Trong động quật bỗng nhiên xuất hiện một đám kĩ năng nguyên tố thượng vàng hạ cám. Lửa lớn hỗn tạp với bông tuyết và Long Quyển Phong được phủ kín bởi điện lưu trường kiếm, tất cả đều đánh tới hướng Faraoh. Khuôn mặt Faraoh trông rất sống động phảng phất bị các loại năng lượng nguyên tố che mất, bao gồm cả hai người bọn họ đều bị dìm ngập.
Yến Vấn thấy thế thở dài: “Nếu không có Nguyên Tố Chi Hà này, những chiêu số này căn bản không thể bắn xa hơn 100m!”
“Vẫn chưa chết!” – Diệp Sảng nhìn chăm chú vào bảng đoàn đội. Hai người Bắc Thần Tuyết chưa rời khỏi đội, đoán chừng là bò quay trở lại địa đạo.
Nhưng sự tình xấu xuất hiện. Faraoh bị năng lượng cường đại đánh úp, các Faraoh tứ phía đột nhiên mở mắt, kiểu như đang ngủ say bừng tỉnh. Rất rõ ràng, cơ quan đã bị va chạm.
“Bá! Bá! Bá! Bá!”
Hai con mắt của 4 Faraoh đều bắn ra hai tia thần quang song song. Toàn trường, tất cả mọi người đều bị ánh sáng quỷ dị mà thần bí này làm sợ ngây cả người. Tám tia thần quang lia song song, cuối cùng đan xem ngay điểm trọng tâm trên không trung như tia laser đan vào một chỗ sau đó phát ra tiếng “xoẹt xoẹt”. Điểm sáng bắt đầu lớn dần, tạo thành một quang cầu chói mắt.
“Chẳng lẽ là boss?” – Yến Vân thầm kêu không ổn.
May sao Dương Ca ở dưới lại kinh hỉ lên tiếng: “Rốt cuộc cũng tìm được rồi!”
Chúng quân của Phủ Đầu Bang cũng cùng nhau hoan hô. Tỷ muội Bắc Thần Tuyết đánh bậy đánh bạ ngược lại lại cho Phủ Đầu Bang một đại ân.
Quang cầu này sau khi tụ năng lượng bỗng nhiên lại bắn thẳng lên trời một tia cường quang màu lam càng lớn càng sáng hơn. Cột sáng bắn vào trần miếu. Lúc này mọi người đều thấy rõ sau khi cột sáng chạm vào phiến đá ám nâu thì từng vòng năng lượng bắt đầu khuếch tán ra từ cột sáng, hình thành từng vầng sáng. Hóa ra trên đỉnh thạch bản lại có ám văn. Ám văn chỉ có thể được thấy rõ khi có thần quang này chiếu sáng. Đây rõ ràng là một khuôn mặt Faraoh còn lớn hơn, quỷ dị hơn nữa. Trong từng trận năng lượng lam quang dao động, Faraoh bỗng nhiên hé miệng cười, trông giống như quỷ Satan trên bầu trời chế giễu nhân loại dưới đất giống con kiến. Biểu tình như vậy lại vô thanh vô tức giống như người thật khiến cho mỗi người ở đây đều mao cốt tủng nhiên.
“Oanh long long~ Oanh long long~”
Toàn bộ động quật bắt đầu rung động. Từng tảng đá nhỏ không ngừng rớt xuông từ đỉnh động quật. Phiến đá cơ quan bốn góc cũng rung động, tự động co rút lại, sau đó thả xuống bốn chiếc thang dây dài bằng kim loại. Thang treo giữa không trung, độ cao hoàn toàn bằng với 4 mặt nạ. Mà lúc này bốn Faraoh mới nhắm mắt lại, tựa như tiếp tục ngàn năm ngủ say. Một nửa thần quang ở trung tâm biến mất. Động quật khôi phục như trước.
Hóa ra phía trên động quật còn có không gian khác. Muốn biết bí mật chân chính còn phải đi lên trên nữa. Kiểu cấu tạo cơ quan này thật xảo diệu, khó khăn rất lớn. Nếu không phải lần này có chuyện ngẫu nhiên xảy ra, Yến Vân nghĩ nếu là mình cũng chỉ sợ phải tìm cả 8 ngày, 10 ngày mới ra.
Từng có một game thám hiểm, phá cơ quan đem lại cảm giác vô cùng thỏa mãn cho game thủ. Người chơi phải hao tổn tâm cơ tìm mãi không ra cơ quan, vòng đi vòng lại tìm tòi, đào móc, suy nghĩ. Cái loại cảm giác buồn bực cùng bị đè nén có đôi khi sẽ khiến cho anh đầu váng não trướng, ghê tởm nôn khan, thậm chí tâm lực lao lực quá độ. Đây tuyệt đối không phải là kể chuyện giật gân. Chuyên gia súng đạn kia từng cùng Yến Vân vì phá một cơ quan phế tích mà hai người lăn lộn trong đống rác mấy ngày mấy đêm, sau đó thật sự tìm không ra phải buông bỏ. Chuyên gia đó nói sau khi logout liền ói lên ói xuống, phải đi bệnh viện tiếp nước, vài ngày liền ăn gì cũng không có vào, miệng vô vị. Đương nhiên, nếu anh có thể chống cự, trải qua được những kiểu khảo nghiệm này thì không phải tinh anh mới là lạ.
Hiện tại thang dây được thả xuống, Diệp Sảng lập tức bỏ ý niệm bắn đánh gì đó. Bây giờ nghĩ cách đi lên đó mới là vương đạo a. Nhất định phải hành động trước bọn Phủ Đầu Bang.
“Yểm hộ tôi!” – Yến Vân đã đứng lên, đem phi trảo trong tay quấn từng vòng, sau đó giương tay lên, ném phi trảo đi. Cương trảo khảm vào thạch bích. Tên Yến Vân này cũng là kẻ tài cao gan lớn, lập tức thả người nhảy xuống. Toàn thân hắn liền lao ra ngoài, đồng thời tiếp tục phi câu trảo thứ hai. Nháy mắt hắn đã lao ra xa hơn 10m, từng chút di chuyển về phía thang.
Không thể không nói việc này thật sự là cần dũng khí cùng trình độ. Đổi lại nếu là người bình thường, phải lắc lư lơ lửng ở độ cao lớn như vậy, muốn liếc mắt nhìn xuống cũng không dám. Cả người nhẹ bẫng trên cao, người có chứng sợ độ cao thì không cần phải bàn nữa. Người thường đều cảm thấy trọng tâm trống rỗng, thân thể bay bay nhè nhẹ.
Rốt cục phía dưới có người kêu to lên: “Bến kia, bên kia! Bên kia có người!”
“Thần Kinh Thương! Là tên ác ma Thần Kinh Thương!”
“Các huynh đệ, lên! Lên! Phải giết hắn!”
“…”
Tình hình nhất thời rối loạn. Rất nhiều nguyên tố sư, bác sĩ, triệu hoán sư căn bản không có cách nào trèo lên. Thương thủ lại không bắn lên trên đó được. Chỉ có số ít chiến sĩ bắt đầu tung phi trảo. Thập Bộ Sát Nhất Nhân lại phô bày tuyệt kĩ, cư nhiên dùng Nguyệt Nha Nhận của hắn như móng vuốt, lập tức cắm vào vách tường leo lên trông như một con nhện.
“Tới đê!” – Diệp Sảng chỉ đợi cơ hội này.
98K chờ ngươi đã lâu rồi a!
“Oanh ba!”
Diệp Sảng bắn một phát, trúng ngay eo Thập Bộ Sát Nhất Nhân. Thập Bộ Sát Nhất Nhân đau, nhẹ buông tay liền rớt xuống. Tuy rằng không thể trí mạng nhưng đã cho Yến Vân thêm ít thời gian.
Bắc Thần Tuyết nói: “Bị hai người đàn ông này giành trước rồi! Chúng ta lên!”
Hạ Luyến Băng cũng bắt đầu tung phi trảo, lao về phía thang góc đông bắc. Nhưng các cô nàng rõ ràng không trâu bò bằng Yến Vân. Lúc Yến Vân đã tới được dây thang liền quyết đoán tung ra từ lực trảo. Thang này được đúc từ kim loại, đây là ưu thế của từ lực trảo.
Yến vân giống như con diều bay về phía thang sắt.
Dương Ca nóng nảy: “Lên! Lên hết cho ta! Xử lí cả đồng lõa của Thần Kinh Thương!”
Một đoàn nguyên tố sư chạy về phía Diệp Sảng. Lúc này đến lượt Yến Vân nóng nảy: “Diệp tử cẩn thận!”
Diệp Sảng không hề nghĩ ngợi, mau chóng thu súng lại chạy vào trong địa đạo. Vừa mới cun cút chạy đi, đầu Faraoh đã bị liệt hỏa nóng hừng hực cắn nuốt. Đám Phủ Đầu Băng dường như cứ phóng loạn không đắn đo. Dù sao chúng cũng có Nguyên Tố Chi Hà cường đại duy trì hậu thuẫn.
“Diệp tử, lại đây! Tôi yểm hộ ông!” – Yến Vân hô, một tay bám thang, dùng miệng giật chốt lựu đạn sau đó dùng chân đá xuống.
“Ầm ầm!”
Tiếng nổ vang thật lớn. Trong đám nguyên tố sư có tên bị nổ đến nở hoa. Người của Phủ Đầu Bang quả nhiên không phải kẻ hiền lành gì. Những nguyên tố sư này tất cả đều đã level 30 trở lên. Mỗi người đều mở hộ thuẫn. Mảnh lựu đạn không cắt vào được, cho dù áp suất khi nổ tung làm bay cả người lẫn thuẫn, thậm chí bay rơi xuống sông. Nhưng Phủ Đầu Bang lại không có ai tử vong.
Từ trong ngọn lửa bao trùm đầu Faraoh, một người bò ra. Phía sau lưng Diệp Sảng đã bị cháy xém, nhưng hắn không hề chùn bước phi về phía thang, trên đầu không ngừng bay ra hồng thương trị số “-10!”.
Cách phi của Diệp Sảng rất khác với Yến Vân. Faraoh cách thang sắt cũng 50m. Diệp Sảng ném phi trảo cực cao, biên độ di động thật lớn. Liên tục dùng phi trảo tung người khiến quán tính tăng lên tối đa, sau đó Diệp Sảng nhẹ buông tay, tung người trong không trung 360 độ. Tiếp đó hắn phi tới phía thang sắt, đồng thời tung từ lực trảo. Cuối cùng hắn dán người trên vách tường từ từ đi. Độ hung hiểm cả quá trình này cao tới cực điểm, chỉ cần hơi sai sót sẽ té xuống.
Tỷ muội Bắc Thần Tuyết ở phía xa xa đều đã hai mắt nhìn Diệp Sảng đăm đăm. Chẳng lẽ tên tiểu tử này là tay vận động cực hạn?
Yến Vân cũng lau một lớp mồ hôi lạnh, kéo người qua chỗ Diệp Sảng: “Lần này ông lên trước. Tôi yểm hộ!”
Diệp Sảng bò lên tầng động quật theo thang sắt. Còn Yến Vân lại treo người trên thang móc ra AK47, ngửa mặt lên trời cười to: “Ha ha ha ha… Các con, Thần đại gia đã trở lại!”
Nói xong, AK bắt đầu khai hỏa xuống dưới.
“Ba ba ba!”
Tam liên xạ rất có tiết tấu. Thương pháp của Yến Vân không chỉ chuẩn mà mấu chốt là rất hữu hiệu. Hắn không đánh người. Giết người khó tránh khỏi vừa tăng giá trị tà ác mà còn bị hồng danh. Vì thế đạn toàn đánh vào chỗ phi trảo khảm vào tường tứ phía. Đá phiến sao có thể chống lại hỏa lực cường đại tàn phá, chỉ mấy phát liền nát. Do đó, phi trảo cũng bị bong ra khỏi tường. Một đám chiến sĩ hét thảm một tiếng rồi rớt xuống.
“Ha ha ha!” – Yến Vân ngửa mặt lên trời cuồng tiếu – “Rất đã! Rất ngon!”
Đám Dương Ca cũng biết hắn làm vậy là có mục đích. Vừa không trực tiếp giết người vừa không hồng danh, lại từ cao nhìn xuống, hắn đánh anh mà anh lại không đánh tới hắn được. Ba tên thủ lĩnh tức giận muốn nổ phổi.
AK cứ thể “bùm bùm” bắn phá ở phía trên. Vách tường không ngừng có người leo lên, càng lúc càng nhiều. Nhưng người kêu thảm ngã xuống càng nhiều hơn. Chỉ 5 phút sau đã có hơn 20 người bị ngã nát thành cái bánh quai chèo. Yến Vân ở phía trên lại đánh lại tạc. Đầu đạn khiến vách tường bục lỗ chỗ thành nhiều hố to. Điểm đặc biệt của Phủ Đầu Bang là nhiều người, mà toàn kẻ không sợ chết. Chúng lợi dụng chiến thuật biển người trèo lên như triều cường. Yến Vân không dám đùa quá lâu, quét thêm một băng đạn sau đó lẻn trèo lên.
Địa hình mặt trên càng thêm ngoài dự đoán của mọi người. Tầng trên của động quật kì thật căn bản không thể gọi là “tầng” mà là một cái huyệt động hình xoắn ốc kéo dài lên trên. Nhưng nơi này không có quy mô lớn như quật động phía dưới. Xuất hiện trong tầm mắt Diệp Sảng là một cái giá chữ thập to lớn cắm ở bên vách động. Giá chữ thập này được đúc từ kim loại đen. Trung tâm giá là một bánh răng nhỏ, mặt trên còn có dây kéo quấn quanh. Hai đầu dây kéo giá chữ thập treo hai chiếc quan tài đá tinh mĩ. Tứ phía quan tài khắc đầy loại kí hiệu như trong địa đạo, toàn bộ minh quật ẩm ướt lại ám đen.
[đấy, giống như đi đổ đấu luôn.]
Tỷ muội Bắc Thần Tuyết đã lao đến từ đằng xa, dẫn đầu cạy nắp quan tài. Diệp Sảng cũng không ngăn cản. Các cô nạy nắp quan tài không ra là bình thường vô cùng. Nơi này thấy sao cũng không giống bảo tàng địa hoặc là boss.
Có kinh nghiệm từ trước, Yến Vân sau khi bò lên cũng rất trấn định: “Khẳng định có cơ quan!”
Giờ phút này Hạ Luyến Băng có điểm hốt hoảng. Phải biết rằng phía dưới có mấy trăm tên truy binh. Chờ đến lúc người của Phủ Đầu Bang đến nơi, phỏng chừng 4 người bọn họ ngay cả khí lực chống cự cũng không có, sẽ được hồi thành miễn phí a.
“Có lẽ nhiều nhất cũng 10 phút sau bọn chúng sẽ lên tới nơi!” – Thanh âm Hạ Luyến Băng có chút phát run. Dù sao cũng là con gái, đụng tới đại sự sẽ không có thể trấn định được như cựu binh Diệp Sảng.
Bắc Thần Tuyết cắn chặt răng, kéo thanh trường thương màu vàng trên tay: “Phủ Đầu Bang, ta liều mạng với chúng bay!”
Xem ra cô nàng chuẩn bị trở về cửa lối lên, lên một người bắn một cái.
Diệp Sảng đánh giá tứ phía, bỗng nhiên nói: “Có!”
Yến Vân nói: “Ông nhìn ra?”
Diệp Sảng: “Thử xem. Nhưng phải có sự hỗ trợ của hai người bọn họ!”
Yến Vân không hề nghĩ ngợi, quay đầu hô: “Bắc Thần Tuyết, Hạ Luyến Băng, không muốn bị vây thì mau lại đây!”