy nhân vật trong phim đang nói chuyện, Đội quân của thần Anubis gần như đã bị tiêu diệt hết, lúc trước giết nhiều quân Orc như vậy, bọn chúng có mạnh mẽ đến đâu cũng bị giết mất một nửa, lúc này Sauron đại triển thần uy, những con quái vật còn lại rất nhanh đã bị ăn mòn sạch sẽ. Hiện tại còn khoảng vài chục nghìn lính Orc, có điều bọn chúng đều đã sợ hãi run rẩy, toàn dựa vào uy nghiêm của Sauron mới khiến chúng không bỏ chạy nhưng về cơ bản đã không còn sức chiến đấu gì nữa. Chỉ là Sauron vẫn cực kỳ uy mãnh, bộ áp giáp khổng lồ từng bước từng bước tiến tới, mỗi bước chân đều mang sức mạnh vạn cân, áp lực ép tới khiến quân đội loài người phải từng bước lùi lại, lúc trước Đội quân của của thần Anubis bị hủy diệt như thế nào, những binh sỹ này chứng kiến rõ ràng nhất.

Aragorn nhìn quân loài người từng bước thối lui, người Ent thì ở bên ngoài Cánh cổng đen, cứ tiếp tục như vậy, một khi mất quân tâm, trận chiến này coi như thua… Chỉ cần Sauron không chết, theo thực lực của hắn khôi phục, nhân loại sớm muộn sẽ bị hủy diệt!

- Chiến đi! Vì sinh tồn…

Aragorn rút kiếm, ánh sáng bạc chói lọi bừng lên trên chiến trường, hắn hét lớn giục cương lao thẳng về phía Sauron.

- Vì chiến đấu!

Người lùn Gimli cũng hét lên, chỉ là hắn không điều khiển chiến mã mà cứ như vậy xông đến.

- Vì tự do!

Legolas hít sâu một hơi, đặt ba mũi tên lên dây cung, tiếp đó nhắm thẳng vào giữa đầu Sauron.

- Vì cái chết cho kẻ thù!

Quốc vương Théoden là hung hãn nhất, ông ta giật lấy một cây trường thường dài ba, bốn mét trong tay quân lính, rồi thúc ngựa là về phía Sauron.

Tiếp cận Sauron đầu tiên là thánh kiếm của Aragorn, ánh sáng màu bạc tựa hồ có tác dụng xua tan sường mù màu đen, lớp sương có tính ăn mòn cực mạnh cũng không tạo thành thương tổn gì với Aragorn, Gandalf cũng trong nháy mắt tạo ra một vòng bảo vệ quanh người hắn, tiếp đó Aragorn vung kiếm chếm thẳng vào cánh tay đang đeo nhẫn của Sauron.

- …Đã lâu rồi, dòng máu của hoàng tộc nhân loại? Chẳng lẽ ngươi còn muốn chôn vùi ta một lần nữa sao?

Giọng nói trầm thấp của Saron phát ra từ trong áo giáp, cây chùy của hắn dài ít nhất năm mét, tốc độ huy động cũng cực nhanh, trước khi thanh kiếm màu bạc chém tới chỗ hắn, cây chùy gai đã đánh đến. Tiếng kim loại va chạm vang dội, Aragorn chỉ cảm thấy trên tay truyền tới một sức mạnh cực lớn, đấu khí của hắn căn bản không chống cự nổi, cả người bị đánh văng đi, chiến mã dưới chân cũng lập tức phun máu đổ vật xuống, đã bị một chùy này đánh chết.

Aragorn bị đẩy văng ra năm sáu mét, khi đó Gimli đã chạy tới trước mặt Sauron, cây chùy còn chưa thu hồi lại, Gilmi cũng nhanh trí, hắn không đánh vào canh tay Sauron mà cúi người vung rìu hung hăng chém vào các khớp nối trên áo giáp. Nhất thời tiếng kim loại va đập lại vang lên, Gimli dù gì cũng là chiến sỹ người lùn mạnh mẽ biết đấu khí, sức lực thậm chí còn lớn hơn đại lực sỹ loài người, vậy mà một rìu chém xuống chỉ lưu lại được trên áo giáp một vết ngân nhỏ, tối đa là sâu mấy li mà thôi, trong khi toàn lực chém một nhát đó, hổ khẩu tay hắn đã rách ra.

- Tên khốn cứng thật!

Tiếng cảm than của Gimli còn chưa dứt, hắn đã cảm thấy dưới bụng đau đớn, bị Sauron đá tung ra xa, sức mạnh to lớn đó đầu tiên phá tan vòng bảo vệ của Gandalf, tiếp theo lại đá trúng bụng hắn, cũng may là lực lượng đã giảm đi, chỉ khiến hắn bay ra xa mười mét, nếu không một cước này đánh xuống, trong các nhân vật quan trọng nhất định sẽ mất đi một gã người lùn.

Chỉ mới giao đấu mấy giây, Aragorn cùng Gimli đều đã bị thương dưới tay Sauron, còn bọn họ thì không gây được thương tổn gì cho hắn, mắt thấy Sauron bước chân tiến về phía Aragorn ngã xuống, không đợi bộ áo giáp ra đòn tấn công, Bạo liệt tiễn ba mũi trên tay Legolas đã bắn thẳng vào đầu hắn.

Ba mũi tên lần lượt phát nổ, uy lực mũi tên đi đầu lập tức tăng vọt, tốc độ sớm đã vượt qua cực hạn mắt thường có thể thấy được, ầm một tiếng đã bắn trúng giáp đầu của Sauron, trực tiếp xuyên ra sau, chỉ là không biết mũ giáp này làm bằng chất liệu gì, trúng một phát Bạo liệt tiễn ba mũi uy lực tuyệt luân vậy mà cũng không nổ tung, chỉ lưu lại một lỗ tên rõ ràng.

Sauron phảng phất như chẳng bị thương tổn gì, một tiễn xuyên đầu cũng không khiến hắn chần chừ, nâng chùy đập xuống, Aragorn ở dưới sắp sửa biến thành thịt vụn, cũng may hắn coi như nhạy bén, trong lúc ngàn cân troe sợi tóc đã lăn người tránh qua, sau đó mặt đất chỗ hắn vừa nằm liền xuất hiện một hố sâu, nếu bị đánh trúng Aragorn chắc chắn là phải chết.

Quốc vương Théoden lúc này cũng đã lao tới chỗ Sauron, đâu khí bộc phát mạnh mẽ, tiếp đó cây trường thương đâm thẳng vào lưng hắn, được đấu khí hỗ trợ, cây thương thật sự đâm ngập vào thân thể Sauron, hơn nữa còn xuyên hẳn ra trước bụng. Théoden không hề dừng lại, rút trường kiếm chém xuống cánh tay Sauron, chỉ không ngờ rằng tốc độ của Sauron lại nhanh đến vậy, trước khi trường kiếm chém trúng tay đã quay người xung chùy đánh sang, trường kiếm của Théoden lập tức bị đập nát vụn, tiếp đó ông ta cũng giống Aragorn bị đánh văng ra xa, chỉ là ông ta bị đánh trúng trực diện, hoàn toàn khác với Aragorn dùng kiếm ngăn cản… Xem ra đã không sống nổi nữa…

- A!

Mấy nhân vật trong phim cùng rất nhiều kỵ binh sau lưng họ cùng hét lên, Aragorn mặt mũi đầy máu đứng bật dậy, gầm lên một tiếng rồi lại lao về phía Sauron, Gimli ở phía xa hộc ra mấy ngụm máu sau đó cũng vác búa xông theo hắn, Legolas một lần nữa lấy ra ba mũi tên, đặt lên dây cung, chuẩn bị bắn đi…

- Chiêm Lam, cung cấp tinh thần lực tảo miêu cho bọn ta…. Trương Hằng, Triệu Anh Không, nhìn thấy Chúa tể Bóng tối Sauron không? Giết hắn đi!

Tiếng hô của Trịnh Xá từ giữa đội ngũ vang lên, mặc dù bản thân hắn không thể chiến đấu, nhưng làm đội trưởng Trung Châu đội hắn vẫn có thể tiếp tục chỉ huy chiến đấu, đặc biệt là phối hợp giữa các thành viên đoàn đội.

Thanh âm vừa dứt, Trương Hằng hít sâu một hơi, kéo căng cây cung kim loại màu bạc, trên tay chỉ cầm một mũi tên nhưng khí thế phát ra lại vượt qua cả Bạo liệt tiễn ba mũi của Legolas, Phong chi tiễn đã chuẩn bị xong...

Đồng thời, hình bóng Triệu Anh Không xuất hiện phía sau Saron không xa, bước theo bộ pháp kỳ diệu, gần như vô thanh vô tức tiến về phía hắn...

Công kích của Sauron vốn là để đánh vào Aragorn, uy lực vạn cân, mang theo sương mù màu đen cuốn về phía Aragorn, nhưng khi Trương Hằng dùng Phong chi tiễn nhắm vào hắn, Sauron bỗng dùng tốc độ nhanh không tưởng tượng nổi đưa chùy chắn trước người. Đồng thời, một ma pháp trận hình tròn cũng xuất hiện giữa hắn và Phong chi tiễn, ma pháp trận liên tục xoay tròn, những ký hiệu kỳ dị trên đó không ngừng tỏa ra quang mang màu đen.

Ở một chỗ cao cách xa chiến trường, Tống Thiên thần sắc phức tạp nhìn xuống dưới, cánh tay cụt của hắn đã ngừng chảy máu, chỉ là trên vết thương không ngừng bốc khói, nhìn giống như đang bị ăn mòn.

-....Trung Châu đội, tiềm lực của đội ngũ này so với tiểu đội luân hồi Ác Ma còn lớn hơn.

Tống Thiên lo lắng nói.

Adam ngồi bên cạnh hắn, tên này đang cầm một tờ giấy tính toán cái gì đó, cũng không ngẩng đầu lên đáp:

- Ừ, tiềm lực của Trung Châu đội quả thật còn mạnh hơn cả tiểu đội Ác Ma, nghề nghiệp trong đội kết hợp bổ sung lẫn nhau, mặc dù hiện tại vẫn còn yếu ớt nhưng khi bọn chúng thật sự trưởng thành, phương diện nào cũng sẽ có nhân vật thành thạo nhất, La Ứng Long không phải đã nói sao? Hắn bị đạn vũ khí công nghệ cao bắn chết, với sức phòng ngự của pháp bảo hắn mang, cho dù là pháo nén không gian uy lực mạnh nhất cũng không thể giết hắn trong nháy mắt, trừ phi là vũ khí công nghệ cao kết hợp với một số phương pháp đặc thù. Nếu là như vậy thì kẻ sử dụng vũ khí công nghệ cao này nhất định là tổ hợp của cực mạnh và cực yếu, nhưng chỉ cần trong đội chúng có Trịnh Xá tồn tại thì kẻ dùng vũ khí công nghệ cao kia sẽ không bị phần cực yếu kiềm chế... Cũng như vậy, uy lực tầm trung và tầm gần của gã đang bắn tên lúc này càng không thua kẻ dùng vũ khí công nghệ cao.

- Vì thế...

Adam ngẩng đầu lên, nghiêm túc nói:

- Trung châu đội trước mắt chỉ có hai người đáng để ý là Trịnh Xá và Sở Hiên, những kẻ khác đều là thành viên tiểu đội luân hồi bình thường có khuyết điểm trí mạng, nhưng tiềm lực của Trung Châu đội, về một số phương diện thật sự đã vượt qua tiểu đội luân hồi Ác Ma.

Tống Thiên thở dài, quay lại nhìn Adam rồi lại nhìn mỹ nữ tóc vàng sau lưng hắn, cô gái này đang nghịch nghịch một đoàn ánh sáng trên tay, đoàn ánh sáng này giống như chất lỏng, có thể tùy theo tay nàng sờ vuốt mà thay đổi hình dạng, hơn nữa hình như còn đang vì lấy lòng cô ta mà biến hình, La Ứng Long xem ra cũng có chút thảm hại...

- Chúng ta thì sao?

Tống Thiên thở dài nói.

Adam lại cúi đầu xuống, đáp:

- Chúng ta tổn thất cũng không nhiều, tính ra thì với thực lực của ngươi và La Ứng Long, quay lại mấy bộ phim kinh dị là có thể nhanh chóng kiếm được rất nhiều điểm thưởng cùng chi tiết kịch tình, nhưng những thứ đó đối với chúng ta đã không còn tác dụng lớn nữa, lần này chúng ta thua là do "thế"... Tương lai trước khi một lần nữa chiến đấu với Trung Châu đội, hơn nữa còn phải giành được thắng lợi, chúng ta không thể đối kháng với tiểu đội luân hồi Ác Ma được, Tống Thiên, chuẩn bị chiến đấu lâu dài đi, ngươi phải tiếp tục mạnh mẽ lên mới được... La Ứng Long cũng vậy, hắn rất có thể sẽ là sức chiến đấu mạnh nhất của chúng ta trong tương lai, so với ngươi còn mạnh hơn...

Tống Thiên yên lặng quay đầu đi rồi thở dài nói:

- Đúng thế, La Ứng Long đã bước lên một con đường phát triển khác, nếu coi thực lực mạnh mẽ tuyệt đối là đạo thì chúng ta chính là lấy "ngộ" thành đạo, thông hiểu thì sẽ nắm giữ được, đó cũng là đạo. Còn hắn thì lấy "lực" thành đạo, cường hành nắm giữ, thậm chí so với đạo còn mạnh hơn, bản thân cũng là đạo...

Tiểu đội Thiên Thần cũng không có phản ứng quá kịch liệt, bộ phim kinh dị lần này mặc dù với tính toán của Adam hoàn toàn thất bại mà chấm dứt nhưng bọn họ căn bản không tổn hại đến gốc rễ, những nhân viên quan trọng nhất không chết ai cả. Tuy giành được ít nhưng cũng chiếm được tin tức về các đội ngũ khác, đặc biệt là hiểu biết quan trọng về Trung Châu đội, sau khi Adam lấy được những tin tức này hắn liền bắt đầu tính toán cái gì đó, không cho người ngoài biết...

So với tiểu đội Thiên Thần còn đang có người mà nói chuyện, Đông Mỹ Châu đội chỉ còn lại hai người... Do bỏ qua cho mấy người Trịnh Xá nên Triệu Chuế Không lại tới chỗ nhóm Sở Hiên đưa hai người kia đi... Đương nhiên, không phải là đi không mà tên biến thái này đứng trước mặt mấy người Sở Hiên, trực tiếp giết ngay một đội viên của mình, tiếp đó cầm cái đầu trên tay cười hì hì rời đi. Hành động cùng thần thái của hắn thật sự khiến người ta phải kinh sợ, Bá Vương cùng Vương Hiệp tự động rút phắt vũ khí ra, cẩn thận đề phòng, La Cam Đạo càng bị dọa đến phát run, không ngừng năn nỉ Vương Hiệp lấy robot ra cho hắn.

- Yên tâm đi, tại tâm tình không được tốt lắm... Trước khi Lord of the Rings kết thúc, chắc là ta sẽ không giết người nữa, vậy thì lần tới đoàn đội chiến đấu tiếp theo, Trung Châu đội, chúng ta sẽ còn gặp lại.

Triệu Chuế Không quay đầu cười, tiếp đó cùng tên đội viên còn lại của Đông Mỹ Châu đội bỏ đi, tên đó cũng bị dọa đến nỗi tay chân nhũn cả ra nhưng lại không thể không theo sau Triệu Chuế Không.

Sau khi rời đi, Triệu Chuế Không liền tìm một sườn núi có thể quan sát được chiến trường, đứng lại đó bình tĩnh quan sát Sauron, đến khi hắn thấy Triệu Anh Không xuất hiện, hã thanh niên tóc dài anh tuấn này mới từ từ mỉm cười.

- Trưởng thành đi, tiếp tục phát triển đi... Đến khi chúng ta gặp lại nhau, đến lúc đó...

Nói tới đây, Triệu Chuế Không che mặt cười lớn, chỉ là từ kẽ ngón tay hình như có một chút nước chảy xuống, rất ít, như có như không...

Ở phía bên kia, trên chiến trường Sauron đã bị hai mũi tên chấn trụ, nhưng Trương Hằng cùng Legolas cũng không phát tên, bởi vì cánh tay đeo nhẫn của Sauron đã bị cây chùy gai che chắn, hai người muốn bắn cũng không bắn được. Ngược lại, các kỵ binh phía sau lưng họ đã không còn cố kỵ sống chết, điên cuồng lao về phía Sauron, quốc vương của họ đã tử trận tại đây, những kỵ binh trung thành này cũng mặc kệ sự kinh khủng của Sauron trước mắt.

Những kỵ binh anh dũng này lại trở thanh người phá vỡ thế cục tốt nhất, bởi vì giờ phút này Sauron không thể tự do hành động, có thể thấy hắn quả thật cũng có chút sợ hãi Trương Hằng và Legolas, cho nên khi kỵ binh xông đến, hắn chỉ có thể sử dụng công kích không đặc thù. Quanh người Sauron xuất hiện mấy ma pháp trận, những ma pháp trận xoay tròn này chính là thủ đoạn phòng ngự tốt nhất của hắn, khi kỵ binh lao tới chỉ cần thoáng tiếp xúc với ma pháp trận sẽ bị ăn mòn thành xương khô trong nháy mắt, tiếp theo đến cả xương cốt cũng biến thành tro bụi, cảnh tưởng khủng bố trên chiến trường thật kinh tâm động phách, nhưng như vậy cũng không ngăn cản nổi những kỵ binh anh dũng, mấy nghìn người nối nhau xông lên, mà Gandalf cũng đồng thời niệm chú ngữ.

Khi Gandalf niệm xong chú ngữ, mấy vòng bảo vệ bán trong suốt đột ngột xuất hiện giữa không trung, tiếp đó chúng va chạm mãnh liệt với ma pháp trận, vòng bảo vệ cùng ma pháp trận đồng loạt tan vỡ giữa không trung, hơn một trăm kỵ binh đi đầu đã hét lớn xông về phía Sauron.

Sauron cho dù không dùng cây chùy lớn thì thực lực của hắn cũng đã rất kinh người, chỉ thấy hắn bỗng giơ bàn tay đeo nhẫn lên, một luồng sương mù đen tối lập tức tràn ngập bàn tay, đúng khoảnh khắc này, Bạo liệt tiễn ba mũi cùng Phong chi tiễn của Trương Hằng đồng thời bắn ra, mục tiêu của hai người đều là cánh tay đeo nhẫn, hai mũi tên một trước một sau bắn vào cánh tay Sauron.

Trên cánh tay Sauron không ngừng có sương mù màu đen quấn quanh, hai mũi tên chính là bắn trúng lớp sương này, mũi tên của Legolas trong nháy mắt đã bị sương mù nuốt chửng, sức ăn mòn mạnh mẽ nhanh chóng ăn mòn mũi tên mang theo năng lượng sinh mệnh màu xanh,ngoài đẩy lùi Sauron lại một bước ra, không ngờ không gây cho hắn chút thương tổn nào, chỉ vỏn vẹn xua tan đi không ít sương mù. Bất quá, theo sau nó, Phong chi tiễn dùng tốc độ độ mắt thường không thể theo kịp bắn thẳng tới, bụp một tiếng, bắn xuyên qua cánh tay, lao về phía xa sau lưng Sauron, không còn thấy bóng dáng nữa.

Trương Hằng bắn ra một tiễn xong lập tức ngã xuống đất, hắn hiện tại đã không còn sức chiến đấu, Legolas cánh tay run rẩy không ngừng nhưng vẫn lấy ra ba mũi tên đặt lên dây cung, chỉ đợi nhắm chuẩn sẽ bắn tiếp phát nữa. Còn Sauron cánh tay đã bị bắn thủng hai phần ba, chỉ còn chút áo giáp nối liền tay với thân thể, một ít sương mù màu đen bắt đầu từ trên tràn xuống, có vẻ muốn tu bổ lại phần áo giáp.

Lúc này những kỵ binh đi đầu đã lao tới trước mặt Sauron, tiếng va chạm vang lên ầm ầm, rất nhiều trường thương cùng thường kiếm đánh vào người Sauron, áo giáp không ngừng kêu leng keng. Sauron căn bản không hề bị thương tổn, chỉ thấy chiếc nhẫn tối cao chợt bừng lên ánh sáng đen, trong khoảnh khắc, lấy hắn làm trung tâm sương mù màu đen cuồn cuộn trào ra, chỉ sau nháy mắt các kỵ binh công kích hắn lập tức bị ăn mòn sạch sẽ, tiếp đó là các binh lính hoặc cung thủ ở xa hơn, phạm vi còn đang liên tục mở rộng, trên chiến trường xuất hiện một vòng sương mù rộng hơn nghìn mét.

- Triệu Anh Không!

Trịnh Xá ngẩn người rồi lập tức hét lớn, đồng thời nội lực cùng năng lượng vampire trên người tên xác ướp này bắt đầu điên cuồng khởi động, dáng vẻ hắn có vẻ đã bất chấp thương thế của mình, muốn lập tức lao vào chiến trường... Bởi vì Triệu Anh Không đang ẩn nấp sau lưng Sauron, ngay giữa đám sương mù màu đen. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnFULL.vn

Nhưng Trịnh Xá chưa kịp có hành động tiếp theo liền trông thấy phía sau lưng Sauron xuất hiện một khu vực ánh sáng uốn khúc, đó là hiện tượng do mật độ không khí mất cân bằng tạo ra, hiện tượng ấy rõ ràng là...

- Sóng chân không thiểm linh!

Dùng tốc độ chuyển động cực nhanh của trạng thái thiểm linh, hoàn toàn ngăn cách làn sương màu đen bên ngoài cơ thể, Triệu Anh Không phát động tập kích đúng lúc Sauron sử dụng công kích mạnh mẽ nhất, sóng chân không cắt đứt cánh tay chỉ còn lại một phần của Saron, mà Triệu Anh Không cũng bất chấp lớp sương ăn mòn, lao thẳng vào trong màn sương đen, bắt lấy cánh tay cụt, tiếp đó...

Cảm giác như mộng như tỉnh vụt ập tới, khi Trịnh Xá mở mắt ra, đập vào mắt là một quả cầu cực lớn lấp lánh ánh sáng, ở bên cạnh Triệu Anh Không tay trái đang bị ăn mòn, đồng thời tay phải vẫn nắm chặt một cánh tay cụt....

Quyển 14: Transformers