Bên ngoài Vạn Quật môn.
Hà Đồ thở hồng hộc, trong lòng vẫn cảm thấy kinh hãi, không ngờ một người có tu vi là Địa Cương cảnh tầng tám như mình lại bị người hãm hại, phải chạy trốn ra bên ngoài Vạn Quật môn.
Không chỉ khiến mấy vị sư đệ, sư muội bị gi ết chết mà ngay cả Thiên Hà Vương Đỉnh của mình cũng bị người khác lấy đi. Đây là sỉ nhục cỡ nào.
- Đáng giận.
Hai đầu gối quỳ ở trên mặt đất, hai tay đánh mạnh lên mặt đất, thần sắc vô cùng dữ tợn, nhìn quanh bốn phía, đây là chỗ mà lúc trước hắn cùng các sư đệ tiến vào, bây giờ cũng chỉ có một mình hắn đi ra.
Ngoại trừ tu vi, toàn bộ gia sản đều bị cướp đoạt, sau khi trở lại tông môn, cuộc sống sẽ không dễ chịu, mấy kẻ từng bị mình chèn ép sẽ không bỏ qua cho bàn thân.
Thi triển bí pháp cố gắng liên lạc với Thiên Hà Vương Đỉnh nhưng lại bị một sức mạnh vô hình ngăn cách, không có bất kỳ phản ứng nào.
Hà Đồ vô cùng hối hận, ngửa mặt lên trời gào thét:
- Vì cái gì mà ta lại ngốc như vậy? Lại bỏ tất cả bảo bối vào bên trong Thiên Hà Vương Đỉnh? Vì cái gì mà ta không để ở trong nhẫn trữ vật? Nếu như đặt ở trong nhẫn trữ vật cũng sẽ không bị gia hoả kia cướp đoạt.
Địa cương khí sôi trào mãnh liệt bị Hà Đồ hút vào trong cơ thể. Khi cương khí đã khôi phục thất thất bát bát, Hà Đồ đứng dậy, đi đến trước Vạn Quật môn, vận lực muốn đẩy cửa đá này ra, nhưng mà cửa đá vẫn không hề nhúc nhích.
Hắn biết, dù là mình có cố thủ tại chỗ này cũng vô dụng, cửa vào Vạn Quật môn có rất nhiều, không phải chỉ có một cái này.
- Ha ha, không tồi. Quả nhiên là bảo bối tốt.
Lâm Phàm nhìn kỹ Thiên Hà Vương Đỉnh ở trước mặt, tâm tình vô cùng sảng khoái. Thu hoạch lần này thật sự là quá phong phú. Uy lực của Thiên Hà Vương Đỉnh này cũng rất cường hãn, lúc trước hắn cũng đã thấy được, ngay cả con yêu thú Địa Cương cảnh tầng tám kia cũng không chống đỡ nổi. Sau khi mất đi Thiên Hà Vương Đỉnh, Hà Đồ kia lập tức bị con yêu thú kia đánh đến không có sức hoàn thủ.
- Nào, để ta đến giúp ngươi nhận chủ một lần nữa đi.
Bên trong Thiên Hà Vương Đỉnh là một mảnh hư vô mà ở trung tâm không gian hư vô kia có một trận pháp tản ra hào quang, đồng thời còn có một luồng thần niệm lan truyền ra, hiển nhiên đây là thứ để Thiên Hà Vương Đỉnh tạo thành liên hệ với tên Hà Đồ kia. Nhưng chỗ hiểm địa Vạn Quật môn này có năng lực ngăn cách rất mạnh cho nên tên Hà Đồ kia cho dù làm thế nào cũng không thể liên lạc Thiên Hà Vương Đỉnh.
- Nát cho ta. Về sau ngươi chính là của ta.
Tinh thần của Lâm Phàm hoá thành một bàn tay khổng lồ đập lên trên trận pháp này, nhanh chóng xóa đi tinh thần lạc ấn của Hà Đồ, đồng thời lưu lại tinh thần lạc ấn của bản thân, chiếm lấy Thiên Hà Vương Đỉnh.
Mà lúc này tâm thần của Hà Đồ lập tức chấn động, phun ra một búng máu tươi. Thiên Hà Vương Đỉnh bị người đoạt đi, lạc ấn của hắn cũng bị người xóa bỏ cho nên hắn bị phản phệ.
Khi cảm nhận được mọi việc, Hà Đồ chỉ muốn đập đầu lên trên Vạn Quật môn mà chết đi cho xong. Thiên Đạo bất công, vì sao lại đối xử với hắn tàn nhẫn như vậy?
- Có bảo bối.
Ngay sau khi tiếp nhận Thiên Hà Vương Đỉnh này, Lâm Phàm lập tức cảm giác được ở bên trong Thiên Hà Vương Đỉnh này có cất giấu không ít thứ hơn nữa còn có mùi thơm của đan dược.
Không kịp chờ đợi.
Vốn dĩ hắn từ bỏ phù lục để cướp đoạt bảo bối này tới tay, nhưng mà khi nhìn thấy những thứ ở bên trong không gian của Thiên Hà Vương Đỉnh, Lâm Phàm mừng rỡ, cười ngoác cả miệng ra.
Một tấm phù lục phiêu phù ở trung tâm, đây chính là phù lục của Vạn Quật môn.
Mà ở chung quanh phù lục còn có không ít đan dược, mỗi một viên đều không đơn giản, dược lực quấn quanh bàng bạc như là đại dương mênh mông.
- Phát tài.
Lâm Phàm mở to mắt. Hắn đột nhiên có cảm giác hiểm địa Vạn Quật môn này chính là chuẩn bị cho mình. Khi còn ở tông môn, hắn nghèo đói không tả nổi, dù có cố gắng thế nào cũng không thể kiếm được bao nhiêu, vậy mà sau khi ra ngoài tông môn, thu hoạch tài phú dễ như trở bàn tay vậy.
Vẫy tay một cái, thu toàn bộ tài phú ở trong này vào trong nhẫn trữ vật.
Nhưng bây giờ tấm phù lục kia mới là thứ khiến cho hắn tò mò nhất. Ba tấm phù lục phiêu phù ở trước mặt,sau đó tựa như là được sức mạnh nào đó dẫn dắt, lập tức tụ hợp vào cùng một chỗ, đường vân ở trên phù lục tản ra quang mang khác thường, nhưng mà khi đường vân này chuẩn bị hợp nhất tạo thành một vòng tuần hoàn thì lại thiếu hụt mất một góc.
Xem ra tổng cộng là có bốn tấm phù lục, mình đã có ba tấm, vậy thì chỉ cần lấy được một tấm cuối cùng là có thể minh bạch phù lục này có tác dụng gì.
- Tốt, hiện tại tu vi đã tăng lên đến Địa Cương cảnh tầng bốn, ta muốn ở trong hiểm địa này tăng tu vi lên tới Địa Cương cảnh tầng sáu thậm chí tầng bảy, sau khi trở lại tông môn, chuyện đầu tiên chính là phải xử lý kẻ đứng đằng sau mấy người Kiếm Vô Trần.
Vết thương vẫn còn đang chảy máu, Lâm Phàm cau mày, rút Nhân Hoàng Kiếm ra chém mình một kiếm, lập tức tử vong, mười giây sau lại phục sinh.
Thu Thiên Hà Vương Đỉnh vào trong cơ thể, mượn nhờ uy lực của bảo bối này, mình chỉ cần lật tay là có thể trấn áp cường giả Địa Cương cảnh tầng bảy.
Thiên Hà Vương Đỉnh tuy rằng là rất lợi hại, nhưng mà lúc trước xem ra Hà Đồ kia cũng có chút khoác lác. Nước của ba con sông, năm vùng biển ư? Hoàn toàn chính là nói khoác. Nhưng mà mỗi một giọt nước sông ở trong này đúng là rất mạnh, mặc dù không có sức mạnh của một võ giả Tôi Thể cảnh tầng chín, nhưng cũng có được sức mạnh của võ giả Tôi Thể cảnh tầng bảy, tầng tám.
Nếu như quả thật có được sức mạnh của một võ giả Tôi Thể cảnh tầng chín, con yêu thú kia đã sớm bị Hà Đồ trấn áp rồi, làm sao còn có thể cố gắng chống đỡ?
Đồng thời trọng lượng của ba con sông, năm vùng biển nặng đến bao nhiêu, cho dù tên Hà Đồ kia có tu vi Địa Cương cảnh tầng tám cũng không thể nhấc lên nổi. Đừng nói là ba con sông, năm vùng biển, e rằng cho dù là một con sông đã có thể đè chết hắn rồi.
- Xem ra ở thế giới này, vẫn là phải chém gió. Dù sao có thể nâng lên giá trị của bản thân, cớ sao lại không làm?
Tài phú ở trong hiểm địa này cũng thật là kinh người, nhưng mà thứ hấp dẫn hơn với Lâm Phàm chính là số điểm tích lũy khổng lồ kia.
Sau ba ngày.
Lâm Phàm mang theo Thiên Hà Vương Đỉnh một đường giết chóc. Khi gặp được đàn yêu thú, hắn lập tức triệu hoán Thiên Hà Vương Đỉnh. Dưới uy lực của dòng nước ngập trời ở bên trong Vương Đỉnh, đám yêu thú kia chỉ có một kết cục là bị đè chết.
Ba ngày nay, Lâm Phàm giết đến không biết mệt mỏi. Đối với đám yêu thú, sự tình kinh khủng nhất trong cuộc đời bọn chúng cũng chính là chuyện xảy ra trong ba ngày này đi.
Một kẻ nhân loại tay cầm đại đỉnh, đi đến đâu là giết tới đó, dù là vua của bọn chúng cũng bị nhân loại này đập chết, mà những tiểu tùy tùng như bọn chúng tự nhiên cũng bị chôn cùng thủ lĩnh của chúng nó.
Lúc Lâm Phàm kiểm tra điểm tích lũy thì hơi sững sờ rồi lập tức phá lên cười.
Điểm tích lũy: 101200.
Đây là số điểm tích lũy khổng lồ cỡ nào, cũng là tài phú mà hắn khổ cực g iết chết không biết bao nhiêu con yêu thú mới kiếm được.
Hóa Thần Kiếm Trận hiện tại không cần phải tăng lên nữa. Với thực lực bây giờ của hắn, thi triển tầng thứ nhất sẽ không chết, nhưng mà thi triển tầng thứ hai tuyệt đối sẽ chết, cho nên không cần tiếp tục tăng lên.