Sáng sớm hôm sau.
Vân Thiên Hà tĩnh tọa nghỉ ngơi ở đông viện hai canh giờ sau đó mới tới phòng khách ở đông viện ngồi chờ.
Nguyên lai đông viện là nơi Vân Thiên Hà ở, cho tới nay Đồ Chính Minh cũng chỉ lưu lại vài người hạ nhân bình thường đến quét dọn, tựu vẫn cấp cho Vân Thiên Hà mỗi khi hắn trở về đều ở tại đông viện.
Trước đây Đồ thị nghèo túng, toàn bộ những đệ tử nhỏ tuổi của Đồ thị được an vài vào rèn luyện và học tập tại Viêm Hoàng cục. Qua vài năm, chúng cũng đã trưởng thành, cũng có thể trợ giúp phát triển Đồ thị.
Từ sau khi Hạ quốc thành lập, toàn bộ đều được triệu hoán trở về an bài làm việc. Mà cũng có không ít người được an bài trong quân đội của Viêm Hoàng cục.
Đọc Truyện Online Tại Truyện FULLVì thế mà hiện tại toàn bộ trong ngoài Đồ thì ngoài những vị trưởng bối ra thì cũng chỉ có những hài tử niên kỷ nhỏ, tựu có chút vắng vẻ.
Vân Thiên Hà ngồi tĩnh tọa tại phòng khách đươc một lúc thì tiểu nha hoàn Khiếp Sinh Sinh tiến vào bẩm báo, nói Hắc bá đã trở về, đang đứng chờ ở ngoài của.
Bất quá nàng mới vừa thông báo xong thì lúc này của phòng được mở ra chỉ thấy biểu tình của Hắc bá không có được tốt, tiểu nha hoàn cũng lập tức lui ra ngoài.
Tiểu nha hoàn này đối với Hắc bá có chút sợ hãi, thất kinh, sau khi ra khỏi cửa suýt chút nữa đâm phải cái cột bên ngoài. Hắc bá cũng chỉ lắc đầu cũng không có để ý đến.
Vân Thiên Hà nói:
-Hắc bá, ngày hôm nay bá tìm đến, bá hẳn là có chuyện muốn nói?
Hắc bá gật đầu nói:
-Nguyên sau khi võ bị doanh lớn mạnh mở rộng. Sau khi cải biến phân cục phía bắc, võ bị doanh ở bắc cục cũng do ta quản lý. Bởi vì ở đây có đệ tử Đồ thị nên ta hướng tới xin tổng cục không có phân công bọn họ đến cục khác. Cháu lại dự định lần thứ hai thay đổi võ bị doanh trở thành căn cứ quân đội cao cấp. Các trưởng lão trong cục cũng không có ý kiến. Nhưng khi cháu hạ chỉ lệnh ta lúc này mới biết chuyện. Hiện nay công việc đã được an bài chỉ còn thiếu một vị đạo sư!
Đối với hiệu suất làm việc của Hắc bá, Vân Thiên Hà vô cùng hài lòng, gật đầu nói:
- Đạo sư đã mời được rồi, người này không phải ai khác chính là Cơ Trọng Thiên!
Nghe vậy sắc mặt Hắc Bá tỏ vẻ cổ quái nhìn Vân Thiên Hà nói:
- Cũng là tiểu tử ngươi có biện pháp, sau khi xem chỉ lệnh của cháu, người đầu tiên ta nghĩ đến cũng là hắn. Vì vậy mà đến gặp cháu muốn thỉnh người kia. Chỉ là ta đi ba lần, người kia nói trong quốc nội sự vụ rất nhiều, không có đáp ứng cũng không có cự tuyệt. Nghĩ không tới cháu vừa ra mặt, lão tử này đã sảng khoái đáp ứng. Bất quá người này vô cùng tài ba, khiến kẻ khác thập phần kính nể. Xác thực chính là người tốt nhất cho chức vụ đạo sư. Nguyên bản thân ta còn vì việc này mà muốn đến đề nghị với cháu. Thực không ngờ rằng nhanh như vậy cháu đã giải quyết xong!
Đợi Hắc bá nói xong, Vân Thiên Hà lại hỏi:
-Hiện tại đệ tử trong nhà tại võ bị trang tu luyện như thế nào rồi. Lần này cháu sắp sửa yêu cầu đề cao tu luyện, chế độ tập luyện vô cùng nghiêm ngặt. Cháu lo lắng những người này vì quan hệ của những trưởng bối trong gia tộc với ta mà trong Viêm Hoàng cục sinh ra một loại cảm giác ưu việt, tâm tình kiêu ngạo?
Hắc bá nói:
- Cháu không cần phải lo lắng, việc này ta vẫn yêu cầu rất nghiêm ngặt, ta vẫn chú trọng rèn đúc ngộ tính cùng sự giác ngộ của những tiểu tử này. Đương thời lúc Đồ thị nghèo túng, những tiểu tử này đều đã khổ cực nỗ lực. Mà hiện tại Đồ thị cũng không còn như trước nữa, đám tiểu tử này ít nhiều cũng hiểu chuyện, so với trước đây càng nghiêm ngặt yêu cầu chính mình. Hiện tại trong võ bị trang bình quân thực lực đều đạt trình độ cửu cấp võ sư, hơn nữa ở hậu cần các vị trưởng lão cũng cung cấp không ít đan dược phụ trợ. Số người đột phá Tiên Thiên cũng chiếm tới ba thành. Bất quá một số khác thì không có mấy tiến bộ, coi như vẫn dậm chân tại chỗ!
Vân Thiên Hà nhìn Hắc Bá cười nói:
- Đệ tử trong nhà nỗ lực như vậy, Hắc Bá cũng phải chịu áp lực không nhỏ. Cháu xem bá mới đột phá cảnh giới Tông Sư chưa lâu, chỉ là vẫn chưa có vững chắc, có phải bá gặp bình cảnh?
Hắc Bá nói:
-Chính là lúc đột phá Tông Sư, ta cuối cùng cảm thấy không còn chút sực lực để duy trì được công pháp, Đồ Thị Võ Kinh, trên cơ bản đã trải qua cải biến tương đối lớn. Thế nhưng đối với kỹ xảo, trừ Phá Thiên Tam Tuyệt cháu cung cấp thì ta tu luyện những kỹ xảo khác luôn luôn có cảm giác lực bất tòng tâm!
Vân Thiên Hà suy nghĩ một chút, lại liêc mắt nhìn Hắc Bá rồi nói:
-Hắc Bá, kỳ thực bá trước đây tu luyện một bộ côn pháp. Tuy rằng đơn giản nhưng môn công phu này có lực phá hoại vô cùng lớn cũng rất hợp với bá. Bá có thể dễ dàng đạt được trạng thái nhân côn hợp nhất, lúc đó cảnh giới của bá càng ngày càng cao. Lúc trước khi cháu ở cảnh giơi Võ Thánh, từng cùng với một nữ tử cầm loan đao tỷ thí về công pháp kỹ xảo, cũng từ đó có thể lĩnh hội được và phát hiện ra công pháp có thể luyện được đến mức tận cùng. Đến lúc đó ta sẽ thấy được những đặc điểm riêng biệt, nếu như có thể tu luyện càng sâu thì cảnh giới đạt được càng cao. Đến lúc đó bá có thể dễ dàng đột phá bình cảnh, tuy nhiên so với cách tu luyện bình thường thì khó hơn vài phần. Nhưng nếu như bá có thể đột phá cảnh giới thì uy lực của nó không phải là chuyện đùa!
Hắc Bá nghe xong những lời này, ngộ ra được nhiều điều nói:
- Nghe cháu nói như vậy, ta cũng tìm được phương hướng rồi
Vân Thiên Hà gật đầu nói:
- Bá nếu như đã xác định được mục tiêu thì hãy trở về nỗ lực tu luyện, lúc đó cũng sẽ không gặp phải bình cảnh. Tuy rằng cháu đến nay không có phát hiện ra một vị theo binh nghiệp mà vẫn muốn làm cường giả, nhưng phương pháp trở thành tôn giả này chính là Hình Thiên phá Võ tôn so với những võ giả bình thường thì mạnh hơn tới mấy lần!
- Ân, nghe cháu nói như vậy, ta cũng có thể cảm nhận được phần nào, bất quá tạm thời không nói chuyện tu luyện. Cháu trước tiên viết cho ta một tín hàm để ta đi tìm cái tên Cơ Trọng Thiên, không để hắn bỏ ra chút sức thì không thể bỏ qua được. Cháu đã dự định khiến đám tiểu tử kia trở thành tướng lĩnh cấp cao chuẩn bị tòng quân vậy thì Viêm Hoàng cục cũng sẽ tham dự chiến tranh tranh đoạt thiên hạ?
- Không cần viết, Cơ thúc thúc đã tới!
Hắc Bá vừa nghe, lập tức quay đầu lại nhìn ra bên ngoài, nhưng cũng không có thấy người nào đến, lúc này mới âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
Chỉ là hắn mới định mở miệng nói, lại đột nhiên nghe thấy giọng của Cơ Trọng Thiên vang lên:
-Ngươi là Hắc Tư, nhất định là lại đang nói xấu sau lưng ta đúng không!
Chỉ chốc lát sau, chỉ thấy Cơ Trọng Thiên đang đi vào trong sân, đợi đến khi hắn bước vào nhà trừng mắt nhìn Hắc Bá, Hắc Bá cũng chỉ biết cười hắc hắc, nói:
- Quốc chính nghị sự, bình thường đều là ba bốn canh giờ, hôm nay như thế nào lại tới sớm như vậy?
- Ta nếu không có tới sớm thì không biết rằng ngươi một người có nốt ruồi đen ở sau lưng đang nói xấu ta đây!
Cơ Trọng Thiên cùng Hắc Bá trêu ghẹo nhau, lúc này mới nhìn Vân Thiên Hà nhắc tới chính sự:
- Hôm nay quốc chính viện nghị sự, chủ yếu bàn về vấn đề của Thiên Hà. Việc này do Đường Linh Sơn đưa ra, tuy các vị đồng liêu phản ánh cuồng liệt. Nhưng để chúng ta ngoài ý muốn chính là người phản đối thật ra rất ít, ta tốt nhất nên sớm xuất hiện là mọi người nhất trí muốn mời Thiên Hà đi tới quốc chính viện nọi chuyện!
- Cũng tốt!
Vân Thiên Hà gật đầu.
Đang muốn hộ tống Cơ Trọng Thiên đi ra ngoài, thì lúc này Hắc Bá nắm tay áo Cơ Trọng Thiên nói:
- Ta nói lão Cơ ngươi nha, ngươi đáp ứng chuyện tình, vậy lúc nào mới bắt đầu đây, đám tiểu tử kia đều đang chờ ngươi đấy?
Cơ Trọng Thiên nói:
- Ta vào mỗi buổi sáng đều muốn đến quốc chính viện xử lý một số sự việc rất mất thời gian, cho nên việc này cũng chỉ có thể làm vào buổi chiều. Ngươi buổi chiều đến tìm ta ở nơi đó, bất quá ngươi cũng nên để cho đám tiểu tử kia tiếp tục huấn luyện đừng có mà dừng lại!
- Vậy thì tốt, buổi chiều ta sẽ chờ ngươi, cáo từ!
Nói xong, Hắc Bá nhanh chóng rời khỏi làm cho người khác có cảm giác tựa hồ hắn cùng Cơ Trọng Thiên ở đây tranh đấu nhiều lần, có điểm hơi sợ sệt.
Cơ cấu hạch tâm của Hạ quốc chính là quốc chính viện. Nơi đây xử lý quốc vụ, mục đích chính là để thảo luận, tuy rằng tình thế và hoàng đế kim giám điện khác nhau nhưng vẫn đại biểu cho quyền uy tối cao của Hạ quốc.
Vân Thiên Hà và Cơ Trọng Thiên cũng không cần phải đi quá xa, bọn họ đi tới cửa sau của Đồ phủ rồi sau đó chuyển qua hai góc đường, nơi đây tọa lạc một kiến trúc đàn mộc mạc. Đây chính là quốc chính viện.
Kỳ thực trước kia đây vốn là thủ phủ của quan phủ Lợi Châu. Sau khi Hạ quốc thành lập, thủ phủ này cũng được sửa sang, xây thêm một vài kiến trúc. Ở bên trong cũng bố trí một ít cơ quan mật. Nơi này cuyên xử lý quốc vụ, cũng có thể nói là hoàng cung của đế vương chỉ khác là nó không có được to lớn cho lắm.
Hiện tại Hạ quốc, tuy đã lập quốc nhưng vẫn chưa có hoàng đế. Bách tính cũng không có hề biết hoàng đế của Hạ quốc là ai, bọn họ chỉ biết Hạ quốc hiện hữu một quốc chính viện chính là nơi các đại quan làm việc. Rất nhiều chính lệnh cùng quân lệnh từ nơi này ban ra.
Một ít người thông linh tin tức cũng chỉ biết Hạ quốc có một người chủ trì đại cuộc được xưng là chủ quân chính là thái tử tiền Đường. Vì vậy họ cho rằng sau này chủ quân không sớm không muộn sẽ xưng đế.
Bất quá những người này tại dân gian lại tung tin vịt, nhưng có một điều kỳ quái chính là chỉ sau ba ngày thì không còn ai bàn đến chuyện này nữa. Mà người tung tin cũng không có đề cập tới, dường như chuyện này cho tới bây giờ hắn cũng không có biết.
Nhưng vẫn còn có người trong lòng không nhịn được đoán già đoán non rằng bách tính Hạ quốc chỉ biết đến quốc chính viện còn chủ quân là ai thì không hề hay biết. Nhưng có người lại nói rằng chính là để tránh được những phiền phức không đáng có khi thay đổi chủ quân khác.
Bất quá dù cho có ít người suy đoán đến những thế lực cường đại đứng đằng sau trợ giúp. Nhưng bọn hắn cũng không dám mở miệng nói ra. Dù sao thì Hạ quốc cũng không có chân chính là một quốc gia, hoàng đế do ai làm cho đến bên giờ cũng không hề có ai biết.
Cơ Trọng Thiên mang theo Vân Thiên Hà đi tới quốc chính viện, các thủ vệ làm theo phép tắc, tiến hành kiểm tra kim bài thân phận
Trong lúc kiểm tra, Vân Thiên Hà nhìn qua những thủ vệ này, tự nhiên thấy có phần quen thuộc nhưng nhất thời chưa có nghĩ ra là ai. Bất quá mấy người này khi nhìn thấy hắn lại đều tỏ vẻ cung kính.
Cho đến khi kiểm tra xong thì một tên thủ vệ đột nhiên yên lặng kín đáo đưa cho Vân Thiên Hà một mẩu giấy. Sau khi Vân Thiên Hà đi vào quốc chính viện liền mở mẩu giấy ra nhìn nội dung bên trong. Nhất thời vẻ mặt bừng tỉnh, lập tức thiêu đốt mẩu giấy trong tay thành tro tàn.