Vô Hạn Khủng Bố

Chương 180: Kho báu và Giết giết giết




Thế giới Lord of the Rings cũng giống như rất nhiều loại thế giới huyền ảo khác, người Elf cũng là sinh vật cao quý mỹ lệ, người lùn cũng là sinh vật thích đào bới. Đương nhiên, nói như vậy không khỏi có chút không được chi tiết rõ ràng, cũng có chút áp đặt chủ quan, nhưng người lùn đúng là sinh vật thích tìm kiếm quặng mỏ dưới lòng đất, những khoáng thạch trân quý chính là niềm vui lớn nhất của họ khi đào bới.

Đường hầm Moria cũng là sản phầm của sở thích này, độ dài của đường hầm này không ngờ xuyên qua cả dãy núi Caradhras, theo như lời Gandalf nói thì bọn họ phải đi trong đường hầm này năm ngày năm đêm mới tới được đầu bên kia. Khoảng cách như vậy đừng nói trong thế giới này đã là cực kỳ khoa trương, cho dù trong thế giới hiện thực cũng đủ kinh khủng, một con đường thông qua núi phải đi mất năm ngày năm đêm, hơn nữa hoàn toàn là dựa vào sức người đào móc từng chút từng chút một...

- Mọi người sẽ rất nhanh chóng được chứng kiến sự nhiệt tình của người lùn chúng ta, ha ha...

Gimli đi đầu đội ngũ, hắn vừa đi vừa nói:

- Lửa cháy bập bùng, bia tươi mát lạnh, thịt nướng thơm lừng. Ha ha, đây là nhà của anh họ Balin ta, sao có thể chỉ là một đường hầm chứ?

Lúc này Gandalf đã nâng pháp trượng lên, cũng không biết ông ta làm thế nào, trên pháp trượng tỏa ra một luồng sáng nhu hòa chiếu sáng cả lối vào đường hầm.

-....Nơi đây quả thật không phải là một đường hầm gì cả, nó là một lăng mộ!

Boromir nhìn quanh một chút rồi trầm giọng nói.

Trước lối vào đường hầm, trên mặt đất đầy xác chết đã hóa thành xương khô, trong đó phần lớn đều là xác của người lùn, một phần nhỏ khác thì nhìn có chút vặn vẹo, tựa hồ là một số sinh vật hiếm thấy, nơi đây quả thật nên gọi là đường hầm thì chính xác hơn.

- Không, không... Không!

Gimli lập tức sững sờ, hắn gào lên thảm thiết, lao về phía những hài cốt kia.

Legolas vẫn luôn là một trong những người bình tĩnh nhất, hắn rút một mũi tên trên một cái xác, xem xét hai lượt lập tức hét lớn:

- Quân Orc!

Nói đoạn hắn ném mũi tên, trực tiếp giương cung nhằm vào bóng tối.

Những người còn lại cũng tự lấy vũ khí của mình ta, Boromir vừa rút gươm vừa quát:

- Chính vì thế, chúng ta căn bản không nên tới đây, phải đi qua Rohan, chỉ ở đó chúng ta mới có thể an toàn vượt qua dãy núi Caradhras.

Garnier cùng Trịnh Xá nhìn nhau, hai người trong lòng đều thầm hô hỏng bét, vốn theo trong kịch bản, cánh cửa trên vách núi đã bị con bạch tuộc khổng lồ phá nát, làm họ không thể không tiếp tục đi vào trong đường hầm, nhưng hiện tại cánh cửa vẫn được giữ gìn nguyên vẹn, bạch tuộc lại bị mọi người giết chết nên bọn họ nếu muốn lui cũng tùy lúc có thể quay lại, nhưng thế không phải kế hoạch của hai người sẽ hoàn toàn uổng phí sao?

Garnier vội vàng nói:

- Nhưng đường qua Rohan thật sự quá nguy hiểm, trong đường hầm này dù sao cũng không phải đối mặt với cả đội quân bao vây công kích đúng không? Nếu chúng đi qua chỗ đó bị Saruman phát hiện, không, là nhất định sẽ bị phát hiện, nói như vậy, chúng ta không phải đến cả trốn cũng trốn không thoát sao? Huống hồ đường hầm này lớn như vậy, chúng ta chỉ cần yên lặng đi qua, không nhất định sẽ bị quân Orc phát hiện đâu.

Gandalf nhíu mày đang định nói gì đó, Trịnh Xá đã keo dây cương lao về phía trước, tốc độ khô lâu chiến mã cực nhanh, hơn nữa trong đường hầm cũng hoàn toàn không có trở ngại, cứ như vậy nhanh chóng biến mất trong bóng tối. Mấy chục giây sau, ngọn lửa màu đỏ máu mới lại xuất hiện, còn Trịnh Xá vừa lộ ra lập tức cao giọng nói:

- Bên trong không có gì cả, một tên lính Orc cũng không thấy!

Điều này khiến mấy người Gandalf trở nên chần chừ, Nyos đột nhiên lên tiếng:

- Như vậy đi, vẫn để người giữ chiếc nhẫn quyết định, đi qua đường hầm yên tĩnh này hay là rời khỏi đây, trốn dưới ánh mắt Sarunam lén lút vượt qua, Frodo, cậu quyết định đi.

Trong câu này rõ ràng là có cạm bẫy, đầu tiên Nyos nói rằng đường hầm này là nơi yên tĩnh, mặc dù hiện tại đúng là cực kỳ yên tĩnh nhưng trong đó lại ẩn tàng nguy hiểm, tiếp theo hắn biến lối qua Rohan thành dưới tầm mắt của Saruman, mặc dù chỗ đó thật sự rất gần với Isengard, nhưng khoảng cách giữa hai bên cũng không thể gần đến mức như vậy, chỉ là bị hoàn cảnh hiện tại ảnh hưởng, mấy người Gandalf cũng chẳng chú ý tới cạm bẫy trong đó.

Frodo nhìn những người xung quanh ròi lại nhìn xuống các bộ hài cốt dưới chân, một lúc lâu sau mới nói:

- Chúng ta... chúng ta đi qua lối này thôi, mọi người nhỏ giọng một chút hẳn là sẽ không gặp nguy hiểm gì, ma pháp của Saruman nếu muốn tránh cũng không tránh nổi... Chúng ta cứ theo đường hầm này mà đi thôi.

Vì thế hướng đi của đoàn đội được quyết định như vậy, tiếp tục xâm nhập vào đường hầm, bao giờ vượt qua nó thì thôi...

Garnier cũng Trịnh Xá lại nảy sinh nghi ngờ, tên Nyos này tự dưng lại giúp đỡ họ là có ý gì, mà Nyos cũng không khách khí tới cạnh hai người hạ giọng nói:

- Hiệp nghị giữa các ngươi ta đại khái cũng đã biết rồi, những lời khác cũng không phải nói nhiều, kẻ biết sẽ có phần, những kim loại trân quý như mithril hoán đổi ở chỗ Chủ Thần quá đắt, vì thế Nam Viêm Châu đội bọn ta cũng phải có một phần. Đương nhiên, bọn ta không cần quá nhiều, chỉ cần một phần tư là được, ba phần tư còn lại các ngươi chia nhau là được, ai có công lớn nhất lấy được số kim loại này người đó nhận được nhiều nhất, các ngươi thấy sao?

Hai người Trịnh Xá lại đưa mắt nhìn nhau, Trịnh Xá bấy giờ mới đáp:

- Nếu các ngươi cũng muốn tham gia hiệp nghị này thì cũng phải bỏ sức lực ra mới được, trong lúc nguy hiểm, bọn ta đều phải dốc toàn lực chiến đấu, đồng thời phải hỗ trợ lẫn nhau bảo vệ đội viên, nếu là như vậy.... Nam Viêm Châu đội cũng sẽ được hưởng một phần.

Nyos mỉm cười nói:

- Đó là đương nhiên, yên tâm đi, khi cần chiến đấu tất cả thành viên trong đội ta sẽ không rút lui, đến lúc tất yếu ta cũng sẽ tham gia chiến đấu, chính là như vậy...

Tạm thời không nhắc đến chuyện ba đội trưởng đạt thành hiệp nghị, phía bên kia, mấy người Gandalf đã từ từ đi sâu vào trong đường hầm, theo sát sau họ là hơn mười người của ba tiểu đội luân hồi.

Đường hầm Moria tuy tên gọi là đường hầm nhưng bên trong kỳ thực cũng rất lớn, từ Gimli mọi người được biết, đường hầm này vốn là một hang động rất lớn, sau khi người lùn tìm được hang động này liền đào xuyên qua cả dãy núi, hơn nữa còn xây dựng tại những chỗ bằng phẳng bên trong các thôn làng ngầm có thể cư trú được. Mithril cùng kim loại allugist khai thác được trong đường hầm càng khiến người lùn vui mừng như điên, họ dùng hai thứ kim loại này trao đổi với các pháp sư, người Elf hoặc con người lấy rất nhiều tài nguyên quan trọng.

- Giá trị của mithril không cần kể nhiều, đó là kim loại tốt nhất chúng ta từng biết để chế tạo đạo cụ ma pháp, hơn nữa còn cứng rắn, nhẹ nhàng, giá trị cùng khối lượng cao hơn vàng cả trăm lần, thậm chí còn cao hơn, đây cũng là sản phẩm nổi tiếng nhất của đường hầm Moria.

Gandalf đi dọc con đường men theo vách đá trong đường hầm, ông đưa ánh sáng trên pháp trượng chỉ về phía vách đá, quả nhiên trên đó phản xạ lại quang mang màu bạc, đó là quặng mithril chưa tinh chế, đã có thể mơ hồ nhìn thấy ánh bạc phản chiếu.

- Ngoài mithril ra, sản lượng kim loại allugist thì ít hơn rất nhiều, trong một cân quặng mithril mới có thể xuất hiện một gam allugist, đây là loại khoáng sản siêu quý giá, sản lượng của cả đại lục trong một trăm năm cùng lắm cũng chỉ có thể chế được một cái chén. Kim loại này là thứ tốt nhất để truyền tinh thần lực, nói vậy có vẻ không dễ hình dung lắm, ta lấy ví dụ thế này nhé, các tháp ma thuật của pháp sư thường đều phải sử dụng chú ngữ để khai mở, hoặc như cửa vào đường hầm này chỗ chúng ta đi vào cũng như thế, mà làm thế nào để phân biệt các chú ngữ đó đây? Cần phải pha vào một chút kim loại allugist, sau đó truyền tinh thần lực để phân biệt, mặt khác khi chế tạo vũ khí, pha chút ít kim loại này vào, có thể khiến vũ khí sinh ra một ý thức nhất định, giống như chiếc nhẫn tối cao, chỉ có người đầu tiên nhỏ máu lên mới có thể sử dụng được nó, những người sau đó không thể sử dụng phần lớn những bí ảo bên trong, đây là đặc tính của thứ kim loại này.

Gandalf vừa đi vừa không ngừng giải thích cho mọi người,về phương diện nào đó cũng có vẻ như đang khoe khoang học thức.

Trịnh Xá nghe vậy trong lòng bỗng máy động, bởi vì đặc tính nhận chủ này không phải rất giống hai món vũ khí hắn lấy được trong Starship Troopers sao? Vũ khí không phải do nguyên chủ nhân sử dụng, khi giao cho Triệu Anh Không cùng Trương Hằng, họ thật sự không thể phát huy được uy lực lớn nhất của vũ khí, nghe qua hình như có liên quan tới đặc tính của thứ kim loại này, vậy thì có biện pháp giải trừ đặc tính này không?

Trịnh Xá lập tức hỏi:

- Có cách nào giải trừ đặc tính này không? Ý ta là giải trừ nhận chủ gì đó, sau đó để nó nhận chủ mới.

Gandalf liếc nhìn Trịnh Xá một cái đáp:

- Biện pháp thì cũng có, bất quá phải xem tinh thần lực mạnh yếu ra sao. Ví dụ như chiếc nhẫn của Chúa tể Bóng tối Sauron, nó thực ra cũng chỉ là một công cụ uy lực vô cùng mà thôi, nếu như có biện pháp xóa bỏ tinh thần lực Sauron lưu lại trong đó thì chiếc nhẫn sẽ không còn là đồ vật tà ác nữa, mà người Elf cũng không cần vì ba chiếc nhẫn mất đi sức mạnh mà phải rời khỏi Middle Earth, đến lúc đó tất cả đều hoàn mỹ. Nhưng không thể được, tinh thần lực của Chúa tể Bóng tối quá mạnh mẽ, cho dù là thần cũng không thể xóa bỏ sự tà ác, tàn bạo, sát phạt mà hắn lưu lại trong chiếc nhẫn, vì thế chúng ta chỉ có thể phá hủy chiếc nhẫn, chứ không thể xóa bỏ tinh thần lực... Ngươi đáng muốn nói đến chuyện này phải không?

Trịnh Xá trong lòng thầm kêu xấu hổ, hắn vội vàng nói:

- Cũng không phải vậy, ta cũng có mấy món vũ khí tìm được trong một số di tích, chỉ là chúng đều đã bị nhận chủ, bên trong vẫn còn lưu lại tinh thần lực, đồng đội của ta không có cách nào sử dụng hoàn toàn, nếu có thể, ta hy vọng ông có thể giúp ta giải trừ tình huống nhận chủ của hai món vũ khí này, để chúng nhận chủ lại một lần nữa, ông thấy thế nào?

Gandalf gật đầu nói:

- Được, sau khi chúng ta vượt qua đường hầm này ta sẽ giúp ngươi giải trừ tình huống nhận chủ đó, đương nhiên, tinh thần lực của đối phương không thể quá mạnh mẽ, nếu không sẽ phải sử dụng rất nhiều năng lượng thạch cùng khoáng sản trân quý để phụ trợ, nếu đến vậy cũng không được thì ta cũng chỉ có thể cáo lỗi thôi.

Cáo lỗi hay không cũng mặc kệ, chỉ cần có hy vọng là được rồi, hai món vũ khí loại ma pháp truyền thuyết này đều là trang bị ít nhất cũng cấp A, nếu có thể giải trừ trạng thái nhận chủ, vậy thì sức chiến đấu của Triệu Anh Không và Trương Hằng sẽ đại tăng, đây là thu hoạch lớn nhất từ khi họ tiến vào thế giới Lord of the Rings cho tới nay.

Trịnh Xá trong lòng vô cùng hưng phấn, cưỡi khô lâu chiến mã tuần tra bốn phía trong đường hầm dưới lòng đất này. Đường hầm Moria mặc dù gọi là hầm nhưng không gian bên trong cũng cao ít nhất là mấy chục mét, đừng nói là cưỡi ngựa, cưỡi voi trong này cũng chẳng có vấn đề gì, đương nhiên, điều kiện bắt buộc là con voi ấy cũng phải không bị trọng lực ảnh hưởng.

Ngày hành quân đầu tiên bình an vô sự, theo như Gimli nói thì trước mắt mọi người vẫn ở ngoài khu vực sinh sống trong Moria, đường hầm này thật sự quá lớn, cho dù có quân Orc đi nữa thì cũng không chắc sẽ gặp phải, vì thế sau khi ngày đầu tiên yên ổn, mọi người cũng dần dần giảm bớt đề phòng, ít nhất cũng không như lúc mới đi vào, nghi thần nghi quỷ. Tiếp đó, mọi người tìm một chỗ đất trống hạ trại, đốt lửa nấu cơm, sau khi tất cả xong xuôi mới có cơ hội nghỉ ngơi một chút.

-...Nói như vậy, tộc Elf các ngươi cũng có kỹ năng Bạo liệt tiễn? Đúng rồi, các ngươi gọi nó là Song nhận tiễn, cái tên thật cổ quái.

Trương Hằng cùng Legolas lại rất thân thiết, do hai người đều sử dụng cung tên, hơn nữa còn cùng sử dụng được kỹ năng Bạo liệt tiễn, lại thêm Trương Hằng vốn là người tâm địa lương thiện, vì thế hai người trò chuyện rất vui vẻ, đem kỹ xảo cung tiễn của mình dạy cho đối thương.

- Đúng thế, bởi vì tiễn kỹ này đả thương người cũng làm bị thương mình, với thực lực của ta cho dù vận dụng sinh mệnh lực không ngừng khôi phục thì tối đa cũng chỉ đến phát Song nhận tiễn thứ hai mươi liên tiếp là cánh tay sẽ sưng phù, không thể kéo cung được nữa. Nếu phải sử dụng Tam nhận tiễn thì ta tối đa chỉ có thể sử dụng được ba phát mà thôi!

Legolas cười nói, người Elf quả là chủng tộc vô cùng đẹp đẽ, nụ cười của hắn khiến cho mấy cô gái xung quanh đều phải đỏ mặt.

Trương Hằng yên lặng nhìn cây cung màu bạc của mình, một lúc sau mới nói:

- Tam nhận tiễn a? Là Bạo liệt tiễn ba mũi phải không? Đến cả ba tiễn cũng đã khó luyện thành như thế, vậy thì... Cửu tiễn xạ nhật càng khủng bố đến mức nào đây?

Ở một chỗ khác, Trịnh Xá và Triệu Anh Không cũng đang cùng Aragorn và Boromir trao đổi, do Chủ Thần thay đổi độ khó nên thực lực nhân vật trong phim cũng mạnh đến kinh người, ví dụ như Aragorn cùng Boromir đều có thể phát ra đấu khí của bản thân, loại đấu khí này Trịnh Xá cùng từng được thấy qua khi chiến đấu với tiểu đội luân hồi Ác Ma, quả thực là vô cùng lợi hại, mặc dù khả năng duy trì không bằng nội lực, cũng không có hiệu quả trị liệu thương thế bản thân nhưng lực bạo phát lại càng mạnh hơn nội lực rất nhiều.

Khi Trịnh Xá cùng Aragorn giao chiến, nếu Trịnh Xá không dùng trạng thái Bạo tạc thì tuyệt đối không đánh lại Aragorn dùng đấu khí, nhưng khi sử dụng thì lại mạnh hơn hai phần, nếu sử dụng đến Hủy diệt thì Aragorn chỉ có thể bị hắn giết chết trong nháy mắt. Đương nhiên, đây chỉ là luận bàn, hai bên cũng không sử dụng trạng thái mạnh nhất của mình, vì thế Trịnh Xá cũng không dám khẳng định Aragorn chỉ có chút năng lực như vậy.

Bên kia, Boromir lại bị đánh cho thê thảm, cũng không phải thực lực Triệu Anh Không quá kinh người, nếu hai bên mặt đối mặt chiến đấu, Triệu Anh Không không sử dụng kỹ năng tự sáng tạo Sóng chân không thiểm linh thì không thể bì được với Boromir về sức manh, tốc độ, sức phản ứng, thậm chí cả hai bên đều đã mở cơ nhân tỏa tầng thứ hai. Sở dĩ nàng có thể đánh cho Boromir phải kêu la ầm ỹ là vì thuộc tính trong suốt của thanh gươm Excalibur phối hợp với kỹ xảo thích khách tinh vi, uy lực tăng cường không chỉ một phần nửa phần, đến cả Trịnh Xá cũng không dám tùy tiện giao thủ với Triệu Anh Không, mà Boromir vốn lại còn khinh thường nàng chỉ là một cô bé, vừa giao thủ lập tức rơi vào thế yếu, muốn cường hành phản kích lại cũng không được, trừ phi hắn cùng Triệu Anh Không liều mạng thì còn không kém lắm.

Không lâu sau, bốn người đều ngừng giao chiến, Boromir là chật vật nhất, quần áo trên người bị cắt phá lung tung, vốn trang phục kỵ sĩ hoàn hảo, giờ phút này trong chẳng hơn tên ăn mày là mấy. Triệu Anh Không cùng không nói gì, chỉ nhìn Trịnh Xá gật đầu một cái rồi bình thản đi về phía đống lửa, mặc Trịnh Xá xấu hổ quay sang Boromir cười nói:

- Xin lỗi nhé, tính tình cô ấy lúc nào cũng vậy, luôn làm người ta phải xấu hổ. Ha ha, mọi người không nên để ý, nói thật nếu như ngươi thật sự cùng cô ấy liều chết đối chiến, cô nhóc đó không thể đánh lại ngươi.

Boromir lại trân trân nhìn Triệu Anh Không, tới khi Trịnh Xá nói hai lần hắn mới quay đầu cười cười xấu hổ, tiếp đó không ngờ lại tiếp tục ngây người nhìn về phía nàng, bộ dạng đó khiến Trịnh Xá trong lòng bỗng sinh ra dự cảm không hay.

Tóm lại, mọi người cứ như thế đói mệt thì nghỉ ngơi ăn cơm, khỏe rồi thì lại đi, mệt mỏi thì hạ trại đi ngủ, không biết từ khi nào thời gian đã trôi qua được bốn ngày, mà trên đường còn có một đoạn Gandalf đi nhầm đường, mọi người cuối cùng cũng tới cổng lớn của Moria, đó là một tòa cung điện vô cùng hùng vĩ, hai bên đều là những cây cột lớn đường kính năm, sáu mét, trên thân cột đều điêu khắc vô số ký hiệu cùng đồ hình kỳ dị, những cây cột như vậy ít nhất cũng tới mấy trăm cây, thật sự là một công trình hoành tráng.

Mọi người chầm rãi đi qua đại điện khổng lồ, trong lòng mỗi người đều có một phần rung động, đến khi đi qua một căn phòng nhỏ bên rìa điện, Gimli bỗng vội vã chạy tới, mọi người đưa mắt nhìn nhau rồi cùng chạy theo hắn. Đến khi mấy người Trịnh Xá tiến vào trong phòng mới nhìn thấy một chùm ánh sáng từ trên đỉnh phòng chiếu xuống, trực tiếp hạ rọi lên một chiếc quan tài đá ở giữa phòng, Gimli đang đứng cạnh quan tài thương cảm không thôi.

Gandalf đi tới cạnh quan tài đá, khẽ đọc:

- Balin yên nghỉ ở đây, con trai của Fundin, vua của Moria...

- Hắn đã chết,

Gandalf bỏ mũ xuống, bất đắc dĩ nói:

- Quả nhiên giống như ta lo lắng, cả Moria đã không còn người lùn nào tồn tại.

Nói đoạn ông cúi người xuống đất nhặt một quyển sách lên.

Bênh cạnh, thành viên trong tiểu đội luân hồi cũng cẩn thận quan sát căn phòng, đây rõ ràng từng là phòng lưu trữ của người lùn, trên mặt đấy có rất nhiều tài liệu vương vãi, trên vách tường còn treo một số bản đồ hoặc tài liệu khác.

Nyos chậm rãi đi lại trong phòng, mặc dù nhìn qua có vẻ không để ý nhưng ánh mắt hắn rõ ràng đang chăm chú quan sát bản đồ đánh dấu Moria trên tường, hơn nửa ngày sau hắn mới vẫy tay gọi hai người Trịnh Xá, tiếp đó nói:

- Các ngươi nhìn xem, trên địa đồ này đánh dấu rõ ràng phòng cất trữ khoáng sản đã qua luyện chế của người lùn... Khoáng thạch tuy nhiều nhưng một lượng lớn quặng mới có thể luyện ra được chút khoáng sản, người lùn tích trữ nhiều năm như vậy số lượng tất sẽ không ít, so với việc chúng ta tự đi đào bới những quáng thạch này không bằng lấy hết những khoáng sản đã qua tinh chế, sau này nếu còn muốn quáng thạch mithril các loại thì tự bỏ điểm thưởng của đội mình vào là được, các ngươi cảm thấy thế nào?

Trịnh Xá cùng Garnier đưa mắt nhìn nhau rồi cùng gật đầu chấp nhận đề nghị của Nyos, tiếp đó Nyos nhìn bản đồ nói:

- Chỉ là... Vị trí phòng cất trữ có chút rắc rối, mạo muội đi lấy có thể sẽ xuất hiện thương vong, phương diện này vẫn phải dựa vào Trịnh Xá, chỉ có khô lâu ác mộng của ngươi mới có thể an toàn đi qua chỗ đó.

Trịnh Xá kỳ quái hòi:

- Ngươi nói tới nói lui cả nửa ngày vẫn chưa cho bọn ta biết phòng cất trữ khoáng sản đó rút cuộc là ở đâu?

- Cầu Khazad-dûm... Chính là cái cầu trong đoạn chạy trốn bị sụp đổ, bên cạnh đó có một căn phòng nhìn không hề nổi bật chính là nơi người lùn cất giữ khoáng sản, theo ghi chép trên này thì ở đó có một cân (kilogram, ko phải cân tàu) mithril, hai ounce allugist, có thể lấy được những thứ này hay không, tất cả trông cậy vào ngươi.

Nyos khoát tay đáp.

Mithril mật độ không lớn nên rất nhẹ, một cân khoảng bằng chiếc áo giáp của Frodo, hơn nữa áo giáp của Frodo còn có pha các thứ kim loại khác, mà ở đây lại là một cân mithril tinh chế 100%, nếu hoán đổi ở chỗ Chủ Thần, giá trị không dưới hai, ba mươi nghìn điểm, cũng đủ để hắn chế tạo mấy chục chiếc nhẫn dự trữ năng lượng mà vẫn còn thừa.

- Liều thôi! Phú quý hiểm trung cầu, hơn nữa có khô lâu ác mộng, chỗ đó với ta khác gì đường lớn bằng phẳng? Chỉ sợ tình huống so với trong kịch bản gốc còn nguy hiểm hơn, quân Orc, còn cả Balrog thực lực đều không rõ...

Trịnh Xá thở dài nói, một là thực lực Balrog còn chưa biết mạnh yếu thế nào, nếu Chủ Thần để bọn họ an toàn vượt qua đoạn đường này mới là quái lạ, vì thế rất cỏ thể Balrog sẽ vô cùng cường đại. Thứ hai là nếu Balrog lợi hại như vậy thì hắn lại càng không có lý do bỏ qua Balrog đi lấy cái khoáng sản gì đó kia, hắn cũng muốn giết Balrog đoạt lấy năng lượng thạch cùng điểm thưởng các loại.

Garnier hiển nhiên cũng hiểu sự cố kỵ của Trịnh Xá, hắn khẽ cắn môi nói:

- Vậy thế này, chỉ cần ngươi đi lấy số khoáng sản đó, ta cùng Nyos đều chỉ cần một phần tư, ngoài ra khi ngươi không ở đây bọn ta cũng sẽ bảo vệ đồng đội của ngươi. Một cái nữa, ta và Nyos lấy năng lượng thạch thuộc tính hỏa cũng không có tác dụng gì, nếu bọn ta giết Balrog... năng lượng thạch sẽ là của ngươi, nếu là ngươi giết nó, năng lượng thạch vẫn là của ngươi, như vậy được chứ?

- Được, như vậy đến lúc đó...

Trịnh Xá cũng nghiến răng đáp ứng, nhưng không đợi hắp kịp nói tiếp, một tiếng vang ầm ỹ khiến ba người giật mình, hóa ra là một gã hobbit không cản thận đẩy một bộ xương rơi xuống giếng sâu, âm thanh cơ hồ vang vọng khắp Moria. Nhất thời tất cả mọi người đều ngừng lời, một lúc lâu sau tiếng vang mới dừng lại, nhưng tiếp theo đó, từ bốn phía truyền đến tiếng trống, đó là tiếng trống của quân Orc, bên trong mơ hồ mang theo tiếng gào rống....

- Lũ Orc!

Legolas hung hăng phun ra một câu, loáng cái đã rút cung tên ra, cùng làm động tác tương tự còn có Aragorn và Boromir, đặc biệt là Boromir, hắn dẫn đầu chạy tới cửa ra vào nhưng khi vừa đến nơi, một mũi tên đã sượt qua mũi hắn, nếu nhích lên thêm nửa phân nữa thì đừng nghĩ đến chuyện giữ lại được cái mũi.

Aragorn vội vàng cùng Boromir chuẩn bị đóng cửa lại, Trịnh Xá trong lòng máy động lập tức hô lớn:

- Chờ chút, để ta ra ngoài đã!

Nói đoạn, hắn xoay người nhảy lên khô lâu chiến mã, chỉ thấy hắn kéo cương, khô lâu chiến mã nhảy dựng dậy, rít lên một tiếng lao thẳng ra ngoài.

Ngọn lửa màu đỏ máu từ bốn vó cùng đôi mắt chiến mã phun ra, Trịnh Xá vừa điều khiển khô lâu chiến mã vừa chuyển nội lực vào trong Hổ hồn đao, đao mang dưới sự điều khiển của ý chí nhanh chóng bao trùm cơ thể hắn cùng toàn thân chiến mã. Vừa chạy ra khỏi cửa, mấy mũi tên đã bắn tới trước mặt nhưng khi bắn trúng đao mang lập tức tan vỡ, mà Trịnh Xá càng không dừng lại, nhìn bốn phương tám hướng đều là quái vật xấu xí hình người, hắn không hề tránh né, cứ như vậy lao tới.

Âm thanh chát chát vang lên liên tục, những tên lính Orc bị Trịnh Xá đâm trúng lập tức vỡ tan, đao mang gần như đã hoàn toàn thay đổi hình dạng nhưng uy lực của nó vẫn như cũ không hề thay đổi vì thế đối mặt với một lượng lớn sinh vật yếu ớt, khống chế khô lâu chiến mã lao bừa như thế, sức chiến ngược lại càng được tăng thêm. Dù sao thì hiện tại hắn chạm vào là bị thương, đâm vào là chết, trên mặt đất nhất thời bị phá ra một con đường máu.

Nhưng sức mạnh của lũ Orc quả nhiên là rất mạnh, thế giới Lord of the Rings không chỉ có nhân vật kịch bản mạnh lên mà sức mạnh của Orc cũng được tăng cường, ít nhất theo phỏng đoán của Trịnh Xá, sức mạnh của đám Orc này phải hơn người bình thường từ ba đến năm lần. Mặc dù phương diện tốc độ thì chậm hơn người bình thường một chút nhưng đối với cái kiểu lao ầm ầm của Trịnh Xá thì sức mạnh như thế vừa khéo là khắc tinh của hắn, quả nhiên, sau khi đâm chết mấy chục tên Orc, tốc độ khô lâu chiến mã đã bắt đầu chậm lại.

- Được!

Trịnh Xá quát lớn một tiếng, hắn vụt kéo cương điều khiển chiến mã nhảy lên, trong lúc nhảy hắn thoáng nhìn thấy một lượng lớn Orc cùng mấy con quái vật hình người cao tới gần bốn mét đã lao vào trong phòng. Có điều, hiện tại hắn cũng không có thời gian mà suy nghĩ, khô lâu chiến mã nhảy lên một cây cột, tiếp đó thuận theo thân cột chạy mấy mét rồi xoay người hướng về phía đám Orc đang chạy phía dưới.

- Đi thôi! Giết!

Trịnh Xá liều mạng truyền nội lực vào trong Hổ hồn đao, lập tức đao mang kéo dài tới hơn hai mươi mét, tiếp đó hắn điều khiển khô lâu chiến mã từ trên cột đá lao thẳng xuống. Mặc dù Hổ hồn không thể mở rộng vòng đao mang bảo vệ ở bên ngoài nhưng đao mang trên tay lại có thể, vì thế khi hắn lao tới liền vung ngang Hổ hồn đao bên thân chiến mã, quét qua một vòng ít nhất cũng có hơn trăm lính Orc bị cắt thành hai đoạn, còn hắn sau khi chạy một đoạn đường liền xoay người lại lao về phía sau, quân Orc bên này cũng bị cắt đôi, mặt đất lập tức rải đầy thi thể, tất cả đám Orc trong phạm vi mấy chục mét xung quanh hắn đều chết sạch, mà những tên ở xa hơn thì cũng bị dọa khiếp, không ai dám tới gần.

Trịnh Xá hít sâu mấy hơn, xông pha đánh giết như vậy quả thật là rất đã tay nhưng đối phó với sinh vật thực lực cường đại có thể sẽ không có tác dụng gì, ví dụ như đối mặt với chính Ringwraith hợp nhất hắn lao tới như vậy thuần túy là đi tìm chết. Ngoài, xông tới như thế còn có một khuyết điểm tri mạng, đó là nội lực tiêu hao quá nhanh, chỉ một lượt vừa rồi nội lực của hắn đã tiêu hao hơn một nửa, nếu hắn không có nhẫn mithril đủ bổ sung năng lượng thì có đánh chết hắn cũng không dám giữa đại quân lao ầm ầm như vậy, nếu chỉ trong một cuộc hỗn chiến nhỏ thì còn được.

Đúng lúc Trịnh Xá đang dừng lại lấy hơi, đột nhiên trong phòng bỗng vang lên tiếng súng, mà còn là tiếng coilgun, phải biết rằng trong thế giới Lord of the Rings, vũ khí công nghệ cao vô hiệu đối với nhân vật trong phim, chẳng lẽ khi hắn rời đi Nam Viêm Châu đội hoặc Bắc Băng Châu đội đột nhiên tập kích?

Nghĩ đến đây Trịnh Xá cũng không dám tiếp tục đánh nữa, kéo cương điều khiển khô lâu chiến mã lao về phía căn phòng, trên đường đi lính Orc không tránh kịp đều bị đâm chết tức khắc, vì vậy hắn không cần tốn nhiều sức lực đã tiến vào trong phòng. Không đợi hắn nhìn thấy đội viên cùng nhân vật trong phim, một con Troll to lớn đã cầm gậy đánh tới, đây là một loại quái vật hình người khổng lồ, cao gần bốn mét, mặc dù rất ngu ngốc nhưng lại cực kỳ mạnh mẽ, nghe tiếng gậy vun vút có thể ước chừng sứng mạnh của loại quái vật này ít nhất cũng gấp hai mươi lần người thường, ngang bằng với Trịnh Xá trong trạng thái Bạo tạc.

Trịnh Xá trong lòng vội vã, hắn truyền thêm năng lượng vampire vào khô lâu chiến mã, chịu kích thích, tốc độ của nó lại tăng thêm vài phần, trước khi cây gậy đánh xuống đã đâm sầm vào bụng Troll, ầm một tiếng con Troll bị đâm tan nát còn Trịnh Xá cũng bị phản lực đến thảm, suýt nữa thì ngã khỏi yên ngựa.

Đến khi hắn lắc lắc đầu nhìn kỹ lại thì thấy Sở Hiên quả nhiên đang cầm hai khẩu coilgun vung ra xung quanh, mỗi lần công kích đều bắn trúng một tên Orc lao tới chỗ hắn, dưới chân hắn đã bày la liệt thi thể. Đến khi lũ Orc xông tới đã chết sạch, hắn bèn chập tay lại, hai băng đạn rỗng rơi xuống, tiếp đó hai khẩu coilgun tự động rút vào trong tay áo, động tác như hành vân lưu thủy, không biết là hắn đã phải tập luyện bao nhiêu lần.

- Ách! Đó là coilgun mà?

Trịnh Xá ngây ngốc hỏi, hắn không để ý rằng đã không còn quân Orc tiến vào phòng, mà những tên ở bên trong thì đã chết sạch không còn một mống.

- Ừm... Ngươi không nhìn nhầm, là coilgun.

Sở Hiên thản nhiên gật đầu đồng thời ngồi xuống bắt đầu cẩn thận xem xét thi thể lũ Orc dưới chân, một lúc lâu sau lại quay sang cái xác khổng lồ của Troll.

- Nhưng chuyển này là không thể mà? Vũ khí công nghệ cao không phải không thể sử dụng sao?

Trịnh Xá kêu lên ngạc nhiên, những người có kinh nghiệm còn lại cũng đều nhìn về phía này, trong các đội đều có vũ khí công nghệ cao cùng nhân tài sử dụng vũ khí công nghệ cao của riêng mình, nếu thật sự có thể sử dụng vũ khí công nghệ cao trong thế giới này thì sức chiến đấu của họ trong nháy mắt sẽ được đề cao rất nhiều, hơn nữa rất nhiều phương diện cùng càng thêm nắm chắc, ví dụ như sử dụng công cụ giao thông kỹ thuật cao đưa nhân vật trong phim vượt qua cửa ải khó khăn.

Sở Hiên gật đầu nói:

- Không sai, vũ khí công nghệ cao không thể sử dụng, điểm ấy vẫn không sai, vì thế ta thử nghiệm một chút, kết hợp vũ khí công nghệ cao với ma pháp... Ở Rivendell ta nhờ quốc vương người Elf khắc một ít ký hiệu lên băng đạn coilgun, khi bắn sẽ mang theo năng lượng sinh mệnh, không ngờ đạn mang theo năng lượng sinh mệnh lại có thể sử dụng...

- Nói như vậy...

Trịnh Xá trong lòng chợt động, bấy giờ hắn mới nhớ lại chuyện Sở Hiên đi thương lượng với Hạo Thiên, nếu nói như vậy, chẳng lẽ đây chính là chuyện bọn họ đang bàn bạc, hơn nữa nếu vũ khí của Sở Hiên có thể sử dụng biện pháp gắn thêm năng lượng sinh mệnh này... Đạn của Zero cũng khắc loại ký hiệu này, khi đó không phải súng ngắm Gauss sẽ trở thành vương bài siêu cấp để ám sát nhân vật trong phim sao?

Gandalf đột nhiên lên tiếng:

- Bây giờ không phải là lúc để nói những chuyện này, chúng ta phải nhanh chóng tới cầu Khazad-dûm! Mọi người mau lên một chút!

Trịnh Xá cũng biết hiện tại đúng là không phải lúc để nói chuyện này, hắn gật đầu điều khiển chiến mã lao ra ngoài, vừa bước ra đã có mấy mũi tên bắn trúng vòng đao mang bảo vệ quanh hắn, mặc dù mũi tên vỡ tan nhưng đồng thời vòng bảo vệ cũng có chút bất ổn, không phải do uy lực tên quá lớn mà là thời gian duy trì vòng bảo vệ đã sắp đến giới hạn.

Trịnh Xá vội vàng lui lại vào phòng, hủy bỏ đao mang sau đó lại truyền nội lực hình thành một vòng đao mang bảo hộ mới, tiếp theo hắn vung Hổ hồn lao thẳng ra ngoài, hơn mười tên Orc chưa kịp phản ứng lại đã trực tiếp bị chém làm hai đoạn, khi ấy sau lưng Trịnh Xá mọi người mới chạy ra theo.

Chỉ thấy từ trên những cột đá bắt đầu có vô số tên Orc bò xuống, xung quanh đại điện cũng đông đặc toàn lính Orc, số lượng đơn giản là quá nhiều, chỉ trong điện thôi ít nhất cũng phải tới mấy nghìn tên, nhất thời tất cả mọi người trừ các thành viên tiểu đội luân hồi đều thầm kêu khổ. Tuy vậy họ cũng chẳng có cách nào, chỉ biết liều mạng chạy tới, còn Trịnh Xá thì càng giục ngựa chạy trước, dính cơ động của khô lâu chiến mã lập tức được thể hiện rõ rệt, bất kỳ tên Orc nào có ý đồ tới gần mọi người đều trực tiếp bị Trịnh Xá chém đôi, quãng đường không quá trăm mét nhưng không biết có bao nhiêu lính Orc bị Trịnh Xá giết chết, mà sức chiến đấu của Sở Hiên cũng đã phục hồi, mặc dù Gun kata của hắn không có phòng ngự nhưng trong quần chiến lại có lợi thế trời cho, cũng không thể tính nổi bao nhiêu kẻ đã chết dưới súng của hắn.

Theo kịch bản phim gốc, đến khi mọi người sắp bị lũ Orc vây chết thì tiếng gầm của Balrog sẽ truyền tới, tiếp đó đám Orc bắt đầu bỏ chạy tứ tán, mà lúc này không đợi lũ Orc kịp bao vây, một tiếng gầm dữ tợn đã vang lên... Balrog đã thức tỉnh!

Vốn lũ Orc còn đang liều mạng tấn công mọi người nhưng âm thanh này vừa xuất hiện chúng lập tức ngừng lại, giống như gặp phải chuyện gì cực kỳ kinh khủng, tất cả đều quay đầu lại nhìn. Đó là thông đạo lúc trước đoàn đội tiến vào, giờ phút này chỗ đó ngập tràn lửa đỏ, không đợi đám Orc kịp chạy trốn, mấy luồng lửa đột nhiên bùng lên, không gian trong phạm vi mấy chục mét vuông đều bị ngọn lửa bao trùm, một sinh vật khổng lồ xuất hiện giữa ngọn lửa, nó há mồm phun một luồng lửa quét tới, hơn nghìn tên Orc ở cạnh nó không kịp kêu lên một tiếng lập tức biến thành tro bụi, kể cả mọi người đứng cách xa đó cũng có thể cảm nhận được sức nóng khủng bố. Nguồn truyện: TruyệnFULL.vn

- Balrog... Ác ma từ thời viễn cổ, sinh vật có thể đối kháng với thần... Mau chạy đi!

Gandalf hét lên, dẫn mọi người chạy sang đầu kia đại điện, Balrog thì đang tàn sát đám Orc, tựa hồ cũng không chú ý tới mọi người....