Vô Địch Thăng Cấp Vương

Chương 74: Câu chuyện của lý đinh trưởng lão




Trương Vạn Sơn rời khỏi chỗ Lý Đinh sư tôn.

Vừa nãy khi đi từ trên xuống đã có không ít đệ tử vây quanh hắn, trong đó không thiếu đệ tử cấp cao cùng thuộc về một vòng tròn.

Họ giống nhau ở chỗ là đều không thuận mắt với sự nổi dậy của Lâm Phi, trong mắt họ Lâm Phi sớm đã bị gạt bỏ rồi, không thuộc về vòng tròn này của họ, họ không thèm cùng cánh với hắn. 

Một khi người có sức mạnh mới nổi lên thì nhất định sẽ ảnh hưởng đến cục diện hiện có, đây không phải là thứ mà họ muốn nhìn thấy, và họ không thể tránh khỏi càm ràm và oán trách.

Hành động lần này tất cả đều hy vọng Trương Vạn Sơn đánh bại tên tiểu tử Lâm Phi đó.

Một tên bỏ đi hèn mọn, tuyệt đối không thể trèo lên đầu bọn họ, điều này đồng nghĩa với việc xúc phạm người có quyền thế lớn, họ có thể vui mừng mới là chuyện lạ. 

Trương Vạn Sơn bên ngoài đồng ý nhưng trên thực tế trong lòng lại vô cùng khinh thường họ, một đám chỉ biết nói mà không biết tu luyện, xuất thân gia tộc, lại là đệ tử trưởng lão đương nhiên không thể để lộ ra bất kỳ điểm bất mãn nào, chỉ có thể oán thầm trong lòng.

Đoàn kết có thể thống nhất tất cả lực lượng tạo thành một tấm lưới lớn, nhốt tất cả mọi thứ vào trong.

Đây là một trong những thủ đoạn mà những đệ tử gia tộc này có thể làm. 



“Đại ca, làm thế nào đây, chúng ta phải làm thế nào đây, tên khốn kiếp Lâm Phi đó lại trèo lên đầu lão tử đây, đáng ghét, quá đáng ghét rồi.”

Sách cổ từng nói, chính vì Trương Trùng Sơn có một đại ca, vì vậy trong các đệ tử ngoại môn thì cuộc sống của hắn vô cùng thoải mái, đồng thời hắn luôn lấy việc ức hiêp Lâm Phi làm niềm vui, cuộc sống vô cùng dễ chịu. 

Đáng tiếc là không thể quay lại được những tháng ngày như thế.

Sau đợt trọng thương lần trước, không biết tiểu tử Lâm Phi này gặp vận may gì mà không những tu luyện ra Cửu Chuyển Huyền khí, mà còn tu luyện ra một môn đao pháp mạnh mẽ hung hãn có thể đánh bại đối thủ cùng đẳng cấp, tiếp theo đó dựa vào thủ đoạn chấn động mắt người, liên tiếp đánh bại hai cao thủ Võ Đạo bát trùng thiên.

Trương Trùng Sơn không nổi giận mới lạ, sớm đã ngồi không yên rồi. 

Sau khi nhìn thấy đại ca đi xuống, Trương Trùng Sơn lập tức chạy lên, lại không chú ý những chiêu thức hạ tam vụn vặt của hắn ta trước đây có thể sử dụng, nhưng hôm nay không giống ngày xưa, Lâm Phi không còn là cá nằm trên thớt nữa, trước sau bị giáo huấn hai lần trong đó có một lần xém chút nữa xuống địa ngục, nghĩ lại còn rùng mình.

“Đệ nhìn đệ đi, bây giờ giống cái gì, đã lớn như vậy rồi mà còn làm mất thể diện ở mọi nơi, không phải chỉ là một tên bỏ đi sao có gì phải lo lắng chứ!”

Trương Vạn Sơn kéo Trương Trùng Sơn tới chỗ không có người, lập tức trách mắng. 

Trương Vạn Sơn luôn không có ấn tượng tốt với đệ đệ này, bây giờ lại bị tên bỏ đi dọa đến mức lúng ta lúng túng, nếu như truyền ra ngoài thì mất hết thể diện.

“Tên tiểu tử Lâm Phi có thể đánh bại cao thủ Võ Đạo bát trùng thiên, việc này...” lập tức Trương Trùng Sơn không còn tức giận, nói lảm nhảm một câu, thậm chí không dám nhìn đại ca mình.

Trương Vạn Sơn tức giận mà không làm thế nào được, không hiểu tại sao bản thân lại có một đệ đệ ruột như vậy. 

“Sợ cái gì, có thể đánh bại đệ tử Võ Đạo bát trùng thiên thì đã làm sao, đại ca của đệ lại không phải là người ăn chay, đệ cho rằng đại ca có thể thua sao? Làm sao ta có thể có một đệ đệ ngốc như đệ” ánh mắt Trương Vạn Sơn nghiêm nghị: “ Đệ sẽ được tận mắt nhìn thấy đại ca phế bỏ Lâm Phi như thế nào.”

Thực sự Trương Trùng Sơn rất sợ đại ca mình, nghe câu nói này bất giác mặt mày hớn hở. Đại ca ruột chính là chỗ dựa duy nhất của hắn ta, đánh chết hắn ta cũng không muốn ngưỡng mộ Lâm Phi.

“Hừ.… dường như Lâm Phi được rất nhiều trưởng lão yêu thích, nếu đại ca thực sự muốn phế bỏ Lâm Phi e rằng những trưởng lão đó chưa chắc sẽ đồng ý?” Trương Trùng Sơn dè dặt nói, chỉ lo đắc tội với đại ca. 

Không ngờ rằng Trương Vạn Sơn không tức giận mà còn cười, nét mặt đã tính trước mọi việc.

“Đệ đệ ngốc của ta, chả trách bây giờ thực lực của đệ mới là Võ Đạo ngũ trùng thiên, lẽ nào đệ đã quên sư tôn của ta? Quên câu chuyện từng lưu truyền trong ngoại môn sao?”

Tuy Trương Trùng Sơn nhát gan, nhưng trí nhớ lại tương đối tốt. 

Sư tôn của đại ca, không phải chính là người tính khí không tốt, hay bao che khuyết điểm Lý Đinh trưởng lão đó sao?

Trương Trùng Sơn như tỉnh ngộ! Hắn nhớ lại một sự việc ở trong ngoại môn.

“Lẽ nào đại ca đang nói đến chuyện Cửu Chuyển Huyền Công sao?” 

Trương Vạn Sơn vỗ vai đệ đệ, ánh mắt u ám nói: “Bây giờ đệ hiểu rồi chứ? Đại ca của đệ không ra tay, sư tôn đại nhân cũng không để ta ra tay, phế bỏ tiểu tử Lâm Phi đó, điều duy nhất mà hắn không nên làm đó là tu luyên Cửu Chuyển Huyền Công, hơn nữa còn thuận lợi tu luyện ra Cửu Chuyển Huyền khí, đây là việc kiêng kị của sư tôn.”

Trên thực tế, nguyên nhân rất đơn giản, năm đó Lý Đinh thiên phú thượng đẳng, không ngoài dự đoán, tất nhiên trở thành cao thủ một phương, kết quả trong một lần tỷ thí bị Cửu Chuyển Huyền khí của một vị đệ tử thiên tài đả thương, kinh mạch trong cơ thể gặp phải tổn hại nghiêm trọng đến mức cả đời chỉ có thể trở thành trưởng lão ngoại môn, thực lực lớn mạnh sụt giảm rất nhiều, về sau tính khí trở nên nóng nảy, chính là bắt nguồn từ nguyên nhân này, mặc dù vị thiên tài tu luyện Cửu Chuyển Huyền Công đó đã mất cách đây rất nhiều năm nhưng trong lòng Lý Đinh vẫn vô cùng căm hận,ông không ngại giết hết cả gia tộc vị đệ tử thiên tài đó.

Kể từ đó về sau, không cần biết ai tu luyên Cửu Chuyển Huyền khí, thì đều sẽ gặp phải bàn tay gây tội ác của Lý Đinh, hành động vô cùng kín đáo, không ai có chứng cứ rõ ràng, ngay cả cấp cao của Thần Vũ môn cũng không tìm ra chứng cứ, huống hồ tu luyện Cửu Chuyển Huyền khí thì cả đời không có cách nào đột phá được ngưỡng cửa Huyền giả này, đệ tử tu luyện Cửu Chuyển Huyền Công càng ngày càng ít, vì thế sự việc mới bị mọi người lãng quên. 



Lâm Phi không biết mình lại đắc tội với người khác, lần này người hắn đắc tội lại là trưởng lão ngoại môn.

Hai chữ trưởng lão này phân lượng xa không phải là cái mà nghi trượng có thể so sánh được, bị một vị trưởng lão căm thù thì chắc chắn không phải là chuyện tốt đẹp gì, việc này chẳng khác nào một ngọn núi lớn đè xuống. 

Sau khi Lâm Phi đánh bại Trần Tiểu Sinh thì hắn lập tức tìm nơi ngồi xuống để hồi phục Huyền khí.

Một hơi đánh ra hai mươi ba đao, tiêu hao rất nhiều Cửu Chuyển Huyền khí của Lâm Phi, mỗi trận đấu tiếp theo hắn bắt buộc phải duy trì Huyền khí đạt trạng thái tốt nhất.

Trận đấu trước nhìn như đơn giản nhanh chóng, nhưng trên thực tế là Lâm Phi sử dụng trọng thế, lấy lực phá lực, phá bỏ đòn tấn công của Trần Tiểu Sinh, sau đó tiếp tục dựa vào đao pháp phía sau, dựa vào tốc độ để giành chiến thắng. 

Đây là lãnh ngộ lớn nhất của Lâm Phi, trong ba tháng trở lại đây.

Tốc độ!

“Đáng tiếc vừa nãy không thể tăng tốc độ xuất đao lên hai mươi lăm đao, nếu ta có thể nâng tốc độ xuất đao lên mức khủng bố hai mươi lăm đao, cùng với đao pháp của ta thì nhất định sẽ tiến vào một thứ tầng mới!” 

Lâm Phi lắc đầu, nghĩ thầm trong lòng.

Vì tốc độ xuất đao này nên khi ở trong Hắc Thủy sơn mạch không biết rằng Lâm Phi đã phải chịu bao nhiêu khổ cực, mới đổi lại tốc độ xuất đao của hai mươi ba đao vừa nãy.

Nếu trực tiếp dùng đao Hắc Sát, Lâm Phi tự tin mười lăm đao có thể giết chết Trần Tiểu Sinh. 



Cuộc tỷ thí của một trăm đệ tử mạnh nhất vẫn đang tiếp tục!

Mười võ đài, chiến đấu kịch liệt khác thường, có lẽ là trước đó có Lâm Phi, nên các trận đấu sau đó ai cũng phát huy hơn hẳn bình thường, dẫn đến bất ngờ của vô số người. 

Mọi người vẫn không nghĩ được trận đấu của Lâm Phi lại mang đến tác dụng cạnh tranh như vậy, đến mức vài người đệ tử Võ Đạo thất trùng thiên, lại có thể đánh bại đệ tử Võ Đạo bát trùng thiên, mặc dù những đệ tử đó đều mới thăng cấp gần đây, thủ đoạn vận dụng cũng không thể sánh được với các đệ tử cũ, nhưng vẫn mang đến ảnh hưởng không hề nhỏ, tuy không bằng Lâm Phi nhưng cũng khiến họ nở mày nở mặt.

Trong số đó, những đệ tử như Trương Vô Địch, Vương Tùng đã thể hiện ra được cái gì mới là sức mạnh thật sự.

Là một cao thủ Võ Đạo cửu trùng thiên, họ mới là cao thủ thực sự trong đại hội tỷ thí của một trăm đệ tử mạnh nhất lần này, ngoài họ ra trong số đệ tử Võ Đạo bát trùng thiên cũng xuất hiện rất nhiều đệ tử thiên tài, cho nên e rằng cạnh tranh còn khốc liệt hơn lần trước.