Võ Động Thiên Hà

Chương 420: Chung cực phạt thủy





Tinh tú trong cơ thể Vân Thiên Hà vì sự chuyển biến tâm tình cảm ngộ ý cảnh đã xảy ra sự biến hóa, sau đó tứ đại tinh tú ban đầu đã hoàn toàn xác nhập lại với nhau, nhưng không có tinh mạch tới duy trì và dẫn đạo, điều này cũng khiến cho tai họa ngầm tồn tại trong tinh kinh sẽ sớm tới giai đoạn bạo phát.

Thương Nguyệt đã từng nói tinh kinh tồn tại tai họa ngầm, yêu cầu Vân Thiên Hà tu luyện tới đệ tứ tinh tú liền lập tức dừng lại.

Hôm nay Vân Thiên Hà tại lúc cảm ngộ ý cảnh võ đạo, vô ý xác nhập tứ đại tinh tú thành một chỉnh thể, biểu hiện bên trong bản thân cũng không có chỗ nào không thích hợp.

Thế nhưng đối với năng lực chịu đựng của nhân thể mà nói, Vân Thiên Hà đã hoàn toàn đánh giá thấp lúc tứ đại tinh tú xác nhập đối với kinh mạch và huyệt khiếu tạo thành trùng kích. Chỉ là có Tầm Nguyệt và Mộng Ly thông qua cửu thải vân long châu và bàn long trấn trụ phối hợp giúp hắn chữa trị tự tổn hại mạch lạc huyệt khiếu nghiêm trọng này, tuy rằng trạng thái tinh thần của hắn rất sung mãn, thế nhưng trạng thái thân thể của hắn lại hoàn toàn không được lạc quan.

Lúc Tầm Nguyệt và Mộng Ly giúp hắn chữa trị, cũng không khỏi nhếch đôi mi thanh tú lên.

Khi Vân Thiên Hà rút thần hồn ý chí từ trong ý cảnh ra ngoài, hắn không hề xem kỹ mạch lạc và huyệt khiếu bị mở ra toàn bộ trong cơ thể, mà tập trung tinh thần điều động tinh linh chi khí phối hợp với Long nữ tỷ muội phụ trợ chữa trị kinh mạch, lúc này hắn rốt cuộc đã ý thức được không đúng.

Hắn phát hiện khi bản thân muốn vận chuyển tinh linh chi khí tiến vào chữa trị kinh mạch bị tổn hại, tinh linh chi khí bình thường không làm gì không được giờ khắc này giống như một thanh đao, khi tiến vào tinh khiếu và mạch lạc không thuộc đánh dấu tên tinh vị đồ liền trở nên hỗn loạn, không chỉ không thể nổi lên tác dụng chữa trị kinh lạc, mà còn bởi vì khí tức sắc bén kia, có thể càng làm cho kinh lạc vốn bị tổn hại càng trở nên yếu đuối hơn.

- Tại sao có thể như vậy?

Trong lòng Vân Thiên Hà nổi lên gợn sóng, hắn không dám lại tiếp tục dùng tinh linh chi khí đi chạm đến kinh lạc đã tổn hại, chỉ tùy ý ở bên ngoài truyền đến một cỗ năng lượng đến chữa trị.

Nhưng nếu cứ như vậy tốc độ chữa trị sẽ trở nên chậm rãi hơn rất nhiều, chỉ là Vân Thiên Hà không biết rốt cuộc là nguyên nhân gì tạo thành hiện tượng kỳ quái tới như vậy, chẳng lẽ là bởi vì tệ đoan của tinh kinh không có tinh mạch hay sao?

Nghĩ tới nghĩ lui, Vân Thiên Hà càng lúc càng thêm mê hoặc.

Lúc này thanh âm của tiểu Phạm Ny đột nhiên truyền tới.

- Ngươi lĩnh ngộ ý cảnh võ đạo quá mức khổng lồ hạo hãn, tại lúc tâm cảnh của ngươi xảy ra biến hóa, ý cảnh của ngươi cũng theo đó phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất, hiện tại tinh tú trong thân thể ngươi đã xác nhập, đây là một chuyện tốt, thế nhưng mệnh thể của ngươi lại không cách nào chịu đựng được cỗ ý cảnh kia mang tới ảnh hưởng, vì vậy khi ngươi nỗ lực tiếp xúc với những mạch lạc yếu đuối này, ngược lại sẽ trở thành mầm tai vạ!

- Ta nên làm cá gì bây giờ?

Vân Thiên Hà hiện tại không có chủ ý nào, hắn cho tới bây giờ vẫn là một mình một người chậm rãi mò đường tu luyện, cho dù có những cao nhân như Thương Nguyệt nhìn ra tệ đoan nhắc nhở hắn, thế nhưng các nàng cũng không thể nào suy đoán được cụ thể tệ đoan ở chỗ nào, chỉ có chính bản thân Vân Thiên Hà trong quá trình tu luyện mới biết được.

Hiện tại xảy ra hiện tượng mệnh thể của hắn không thể chịu đựng được sự kích thích và ảnh hưởng của ý cảnh võ đạo khổng lồ mang tới. Kinh lạc của hắn tuy đã mở ra nhưng lại không được rèn luyện trở nên yếu đuối như vậy, tự nhiên không thể nào chịu đựng được áp lực do tinh hà hạo hãn mang tới.

Ngả Khả Phạm Ny suy nghĩ sâu xa, lúc này mới nói với Vân Thiên Hà:

- Bởi vì thần hồn ý chí và ý cảnh của ngươi vượt quá cực hạn thân thể có khả năng chịu đựng, mà ý đạo võ cảnh và thần hồn ý chí này lại có thể sử dụng phân ly pháp, ký thác vào trong Vu linh phách, sau đó tiếp tục tạm thời phong ấn nó lại, chờ khi mệnh thể của ngươi thành tựu thánh thể, đạt tới mức có thể chịu đựng được ý cảnh võ đạo và lực lượng khổng lồ của nó, ngươi sẽ tiếp tục tiến hành linh nhục hợp nhất dung nạp với nhau, đây là một phương pháp thỏa đáng!

- Vậy ta nên làm như thế nào?

- Chỉ là ngươi hiện tại chưa đạt tới thực lực và cảnh giới tách ra linh phách chi thần, đây là môt nan đề rất lớn, nếu như điều kiện thành lập mà nói, tự mình ta có thể trợ giúp ngươi giải quyết vấn đề này!

Vân Thiên Hà nghe xong, tâm thần liền lập tức phân tán vào trong đại dương tinh tú tỉ mỉ sưu tầm, cuối cùng phát hiện ra tinh phách chi linh nguyên bản nằm trong hải dương tinh tú của hắn không biết từ lúc nào cư nhiên đã chạy tới một tinh khiếu mệnh môn trong đầu hắn.

Dưới sự ảnh hưởng của ý cảnh và lực lượng thần hồn, tinh phách chi linh đã trở nên mười phần cường đại, nó cư nhiên chiếm chủ động trong tinh khiếu, ở trong đó tùy ý hấp thu tinh linh chi khí, giống như một quân vương chỉ ngồi một chỗ ăn cơm, tinh linh chi khí tiến vào liền lập tức bị hấp thu, tựa hồ cũng không cần qua sự ảnh hưởng của ý chí Vân Thiên Hà, phảng phất như nó đã trở thành một cá thể độc lập.

Điều này tựa hồ không phải là một hiện tượng tốt, Vân Thiên Hà thử để ý chí của chính mình một lần nữa tiến vào trong đại dương tinh tú, mới phát hiện ra thông qua cỗ ý cảnh này mới có thể chi phối được kẻ cường hãn kia, nếu như nó có thể từ trong ý cảnh tinh khung đi ra ngoài bừa bãi, như vậy nó sẽ không còn chịu ảnh hưởng chi phối của hắn. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL

Vốn là muốn bắt tinh phách chi linh ra, hiện tại cư nhiên xuất hiện loại tình huống này, Vân Thiên Hà không khỏi nghĩ lại nan đề Ngả Khả Phạm Ny vừa nói, trong ý thức đột nhiên lóe linh quang, nhớ tới cái gì, vì vậy nói:

- Trong tinh khung ý cảnh của ta có một tinh phách hình thành ý thức sinh mệnh được bồi dưỡng đã lâu, không biết nó có thể dùng để ký thác linh phách chi thần?

Nghe nói như thế, nhãn thần của tiểu Phạm Ny nhất thời sáng lên, thanh âm mang theo một tia kinh ngạc:

- Ngươi cư nhiên có thể bồi dưỡng ra được tinh phách của chính mình, như vậy quả thực quá hoàn mỹ rồi, dùng nó để thay thế linh phách chi thần sẽ mang tới cho ngươi chỗ tốt thật lớn, cứ như vậy, ngươi hiện tại phát ra ý cảnh, dựa theo phương pháp ta nói vận chuyển…

Vân Thiên Hà nghe được có biện pháp giải quyết, tinh thần lập tức phấn chấn, trong lòng liền suy ngẫm ghi nhớ thật kỹ phương pháp tiểu Phạm Ny nói, sau đó mới tiến nhập vào trong ý cảnh tinh khung vừa mới lĩnh ngộ của chính mình, dùng ý chí vô cùng chuyển vào hải dương tinh tú, khiến cho tinh phách bắt đầu chạy xuống hạ phúc trong cơ thể.

Khi cỗ tinh phách này vận chuyển tới tinh tú tại hạ phúc của Vân Thiên Hà, lúc này Vân Thiên Hà liền cảm giác được có một cỗ quang mang chín màu từ rốn chính mình xâm nhập vào cơ thể, ngay sau đó Vân Thiên Hà cũng dung nạp bàn long trấn trụ vào trong thân thể, đi tới vị trí này.

Mà ở bên ngoài, Tầm Nguyệt và Mộng Ly nhìn thấy cái trán hắn đổ đầy mồ hôi, thần sắc các nàng cũng vô cùng ngưng trọng, không dám có một chút chậm trễ và sơ ý. Hai tỷ muội khống chế cửu thải vân long châu, vẫn suy trì liên hệ với bàn long trấn trụ, giúp đỡ Vân Thiên Hà hoàn thành bước tiếp theo.

Vân Thiên Hà tại lúc bàn long trấn trụ tiến vào, liền dựa theo phương pháp tiểu Phạm Ny đã nói, dồn ý cảnh tinh khung của chính mình tập trung vào hạch tâm bàn long trấn trụ, sau đó tiếp tục quán thâu thần hồn ý chí vào, hấp dẫn tinh phách tiến nhập vào trong hạch tâm của bàn long trấn trụ.

Tại lúc hắn rời khỏi ý cảnh tinh khung đồng thời có một cỗ ý chí cường đại muốn nghịch hướng phản phệ, lúc này đột nhiên có một cỗ lực lượng thần bí từ bên ngoài tiến vào tham gia trong tâm thần Vân Thiên Hà, trấn áp cỗ ý cảnh này.

Vân Thiên Hà biết đây chính là do Ngả Khả Phạm Ny bắt đầu hành động rồi, vì vậy tức khắc dựa theo phương pháp đã ghi nhớ, làm cho ý thức của chính mình tiến vào trạng thái ngủ say ngắn hạn, triệt để chia lìa với cỗ ý cảnh kia, tùy ý để Ngả Khả Phạm Ny thi thuật.

Lúc chủ ý thức của Vân Thiên Hà tiến vào trạng thái ngủ say, hắn tựa hồ như đã chết đi, cái gì cũng không còn biết nữa.

Không biết đã trải qua bao lâu.

Khi Vân Thiên Hà cảm giác trong tiềm thức của chính mình có cái gì đó đang triệu hóan, vì vậy Vân Thiên Hà liền từ trong trạng thái ngủ say tỉnh lại.

Lúc ý thức của hắn thức tỉnh lại, hắn trước tiên cảm giác thiếu chút cái gì đó, liền nghe được thanh âm giải thích uể oải của Ngả Khả Phạm Ny:

- Nghĩ không ra tinh phách của ngươi được ngươi bồi dưỡng tới mức cường hãn như vậy, vì phong ấn nó cư nhiên đã làm ba người chúng ta tốn hao tâm thần rất lớn. Bất quá cũng may đã thành công niêm phong cất giữ trong bàn long trấn trụ rồi. Hiện tại ngươi thử chữa trị kinh mạch thân thể xem có xuất hiện tác dụng phản ngược lại hay không?

Vân Thiên Hà theo lời làm theo, vì vậy liền triệu tập cỗ tinh linh chi khí trong cơ thể một lần nữa bắt đầu chữa trị kinh mạch đã bị tổn hại.

Để Vân Thiên Hà cảm giác rất mừng rỡ chính là, tinh linh chí khí sau khi mất đi sự ảnh hưởng chi phối của ý cảnh cường hãn kia, tuy rằng không còn sắc bén như trước, nhưng coi như mười phần ôn hòa.

Khi tinh linh chi khí tiến vào mạch lạc bị tổn hại, thực giống như trở lại trạng thái trước kia khi Vân Thiên Hà dùng tinh khí để tư nhuận bồi dưỡng chữa trị thân thể, hơn nữa bên ngoài vẫn còn đang tiếp tục truyền tới cỗ lực lượng mang tính phụ trợ, kinh lạc bị tổn hại trong cơ thể hắn không ngừng được chữa trị.

Mà trong quá trình được chữa trị, Vân Thiên Hà một lần nữa cảm nhận được sự sảng khoái tới cực hạn, để mỗi một lỗ chân lông toàn thân hắn đều tựa hồ như đang rên rỉ thống khoái.

Sau khi chữa trị phần lớn mạch lạc và tinh khiếu đã bị tổn hại, thời gian tiêu tốn tương đối dài.

Không biết trải qua bao lâu, khi Vân Thiên Hà hoàn thành chữa trị kinh lạc cuối cùng bị tổn hại, cũng nhận được sự rèn đúc và lớn mạnh. Đến tận đây, toàn bộ mạch lạc và huyệt khiếu trong cơ thể hắn đã nhận được tính khôi phục và cường hóa.

Dần dần…

Vân Thiên Hà từ trạng thái tu luyện tinh thần nội liễm này rút lui ra, thu công, mở mắt, chỉ thấy Mộng Ly và Tầm Nguyệt một trước một sau có vẻ rất uể oải, bất quá khuôn mặt nhị nữ lúc này đỏ như táo chín, kiều diễm ướt át, lúc Tầm Nguyệt thu công lại, trong ánh mắt hiện rõ vẻ e thẹn khó dừng, cúi đầu lập tức đứng dậy chạy đi, còn suýt chút nữa lảo đảo ngã xuống.

Mà Mộng Ly thì mặt hồng tận mang tai, ánh mắt mười phần lớn mật nóng bỏng, còn hướng về nơi nào đó trên người hắn nhìn vài lần, mở miệng cười khanh khách vài tiếng, lúc này mới đứng dậy chậm rãi đi ra ngoài.

Vân Thiên Hà có chút không hiểu ra sao, nhìn khắp xung quanh không thấy thân ảnh tiểu Mộng Ly, vì vậy liền đứng dậy.

Oẹ!

Chỉ là sau khi mới đứng lên, trong bụng truyền tới cảm giác nhộn nhạo, vì vậy ọe một tiếng, phun ra một ngụm máu.

Chỉ thấy trong ngụm máu kia còn tỏa ra hàn khí, còn có một ít vật chất màu đen tím nào đó, nghĩ không ra lần tu luyện này, thân thể hắn lại một lần nữa được tẩy kinh phạt tủy, rốt cuộc đã triệt để bài trừ những thứ chất bẩn trong người ra rồi.

Đột nhiên cảm giác thân thể hơi lạnh lẽo, vì vậy cúi đầu vừa nhìn, nhất thời con mắt trừng lớn, chính mình cư nhiên không có một mảnh vải che thân, hơn nữa trên thân thể còn có một tầng vật chất màu tím hồng giống như vỏ trứng, cứng rắn bao trùm khắp toàn thân, tựa hồ giống như lân phiến, bản thân hơi chuyển động một chút liền có một khối lớn rơi xuống, lộ ra làn da trắng trẻo béo mập.

"Y phục từ lúc nào bị người cởi???"

Đánh giá thân thể chính mình, Vân Thiên Hà không khỏi bất đắc dĩ cười cười, lại muốn một lần trở thành mặt trắng nhỏ rồi, trách không được Mộng Ly lại dùng nhãn thần kỳ lạ kia nhìn hắn!

Bất quá…

Vân Thiên Hà lập tức nghĩ đến, chính mình xích lõa toàn thân, vậy chẳng phải là bị Long nữ tỷ muội kia nhìn thấy hết toàn bộ rồi sao?