Ầm ầm.
Giống như một hồi chấn động cực kỳ cường liệt, mặt đất bị rung lên mạnh mẽ.
Một cỗ lực lượng ba động lấy Vân Thiên Hà làm trung tâm, giống như khi ta ném một viên đá xuống mặt hồ sẽ tạo nên một hồi gợn sóng, lúc này cũng vậy, mặt đất bị chấn động cũng bắt đầu khuếch tán lan ra bốn phía.
Mà bóng đen tập kích không thành muốn chạy trốn vào lòng đất lập tức bị lực lượng ba động ảnh hưởng, có phần phản ứng không kịp, ở trong lòng đất bị chấn nát tâm mạch, thổ huyết mà chết.
Bất quá đám người ẩn nấp trong lòng đất khi bọn họ bị sóng ba động tập kích đã kịp thời nhanh chóng chui ra khỏi mặt đất.
Thế nhưng ngay khi bọn họ vừa chui ra khỏi mặt đất, mấy người Lam La U cùng Đông Lâm Phàm như sớm đã có chuẩn bị, bốn người nhàn nhã như dạo chơi, chờ cho đám người kia không chịu nổi áp bách cường đại từ sáu mươi tám đạo khôn ấn của Vân Thiên Hà chui lên khỏi mặt đất, vừa lộ người còn chưa kịp thoát khỏi dư chấn đã bị mấy người Lam La U tập trung, trực tiếp một chưởng đánh chết ngay trên mặt cát.
Vân Thiên Hà lúc này đứng dậy, vỗ vỗ tay phẩy sạch đất cát còn bám lại, nhìn những người bị đánh gục thản nhiên nói:
- Chỉ là một vài con chuột đất con cũng muốn chạy tới đánh lén, quả thực không biết tự lượng sức mình, chẳng lẽ Thiên Ám điện chỉ có thể phái những loại dế nhũi này tới đối phó với chúng ta sao?
Nam Minh Anh nói:
- Ta ngược lại không cho rằng như vậy, đám cao thủ của bọn họ hiện tại hẳn đang bận làm một chuyện tình trọng yếu nào đó bởi vậy mới phái những tên chuột bọ này tới cản trở hành động của chúng ta hòng kéo dài thời gian, tuy rằng chỉ là vai phụ nhưng cũng đều có thực lực Tông Sư hay Võ Thánh đó a.
- Đã như vậy chúng ta cũng phải nhanh lên đi thôi, nếu như địch nhân thật sự đang có kế hoạch gì đó trọng đại, chúng ta tất nhiên không thể để cho bọn họ thành công thực hiện được.
Đông Lâm Phàm nói xong liền cùng mấy người Vân Thiên Hà cấp tốc chạy như bay tiếp tục nhắm hướng dải đất trug tâm đi tới, chỉ để lại mấy cỗ thi thể vừa bị đánh chết bị vùi lấp vào trong cát một cách quỷ dị vô cùng, không còn thấy bóng dáng đâu nữa.
Trung tâm giải đất màu đỏ, lúc này có một hạng mục công trình đang được nhanh chóng tiến hành.
Tân Minh là một trong những bất tử trưởng lão của Thiên Ám điện, nhận nhiệm vụ trọng đại, rong ruổi khắp nơi truy tìm, rốt cuộc phát hiện một tòa bổn nguyên chi tháp tại chỗ này, sau lại nghe tin Liệt Diễm Quốc tiến quân đánh Hạ Quốc.
Khi biết được tin tức này, trong đầu Tân Minh lập tức hiện lên một kế hoạch.
Bởi vậy đối với việc Hạ Quốc phản công lại Liệt Diễm Quốc, hắn cũng không cho người Thiên Ám điện nhúng tay vào mà lại tiến hành một phen bố trí tại chỗ này, chờ khi Hạ quân đánh đuổi Liệt Diễm quân đến tận đây, cũng là lúc kế hoạch vĩ đại của bọn họ được thực thi một cách thuận lợi.
Lúc đầu, khi bọn họ tìm kiếm đến địa phương này, bởi vì nơi này có tồn tại một cỗ lực lượng ba động vô cùng cường đại, hơn nữa bọn họ căn bản không có biện pháp tiếp cận tới đâu, càng nhìn không thấy được tòa tháp kia ở đâu.
Nhưng nếu có máu huyết của mấy vạn người được đổ xuống đây thì lại là một chuyện khác.
Bởi vì sau khi những người này chết, huyết khí bắt đầu lan tràn trên diện rộng, hơn nữa hắn vốn là một cao thủ khống chế tinh phách, có thể lợi dụng tinh phách cùng huyết khí từ những xác chết này trở thành công cụ bố trí huyết sát đại trận, thành công che giấu cỗ lực lượng phát ra từ bổn nguyên chi tháp, từ đó khiến cho bổn nguyên chi tháp nhiễm phải khí tức máu tanh dần dần hiển lộ ra chân diện thực.
Hiện tại đã thành công tìm được điểm đặt tòa bổn nguyên chi tháp, mục tiêu quan trọng nhất của Tân Minh lúc này chính là ngăn không cho người Tạo Hóa thần điện điều tra rồi tìm được đến nơi này, nhanh chóng lấy đi tòa bổn nguyên tháp, rồi phá đi đạo phong ấn trấn áp bên trong cho nó phục hồi nguyên trạng.
Chỉ cần phong ấn bị phá, đến lúc đó phong ấn trên u tuyền Huyết Hà cũng bị buông lỏng, đại kế khôi phục lại vong tộc của bọn họ cũng thành công được một phần tư rồi.
Nếu như lại có thể tìm được rồi phá hư những tòa bổn nguyên tháp còn lại mà nói, bọn họ không chỉ có thể thành công đại kế ấp ủ cả trăm ngàn năm qua hơn nữa còn có thể triệt để đưa Tạo Hóa thần điện vào chỗ vẫn lạc, quả thực đây chính là một bước đi có tính lịch sử vĩ đại.
Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULLBởi vậy lúc này Tân Minh đã cẩn thận bố trí rất nhiều trận pháp bên ngoài, còn có cả mai phục, mục đích không gì khác chính là nhằm trì hoãn bước tiến những người tới đây thăm dò, nhanh chóng lấy đi tòa bổn nguyên chi tháp, tìm được chỗ yếu hại rồi phá vỡ đi đạo phong ấn trấn áp bên trong nó.
Lúc này, công việc khai quật đã tiến hành được phân nửa, hơn nữa bọn họ tại khu vực xung quanh tòa bổn nguyên chi tháp cũng đã tìm ra cánh cửa tiến nhập vào bên trong tòa tháp.
Lối vào tòa bổn nguyên chi tháp được phong giới bằng lực lượng mười phần cường đại, những người tiến hành khai quật không ai không có thực lực ngoài Võ Thánh, thế nhưng trong quá trình khai quật, mặc dù đã có huyết sát đại trận bảo vệ nhưng mỗi người vẫn phải mười phần cật lực.
Tân Minh trưởng lão nhìn tiến độ công việc có phần không được thỏa mãn, bởi vậy thỉnh thoảng lại lên tiếng thúc giục bọn họ hành động nhanh chóng hơn.
Thế nhưng ngay khi công việc được tiến hành phân nửa, cửa vào tòa tháp cũng được lộ ra, Tân Minh trưởng lão đột nhiên cảm giác được một cỗ lực lượng ba động rất mạnh truyền đến.
Hắn biết, người của Tạo Hóa thần điện đã đến, hơn nữa tốc độ cũng không chậm, điều này nói rõ những bố trí của hắn ở bên ngoài cũng không có mấy tác dụng làm trì hoãn bước tiến những người này, tự nhiên bọn họ phải là những cao thủ có thực lực ngoài Võ Tôn.
Vừa nghĩ tới đây, Tân Minh trưởng lão liền hướng Minh Huyết và Minh Cơ trưởng lão đang ở một bên phụ trách công việc khai quật, nói:
- Minh Huyết, Minh Cơ, người của Tạo Hóa thần điện phỏng chừng đã chạy tới, việc ở đây cứ giao cho ta xử lý, hai người các ngươi hãy dẫn người ra ngoài, nhất thiết phải cản lại bước tiến bọn họ, không cho bọn họ có thể tiếp cận nơi này phá hủy đi đại kế của chúng ta, nhanh đi thôi.
Minh Huyết cùng Minh Cơ nghe vậy lền lập tức ngưng tay, gật đầu nói:
- Dạ, đại trưởng lão, chúng ta lập tức đi làm.
Nói xong, cả hai liền dẫn theo mấy tên thủ hạ, nhanh chóng ly khai.
Vân Thiên Hà dẫn theo mấy người Nam Minh Anh nhanh chóng đi tới, dọc đường hầu như lấy tốc độ nhanh nhất, tựa như những tia điện chớp mà chạy, chỉ trong công phu mấy lần hô hấp, đoàn người đã đi được một đoạn rất xa.
Chỉ là khi khi bọn họ càng tới gần dải đất trung tâm màu đỏ kia, lại càng có nhiều người đi ra cản bước bọn họ.
Thấy vậy, trong lòng Vân Thiên Hà càng thêm khẳng định mấy ngày này người của Thiên Ám điện tất nhiên đang cố gắng phá hư phong ấn bên trong tòa bổn nguyên chi tháp, hắn nhất định sẽ không cho loại chuyện như này phát sinh được.
Bởi vậy sau mấy lần tiêu diệt đám địch nhân bước ra ngăn đường, Vân Thiên Hà liền đề xuất hắn trước tiên chạy đến dải đất trung tâm màu đỏ nơi đặt toàn bổn nguyên chi tháp kia, để cho mấy người Nam Minh Anh chạy tới sau.
Giao phó xong xuôi, Vân Thiên Hà liền ngự không bay đi, như một cơn gió nhắm hướng nơi đặt tòa bổn nguyên chi tháp, lấy tốc độ nhanh nhất bay đi.
Minh Cơ cùng Minh Huyết dẫn người ly khai dải đất màu đỏ, bọn họ cũng không có đi thật xa, mà chỉ là đi tới một chỗ trận thức được Tân Minh đại trưởng lão đề phòng bố trí từ trước, chờ người tới.
Trong quá trình chờ đợi, Minh Huyết quan sát toàn cảnh chung quanh một hồi rồi nói:
- Minh Cơ, xung quanh đây nằm sát biên giới Huyết sát đại trận, nếu chúng ta chuẩn bị giao chiến tại chỗ này vạn nhất làm phá hủy đại trận, tiến trình đại trưởng lão ở bên trong sẽ suy giảm rất nhiều, không bằng chúng ta tiếp tục đi xa hơn một chút nữa đi.
Minh Cơ lại lắc đầu nói:
- Ngươi phải biết rằng, người của Tạo Hóa thần điện có thể nhanh như vậy tới đây nói rõ thực lực của bọn hắn ít nhất cũng phải tương đương với bọn ta, hơn nữa thông qua hồi báo nói bọn họ có tới bốn người, thực lực đều rất mạnh, chỉ dựa vào hai người chúng ta không thể chống lại bọn họ được.
Bởi vậy khi giao thủ với bọn họ, chúng ta cần phải dựa vào Huyết Sát đại trận khiến bọ họ ít nhiều lo lắng, từ đó chúng ta mới có thểm làm chậm lại bước tiến của bọn họ, bọn họ nếu như không biết được ảo diệu của tòa đại trận này, tất nhiên sẽ ăn phải thiệt thòi lớn.
- Chỉ cần không có cường giả Thiên Cảnh, bọn họ có bốn người chúng ta hoàn toàn có thể cầm chân bọn họ lại, chỉ sợ vạn nhất đối phương có cao thủ Thiên Cảnh, bằng vào hai người chúng ta liên thủ cũng không nhất định đủ sức a, lúc đó sợ rằng chỉ có đại trưởng lão mới có năng lực đối phó được, thế nhưng vì sao đại trưởng lão lại bảo chúng ta ra ngoài phòng bị, còn hắn thì ở lại phụ trách đốc thúc công việc bên trong?
Minh Huyết nói.
Minh Cơ liếc mắt nhìn Minh Huyết nói:
- Nếu như ngươi có năng lực phá vỡ cửa vào tòa bổn nguyên chi tháp, đồng thời có năng lực phá đi phong ấn bên trong, nhất định đại trưởng lão sẽ cho ngươi lưu lại, còn tự thân hắn sẽ ra ngoài cản bước địch nhân, đáng tiếc ngươi lại không phải đại trưởng lão, bởi vậy nói những lời này chỉ tổ vô ích, ngươi hay nhất đừng nói thêm gì nữa, miễn cho đại trưởng lão nghe được lại không hay.
Minh Huyết nhất thời im miệng không nói, chỉ là khi hắn nhìn về phía xa xa, đột nhiên cảm giác trên bầu trời tựa hồ có ba động gì truyền đến, lúc này đưa mắt nhìn lại lập tức thấy một đạo thân ảnh giống như một đám mây đang hướng lại đây với tốc độ nhanh như gió.
- Hấp, là cao thủ Thiên Cảnh.
Thấy cảnh này, Minh Huyết không khỏi vội hít một hơi.
Minh Cơ tự nhiên cũng thấy tình cảnh này, sắc mặt hắn cũng cực kỳ ngưng trọng, nói:
- Đối phương dĩ nhiên lại có cao thủ Thiên Cảnh tự thân xuất mã tới đây, sợ rằng sự tình có chút phiền phức rồi, ở đây ngoại trừ đại trưởng lão có thực lực ngoài Thiên Cảnh, còn lại mạnh nhất chính là hai người chúng ta vốn chỉ có thực lực Địa Cảnh cấp ba và Địa Cảnh đỉnh phong, căn bản không phải là đối thủ của Thiên Cảnh, chỉ bằng một phân thân của hắn cũng đủ khiến chúng ta ăn đủ rồi chứ không nói tới những người còn lại, xem ra chúng ta cần phải tìm một kế sách thỏa đáng ngăn cản bọn họ rồi.
- Minh Cơ trưởng lão có diệu kế gì?
Minh Huyết thấy đối phương tới là cao thủ Thiên Cảnh, trong lòng ít nhiều cảm thấy bồn chồn vì vậy liền quay sang Minh Cơ hỏi.
- Nếu chính diện đối địch, chúng ta tự nhiên không phải đối thủ của người này, chỉ có nghĩ cách dẫn hắn vào bên trong Huyết Sát đại trận, chúng ta thao túng trận nhãn, thông qua đại trận kéo lực lượng tòa bổn nguyên chi tháp đến đối phó với hắn, như vậy cũng có thể thử một lần.
- Đã thế, cứ làm như vậy đi.
Hai người sau một hồi thương nghị liền lập tức triển khai hành động.
Mà lúc này, khi Vân Thiên Hà ngự không bay đến, từ xa xa hắn đã thấy dải đất trung tâm này, khu vực chung quanh đã bị bao bọc bởi một cỗ huyết khí dày đặc, tựa như bị một màn huyết vụ phủ xuống vậy.
Tình cảnh trước mắt lúc này so với lúc trước có điểm bất đồng, bất quá trên đường đuổi tới đây hắn đã dùng vi quang chi nhãn quan sát qua tình thế.
Tại xung quanh dải đất trung tâm màu đỏ đã được bố trí một loại trận pháp rất cao minh, với lý giải của hắn về trận thức cũng không thể nắm chắc phá giải tòa huyết trận này.
Thế nhưng khi hắn dùng vi quang chi nhãn quan sát một lượt liền phát hiện có hai người tựa hồ đang nghị luận điều gì, tuy rằng không nghe rõ được lời bọn họ, nhưng từ hành động của bọn họ mà xem, bọn họ tựa hồ nghĩ không phải đối thủ của mình nên muốn dẫn mình vào trong đại trận, dùng chính tòa đại trận này để đối phó với mình.
Nghĩ tới đây, khóe miệng Vân Thiên Hà không khỏi lộ ra một nụ cười quỷ dị.