Vô Hạn Khủng Bố

Chương 106: Tình tiết kịch bản thứ nhất




Chuyện này gọi là vỏ quýt dày có móng tay nhọn, loài người nếu cầm vũ khí hạng nặng tự nhiên là không e ngại các sinh vật như khủng long, giống như chuyện diễn ra trong phim, nếu người trong đội được tổ chức, được huấn luyện, hơn nữa cầm vũ khí loại mạnh tấn công từ xa, khủng long thậm chí không thể tới gần, dù là T-rex cũng vậy, chỉ cần cẩn thận để không bị đánh lén thì khủng long vốn chỉ khả năng cận chiến cũng không có ưu thế áp đảo so với con người.

Cũng như vậy, đối với khủng long, đám côn trùng biến lớn này bất quá chỉ là công trùng bình thường, cũng không có sức sát thương hay tác động gì lớn, cho dù giết được một ít khủng long thì cũng chỉ là vòng sinh thái tuần hoàn thôi.

Nhưng đối với loài người mà nói, vô số côn trùng biến lớn rất có thể đại biểu cho thảm họa, bởi vì vũ khí hạng nặng của loài người đối với côn trùng cũng không có lực sát thương mạnh,,mặc dù khi côn trùng biến lớn có thể bắn chết được nhưng nếu gặp số lượng khổng lồ thì sao đây? Tình huống như vậy chỉ cần nghĩ tới cũng đủ khiến người ta thấy chấn động.

- Đúng vậy, nếu thật sự ở chỗ đất thấp vẫn còn một lượng lớn côn trùng cổ đại chưa chết, chúng ta rất có thể sẽ gặp phải nguy hiểm lớn nhất trên đảo Sorna, còn nhớ câu nói lần trước không? Phần thưởng tương đương với nguy hiểm.... Vẫn như cũ, ngươi muốn bình yên vượt qua? Hay là muốn kiếm một lượng lớn chi tiết kịch tình và điểm thưởng để hồi sinh thành viên trong đội?

Sở Hiên nhìn Trịnh Xá, lạnh nhạt nói.

Trịnh Xá không chút do dự, đáp:

- Đã tới bước này rồi còn nói mấy chuyện ấy làm gì? Ở thế giới phim kinh dị này vốn đã chẳng có chỗ nào có thể coi là an toàn, nếu cứ hy vọng bộ phim kinh dị tiếp theo có thể sống sót, không bằng dốc toàn lực để hoàn thành tình tiết kịch bản, nâng cao thực lực bản thân đến mức không cần quan tâm tới độ khó trong phim.... Clone của ta có lẽ cũng đã là như vậy.

Sở Hiên gật đầu nói:

- Hiểu rồi... Vậy thì hoàn thành tình tiết kịch bản này đi, xem xem gã bác học điên đó rút cuộc đã làm cái gì.

Tay bác học điên đó làm gì còn chưa biết, nhưng Đội quân của thần Anubis làm gì thì ai cũng biết, trên đường nhìn thấy thi thể khủng long, mà giết khủng long cũng không xuất hiện thông báo được điểm của Chủ Thần, nói cách khác, Trịnh Xá được bao nhiêu điểm cũng không biết, nhưng từ số lượng thi thể có thể thấy, số điểm hắn đạt được tuyệt đối không dưới một nghìn.

Đúng lúc này, một tiếng rống lớn đột nhiên từ xa truyền lại, tiếp theo mặt đất bắn đầu rung động, bốn người lập tức cùng nghĩ đến hai chữ T-rex, khủng long bạo chúa!

Không ngoài dự liệu, ở phía xa, một đám quái vật đang vây công một con khủng long ba sừng to lớn thì một đoàn tro bụi bốc lên, một con khủng long cao gần mười mét xuất hiện, chính là T-rex. Khi nó chạy, cả mặt đất rung chuyển, dọc theo đường đi, quái vật trong Đội quân của thần Anubis cứ từng con bị nó một bước đạp chết, khi nó cúi đầu xuống, một nhát cắn là ba bốn con quái vật xong đời, lực phá hoại thật không thua chiến xa, đội ngũ năm mươi con quái vật trong chốc lát đã chết hơn nửa, mà T-rex cũng đã nhìn thấy bốn người Trịnh Xá, nó gầm lên, xông tới.

Trịnh Xá vội ngăn Bá Vương đang định nâng súng lên bắn lại, hắn giơ Ngọn giáo của thần Osiris, từ từ quán nhập nội lực và năng lượng Vampire vào trong, đến khi cây giáo phát sáng, đồng thời T-rex còn cách mọi người mấy chục mét, Trịnh Xá mới vung tay ném thẳng tới. Cây trường mâu màu vàng xẹt qua bóng đêm đâm vào đầu T-rex, tiếp đó kim quang lóe lên, đến khi mọi người nhìn lại rõ ràng, đầu con khủng long đã biến mất, thân hình cũng đổ ập xuống.

Uy lực Ngọn giáo của thần Osiris quả nhiên là cực kỳ mạnh, chỉ là phải tiêu hao năng lượng Vampire và nội lực nhưng uy lực tuyệt đối có thể so với tên lửa cỡ nhỏ, thậm chí khi nội lực và năng lượng Vampire tăng lên, uy lực của nó cũng càng được được nâng cao. Vấn đề duy nhất là chỉ công kích được một lần, sau khi ném đi, trừ phi chiến đấu kết thúc, nếu không thì đừng nghĩ đến chuyện sử dụng thanh vũ khí này nữa.

Trịnh Xá giết chết con T-rex xong, hắn vận khinh công chạy ra xa nhặt mũi giáo, nhưng không đợi hắn về tới nơi, mặt đất đột nhiên lại rung chuyển kịch liệt. Đến khi mọi người nhìn lại bình nguyên, mấy con T-rex to lớn đang ầm ầm chạy tới, Bá Vương và Vương Hiệp đồng loạt giơ súng nhưng Sở hiên lại ngăn lại:

- Bây giờ vẫn chưa cần công kích, Trịnh Xá! Dùng Goblin glider đưa chúng ta bay lên.... Độ khó đã bắt đầu gia tăng, chúng ta càng lúc càng tới gần tình tiết kịch bản rồi, chờ đến khi chúng ta thấy viện nghiên cứu, lúc ấy sẽ tận lực công kích, cho dù có bị hải quân phát hiện cũng không sao.

Trịnh Xá vừa chạy vừa lấy Goblin glider từ trong túi không gian ra, phía trên vẫn buộc ba sợi dây thừng, đến khi ba người kia đứng lên vòng buộc dây, hắn mới khởi động glider bay lên, khi mấy con T-rex chạy tới, bốn người đã bay xa vài trăm mét. Bạn đang đọc truyện được lấy tại TruyệnFULL.vn chấm cơm.

Có glider đúng là tiện hơn rất nhiều, dù trước mắt chỉ có một chiếc nhưng với tiểu đội bốn người, một chiếc cũng đã đủ để họ nhanh chóng di chuyển, nếu không thì thật sự không có cách nào để hoàn thành tình tiết kịch bản trên hòn đảo ở phần 1.

Vừa bay lên, tốc độ mọi người lập tức tăng mạnh, dưới đất thỉnh thoảng lại nhìn thấy một ít khủng long ăn cỏ và ăn thịt, hơn nữa càng đến gần phía trung tâm, số lượng khủng long ăn thịt càng nhiều, ngoài velociraptor phổ thông ra, T-rex cùng một số loại khủng long ăn thịt to lớn khác cũng không ngừng xuất hiện, mà cuối cùng tất cả cũng nhìn thấy con dực long đầu tiên.

Đó là một sinh vật có vẻ giống như người chim, lúc bay lại giống như dơi, một con dơi cực lớn, hai cánh dang rộng đến mười một mét, chiếc mỏ sắc nhọn vô cùng, tất cả chứng minh rằng, nó tuyệt đối không phải loài ăn thực vật. Khi con dực long phát hiện ra bốn người, nó rít lên một tiếng chói tai rồi lao vọt tới, Sở Hiên lập tức giơ coilgun bắn thẳng về phía nó, mặc dù súng nổ vô thanh vô tức nhưng đạn bắn trúng người dực long lại phát ra tiếng bụp bụp. Con dực long còn cách mọi người hơn trăm mét nhưng trên người đã bị bắn thủng hơn mười lỗ to bằng miệng bát, đặc biệt là chính giữa đầu bị bắn trúng mấy phát, không kịp kêu lên một tiếng, rơi xuống đất.

Mọi người thở phào nhẹ nhõm, đồng thời Sở Hiên lấy bản đồ ra, quan sát địa hình rồi lại so sánh, không đợi hắn làm xong, từ phía xa lại truyền đến mấy tiếng rít, giống hệt tiếng của con dực long lúc trước. Quả nhiên, từ xa, gần mười bóng đen to lớn bay ra, chúng nó rít lên, lao về phía mọi người.

Sở Hiên vẫn bình tình quan sát bản đồ, cũng không ngẩng đầu lên, nói:

- Bá Vương, Vương Hiệp, Trịnh Xá... tận lực công kích đi! Đã tới trung tâm đảo, ở vị trí này.... không phải e ngại gì nữa!

Bá Vương lập tức rống lên hưng phấn, railgun trong tay hắn đã nâng lên rồi lại đặt xuống mấy lần, bất quá, lúc này nghe được mấy lời của Sở Hiên, hắn lập tức quát lớn, chĩa railgun về phía dực long ở phía xa. Lúc này, bầy dực long còn cách mọi người bảy, tám km, cự ly xa như vậy, cả súng đại liên của Trịnh Xá cũng không bắn tới, nhưng chỉ thấy Bá Vương cười ha hả, đưa railgun nhắm về bên đó, luồng khí từ thân súng phun ra, tiếp đó từng loạt từng loạt đạn bắn về phía lũ dực long. Con dực long bay đầu tiên trực tiếp bị bắn thành mảnh vụn, con bên cạnh cũng bị đánh tan cánh, uy lực củ railgun thật quá khủng bố, cách xa bảy, tám km mà khi bắn trúng vẫn xuyên qua cơ thể, hơn nữa miệng vết thương cực lớn, uy lực này mới thật sự là bắn trúng là chết.

Vương Hiệp cũng đưa súng tiểu liêu quét xuống đất, với uy lực súng của hắn, giết chết một vài con velociraptor cũng không thành vấn đề nên một đường tiến tới, súng tiểu liên trong tay hắn cũng không hề ngừng lại. Nhất thời, từ chỗ Goblin glider vang lên tiếng súng kịch liệt, mà tiếng nổ từ railgun phát ra càng khoa trương, thanh âm này nhanh chóng từ trung tâm hòn đảo truyền ra bốn phía, đếm cả hải quân đang phong tỏa đảo cũng mơ hồ nghe được chứ đừng nói đến đám lính trong lô cốt bên bờ biển.

Trên đảo, bốn người tiến thẳng tới, sau khoảng mấy phút số lượng khủng long đã dần trở nên thưa thớt, nhưng số lượng xương khủng long lại càng lúc càng tăng, hơn nữa nền đất cũng bắt đầu trở nên lầy lội, các loại thực vật thảo nguyên bắt đầu biết mất, nhường chỗ cho một ít cây bụi thấp lùn hoặc nấm, và.... số lượng côn trùng khổng lồ cũng bắt đầu gia tăng.

Lúc trước, khi giết khủng long, ngoài Sở Hiên ra, ba người còn lại đều cảm thấy khá hưng phấn, nhưng đến khi chứng kiến tình hình hiện tại, trong lòng mọi người như có một bóng ma bao phủ, không cần gì nhiều, chỉ riêng sự xuất hiện của lũ côn trùng khổng lồ đã đủ chứng minh sự hợp lý trong suy luận của Sở Hiên, để hoàn thành tình tiết kịch bản họ rất có thể phải đối mặt với đám côn trùng cổ đại chứ không phải nhẹ nhàng giết khủng long.

Sở Hiên chỉ một tòa nhà đen kịt ở phía xa nói, Trịnh Xá cũng theo hướng hắn chỉ, khởi động Goblin gilder bay tới, nhưng còn chưa đến nơi, bốn người đã nghe được từ bên trong truyền ra tiếng vù vù, giống như có vô số côn trùng đang đập cánh.

Ngoài Sở Hiên ra, cả ba người còn lại nghe vậy đều dựng cả tóc gáy, đến khi glider bay tới gần, mọi người mới nhìn rõ toàn bộ bức tường tòa nhà không ngờ đã bị bao phủ một tầng bùn đất, nhìn giống như một tổ ong khổng lồ, vài con côn trùng to bằng bàn tay liên tục bay ra bay vào từ cửa viện nghiên cứu, tình cảnh này so với âm thanh lúc trước càng khiến người ta nổi da gà.

"Tình tiết kịch bản Jurassic Park 2 The Lost World, trong vòng một giờ đồng hồ tìm được bản ghi chép nghiên cứu trong tòa nhà và giết chết ong chúa, mỗi người được hai chi tiết kịch tình cấp C, 4000 điểm thưởng. Sau một giờ không lấy được ghi chép nghiên cứu, khấu trừ mỗi người 4000 điểm, không thể giết chết ong chúa, khấu trừ hai chi tiết cấp C."

Vẻ mặt mọi người lập tức biến đổi, chỗ này quả nhiên là tình tiết kịch bản của Jurassic Park 2, nói cách khác trong phim kinh dị, hoàn toàn có thể tìm kiếm tình tiết kịch bản, không cần biết độ khó thế nào, trong một phim đều có rất nhiều chỗ có thể tồn tại tình tiết kịch bản, ví dụ Progenitor virus trong Resident Evil 2 rất có thể chính là một nhiệm vụ có độ khó cực cao.

Trịnh Xá liếc nhìn Sở Hiên, hắn biết rằng lần này coi như cược chuẩn, trong khi Ác Ma đội cũng không ngừng tìm kiếm tình tiết kịch bản, thì chính như Sở Hiên nói,nguy hiểm càng lớn thì phần thưởng càng lớn. Trước mắt thực lực của Trung Châu đội tự nhiên là kém xa Ác Ma đội, mà muốn trong thời gian ngắn đuổi kịp hoặc là chỉ để không bị kéo giãn khoảng cách thôi thì cũng không còn cách nào, hiện tại và tương lai, bọn hắn chỉ có thể không ngừng tìm kiếm tình tiết kịch bản, giải quyết chúng, hồi sinh thành viên trong đội, không ngừng mạnh mẽ lên... Đến khi gặp lại kẻ mang ngọn lửa màu đen kia mới thôi! Thắng bại, sẽ được quyết định vào lúc ấy!

Trịnh Xá nhìn viện nghiên cứu nói:

- Một giờ... Chủ Thần sẽ không vô duyên vô cớ cấp cho chúng ta thời gian một giờ, khoảng thời gian này chắc chắn là vừa đúng mức mà chúng ta cần, rất gấp gáp, là một điểm trí mạng nhưng cũng có thể hoàn thành nhiệm vụ... Sở Hiên, phân tích qua tình huống của chúng ta hiện lại đi.

Sở Hiên gật đầu, hắn nhìn xung quanh một chút, hơn mười giây sau đáp:

- Côn trùng là ong mật cổ đại, số lượng và độ lớn đều không phù hợp dùng súng đạn công kích, cho dù có vũ khí công nghệ cao vô hạn đạn ta vẫn không nghĩ rằng chúng ta có thể đối phó với cả đàn ong này mà rút lui an toàn được, nếu thời gian là một giờ... Ta nghĩ là có cách...

"Quả nhiên... Đoàn đội phải là một đội ngũ hoàn chỉnh, mỗi người đều có vị trí và tác dụng riêng. Phải như vậy thì Trung Châu đội mới có thể... có thể đủ sức đối kháng với Ác Ma đội..."

- Các cây thân cỏ và cây bụi sau khi để khô rồi đem hun sẽ sinh ra khói đặc, có thể hun khói đám ong mật cổ đại này, cũng giống như ong ngày nay, bây giờ người lấy mật toàn làm như vậy, nhưng mà ta nghĩ... Tổ ong này quá lớn, chúng ta phải vượt qua làn khói tiến vào viện nghiên cứu... sau khi vào trong phải nín thở khoảng ba phút...

Sở Hiên thản nhiên nói, ngón tay hắn vạch vạch trên đất đánh dấu mấy vị trí cần đốt lửa, Trịnh Xá thở phào nhẹ nhõm, hắn vừa cười vừa nói:

- Chuyện này không có vấn đề, sau khi vận nội lực, không chỉ tốc độ mà cả khả năng nhịn thở của ta cũng tăng lên, mặc dù còn chưa thử nhưng ta chắc là có thể nín thở khoảng năm phút...

Sở Hiên lại đáp vẻ trào phúng:

- Ta chỉ nói là sau khi tiến vào phải nín thở khoảng ba phút, vấn đề mấu chốt ở đây... Ngươi biết ghi chép nghiên cứu là tập nào không? Không, ngươi không có kiến thức về phương diện này nên không thể tìm được đúng bản mà chúng ta cần trong thời gian ngắn. Vì vậy ba phút căn bản chỉ là thời gian để ngươi chạy vào, còn tìm kiếm ghi chép nghiên cứu, nếu không có ta hỗ trợ thì ngươi phải mang tất cả hồ sơ trong đó ra mới được, nhưng chuyện này căn bản không thể làm được... Còn một biện pháp là mang ta cùng vào, trong vòng hai phút ta sẽ tìm ra phần mấu chót, nhưng mà... thời gian nhịn thở cao nhất của ta chỉ được tới ba phút, hơn nữa sau hai phút ba mươi giây, trạng thái suy luận của ta sẽ hỗn loạn, nói cách khác....

- Ngươi nhất định phải đưa ta vào viện nghiên cứu trong vòng một phút, tiếp theo ta sẽ dùng một phút ba mươi giây tìm ra tập ghi chép đó, sau đó trước khi ta nghẹt thở mà chết, ngươi lại phải mang ta ra ngoài, đó mới chỉ là bắt đầu...

Trịnh Xá bóp bóp trán, hắn ngẫm nghĩ một lát rồi nói:

- Chờ chút, chúng ta cũng không có năng lực kế hoạch bố trí nhanh chóng như ngươi, ý của ngươi là ta nhất định phải tiến vào bên viện nghiên cứu trong vòng một phút, sau đó trong vòng ba phút chạy ra, chẳng lẽ ngươi muốn ta sử dụng kỹ năng Bạo tạc? Mặc dù khi dùng kỹ năng chắc chắn có thể chạy vào viện nghiên cứu trong vòng một phút, nhưng vào tới rồi ta sẽ không còn chút chiến lực nào, vậy giết ong chúa kiểu gì?

Sở Hiên thoáng mỉm cười đáp:

- Ý tứ đại khái là vậy, nhưng lúc đi ta cũng không cần ngươi sử dụng kỹ năng Bạo tạc, nếu sử dụng khinh công cộng thêm trạng thái mở cơ nhân tỏa, toàn lực chạy, ta tin ngươi nhất định có thể rút ngắn thời gian xuống hai đến ba lần, như vậy có thể tiến vào viện nghiên cứu trong vòng một phút, sau đó ngươi phải giết chết ong chúa trong lúc ta giải mã tài liệu... Ta nói là, đến khi chúng ta mang ghi chép từ trong đó ra mới chỉ là phần khai mạc!

Lần này thì không chỉ Trịnh Xá ngẩn người mà cả Bá Vương, Vương Hiệp cũng ngây ngốc, với tính toán và bố cục như vừa rồi, khả năng suy luận của Sở Hiên so với người bình thường đã như một chiếc máy tính siêu cấp, số hóa tất cả các tình huống và kết quả, chỉ ra rõ ràng. Nhưng kết quả bố cục lần này lại đẩy cho mọi người một nghi vấn mới, nếu như vượt qua một loạt khó khăn như vừa rồi chỉ là khai mạc, vậy đến cuối cùng sẽ gặp phải cái gì? Chẳng lẽ...

- Côn trùng tập kích?

Ba người đồng thanh.

Sở Hiên gật đầu đáp:

- Không sai, đám ong mật khổng lồ này sau khi bị khói hun cũng chưa chết, mà vấn đề mấu chốt là, chúng ta cũng không phải thoải mái đi vào rồi lại rút ra mà phải giết chết ong chúa, nếu như vậy các ngươi cũng biết tiếp theo chúng ta sẽ thế nào phải không? Bị một đàn...

- Ha ha ha, bị một đàn ong mật khổng lồ truy kích, còn chúng ta cưỡi Goblin glider bắt đầu chạy trốn, hơn nữa còn phải dưới tình huống bị truy kích thế này tấn công hạm đội hải quân, đồng thời còn phải đến đảo Nublar, ha ha ha.... Chơi đi! Chuyện kích thích như vậy, nhất định phải chơi!

Bá Vương giơ khẩu railgun lên, gã phương Bắc này cười lớn.

Vương Hiệp cũng phá lên cười, nói:

- Nếu đã bị quy định trong một giờ vậy thì khó khăn đến mức nào cũng phải làm thôi! Ha ha ha.

- Được! Làm đi!

Trịnh Xá cũng hung hăng gật đầu, hắn tay trái cầm đại liên sáu nòng, tay phải cầm Ngọn giáo của thần Osiris, quát lớn.

Bởi vì thời gian chỉ có một giờ, ngoài mấy phút thảo luận, thời gian còn lại phải dùng để thu thập cho đủ các loại cây bụi và cỏ, sau đó Trịnh Xá dùng hồng viêm làm khô, rồi tiến hành cuộn chặt lại giống như làm bom khói... Tóm lại sau khi làm hết mọi chuyện, thời gian còn lại chỉ có mười phút, đây đã là kết quả bằng tốc độ nhanh nhất của bốn người.

-...Khói trong viện nghiên cứu sẽ rất dày đặc che mất tầm mắt, vì thế cần phải mở cơ nhân tỏa mới có thể nhìn rõ. Tuy nhiên trạng thái mở cơ nhân tỏa của ta không thể so được với ngươi, mặc dù không cảm thấy thống khổ nhưng sau khi sử dụng được vài phút sẽ lâm vào trạng thái vô lực, nên khi đi ra ngươi phải buộc ta vào người.

Sở Hiên lạnh nhạt nói.

Bá Vương đang đứng trên Goblin glider, Vương Hiệp thì đang chôn bom khói và bom hẹn giờ, cần phải cho bom khói và bom hẹn giờ xung quanh viện nghiên cứu nổ cùng một lúc, còn Trịnh Xá hai tay cầm hai quả bom khói có ngòi lửa, sẽ do hắn phụ trách ném hai quả bom này vào viện nghiên cứu.

Hiện tại, mọi người đang đứng cách viện nghiên cứu khoảng hơn một ngàn mét, đám ong mật khổng lồ này tựa hồ cũng không để ý tới hành động của họ, chỉ cần không tiến vào phạm vi năm mươi mét xung quanh viện nghiên cứu, đám ong mật này sẽ không có động thái công kích nào, vì thế nọi người mới có thể thong dong tiến hành bố trí. Tuy nhiên, cho dù mọi việc có vẻ rất nhẹ nhàng, nhưng ai cũng biết, hành động lần này chỉ cần hơi chủ quan một chút là chết không có chỗ chôn, uy lực của bầy ong này trong mấy chục phút trước tất cả cũng đã được thấy qua. Một con kiếm long to ba bốn mét, nặng đến vài tấn, không ngờ bị đám ong đen kịt kéo tới bờ viện nghiên cứu, tiếp theo là hàng vạn, hàng chục vạn con ong, thậm chí còn nhiều hơn bắt đầu phân giải con khủng long, đem máu thịt nó trộn với bùn đất trát lên tường viện nghiên cứu....

Mọi người giờ mới biết, lớp vỏ màu đen bên ngoài không ngờ lại do máu thịt khủng long tạo thành, uy lực của bầy ong thật quá kinh khủng, ít nhất, trước số lượng đáng sợ này, khủng long thật sự không có khả năng phản kháng... Thậm chí loài người, trước khi tìm ra thuốc diệt côn trùng đặc hiệu đối với chúng, cũng tuyệt đối không thể chống cự.

Nhìn vô số con ong to hơn bàn tay không ngừng bay qua bay lại, mọi người toàn thân không khổi nổi da gà, Trịnh Xá cõng Sở Hiên sau lưng, hít sâu một hơi rồi nói:

- Bắt đầu đi!

Vừa dứt lời, hắn đã đưa súng đại liên bắn về phía cửa viện nghiên cứu, phá tan lớp vỏ màu đen bên ngoài, đồng thời châm lửa bom khói ném vào trong.