Võ Động Thiên Hà

Chương 443: Mã hoàng





Vân Bôn thấy Vân Thiên Hà chạy tới, hướng về phía hắn phát sinh tiếng hí dài thân thiết, vừa nghe Vân Thiên Hà quát lớn há miệng, Vân Bôn liền cấp tốc há to miệng.

Vân Thiên Hà thấy Vân Bôn đã mở miệng, liền tiện tay bắn ra, dùng một cỗ ý chí thôi động, đẩy viên đan phách kia vào trong cơ thể Vân Bôn.

Lúc đan phách mã hoàng tiến nhập vào cơ thể Vân Bôn, liền bắt đầu phát huy hiệu dụng, lúc này chỉ thấy Vân Bôn thoạt nhìn có vẻ rất thống khổ, thân thể cấp tốc sung trướng lên, càng không ngừng chạy loạn, dậm mạnh trên mặt đất, cả không gian run lên ầm ầm.

Vân Thiên Hà biết, bản thân Vân Bôn hẳn là hiểu nên tiêu hóa hấp thu lực lượng ẩn chứa trong đan phách kia như thế nào, hắn cũng không tới trợ giúp, chỉ chăm chú nhìn chằm chằm Vân Bôn.

Trong quá trình chạy loạn, Vân Bôn liên tiếp phát sinh tiếng hí dài, kích động thiên địa, tiếng hí dài này, khiến cho đàn ngựa hoang xung quanh nó đều bị chấn kinh, ngay sau đó liền phủ phục trên mặt đất, thực giống như triều bái một mã hoàng mới đã đánh bại Hắc Thần Mã, chỉ có kẻ càng mạnh hơn mới có thể trở thành mã hoàng của bọn chúng.

Quá trình hấp thu thống khổ giằng co ước chừng nửa canh giờ, bầu trời cũng dần dần sáng lên.

Chỉ thấy trên cánh đồng tuyết, Vân Bôn chạy nhanh, cuồn cuộn hí dài, Vân Thiên Hà thỉnh thoảng chứng kiến trong thời điểm Vân Bôn chạy nhanh tới cực hạn, thân thể đột nhiên thoáng cái biến mất, không biết trong nháy mắt đã chạy tới nơi nào, mà ngay sau đó đột nhiên xuất hiện tại phụ cận, thực giống như một quang điểm liên tục lấp lóe, càng không ngừng biến hóa vị trí.

Điều này cũng có ý nghĩa, Vân Bôn đối với ứng dụng thiên phú thuấn di, càng lúc càng thành thạo rồi.

Mắt thấy trời đã sáng, Vân Thiên Hà lo lắng thời điểm này sẽ có một số dã thú ra ngoài kiếm ăn phát hiện ra sơn động kia, liền chuẩn bị quay trở về.

Bất quá lúc này, hắn đột nhiên cảm nhận được một cỗ ba động nữu khúc thần dị bắt đầu khởi động xunh quanh, còn chưa phản ứng kịp, chỉ thấy Vân Bôn đã đột nhiên xuất hiện bên người hắn, thực sự làm Vân Thiên Hà kinh hãi.

Sau khi phục hồi lại tinh thần, chỉ thấy Vân Bôn lúc này có vẻ rất an tĩnh, vô cùng thân thiết cọ cọ vào thân thể hắn, trong mũi phát ra tiếng phì phì, bất quá để Vân Thiên Hà có chút kinh hãi chính là, Vân Bôn sau khi thu nạp lực lượng đan phách của Hắc Thần Mã, tựa hồ đã xảy ra biến hóa rất khác biệt.

Thân thể càng thêm cường hãn, càng thêm đầy lực lượng, rõ ràng nhất chính là trên đỉnh đầu Vân Bôn, lúc này đã có thêm một chiếc sừng màu bạc trong suốt, xung quanh chiếc sừng còn có quang vựng nhàn nhạt bao phủ, tuy rằng không dài như Hắc Thần Mã, thế nhưng tỏa ra quang mang thần dị, càng có vẻ thần bí, đây chính là đặc thù chủ yếu của mã hoàng sao?

Lúc này, đàn ngựa xung quanh đều hí dài đứng lên, bắt đầu xoay xung quanh Vân Bôn, sau khi Vân Bôn tê thấp một tiếng, hướng về phía hai thất Phi Tuyết Mã phì phì trong mũi, hai thất Phi Tuyết Mã lúc này càng có vẻ hưng phấn, sau khi chạy tới, không ngừng thân thiết với Vân Bôn, tựa hồ chúc mừng nó đã tấn cấp trở thành mã hoàng.

Vân Thiên Hà nhìn thấy hình ảnh này, cũng không khỏi mỉm cười, Vân Bôn là bằng hữu cùng hắn lớn lên, hắn có thể tận mắt nhìn thấy Vân Bôn trưởng thành tới mã hoàng hiện tại, trong lòng tự nhiên vui mừng và tự hào.

Tiếp tục ngẳng đầu nhìn bầu trời, trên bầu trời cao có một đầu hùng ưng phát ra tiếng ưng minh thanh thúy, tựa hồ cũng vì Vân Bôn tấn cấp mà hoan hô.

Trong lòng Vân Thiên Hà không khỏi suy nghĩ, Vân Tường tuy rằng trưởng thành rất nhanh, nhưng vẫn như cũ chỉ là ưng vương thú, không mạnh bằng Vân Bôn, không biết Vân Tường có thể tiếp tục lớn mạnh trở thành thần ưng hùng vĩ!

- Sủng vật của Vân Thiên Hà ta tuy rằng đều rất bình thường, thế nhưng trải qua thời gian dài bồi dưỡng, cuối cùng trưởng thành, nhất định sẽ không kém hơn so với thần thú!

Vân Thiên Hà thầm nghĩ trong đầu.

Một lần nữa trở lại huyệt động, Mộng Ly và Tầm Nguyệt đã phá kén chui ra, cũng đã thay một bộ quần áo mới.

Huyễn hư tinh phách kia tựa hồ cũng đã tiến hành một phen ưu hóa đối với thân thể nhị nữ, lúc này thân thể nhị nữ càng thêm mềm mại no đủ, thon dài đầy ắp, tuy rằng hai nàng đã mang khăn che mặt, che khuất dung nhan, thế nhưng Vân Thiên Hà đoán được, khuôn mặt phía sau kia, nhất định có thể câu đi hồn phách.

Nhị nữ thấy Vân Thiên Hà đang quan sát chính mình, trong lòng nhất thời trào lên cảm giác ngượng ngùng khó ngăn cản, còn có chút khẩn trương, dù sao vừa rồi các nàng đã xích lõa song tu với hắn, vừa nghĩ lại, mặt liền nóng bừng bừng.

Để thoát khỏi bầu không khí xấu hổ này, Mộng Ly quét ngang liếc mắt nhìn hắn, nói:

- Ngươi đã tấn cấp Võ Thánh rồi!

Kỳ thực đây là một câu vô nghĩa, Vân Thiên Hà nghe xong, chỉ nhàn nhạt cười, quan sát nhị nữ, cũng nói một lời vô ích.

- Huyễn hư tinh phách quả nhiên có tác dụng khác nhau!

Nhị nữ hồng thấu mang tai, Vân Thiên Hà sờ sờ mũi, thẳng thắn không để ý với hai nàng, đi tới bên cạnh Đường Linh Toa, không giải thích được nói:

- Theo lý thuyết, Linh Toa hẳn là ra trước chúng ta, thế nào bây giờ còn đang tiến hành, có xuất hiện sai lầm gì hay không?

Nghe được điều này, Mộng Ly và Tầm Nguyệt liếc mắt nhìn nhau.

Mộng Ly liền đi tới, chắn trước mặt Vân Thiên Hà nói:

- Chuyện của Linh Toa muội muội, chúng ta tự có chừng mực, ta đói bụng, ngươi nhanh chuẩn bị thức ăn, mặt khác đun một ít nước, còn không mau đi!

Vân Thiên Hà nhìn tư thế của Mộng Ly, biết khẳng định có liên quan tới bí mật nhỏ của các nàng, cũng yên lòng, rời khỏi huyệt động, đi chuẩn bị.

Tầm Nguyệt thấy Vân Thiên Hà rời khỏi huyệt động, lúc này thấp giọng nói:

- Tỷ tỷ, có huyễn hư tinh phách, nếu như Linh Toa muội muội chỉ tấn cấp cảnh giới Tông Sư, hẳn là sẽ không phức tạp như vậy, có phải là đệ nhất biến trong tu luyện thiên nữ tam huyền biến?

Mộng Ly gật đầu nói:

- Muội muội phải biết rằng, huyễn hư tinh phách là thứ mà cho dù ở Di Sinh Giới cũng chỉ có thể ngộ chứ không thể cầu, nếu như Linh Toa có thể tấn cấp cảnh giới Tông Sư, tiếp tục nhờ năng lượng tinh khiết hoàn thành đệ nhất biến trong thiên nữ tam huyền biến, như vậy quá độ thành tựu Võ Thánh sẽ không cần phải trải qua bước đi thành thánh thể, chỉ cần hoàn thành đệ nhị biến, có thể dễ dàng hoàn thành quá độ cảnh giới Võ Thánh, còn nếu có thể đạt được đệ tam biết, chỉ sợ là gia hỏa kia cũng không thể so sánh với tốc độ tu luyện sau này của Linh Toa, bộ công pháp thượng cổ này, quả thực không phải là công pháp khác có thể so sánh được.

- Nếu như có thể mỹ mãn như vậy, gia hỏa đó không tìm được Tinh Khung Bí Sách mà nói, theo như ta nghĩ, Linh Toa hoàn toàn có thể trước hắn một bước đột phá Nhân cảnh, tiến vào Địa cảnh, hừ hừ, đến lúc đó, nhất định sẽ làm cho hắn rớt cả mắt, ngẫm lại thực chờ mong a!

Tầm Nguyệt nhắc nhở nói:

- Thế nhưng tỷ tỷ, tỷ chớ quên, chúng ta chỉ có ba phiến tàn trang huyền nữ thiên kinh, nếu như không tìm được đệ tứ phiến tàn trang mà nói, tỷ ngẫm lại sau khi Linh Toa hoàn thành đệ tam huyền biến sẽ thành bộ dáng gì, nếu như lúc đó không nói cho hắn biết, hắn sẽ oán hận chúng ta!

- Ách, này…

Mộng Ly không nghĩ được lâu dài như vậy, nghe được Tầm Nguyệt nhắc nhở, mày liễu cau lại, trầm ngâm nói:

- Muội nói thế cũng đúng, so với để hắn lúc đó hung ác với ta, cũng hận chúng ta, còn không bằng hiện tại nói cho hắn, lấy thông minh tài trí của hắn, nói không chừng sẽ tìm được trước chúng ta!

- Vậy tỷ đi nói với hắn hay là muội đi?

Tầm Nguyệt hỏi.

- Cũng là muội đi thôi, gia hỏa đó lúc hung ác, rất đáng sợ!

Mộng Ly có chút sợ hãi nói.

Tầm Nguyệt liếc mắt nhìn nàng, liền rời khỏi huyệt động, Mộng Ly bước tới bên cạnh Đường Linh Toa phóng xuất cửu thải vân long châu, trực tiếp quan sát tình huống, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, nói:

- Hoàn hảo, rốt cuộc cũng thuận lợi hoàn thành đệ nhất biến. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

Chế tác một ít dung cụ đơn giản, đối với Vân Thiên Hà mà nói, chỉ cần có tảng đá, trên cơ bản dễ như trở bàn tay.

Phong mang của Vân Tru mười phần sắc bén, còn có một cỗ ý cảnh điêu khắc do Mộng Nguyệt lưu lại, lúc này tiến hành trên tảng đá, dựa vào ý tưởng của Vân Thiên Hà, tâm động thủ động, rất nhanh đã tạo thành chiếc nồi tiêu chuẩn.

Vân Thiên Hà lại dùng đá hơi chút điêu khắc qua tạo thành kiềng đơn giản, tìm cỏ khô và củi, lại thêm một tuyết để vào trong nồi, châm củi đốt lửa, một mặt chế tác bát đũa bằng đá, một mặt ngồi chờ đợi nước nóng.

Điêu khắc là một môn nghệ thuật, mà bình thường Vân Thiên Hà chỉ làm một ít đồ dùng gia đình, nhưng lại dùng để dung hợp Vân Tru kiếm khắc đao, nếu như Thương Nguyệt có ở đây, chắn chắn sẽ cho hắn một lời bình tán thưởng, lúc này mới là vật tẫn kỳ dụng (đại khái là dùng hết tác dụng).

Trong Vân Tru có dung hợp khắc đao Thương Nguyệt dùng để điêu khác, đối với ý cảnh điêu khắc có tác dụng hỗ trợ, chỉ là mỗi người đều có phương thức lý giải khác nhau.

Vân Thiên Hà thường xuyên dùng Vân Tru để làm một ít dụng cụ như bát đũa, kỳ thực cũng là phỏng theo ý cảnh giống như của Thương Nguyệt, đối với Vân Thiên Hà mà nói, như vậy mới càng thêm tiếp cận sinh hoạt đời thường, cũng không khắc những thứ hư vô mờ mịt gì đó, chỉ tiếp cận với sinh hoạt hiện thực mới có thể tỉnh ngộ được chân lý ẩn chứa trong đó.

Bát đũa là những thứ trong sinh hoạt hay được sử dụng tới nhất, căn cứ vào cảm giác sử dụng để khắc, nếu như có thể làm giống như đúng, cũng có thể hợp tâm lý, loại ý cảnh như vậy, đối với ma luyện tâm tình mà nói, mười phần hữu ích.

Sau khi khắc xong hai chiếc bát, cảm giác phía sau có người.

Quay sang, chỉ thấy Tầm Nguyệt lẳng lặng đứng yên nhìn bát đá trong tay hắn.

Để bát xuống, lại lấy một khối đá khác, tiếp tục công việc, hỏi:

- Có việc sao?

- Bí mật nho nhỏ giữa tỷ tỷ và Linh Toa vốn không muốn nói cho ngươi, chỉ là đến lúc đó muốn ngươi có một kinh hỉ, nhưng sau này rất có thể sẽ sinh ra chút phiền phức, vì vậy cúng ta quyết định, tốt nhất nên nói cho ngươi biết!

Trong lòng Vân Thiên Hà vô cùng kinh ngạc, kỳ thực hắn cũng đoán ra được bí mật nho nhỏ của Đường Linh Toa có liên quan tới tu luyện, nhưng vẫn chưa từng hỏi qua, hiện tại Tầm Nguyệt chủ động nhắc tới, nói rõ các nàng gặp phải một ít phiền toái nhỏ.

Thấy Vân Thiên Hà không hỏi, Tầm Nguyệt bước tới, ngồi sang một bên, nói:

- Kỳ thực Linh Toa đang tu luyện một loại công pháp thượng cổ đã thất lạc mấy nghìn năm, tên là Huyền Nữ Thiên Kinh, cũng là do lần trước chúng ta vô ý phát hiện ta một phiến tàn trang trong bảo khố Thiên Môn, phiến tàn trang này chỉ mới có một ít giới thiệu ban đầu, tỷ tỷ phát hiện mệnh cách và thể trạng của Linh Toa hoàn toàn phù hợp với yêu cầu nhập môn của bộ công pháp này, vì vậy quyết định để nàng tu luyện!

Vân Thiên Hà nói:

- Như vậy hiện tại, bởi vì quan hệ với phiến tàn trang, trong lúc tu luyện có thể gặp phải một ít tệ đoan, trong lòng các nàng bất an, sợ ta oán hận các nàng, vì vậy quyết định nói cho ta biết.

Tầm Nguyệt lộ ra biểu tình quả nhiên bị ngươi đoán ra, cổ quái liếc mắt nhìn Vân Thiên Hà, gật đầu nói:

- Đúng là như vậy, sau khi chúng ta lấy được phiến tàn trang thứ nhất, để Linh Toa thử luyện, tiến triển mười phần cấp tốc.

- Tại lúc ngươi bế quan tại Thánh Võ Tông, tiểu Phạm Ny cũng phát hiện ra một ít biểu hiện kỳ lạ khi Linh Toa tu luyện bộ công pháp này, nói cho chúng ta biết Nguyệt Tông cũng có một phiến tàn trang, vì vậy sau đó ta đưa nàng trở về Nguyệt Tông, thuận tiện tìm Miên Nguyệt lấy phiến tàn trang đó, cộng thêm phiến đầu tiên, chúng ta đã phát hiện đó là phiến tàn trang thứ hai.

- Bởi vì tìm kiếm rất thuận lợi, cho nên đã quyết định để Linh Toa tu luyện công pháp có thể cấp tốc đề cao cảnh giới tu vi trong phiến tàn trang thứ hai, tên là Thiên Nữ Tam Huyền Biến, lần này nàng chậm hơn chúng ta, là bởi vì đang tiến hành tu luyện đệ nhất biến!