Vô Địch Thăng Cấp Vương

Chương 3: Liên tục kinh ngạc




Lúc xảy ra sự việc khác thường này, Lâm Phi rơi vào trạng thái kinh ngạc tột độ.

Trong mắt đám đệ tử ngoại môn, bộ dạng của Lâm Phi lúc đó giống như một kẻ bị mùi máu tanh làm cho choáng váng, nhiều kẻ nhìn hắn với ảnh mắt khinh bỉ: “Ta biết kiểu gì thằng nhãi này cũng như vậy mà.”, “Người mới vẫn còn non lắm.”, “Haiz, thanh niên bây giờ càng ngày càng kém, năm đó ông đây một lúc giết mười con vịt còn không ghê tay, không sợ hãi đấy.” Những lời kiểu như vậy, đâu đâu cũng thấy.

Mấy việc nhỏ trong quá trình này, đối với những kẻ giết yêu thú đó mà nói chẳng khác gì chuyện đùa.

“Mợ nó, ông đây phát tài rồi, người xuyên không quả nhiên là nhận được đãi ngộ đặc biệt.”

Nếu lúc này không có người, chắc chắn Lâm Phi sẽ hét lớn một tiếng để giải tỏa tâm trạng bức bối trong suốt ba ngày nay.

Cuối cùng ông đây cũng đổi đời được rồi.

Sau khi hết khoảng một tuần hương, trong đầu Lâm Phi lúc này vẫn đang quanh quẩn lời cảnh báo của hệ thống.

Hồi Lâm Phi còn ở công ty, “Vô địch thăng cấp” là trò chơi thăng cấp mới nhất được nghiên cứu, trong đó cung cấp các loại chức năng phụ trợ, giúp người chơi tìm kiếm cảm giác “sảng khoái”. Ngày ấy, khi lần đầu tiên nhìn thấy nó, hắn đã yêu thích không rời, sau khi thử qua vài lần thì thấy quả nhiên là một trò chơi cực kỳ thú vị.

Lâm Phi chưa từng nghĩ sẽ có một ngày mình nhận được một hệ thống thăng cấp tên là “Vô địch thăng cấp”.

Quả thật ông trời đối với mình cũng không bạc.

Không có thiên phú cũng chẳng phải sợ.

Tư chất kém cũng chẳng phải lo.

Ông đây đã có hệ thống thăng cấp!

Đây chính là vốn liếng đổi đời của ông đó!

Ngay vào lúc này, Lâm Phi hừng hực khí thế, giống như vừa được tiêm thuốc kích thích vậy.

Trước khi xuyên không, Lâm Phi hiểu rất rõ về hệ thống thăng cấp vô địch. Đây là một loại trò chơi giúp nhân vật thăng cấp, mỗi khi thăng cấp nhân vật sẽ được tặng thêm các loại bảo vật, là một trò chơi tìm kiếm cảm giác “sảng khoái”.

Do hệ thống thăng cấp vẫn đang trong phát triển nên chưa được công bố với người dùng.

Lâm Phi bỗng nhiên trở thành kẻ được lợi đầu tiên.

Lúc này, hắn có thể vênh mặt lên mà nói “Ông mày có hệ thống thăng cấp, xem ai sợ ai.”

Sau một phen tìm kiếm, Lâm Phi đã tìm được hệ thống thăng cấp như mong đợi, chẳng biết nó đã tồn tại trong đầu hắn từ lúc nào.

Sau khi mở hệ thống thăng cấp, như những trò chơi bình thường, Lâm Phi tìm được thông tin người dùng.

“Người chơi: Lâm Phi."

“Cấp bậc: Võ đạo cấp hai.”

“Khoảng cách lần thăng cấp tiếp theo: 10/1000”.

“Võ học: Không có”.

“Chiến kỹ: Không có”.

“Bảo vật: Không có”.

“Thần thông: Không có”.

Đánh giá tổng hợp: Người chơi Lâm Phi, cấp độ hiện tại nhỏ yếu như một con kiến, 300 con yêu thú vịt cấp 1 là có thể giết chết rồi.

“Mẹ kiếp, mình yếu thế này từ khi nào vậy.”

Sau khi xem xong đánh giá của hệ thống, Lâm Phi cho dù có mặt dày đến mấy cũng không giấu được vẻ xấu hổ, thực sự cạn lời, đây rốt cục là kiểu hệ thống thăng cấp gì vậy.

Nhưng ngay sau khi bị đả kích, Lâm Phi liền lập tức bị một thứ trong kho đồ thu hút.

Một viên Tẩy Tủy đan

Ba viên Khuếch Mạch đan

Mười viên Tụ Khí đan

Chín trăm lượng bạc.

Wow, haha, đây đều là đồ tốt cả, đối với tình cảnh hiện tại của Lâm Phi mà nói, giống như chết đuối vớ được cọc.

Lâm Phi thiếu chút nữa thì chảy nước miếng, không vui không được.

Được thừa hưởng toàn bộ kí ức của người “chủ nhân” trước, Lâm Phi cũng có những hiểu biết nhất định đối với vật giá của đại lục Huyền Thiên.

Trong đại lục Huyền Thiên, loại tiền tệ thông dụng là bạc hoặc vàng.

Một Võ giả muốn trở thành cao thủ Võ đạo, hàng ngày cần sử dụng thức ăn có lượng lớn huyết khí, để bổ sung khí huyết trong cơ thể, tạo ra cơ thể khỏe mạnh, ngoài ra việc mua bán công pháp, đan dược, vũ khí... đều cần đến dùng bạc, bởi thế bạc liền trở nên vô cùng quan trọng.

Chín trăm lượng bạc đối với kẻ chẳng ai yêu quý như Lâm Phi mà nói là một khoản tiền không nhỏ, tạm thời giải quyết được tình trạng viêm màng túi hiện tại.

Một đồng tiền làm khó anh hùng, Lâm Phi suýt chút nữa thì bị làm khó.

Nên nhất định phải có bạc.

Đan dược của Huyền Thiên đại lục là vật phẩm cần thiết mà mỗi Võ giả đều mong muốn có được.

Những thứ được hệ thống thưởng cho là Tẩy Tủy đan, Tụ Khí đan, Khuếch Mạch đan, cho dù là loại nào trong số đó đều là vô giá đối với đệ tử ngoại môn.

Chỉ nói riêng về Tụ Khí đan thôi thì mỗi khi tu luyện Huyền khí nó sẽ giúp tăng nhanh tốc độ hấp thu. Một tháng đệ tử ngoại môn sẽ nhận được một viên, nếu mang ra thị trường bán, một viên Tụ Khí đan đáng giá một ngàn lượng bạc.

Tẩy Tủy đan thì có giá trị lớn hơn nhiều.

Đệ tử Thần Võ Môn khi được phép gia nhập môn phái, có thể được nhận một viên Tẩy Tủy đan miễn phí. Loại đan dược này chuyên dùng để cải thiện thể chất. Có người nói, Tẩy Tủy đan dùng càng sớm thì càng tốt, nó sẽ mang lại tác dụng cải thiện càng lớn.

Loại cuối cùng là Khuếch Mạch đan, là thứ khiến cho Thần Võ Môn phải náo loạn.

Một võ giả tương lai mạnh hay yếu được quyết định bởi số lượng Huyền khí ẩn chứa trong kinh mạch, muốn mạnh hơn người khác, kinh mạch bắt buộc phải lưu thông càng nhiều Huyền khí, khi sử dụng bất cứ công pháp nào thì đều sẽ tăng cường uy lực, vượt lên trên người khác một bậc.

Khuếch Mạch đan thuộc loại đan dược khuếch đại kinh mạch hiếm thấy.

Người nào dùng Khuếch Mạch đan thì vô hình chung kinh mạch đều được khuếch đại, chứa đựng càng nhiều Huyền Khí đi qua. Ví dụ như: Nếu trước đó lượng Huyền khí đi qua chỉ là một, thì sau khi dùng Khuếch Mạch đan, lượng Huyền khí đi qua sẽ tăng lên năm lần.

Điểm quý giá của nó là không phải bàn cãi.

“Giờ ông đây có hệ thống thăng cấp rồi, thối tha các ngươi cứ chờ đấy mà xem!”

Lâm Phi lại lâm vào trầm tư theo bản năng.

Ba ngày trước, hắn còn đang vất vả suy nghĩ xem làm thế nào để xây dựng hệ thống phòng bị chỗ tối. Sau khi giành được hệ thống thăng cấp, Lâm Phi có ngu đến mấy cũng biết tương lai của hắn sẽ trở nên huy hoàng.

“Giết được yêu thú cấp 1, giành được 10 điểm kinh nghiệm, nếu giết thêm được 100 con yêu thú, lẽ nào lại giống với game mạng mình sẽ thăng đến cấp Võ đạo cấp ba, có được Huyền Khí?

Trạch nam (1) cuồng game Lâm Phi ngay lập tức hiểu ra vấn đề, thiếu chút nữa là nhảy cẫng lên.

(1) Trạch nam là cách gọi những chàng trai không thích ra ngoài và chỉ muốn làm tổ trong nhà.

“Hệ thống thăng cấp quả nhiên là bảo vật không theo lẽ thường, mình tuyệt đối không thể để bị phát hiện, may mà nơi này vừa có thể che mắt thiên hạ lại vừa có thể lấy ra thăng cấp.”

Giết 100 con yêu thú cấp 1 thăng lên một cấp, đến Lâm Phi cũng cảm thấy không thể tưởng tượng được.

Thế chẳng phải là hắn có thể sẽ nhanh chóng thăng lên Võ đạo cấp bốn, thậm chí Võ đạo cấp năm mà ngày thường hắn cũng không dám nghĩ đến sao? Cảnh giới Huyền giả không thể chạm tới đó phải chăng cũng nằm trong tầm tay rồi?

Lâm Phi nhất thời có cảm giác bị hạnh phúc làm cho choáng váng.

Tại Huyền Thiên đại lục, cái mà võ giả tu luyện chính là Huyền khí.

Vào giai đoạn bắt đầu, có tổng cộng chín cảnh giới, gọi chung là cảnh giới Võ đạo, trong đó Võ đạo cấp 1 là thấp nhất, Võ đạo cấp 9 là cao nhất.

Hiện giờ, Lâm Phi đang ở tiểu cảnh giới tụ khí thứ hai.

Trong cảnh giới Võ đạo, ba tiểu cảnh giới đầu vẫn là cảnh giới Võ đạo cấp thấp, trọng tâm là cải thiện điều hòa thân thể, bao hàm việc nuôi dưỡng Huyền khí làm cơ sở vững chắc để tu luyện Huyền Khí.

Võ đạo cấp 4 đến Võ đạo cấp 6, là cảnh giới Võ đạo trung gian. Khi bắt đầu lyện Huyền công, Huyền khí trong cơ thể di chuyển, lực khí tăng cao, nâng tay nhấc chân cũng có thể làm bia vỡ đá vụn, không gì là không thể.

Võ đạo cấp 7 đến Võ đạo cấp 9 là cảnh giới Võ đạo cao nhất. Khi đạt đến cảnh giới này, có thể cưỡi mây đạp gió trong chớp mắt, Huyền khí thành vũ khí, nếu đặt trong phạm vi gia tộc, đây là cấp bậc của Trưởng lão.

Sau Võ đạo cấp 9 là làn ranh phân cấp cảnh giới Huyền giả, sau khi vượt qua Võ giả sẽ bước vào cánh cổng tu luyện chân chính, chính thức trở thành kẻ mạnh một phương.

May mà Lâm Phi là trạch nam xuyên không, hắn vẫn hiểu được rằng khiêm nhường vĩnh viễn là vương đạo.

“Trương Trọng Sơn, Lý Tiêu hai con rùa kia cứ chờ đấy, chờ ta lên Võ đạo cấp bốn, sớm muộn gì ta cũng khiến các ngươi phải quỳ xuống mà hát bài ca bái phục, hơn nữa còn phải hát 100 lần.”

Trong mắt Lâm Phi chợt lóe qua một chút tàn nhẫn.

Giờ đây trong mắt Lâm Phi, từng lồng từng lồng nhốt yêu thú cấp 1 đã trở thành công cụ để hoàn thành nhiệm vụ.

“Vịt ơi, vịt à, tuyệt đối đừng trách tao độc ác, kiếp sau hãy nhớ đừng đầu thai làm vịt nhé”.