Vô Địch Thăng Cấp Vương

Chương 172: Tô Văn




Lâm Phi tìm một chỗ ngồi xuống. Loại yến tiệc sinh nhật này so với bình thường cũng không có gì quá khác biệt, duy chỉ có người là không giống nhau, trong yến hội đều là võ giả, võ giả trẻ tuổi chiếm đa số, mỹ nữ, tuấn nam tài nữ đều có cả. Đây cũng là một loại hoạt động lôi kéo bị biến tướng.

Đại gia tộc có thể hợp tác, tiểu gia tộc có thể phụ thuộc vào một đại gia tộc, tương lai có thể phát triển rất tốt. Cho nên, loại yến hội sinh nhật long trọng này ai cũng đều không thể bỏ qua, hao hết các loại quan hệ để được tham gia.

"Rượu trái cây kia có mùi vị không tệ!" Lâm Phi ngồi trong góc, trên tay bưng một cái ly, uống từng ngụm nhỏ, thưởng thức ngắm nhìn các cô nương trong yến, cảm giác như một chuyện rất thú vị. 

"Dáng người này không tệ."

"Người này mặc vào một đôi tất đen, vậy thì càng thêm dễ nhìn."

"Người này thích hợp mặc trang của hầu gái." 

...

Lâm Phi không ngừng xem xung quanh, cảm thấy vô cùng may mắn khi được thấy. Không thể không nói rằng những cô nàng tự nhiên, đơn thuần đều vô cùng xinh đẹp, nhìn qua đặc biệt cho mê lực. Không giống như đời sau, tất cả đều là mỹ nữ đã qua trang điểm, sau khi tháo trang sức ra thì thiếu chút nữa là nhận không ra.

Ngay lúc Lâm Phi đang thoải mái nhàn nhã thì La Thiên Bàn Tử lại vội vã chạy tới, bộ dạng nhìn qua trông rất thần thần bí bí: "Ta vừa mới nghe được một tin tức tuyệt mật, ngươi cần phải chuẩn bị tâm lý a." 

Lâm Phi đặt chén rượu xuống, hiếu kỳ nói: "Tin tức tuyệt mật gì, có quan hệ gì đến ta sao?"

Nếu như không phải là vì Lâm gia, Lâm Phi thực sự không muốn tới đây, nghe thấy tin tức tuyệt mật thì cũng không có để trong lòng, hôm nay tới đây chính là muốn một chút, kỳ thật cũng không có để cái gì trong lòng cả. Đối với tin tức tuyệt mật trong miệng của La Thiên Bàn Tử, Lâm Phi kỳ thật cũng không quá để ý tới.

Ngay lúc La Thiên Bàn Tử chuẩn bị nói, thì một đám người vốn dĩ đang nói chuyện, tất cả đều nhìn về một phía, hóa ra chỗ cửa lớn đang có mấy người đi tới. 

Người đi đầu chính là một trẻ người, anh tuấn tiêu sái, hào quang vô cùng sáng chói, người này vừa tiến vào lập tức khiến cho không ít người cảm thấy khiếp sợ.

"Người kia là ai a, khí tức thật mạnh!"

"Không biết người kia là ai, chẳng lẽ cũng là đến vì Tô Tú Tú?" 

"Người này khẳng định không phải là người chỗ chúng ta, Quy Nguyên thành của chúng ta không có người như thế!"

....

"Vương thiếu." Những người quen biết bên trong đều đã đi tới đó, những người hiểu biết thì lại lặng yên nghị luận. 

"Vương thiếu của Hắc Thạch thành đã đến."

"Vương thiếu rất nổi tiếng sao?"

"Gia tộc của Vương thiếu ở Hắc Thạch thành chính là gia tộc đứng đầu, tuổi còn trẻ, thiên phú siêu hạng, sau lưng còn có Huyền Vũ môn, ngươi nói xem người ta có phải là thuộc loại trâu bò không!" 

"Qủa thực trâu bò, xác thực thuộc loại trâu bò."

.....

Vị Vương thiếu kia rất ưa thích rất thích bộ dạng được người khác vây quanh, hết lần này tới lần khác nhất cử nhất động đều làm cho người ta thấy vô cùng thuận mắt, không có gì phản cảm. 

"Ha ha, tin tức tuyệt mật mà ngươi nói chính là cái ngườ nàyi? Ngươi cũng quá nhàm chán đi." Lâm Phi uống một ngụm rượu, tùy ý nói ra.

La Thiên nói: "Vương thiếu của Hắc Thạch thành nghe nói là vì Tô Tú Tú mới tới đây.

Lâm Phi liếc mắt: "Cái đó và ta thì có quan hệ gì?" 

La Thiên kỳ quái nhìn thoáng qua Lâm Phi: "Ngươi không thèm để ý sao? Người ta vậy mà lại muốn đào góc tường của ngươi đó!"

"Muốn đào liền đào đi, có thể đào được đó cũng là bản lãnh của hắn." Lâm Phi không cho là đúng, nói.

Hắn cũng không phải là "Lâm Phi" của tước đây  nên tự nhiên sẽ không để việc đó trong lòng, ngoài miệng thì nói như vậy, nhưng đáy lòng thì cũng không muốn lắm. Quản làm gì những thứ không có quan hệ gì với mình chứ, nhưng dù sao cũng có quan hệ với cái thân thể này, như vậy chính là có liên hệ với Lâm Phi. 

Người nọ không gây khó dễ cho mình thì Lâm Phi cũng sẽ không gây khó dễ cho đối phương.

"Yến hội bắt đầu rồi."

Những người kia sau khi đi vào liền bị người vây lại. Cùng lúc đó, yến hội cũng bắt đầu rồi. Tất cả mọi người đều chờ mong một màn này. 

...

"Thành chủ đại nhân đã đến." Chỗ cửa lớn, theo thanh âm uy nghiêm vang lên, tất cả mọi người đều nhìn về phía cửa ra vào.

Ở cửa ra vào, có một trung niên đang từ từ đi đến, khuôn mặt uy nghiêm làm cho người không khỏi sinh ra cảm giác sợ hãi, khí tức lại gần liền để cho người ta phải toát ra một thân mồ hôi lạnh. 

Quá mạnh mẽ.

Mà ở bên cạnh thành chủ đại nhân là một thiếu nữ mặc áo trắng, băng thanh ngọc khiết, giống như một đóa Thiên Sơn tuyết liên, thoáng cái liền cướp đi sự nổi bật của tất cả mọi người.

Một bộ áo trắng vừa vặn, cái khí chất động lòng người kia làm cho tất cả mỹ nữ ở đây đều sinh ra một tia áp lực. 

Lâm Phi một mực ngồi đó cũng không đứng lên, đồng thời chỗ đó cũng khá hẻo lánh, không có mấy ai để ý tới: "Tô Văn!"

Đối với cái này vị thành chủ, Lâm Phi có ấn tượng không sâu, vẻn vẹn chỉ biết rõ danh tự là Tô Văn, một thành chủ có cả tâm cơ lẫn thủ đoạn, đáng tiếc là cho tới bây giờ vẫn không có cách nào nắm giữ được Quy Nguyên thành, chính thức trở thành thành chủ.

"Cái người này rất mạnh." Tring lòng Lâm Phi thầm nghĩ, đồng thời cũng mở ra hệ thống để điều tra một chút. 

"Tô Văn, thực lực Huyền Giả hậu kỳ, tạm thời không phải là người ngươi có thể chống lại được!"

Lâm Phi không khỏi hít vào một hơi lãnh khí, từ trong miệng phụ thân vị Tô Văn thành chủ này, thực lực chính là Huyền Giả sơ kỳ đỉnh phong, không quản lý quá nhiều chuyện trong thành.

Căn cứ theo suy đoán của người ngoài, thực lực của vị Tô thành chủ này đại khái là Huyền Giả trung kỳ đỉnh phong, chỉ sợ là mọi người cũng không nghĩ tới là thực lực chân chính của đối phương chính là Huyền Giả hậu kỳ a. 

Thực lực Huyền Giả hậu kỳ hoàn toàn có thể áp chế tất cả huyền giả khác. Đây không phải là vấn đề số lượng mà có thể kháng cự được.

Nếu như không phải Lâm Phi có hệ thống thăng cấp thì đoán chừng cũng không có cách nào biết được vị Tô thành chủ này lại ẩn núp sâu như vậy, thực lực Huyền Giả hậu kỳ lập tức có thể thành huyền sư rồi.

Cùng lúc đó, một ánh mắt sắc bén khác lại rơi vào trên người Lâm Phi, trong chốc lát dường như bị rơi vào bên trong băng thiên tuyết địa. 

"Ra oai phủ đầu sao?" Lâm Phi chuyển động huyền khí đạt đến cực hạn, hắn muốn ngăn trở ánh mắt này, nhưng kết quả là ánh mắt kia đến nhanh mà biến mất cũng nhanh, giống như chưa từng xuất hiện qua vậy.

Bên trong yến hội đoán chừng là không ai chú ý đến một màn này cả, ngoại trừ Lâm Phi cùng Tô Văn thành chủ.

Sau ánh mắt đó, Lâm Phi liền thở ra một hơi trầm ổn: "Thật là một thành chủ lợi hại mà, nếu như không phải ta đã đạt tới Võ Đạo cửu trùng thiên cảnh giới Đại viên mãn thì đoán chừng trong nháy mắt vừa rồi đã bị thương rồi!" 

Uy phong của cường giả.

Vừa rồi chính là uy áp tới từ phía Tô Văn thành chủ, một sự uy hiếp rất mơ hồ, nếu như là người bình thường không thể nào chống đỡ được thì tâm linh liền tan vỡ, về sau tu vi sẽ trì trệ không tiến.

.....             

"Cảm tạ chư vị có thể tới tham gia yến hội sinh nhật của tiểu nữ..." Tô Văn thành chủ không hổ là thành chủ của một phương, vừa mới mở miệng, liền mang theo một tia áp lực, nghe vào trong tai thì như đắm chìm trong gió xuân, hết sức thoải mái.

Thịnh yến bắt đầu, bầu không khí trong đó cũng dần trở nên mờ ám. Trong đại sảnh, Tô Tú Tú chính là một sự tồn tại tốt đẹp, hấp dẫn ánh mắt của tất cả mọi người. Bởi vì mọi người bắt đầu đưa lễ vật lên, đây cũng là một màn được mọi người yêu thích nhất trong yến hội. Lễ vật tốt, nhận được sự thỏa mãn của Tô Tú Tú, thì chỉ sợ là chỉ một nụ cười thôi cũng khiến cho cuộc sống người đó thay đổi, thực tế vẫn là có nhiều người có tình huống như vậy.

Mỗi một lần yên hội sinh nhật thì cơ hồ đều biến thành một cuộc ganh đua so sánh. Ai cũng muốn làm cho Tô Tú Tú rung động, vì yến hội sinh nhật lần này mà bọn hắn đã bỏ ra rất nhiều tâm tư, vì thu được nụ cười của hồng nhan nên bọn hắn cho rằng hoàn toàn đáng giá. 

"Phi ca, hôm nay ngươi đã chuẩn bị vật gì tốt vậy?" La Thiên Bàn Tử cười híp mắt nói.

Lâm Phi ha ha cười nói: "Ngươi nghĩ sao?"

"Nhất định là tuyệt thế bảo bối, ta thế nhưng là nghe nói, Lâm gia có không ít bảo vật nha, hắc hắc..."