Võ Động Thiên Hà

Chương 253: Khai phong





Chúng thiếu niên thấy Đồ Chính Minh đi đến thì có hai tiểu hài tử vẻ mặt ủy khuất chạy đến cáo trạng:

- Đại bá, Thiên Tiến đệ đệ và Thiên Thâm đệ đệ cãi nhau rồi lại còn định động thủ đánh nhau, chúng cháu mới vừa giữ lại, những người khác lại hùa theo muốn hai đệ đệ đánh nhau.

- Hỗn trướng.

Đồ Chính Minh vừa nghe thấy vậy liền tức giận, nhất thời sắc mặt trở nên âm trầm, thất vọng nói:

- Hiện tại gia tộc đang đối mặt với nguy cơ còn các ngươi thì còn đứng đây mà đánh nhau, ngươi trong một nhà lại xảy ra xung đột, các ngươi thật sự quá thua kém so với thế hệ trước a.

Bị mắng té tát, các thiếu niên xung quanh đều cúi đầu im lặng.

Vân Thiên Hà nhìn thấy tiểu hài tử đang nước mắt ngắn nước mắt dài chính là tiểu tử mấy hôm trước còn lập chí muốn trở nên lợi hại hơn nên liền tiến đến nói:

- Thiên Tiến, vì sao đệ và Thiên Thâm lại cãi nhau, huynh đệ mà lại tranh chấp nhau sao, nói cho ca nghe xem thế nào ?

Đồ Thiên Tiến lau nước mắt, nước mũi nói:

- Thiên Hà ca, hôm trước đệ có nói sẽ giới thiệu vị đại tỷ bên cạnh nhà đệ cho ca. Tỷ tỷ đó rất tốt nhưng Thiên Thâm lại nói tỷ tỷ kia là người xấu…

- Thiên Hà ca, người mà Thiên Tiến định giới thiệu cho ca cưới về làm vợ tuyệt đối không thích hợp với ca. Vị tỷ tỷ kia ăn mặc không kín đáo để lộ vai hơn nữa trang phục lại quái dị, khẳng định không phải là người tốt, Thiên Hà ca tuyệt đối không thể chấp nhận được.

Lúc này Đồ Thiên Thâm cũng đã chạt đến trước mặt Vân Thiên Hà biện giải.

Nhìn hai tiểu hài tử vì chuyện chọn vợ cho mình mà cãi nhau còn suýt nữa thì đánh nhau Vân Thiên Hà quả thực là dở khóc dở cười. Dù sao cũng chỉ là tiểu hài tử, hắn cũng không biết nói gì.

Chỉ có điều qua lời hai tiểu hài tử Vân Thiên Hà cũng lưu ý đến nữ tử ăn mặc kỳ dị kia liền quay đầu nói với Đồ Chính Minh:

- Đại bá, tong thành có một vị nữ tử ăn mặc cổ quái sao ? Đã từng điều tra bối cảnh chưa ?

Đồ Chính Minh nghe thấy nguyên nhân cãi nhau của tiểu hài tử là vì chuyện chọn vợ cho Vân Thiên Hà cũng cảm thấy dở khóc dở cười, nghe vậy liền nói:

- Nàng ta mới đến Lợi Châu đcượ một thời gian ngắn, đại bá cũng đã sai người điều tra. Tuy nhiên nàng ta lại ở sát vách Lý gia. Tại Lợi Châu mặc dù Lý gia chưa phải là đại tộc nhưng cũng có quan hệ với Đồ gia ta hơn nữa là quan hệ nhiều đời có thể tín nhiệm được. Khi chúng ta điều tra Lý gia cũng đã đảm bảo nói là một ấu tử của nhà họ Lý làm ăn buôn bán tại Bắc Vực sau đó định cư, cưới vợ sau đó sinh ra một đứa con gái. Lần này là cho con gái về thăm Lợi Châu.

Vân Thiên Hà gật đầu hắn cũng biết Lý gia ở Lợi Châu, cũng là một thế gia chuyên về buôn cán có quan hệ mật thiết với sản nghiệp kinh doanh của Đồ gia, cũng coi như là thế giao, có đám hỏi giữa hai bên nữa có thể coi là trên cùng một con thuyền. Nếu bọn họ đảm bảo cho lai lịch cô gái ấy thì có thể tin tưởng.

Đồ Chính Minh nói:

- Đúng là nhà nữ hài tử kia cũng gần nhà Thiên Tiến nếu như cháu cảm thấy có điều gì không thích hợp ta có thể điều tra thêm nữa. Hiện tại nếu có bất cứ điểm khả nghi nào đều phải điều tra

- Ai, Thiên Nhai ca đến.

Đột nhiên Đồ Thiên Thâm hô lên. Nguồn truyện: Truyện FULL

Vân Thiên Hà quay đầu lại chỉ thấy sắc mặt Đồ Thiên Nhai có điểm tái nhợt thoạt nhìn thì thương thế chưa khỏi hẳn bước đi còn chưa vững, hai bên trái phải đều có người hầu đỡ.

Đồ Chính Minh nói:

- Thiên Nhai sao không ở nhà nghỉ ngơi chạy đến võ đường làm gì ?

- Hài nhi vừa nghe nói có hai đệ đệ phát sinh xung đột, cãi nhau ở võ đường, trong lòng bất an nên liền đi đến coi thử. Việc này do con quản giáo đệ tử không tốt khiến cho phụ thân phải bận tâm.

Đồ Chính Minh nói:

- Tiểu hài tử không hiểu chuyện phát sinh việc cãi nhau cũng là chuyện bình thường có thể hiểu được tuy nhiên bây giờ là lúc Đồ thị đang gặp nguy nan không cho phép phát sinh nội chiến trong nhà, quan trọng nhất là phải đoàn kết. Bình thường con nên giáo dục tốt những tiểu hài tử này, con phải thường xuyên nhắc nhở.

- Hài nhi nhớ kĩ.

Đồ Thiên Nhai gật đầu quay sang nhìn Vân Thiên Hà, càng nhìn lại càng giật mình, vội hỏi:

- Thiên Hà, lại tấn cấp sao, xem ra Thiên Thâm không có nói dối.

Đồ Thiên Thâm chu cái miệng nhỏ ra nói:

- Đệ vốn không nói dối mà, Thiên Nhai ca ca lại không tin, hiện tại đã tin chưa.

Vân Thiên Hà sờ sờ đầu Đồ Thiên Thâm nói:

- Thiên Thâm, sau này không cần nói về vấn đề tỷ tỷ nữa, miễn cho việc gây ra hiểu lầm, đệ chỉ cần nỗ lực tất cả mọi người sẽ biết. Nếu như đệ có thể một quyền đánh chết lợn rừng con nhất đích mọi người sẽ rất vui, các đệ đệ khác cũng sẽ xem đệ là một tấm gương để học tập. Đệ nhìn Thiên Tiến xem hiện tại đã có thể một quyền đánh chết lợn rừng con.

Được Vân Thiên Hà khích lệ hai tay Đồ Thiên Thâm nắm chặt lại mà cái miệng nhỏ của Đồ Thiên Tiến bên cạnh cũng khẽ mỉm cười. Đồ Thiên Thâm nhìn Vân Thiên Hà nói:

- Thiên Hà ca, ca cứ chờ xem, nhất định đệ sẽ lợi hại hơn Thiên Tiến, đệ sẽ đánh chết con lợn rừng to hơn để chứng minh.

- Được rồi, nếu muốn chứng minh thì mau quay về luyện công đi, nếu đệ thành công nhất định sẽ có thưởng.

Vân Thiên Hà sờ sờ đầu Thiên Thâm. Đồ Thiên Thâm và Đồ Thiên Tiến không chịu kém nhau cùng chạy nhanh về phía phòng luyện công, vừa đi vừa cười tươi tựa hồ đã sớm quên việc cãi nhau vừa rồi.

Sau khi mọi người giải tán, Đồ Chính Minh sai người đưa Đồ Thiên Nhai trở về dưỡng thương, lúc này mới nói với Vân Thiên Hà:

- Thiên Hà, cháu có cô gái nào trong lòng chưa ?

Vân Thiên Hà vô cùng kinh ngạc, sao tự nhiên Đồ Chính Minh lại hỏi cái này, lập tức trong đầu liền hiện lên hình ảnh yếu ớt nhỏ bé của Đường Linh Toa, nói:

- Đại bá, bây giờ không phải là lúc nói đến chuyện đó, thời gian còn nhiều mà, để sau đi.

Đồ Chính Minh cũng không nhắc lại, hắn cũng không muốn làm chậm trễ việc luyện công của Vân Thiên Hà nên chuẩn bị đi kiểm tra xung quanh một lần.

Báo.

Mới đi được một đoạn thì Dương quản gia vội vàng chạy vào nói:

- Lão gia, người La gia trang có việc muốn cầu kiến Thiên Hà thiếu gia, hiện đang ở trong phủ, có lẽ là vì việc binh khí mà đến.

Trong lòng Vân Thiên Hà khẽ động vội nói:

- Nếu là người La gia trang cầu kiến vậy lập tức dẫn ta đi gặp. Thanh binh khí mà ta nhờ La gia trang làm cũng đã được hai năm rồi, chắc là bọn họ cũng đã chế tạo thành công rồi.

- Ừm, cháu đi đi.

Đồ Chính Minh gật đầu sau đó tiếp tục kiểm tra võ đường.

Vân Thiên Hà thì theo Dương quản gia trở về phủi.

Người La gia trang phái đến đang chờ ở ngoại viện. Sau khi Vân Thiên Hà trở về chỉ thấy một vị hán tử tinh tráng đang ngửa cổ nhìn xung quanh. Người này Vân Thiên Hà có điểm ấn tượng hình như tên là Trần Khánh Bảo.

Thấy Vân Thiên Hà trở về Trần Khánh Bảo lập tức đứng dậy chạy đến đón tiếp, nói:

- Thiên Hà thiếu gia, binh khí mà người muốn chế tạo đã hoàn thành tuy nhiên còn một trình tự cuối cùng, Thiên Hà thiếu gia đã trở về hi vọng thiếu gia có thể đến La gia trang tự mình khai phong là hay nhất.

- Binh khí khai phong là sao ?

Vân Thiên Hà hỏi.

Thần sắc Trần Khánh Bảo có phần thay đổi nói:

- Thiên Hà thiếu gia có điều không biết, nhìn chung đa số binh khí đều do thợ rèn khai phong nhưng lần chế tạo binh khí này không giống như những lần trước, là thanh binh khí này khi được chế tạo xong xuất hiện tường quang, La gia không dám chậm trễ lại càng không dám khai phong một mình. Cho nên khi biết Thiên Hà thiếu gia đã trở về liền muốn mời thiếu gia tới khai phong là tốt nhất.

Vân Thiên Hà nghe vậy trong lòng cũng có điều chờ mong vì vậy liền nói với Dương quản gia mấy câu rồi liền đi ra ngoài huýt sáo một tiếng. Chợt nghe thấy tiếng Vân Bôn hí lên sau vườn rồi vội phi nhanh đến, cũng chỉ mất mấy hô hấp công phu đã thấy Vân Bôn phi đến cọ mặt vào người Vân Thiên Hà.

Trần Khánh Bảo nhìn thấy một màn này lập tức mắt trợn ngược mồm há hốc thất thanh nói:

- Hảo mã, thật là khôn.

Chỉ chốc lát sau Tinh Mông cùng với một con Xích Nhã Mã đi đến ngoại viện hơn nữa con ngựa kia cũng không cần người dắt tự biết đi theo chủ nhân nhưng vẫn còn kém hơn Vân Bôn rất nhiều.

- Chúng ta lập tức khởi hành thôi.

Vân Thiên Hà sai một nha hoàn lấy yên ngực và đồ đạc đến rồi cùng Vân Bôn bước ra sân.

Lúc này Trần Khánh Bảo mới lấy lại tinh thần vội vàng đi theo, khi hắn leo lên ngựa liền nghĩ đến ngựa của mình so với người khác không khỏi cảm thấy xấu hổ.

Ra khỏi phủ Vân Thiên Hà thấy Trần Khánh Bảo nhìn Vân Bôn có chút xấu hổ, hắn cũng không nói nhiều lập tức để ngựa đi chậm lại chờ Trần Khánh Bảo. Ba người tiến dần ra đường rồi chạy ra khỏi thành.

Mùa hè ở Lợi Châu lại có mưa, con đường lầy lội, những nơi đoàn người đi qua đều để lại vết chân ngựa rõ ràng.

Đi tới chỗ đường giao nhau, con đường trở nên rất lầy lội. Đến chỗ này ngựa của Trần Bảo Khánh mới thể hiện đượck ưu thế. Nhóm ba người mất một canh giờ mới đén được la gia trang.

Hiện tại đang là ngày mùa, thôn dân trong La gia trang đều đang bận việc trong trang có rất ít người. Vân Thiên Hà theo Trần Bảo Khánh phi đến La gia trang thì có người chạy ra, là một hài đồng thông minh nhanh nhẹn.

Vân Thiên Hà cũng có chút ấn tượng với hài đồng này, thấy hài đồng trừng mắt hiếu kỳ nhìn mình thì liền xoa đầu nó rồi theo Trần Bảo Khánh vào sân.

La Yến Thấy nghe thấy bên ngoài có động tĩnh liền lập tức đi ra ôm quyền nói:

- Thiên Hà thiếu gia, tiểu lão nhi chờ đã lâu.

- La tiền bối không cần phải khách khí.

Vân Thiên Hà theo La Yến Liệt đi vào trong phòng khách, sau khi phân chủ khách liền ngồi xuống, một vị phụ nhân liền đi lên dâng trà. La Yến Liệt nói:

- Đã hơn một năm rồi không gặp, nghĩ không ra trên con đường võ đạo Thiên Hà thiếu gia lại có bước tiến thần tốc thế này, bây giờ tiểu lão nhi đã không thể nào nhìn ra tu vi của thiếu gia.

Vân Thiên Hà cũng chỉ cười rồi trả lời mấy câu hỏi sau đó lập tức đi vào vấn đề chính:

- La tiền bối, lần này binh khí khai phong cần vãn bối phối hợp làm những gì ?

La Yến Liệt nói:

- Binh khí khai phong, bình thường thì thợ rèn cũng hoàn thành luôn công đoạn khai phong thế nhưng lần này lão phu chế tạo ra thanh binh khí có chút khác với bình thường. Có một lần Đồ gia có đưa đến một khối Thiên Ngoại Vẫn Thạch còn có Toài Tinh Thiết, đều là những tài liệu cực kỳ hiếm thấy. Lão phu không dám chậm trễ liền ra lệnh La gia dùng toàn lực để chế tạo binh khí. Mất gần hai năm thời gian cuối cùng thì cũng đã hoàn thành nhưng vẫn chưa khai phong thì thấy có tường quang đại phóng. Dị triệu như vậy chỉ có trước đây tổ tiên La gia khi chế tạo một thanh thần kiếm vô cùng sắc bén mới sinh ra. Nói như thế thì đây cũng là một thanh thần binh nên mới mời Thiên Hà thiếu gia đến đây tự mình khai phong.