Võ Động Thiên Hà

Chương 592: Hối hận ly khai





Việc Hạ quốc đổi quân chủ không đến hai ngày bách tính trong Lợi Châu thành đều biết. Trong vòng ba năm tựu truyền khắp Đông vực.

Bất quá mọi người cũng chỉ biết Hạ quốc thay đổi một vị quân chủ thần bí, không ai biết được tột cùng vị chủ quân thần bí này là ai. Trước đây bách tính trong Hạ quốc cũng không có biết quốc quân là ai, lần này thay đổi người khác, tự nhiên cũng sẽ không có gây xôn xao lòng dân. Chỉ cần quốc quân hoặc tương lai sẽ là hoàng đế có thể cho bọn họ cuộc sống yên bình mỗi ngày thì bọn họ cũng không có để tâm làm gì.

Vân Thiên Hà có thể thuận lợi thượng vị trở thành quốc quân, chủ trì toàn cục Hạ quốc, kỳ thực cũng là nằm ngoài dự liệu của mọi người.

Bỏi vì có nhiều người trong lòng rõ ràng rằng, từ khi Hạ quốc thành lập đến nay, hơn phân nửa đều là Đồ thị cùng Tra thị hai đại thế gia này sử dụng nhân lực cùng vật lực của họ mà Hạ quốc mới được như ngày hôm nay. Còn Đường Linh Sơn chính là điều kiện đủ để thành lập Hạ quốc. Về phần kinh tế, quân đội huyết mạch dân sinh cũng đều xuất phát từ mấy đại gia tộc mà Đường Linh Sơn thượng vị chính là tiện nghi cho hắn. Bất quá những đại thế gia này còn tôn trọng hắn cũng chỉ vì thân phận Đường thái tử cũ của hắn mà thôi.

Nhưng mà nói gì thì nói, trong lòng mọi người đều rõ ràng, Đồ thị là gia tộc lâu đời, mấy năm nay tuy có vài lần gần như sụp đổ nhưng bọn họ đều rất nhanh chóng thay đổi. Vì thế nên cũng chỉ bị thương nhẹ một chút căn cơ, vẫn có thể sừng sững không ngã.

Về nguyên nhân thì cũng chỉ có một số người hiểu rõ, tại thời Đại Đường mấy đại gia tộc đều kiêng kỵ biến sắc tổ chức thần bí đứng phía sau.

Thậm chí có một số người biết, Hạ quốc có thể đứng lên thành lập ngoài lý do từ trong dòng xoáy đứng lên thì vẫn như cũ cùng tổ chức thần bí kia có liên quan.

Mà Vân Thiên Hà đã từng bị Túc Tĩnh Vương chèn ép, đồng thời sau khi Túc Tĩnh Vương phát hiện hắn thành lập một tổ chức tình báo liền hướng Đồ thị cướp đoạt nhưng không có thành công. Lúc đó trong lòng mọi người mới hiểu rõ tổ chức thần bí kia cũng không phải là Đồ thị. Mà hiện nay quốc quân chân chính của Hạ quốc chính là Vân Thiên Hà.

Hắn có thể trở thành quốc quân, điều này khiến cho những người ở trong quốc chính điện hiểu ra được nhiều điều. Đa phần những người ở đây đều là đại thần của Đại Đường cũ, nắm giữ những chức vụ quan trọng. Trong lòng bọn họ rõ ràng chủ nhân Hạ quốc này chính là Đồ thị, mà phía sau Đồ thị có một tổ chức thần bí hậu thuẫn cực kỳ vững chắc. Mà chủ nhân của tổ chức thần bí kia lại là Vân Thiên Hà.

Những người này đều minh bạch mối quan hệ này, ngoại trừ Đồ thị cùng mấy thế gia bên ngoài ra thì vô luận là các gia tộc khác di chuyển đến đây hoặc mà muốn dốc sức mình vì tiền đồ của gia tộc, bọn họ cũng ý thức được, trong thời gian tới Đường Linh Sơn không có khả năng chân chính khiến cho gia tộc bọn họ đạt được sự hưng thịnh. Mà người có thể làm được điều đó chỉ có thể là Đồ thị cùng chủ nhân chân chính đứng đằng sau Đồ thị.

Chính bởi vì tình thế như vậy mà rất nhiều người không có phản đối Vân Thiên Hà thượng vị. Hơn nữa Hạ quốc có thêm một tổ chức thần bí hậu thuẫn đằng sau thì không khác gì như hổ thêm cánh.

Đương nhiên, đây cũng chỉ là suy nghĩ trong lòng của những người bình thường. Sự việc này trong ở thế tục thì cũng chỉ như thế mà thôi, thế nhưng nếu như bọn họ biết được mặt khác của sự tình thì sẽ không suy nghĩ như vậy. Truyện Sắc Hiệp - http://truyenfull.vn

Việc Vân Thiên Hà thượng vị trở thành chủ quân của Hạ quốc được truyền tới Tĩnh quốc đã khiến cho không ít người cảm thấy rung động gợn sóng trong lòng.

- Tiểu tử kia hiện tại đã nhúng tay vào việc tranh đoạt thiên hạ, điều này chứng tỏ Tạo Hóa thần điện cũng đã bắt đầu chi trì Hạ quốc tranh đoạt số mệnh. Việc này rất bất lợi đối với chúng ta!

Chúc Thiết Sinh lúc này đứng ngồi không yên, trong sảnh không ngừng đi qua đi lại, miệng liên tục lẩm bẩm.

Mà thần sắc Tác Hách thì vô cùng bình tĩnh, hắn tĩnh tọa một bên uống trà, giống như Chúc Thiết Sinh không có tồn tại tại nơi này, chỉ lẩm bẩm:

- Những sự việc của phàm tục này cùng với ta không hề có quan hệ, chỉ là Khương Thủ các gần đây có những hành động cổ quái. Từ Thiên U Ám điện cho chúng ta một người trở tay không kịp tẩy trừ nhất bộ thế lực Liễu Tinh Môn. Sau đó Khương Đại các chủ dường như cũng đối địch với Thiên U Ám điện, giống như thâm cừu đại hận. Mà Thánh chủ các hạ cũng không có ngăn cản hắn, việc này rốt cuộc có huyền cơ gì đây?

Chúc Thiết Sinh nói:

-Không được, ta phải đi tìm Đường Túc Ly thương nghị việc này. Không thể để tiểu tử kia phát triển, đến lúc đó sẽ gây ra sự đả kích không nhỏ. Tĩnh quốc cũng đã tĩnh dưỡng nhiều năm, quan hệ cũng phát triển, hiện tại thời gian không sai biệt lắm chính là lúc liên minh cùng La Lan đế quốc trước tiên tiêu diệt Hạ quốc mới được!

Thùng thùng!

Bây giờ tâm tư của hai người trống đánh xuôi kèn thổi ngược. Đúng lúc này thì vang lên tiếng gõ cửa cắt đứt tâm tư của hai người.

Tác Hách vung tay lên, ngay lập tức có người từ bên ngoài đẩy cửa tiến vào. Người này một thân mặc hoàng bào chính là Đường Túc Ly.

Khuôn mặt Đường Túc Ly mang theo vài phần mệt mỏi. Thần sắc có vẻ không được tốt lắm, tinh thần có vẻ sa sút, hình như bị chuyện gì đó gây đả kích không nhỏ.

Khi hắn tiến vào, Tác Hách cũng không có nhìn hắn, chỉ thản nhiên nói;

-Tìm chúng ta có chuyện gì?

Đường Túc Ly trầm giọng nói:

-Nhị vị các chủ, tiểu quỷ Đồ gia kia hôm nay đã trở thành quốc quân của Hạ quốc. Nhất định là muốn tranh đoạt thiên hạ. Tình thế bây giờ đối với chúng ta vô cùng bất lợi, vì sao lại ngăn cản xuất binh, ta muốn biết nguyên nhân?

Tác Hách thản nhiên nói:

-Ngươi phải biết rằng, giang sơn của tàn Đường nhanh như vậy bị ngươi đánh rơi mất mọt nửa. Không phải ngươi dụng binh như thần hoặc là trí mưu thao lược cao siêu. Đó là bởi vì tàn Đường không còn có binh lính trong tay. Bên kia Trường Sinh giáo khống chế hải ngoại Tinh Thần thụ quốc, vì ở phía nam Sở quốc còn có hải quân, nước xa không cứu được lửa gần. Mà Thiên Tháp hậu thuẫn cho chúng ta cũng tạo chỗ tốt cho bọn họ. Bọn họ mới giúp ngươi chiếm đoạt lại một nửa giang sơn. Tất cả những gì của ngươi đều là của Thiên Tháp ban cho. Việc xuất binh lần này hay là chờ thánh chủ phân phó đi!

Nghe xong những lời này, Đường Túc Ly nắm chặt hai tay.

Thế nhưng trong lòng hắn lúc này, xuất hiện một loại cảm giác vô lực. Mấy năm nay, hắn chỉ làm một hoàng đế bù nhìn, thực sống không bằng chết. Hiện tại hắn cực kỳ hối hận vì sao trước đây không nghe lời Đường Sơ, đem sài lang dẫn vào nhà, mọi tai họa của Đường thị đều do hắn gây ra.

Chỉ là hiện tại hối hận thì đã muộn. Tuy rằng hắn có thể khống chế quân đội trong tay, nhưng thực lực của Thiên Tháp quá cường đại. Cường đại đến mức mà có thể ngay lập tức tiêu diệt toàn bộ binh doanh của hắn. Mặc dù trong lòng hắn có hùng tâm tráng khí, thế nhưng những thế lực bên ngoài này căn bản là hắn không cách nào động đến được. Hắn không có thực lực cũng như tư cách động đến.

Từ lúc tu luyện Phách Hoang Thiên Kinh, tính tình hắn đã đại biến. Có đôi khi trong lúc luyện công tới một mức nhất định phải tìm nữ nhân điên cuồng phát tiết một phen, xong rồi liền giết chết. Hiện tại trong người hắn xuất hiện một cỗ khí tức cuồng sát tàn bạo.

Hiện tại hắn biết bộ công phu Phách Hoàng Thiên Kinh này có người cố ý lưu lại cho hắn công pháp không trọn vẹn. Bất quá bộ công pháp này khiến thực lực hắn đại tăng, hiện tại đã có dấu hiệu đột phá cảnh giới Võ Thánh. Lúc này đây hắn thập phần thèm khát thực lực cường đại. Tuy trong lòng hắn ý thức được nhưng hiện tại hắn chỉ có thể tiếp tục thực hiện mà thôi. Hắn không chịu buông tha trở về Đại Đường. Về phần hậu quả ra sao hắn cũng không muốn lo lắng.

Chúc Thiết Sinh đang muốn tìm Đường Túc Ly nói chuyện, nhưng không ngờ Đường Túc Ly đã tìm tới cửa. Hắn còn chưa có mở miệng thì Tác Hách đã mở miệng nói trước.

Hiện tại trong Thiên Tháp, hắn phát hiện hắn gần như đã trở thành nhân vật thừa thãi. Giờ đây những chuyện trọng yếu hầu như chưa từng phân cho hắn, điều này khiến cho hắn vô cùng căm tức, nhưng không có chỗ nào phát tác, lúc này liền hướng Đường Túc Ly nói:

- Cái tên phế vật nhà ngươi còn đứng đấy làm gì, nên làm gì thì làm đi, không có thánh chủ phân phó thì ai cũng không được hành động thiếu suy nghĩ, còn không mau cút ra ngoài!

Đường Túc Ly hít một hơi thật sâu, hướng hai người thi lễ rồi đi ra ngoài. Chỉ là khi hắn đi ra ngoài trên mặt xuất hiện gân xanh, có thể thấy được trong lòng hắn cực phẫn nộ và khuất nhục.

Chúc Thiết Sinh đuổi Đường Túc Ly, trong lòng cực kỳ không hài lòng, liền quay sang nói với Tác Hách:

- Tác huynh, ngươi cũng là một các chủ của Thiên Tháp, thực lực tương xứng, tuy chúng ta không bằng bốn vị các chủ trong bí tháp quyền thế ngập trời. Nhưng dù sao cũng là nhân vật có uy tín danh dự, vì sao những sự vụ hiện tại trong Thiên Tháp rất ít để chúng ta tham gia. Chúng ta lại phải ngồi đợi lệnh tại bù nhìn quốc này. Thực khô khan quá mức, lão phu không thể nào nhịn được. Tác huynh có cách nào liên hệ với Khương các chủ, ta hi vọng hắn có thể phái người tới tọa trấn tại bù nhìn quốc này để trở về Thiên Tháp!

Nghe xong lời này, Tác Hách ngẩng đầu nhìn Chúc Thiết Sinh, nói:

- Chúc huynh, ngươi kinh lịch nhiều năm như vậy, lẽ nào ngươi chưa có nhìn ra vấn đề, kỳ thực Thiên Tháp chi phân hay lưỡng phương các chủ đều trọng thị ý kiến của chúng ta. Chỉ là tính tình của Chúc huynh có phần nóng nảy, cũng cần phải sửa lại. Điều gì không nên nói thì đừng nói, không nên hỏi thì đừng hỏi. Lần trước Khương các chủ còn đối với ngươi tỏ thái độ bất mãn. Ngươi thế nào lại không nhớ, lại nói Thiên Tháp bắt đầu quên ngươi. Kỳ thực điều này là tự do ngươi suy diễn mà thôi, ngươi cũng nên phản tỉnh một chút. Xem ra ngươi ở cùng những người phàm tục này cũng trở nên ngu dốt như bọn họ, đây không phải là chuyện tốt. Bọn họ khiến cho ngươi mất đi lãnh khí và khí độ!

Nghe xong những lời này, Chúc Thiết Sinh cũng trầm ngâm suy ghĩ, qua một lúc lâu sau đó, mới thở dài nói:

-Đúng, tính tình lão phu có chút nóng nảy, đã như vậy, lão phu bế quan mấy ngày. Tu dưỡng tâm tình, những sự vụ ở đây, đành phải để Tác huynh vất vả giải quyết!

Tác Hách thấy Chúc Thiết Sinh ly khai, nghĩ dù sao thì cũng là bạn nối khố, nhân tiện nói:

-Chúc huynh, có chuyện này, vốn Khương các chủ và bốn vị trưởng lão không có muốn ta lắm mồm nói ra nhưng dù sao ta với ngươi cũng có thâm tình nhiều năm. Thôi thì nói cho ngươi biết cũng chả sao, ngươi có biết ba ngày trước Bất Diệt Chi Hỏa của Thiên U Ám điện bị dập tắt!

-Ngươi nói cái gì, Bất Diệt Chi Hỏa của Thiên U Ám điện bị bị dập tắt, điều này làm sao có thể?

Chúc Thiết Sinh nhất thời cả kinh.

Tác Hách gật đầu nói:

-Đây là tin tức sáng nay Thiên Tháp truyền đến cho ta. Bởi vì cơ mật nên ta vẫn do dư chưa có nói cho Chúc huynh, hơn nữa chuyện này vô cùng trọng đại liên quan đến Thiên Tháp!

- Vậy ngày đó tin tức về U Ám điện truyền đến còn gì nữa không?

-Sau khi Bất Diệt Chi Hỏa của bọn họ bị dập tắt, U La vương giận cá chém thớt vu vạ cho Thiên Tháp. Mà Thánh chủ vì chuyện này cũng vô cùng giận giữ, hiện tại tình hình cũng đã tiến thêm được một bước, khả năng đều bất lợi cho song phương!