Võ Động Thiên Hà

Chương 537: Tinh tú ảo cảnh





Thời gian không còn nhiều, sau khi có Tinh Khung Bí Sách, Vân Thiên Hà vì bức thiết cần phải đem thực lực của mình đề thăng lên một tầng cao hơn, nên hắn cũng không có ý định tiếp tục ở lại trong Tàng Long đại điện.

Đáp ứng yêu cầu của Túc Dao, Vân Thiên Hà nán lại với nàng vài ngày, vì để tăng tiến cảm tình đôi bên, cũng không tránh khỏi phải cùng nhau hoàn thành một số việc để tạo ra vài tiểu hài tử.

Vân Thiên Hà từ khi đột phá bích chướng sinh tử, thông qua tinh tượng mà dự tri được một số việc trong tương lai.

Sau khi tu luyện đột phá được Nhân Cảnh, tiến nhập vào quá trình tu luyện Địa Cảnh, trong lòng hắn vẫn một mực suy tư về những hình ảnh đó.

Lần đầu tiên là lúc hắn xuất quan, quả thực so với dự kiến cũng không khác biệt lắm, hình ảnh Vân Nương cùng với đám con dâu ấm áp hòa thuận, đáng lẽ bụng của Túc Dao và Tô Tuyết đều lớn như nhau, nhưng sau khi hắn xuất quan cũng chỉ có mình Tô Tuyết mang thai, mà Túc Dao khi đó mới từ ngoài trở về.

Bởi vậy trong lòng Vân Thiên Hà suy đoán đại khái, đó là khi mình đột phá bích chướng sinh tử, nghịch chuyển mệnh số của bản thân, do đó cũng thay đổi một số kết quả trong thời gian tới, hắn rất muốn biết, những sự việc được dự báo trước đó, khi phát sinh ở trên người mình, bản thân có năng lực để cải biến số phận hay không.

Khi Túc Dao đề nghị muốn có một tiểu hài tử, Vân Thiên Hà lúc đó cũng động tâm, giả như Tô Tuyết sinh hài tử trước, sau đó mới đến lượt Túc Dao, như vậy việc dự báo về hai nàng trong hình ảnh kia đã bị thay đổi hoàn toàn, như vậy những việc sau đó, nói không chừng cũng sẽ phát sinh một số biến hóa vi diệu.

Bởi vậy, Vân Thiên Hà muốn chứng thực một việc, số phận, thực ra có thể nắm giữ trong tay mình, hắn không muốn bản thân sẽ giống khỏa tinh thần kia vẫn lạc như trong dự báo.

Hắn muốn như lúc đó, dưới ý chí bất khuất mà nghịch chuyển, cuối cùng đột phá sinh tử tiến nhập vào Địa Cảnh, vận mệnh của hắn, cũng theo đó phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất.

Sở dĩ mấy ngày nay ở chung với Túc Dao, Vân Thiên Hà cũng đã hưởng hết tất cả ôn nhu, Túc Dao khi ở trên giường quả thực chính là một yêu tinh giết người không đền mạng, thập phần nóng bỏng lớn mật, vô luận là thủ đoạn tư thế nào, Vân Thiên Hà có thể nghĩ ra hoặc chính hắn cũng không nghĩ ra, đều được thưởng thức qua một lần, khiến Vân Thiên Hà hàng đêm tiêu hồn sảng khoái tới cực điểm.

Nhưng cứ như vậy, chính là đã đánh đổ bình dấm chua Mộng Ly. Mấy ngày nay nghe trộm ở góc tường, nàng thấy Túc Dao rất biết câu dẫn nam nhân, nhất là phong tình biểu hiện ra khi Túc Dao ở trên giường, cũng khiến Mộng Ly có thể xưng là tiểu dâm phụ ở trên giường phải giương mắt mà nhìn, tự ti mặc cảm.

Nguyên lai chuyện phu thê, còn có thể có nhiều lạc thú đến vậy.

Tiểu dâm phụ sau khi rình coi, tất nhiên là ngứa ngáy khó chịu, xuân tình tràn ngập không thể vãn hồi, cũng bất chấp Túc Dao nghĩ như thế nào, liền trực tiếp lôi kéo Tầm Nguyệt xông vào khuê phòng Túc Dao, thỏa thích thể nghiệm lạc thú mà tiểu dâm phụ chưa từng nếm thử, tư vị trong đó cũng không phải ngoại nhân có thể hiểu được.

Vân Thiên Hà cùng với tam nữ chơi song phi, 3p, quả thực là thấy đã nghiền, cho tới nay hắn nghĩ cũng không dám nghĩ tới việc đó, không ngờ thời khắc này lại biến thành sự thật.

Thế nhưng hắn cũng không dám trầm mê vào trong ôn nhu của chúng nữ, cuối cùng đem hết tất cả các thế võ, triệt để thỏa mãn ba tiểu dâm phụ, sau đó liền chạy trối chết.

Đã có kế hoạch, nên tất cả những việc ở bên ngoài đều vận chuyển như bình thường, không cần Vân Thiên Hà phải quá quan tâm, hơn nữa bọn họ muốn thực thi triển khai kế hoạch, cũng là một năm rưỡi sau khi hoàn thành xong nghi thức đăng vị phong thần, cho nên Vân Thiên Hà không có ý định lãng phí thời gian một năm rưỡi này, toàn bộ đều dùng để tu luyện đề cao bản thân.

Vân Thiên Hà ở trong Tàng Long đại điện bồi Vân Nương cùng Tô Tuyết vài ngày, quan tâm chiếu cố hai mẹ con bảo bảo. Sau đó Vân Thiên Hà giao phó cho các thê tử và mẫu thân chuẩn bị một số việc đơn giản, rồi lập tức tiến vào Tinh Huyễn Thông Linh bí cảnh trong Tàng Long Thiên Môn một lần nữa, tiếp tục bế quan tu luyện.

...

Vân Thiên Hà đã từng một lần thể nghiệm qua tinh không ý cảnh tràn ngập cuồng bạo cùng hung sát lăng lệ của Bạch Hổ Tinh Tú.

Trong lần bế quan này, trước tiên Vân Thiên Hà củng cố lại tinh không ý cảnh của Thanh Long Tinh Tú đã tu luyện viên mãn, thông qua khỏa tinh thần bản mệnh thần bí, tiến nhập vào phiến tinh không tràn ngập hung sát cuồng bạo của Bạch Hổ Tinh Tú.

- Gào...

Lúc Vân Thiên Hà vừa mới vào giữa tinh không, chậm rãi dẫn dắt tinh thần bản mệnh của mình đến phía trên tinh không của Bạch Hổ Tinh Tú, liền có thể cảm nhận được vô vàn quang mang như châu ngọc tràn ngập cơ thể và tâm thần của mình. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Tuy rằng những luồng quang mang như tơ này vô cùng mỏng manh, nhưng lại cực kỳ sắc bén, giống như một cây châm bất chợt đâm vào nơi yếu ớt nhất trong thân thể cùng tâm thần hắn.

Trong sát na đó, Vân Thiên Hà cảm thấy toàn thân phát lạnh, một cơn đau đớn theo từng sợi tơ kia tiến vào, phảng phất như từng sợi thần kinh trong cơ thể hắn bị kéo căng ra, đau đớn đến toàn thân tê dại.

Mỗi một sợi tơ nhỏ đều mang theo khí tức cuồng bạo, vô cùng lăng lệ bá đạo, như một nhát kiếm sắc bén, muốn đem thân thể hắn chém nát ra từng mảnh nhỏ, tâm thần Vân Thiên Hà run rẩy, thân thể cũng nhịn không được bắt đầu run lên.

Chú giải tu luyện về Địa Chi Giới Vực trong Tinh Khung Bí Sách có nói, tinh không ý cảnh của Bạch Hổ Tinh Tú cũng tương đương với một lần vượt qua bích chướng của Nhân Cảnh sinh tử, cho nên trải qua lần khảo nghiệm của tầng thứ hai này, không chỉ đối với tâm cảnh của hắn mà còn với cả thân thể của hắn, đều là một quá trình rèn luyện cực kỳ tàn khốc.

Nếu không có đại nghị lực, đại trí tuệ, cộng thêm cả tâm trí kiên định không đổi, thì tầng tinh không ý cảnh tràn ngập hung sát lăng lệ và cuồng bạo này, sẽ đẩy Vân Thiên Hà vào địa ngục vô tận chịu đựng đủ mọi dày vò.

Tinh quyết vốn là điển tịch tu luyện cao thâm mạc trắc nhất, bí mật nhất, cũng là một bộ công pháp cường đại nhất, yêu cầu của nó cực kỳ khắt khe, mặc dù có thể khiến người khác bước lên đỉnh cao cường giả, thiên hạ vô địch, thế nhưng cái giá phải trả để tu luyện bộ công pháp này cũng không hề nhỏ, không phải người bình thường có thể làm được.

Nếu như nói tinh không ý cảnh của Thanh Long Tinh Tú quyết định khảo nghiệm sinh và tử, như vậy tinh không ý cảnh của Bạch Hổ Tinh Tú này, chính là quyết định Vân Thiên Hà sau khi trải qua sự ảnh hưởng của máu tanh cùng sát lục vô tận, sự cuồng bạo và khí tức sát phạt, phải bảo trì được bản tâm bất biến.

Hơn nữa càng không thể bỏ dở giữa chừng, bằng không sẽ nguy hiểm đến tính mạng, việc Vân Thiên Hà cần phải làm chỉ có hai chữ: kiên trì!

Dùng ý chí tối kiên cường của bản thân khắc phục thống khổ, sau đó lại dung hợp ý cảnh hung lệ ẩn chứa trong tinh hoa của tinh không ý cảnh.

Tinh không ý cảnh ẩn chứa trong Bạch Hổ Tinh Tú không biết đến từ hồng hoang viễn cổ, hay là đến từ thời đại nào càng xa xôi hơn nữa, khi Vân Thiên Hà dùng ý chí kiên cường của bản thân nỗ lực dung hợp nó, hắn cảm thấy mình bị mang vào một thế giới xa lạ mà hắn chưa từng biết tới.

Thế giới này tựa hồ chỉ duy nhất một hình thái sinh tồn, đó chính là sát lục vô tận, hủy diệt vô tận!

Nơi này có rất nhiều kỳ thú viễn cổ cường đại mà Vân Thiên Hà chưa từng thấy qua, bọn chúng so với hoang thú còn mạnh hơn vô số lần, có thể phá núi lấp sông, khuấy trời đạp đất, hung ác dữ tợn không gì sánh được.

Bản thân Vân Thiên Hà tiến vào trong thế giới đó, những mãnh thú cường hãn đến cực điểm mang theo đôi huyết mục đỏ rực, điên cuồng lao về phía hắn, dưới bản năng thúc giục, hắn chỉ có thể làm được một việc.

Giết! Giết! Giết!

Chỉ khi nào giết sạch những kỳ thú viễn cổ này, hắn mới có thể tiếp tục sinh tồn.

Huyết tinh nồng nặc, sát lục vô tận, phảng phất khiến cho tâm cảnh Vân Thiên Hà như hoàn toàn dung nhập vào tinh không ý cảnh hung sát lăng lệ đó, đến khi hắn tiêu hao toàn bộ tinh lực, giết tất cả đám kỳ thú trước mặt, thì phía sau lại có một đám kỳ thú xông lên, dường như vĩnh viễn không bao giờ giết hết...

Ánh mắt của hắn đỏ rực, hắn không biết mình đã hấp thu bao nhiêu tinh hoa trong sinh mệnh của đám kỳ thú này, nhưng mỗi một lần trải qua giết chóc hung lệ, hắn đều cảm thấy một loại hư nhược vô cùng, mà những kỳ thú viễn cổ này càng lúc càng hung tàn, tầng tầng sát khí cường đại phảng phất như có thể thôn phệ sạch sẽ hắn ngay lập tức.

Giết! Giết! Giết! Giết! Giết! Giết!

Đám quái thú điên cuồng lao vào cắn xé thân thể hắn, dường như khiến hắn tứ phân ngũ liệt, tuy vô tận đau đớn đang dằn vặt, nhưng hắn vẫn dứt khoát bất khuất ngoan cường.

Mỗi khi nhận một đòn công kích của đối phương, hắn sẽ hoàn trả lại gấp đôi, gấp bội, thẳng cho đến khi nào giết chết được nó mới thôi. Đặt mình vào giữa hàng vạn hàng nghìn kỳ thú khổng lồ, giữa sát lục vô tận khiến ý chí của hắn càng lúc càng thêm kiên cường, càng lúc càng lớn mạnh, nhưng cũng khiến hắn không thể tự kềm chế dần dần mất phương hướng bên trong ý cảnh sát lục điên cuồng...

Mỗi khi trở nên vô cùng suy yếu, trong ý cảnh của Vân Thiên Hà luôn có một tín niệm kiên định chống đỡ hắn, đến khi bắt đầu ý thức được đây là một vòng tuần hoàn không có điểm dừng, rốt cục Vân Thiên Hà cũng dần dần bắt đầu thanh tỉnh.

Hắn bắt đầu lãnh tĩnh trở lại, hắn đang tự hỏi, nếu như mỗi một kỳ thú này đều do một khỏa tinh thần bên trong tinh không ý cảnh tràn ngập hung sát kia huyễn hóa mà ra, như vật việc sát lục sẽ vĩnh viễn không thể nào ngừng lại.

Nghĩ tới đây, trong lòng Vân Thiên Hà chợt hiểu ra điều gì đó, sát lục cũng không phải là vĩnh hằng, chỉ cần mình nắm chắc bảo trì bất biến trước tinh không ý cảnh kia, bao dung lấy nó, hòa tan cỗ ý chí cường đại của nó, khiến sát lục vô tận tự tan biến trong hư vô, như vậy mới có thể chân chính hiểu được bản tâm vĩnh hằng bất định bên trong tinh không ý cảnh của Bạch Hổ Tinh Tú.