Vô Địch Hắc Thương

Chương 160: Nhuế Nhuế Niệm




Diệp Sảng tính toán cũng đủ cáo. Qua lại với A Nhuế đã lâu, trực giác Diệp Sảng nhận định A Nhuế là một tiểu nữ oa coi trọng chữ tín, nếu không người ta sẽ không hai lần cung cấp đạo cụ miễn phí cho mà dùng. Căn cứ vào điểm này, Diệp Sảng mới nghĩ muốn kết thâm giao với A Nhuế. Đạo lí ở đây rất đơn giản. Cuộc sống của chức nghiệp tài liệu sư vô cùng khó khăn, khó luyện. Vấn đề nan giải nhất là thu thập tài liệu. Điều này không giống với kĩ thuật sư. Kĩ thuật sư tuy rằng cũng phải tìm tài liệu, nhưng mà kĩ thuật sư có thể chiến đấu, có thể tự bảo vệ mình. Còn tài liệu sư...

Đã từng có một khoảng thời gian Diệp Sảng cùng Yến Vân biết một vị tài liệu sư có danh khí khá lớn, mà người ta còn là mãnh nhân tam giai, đã vậy còn là tinh anh của một công hội. Lúc đó người ta muốn tạo ra một đạo cụ cho bác sĩ, thế là tạo ra một thứ làm người gặp người sợ, quỷ gặp quỷ chết. Nhưng mà về mặt tài liệu, người ta có cả một công hội làm hộ thuẫn. Còn giống như A Nhuế đơn thương độc mã tự luyện, khó khăn rất lớn. Vì thế mà hệ thống đầu não mới tiến hành tu sửa, đầu tiên là khiến cho tài liệu trở nên khó tìm, sau là các tài liệu sư cấp thấp cũng có thể tạo ra những thứ cường đại. Điểm duy nhất khiến người ta khó chịu đó là khi ra chiến trường thì lại không khác gì cục bột cần được bảo hộ.

Đây là phỏng đoán của Diệp Sảng, nhưng hắn đã đoán đúng. A Nhuế cũng mới level 20 đã làm ra các loại lựu đạn. Trước giờ Diệp Sảng chưa thấy tài liệu sư nào mới level 20 mà đã chế tạo được thứ này. Khi đó level 20 khá lắm mới có thể đúc ra được cái ống hãm thanh, không hơn không kém. Cho nên hiện tại A Nhuế nói muốn mở tiệm, Diệp Sảng mới đoán qua loa là hiện tại A Nhuế đã không thiếu tài liệu, mà thứ hiện tại cô thiếu chính là danh khí cùng nguồn tin.

“Ừ, La đại thúc nói về sau tài liệu cứ để hắn lo, ta chỉ cần an tâm chế tạo là được.” – A Nhuế quả nhiên thuần khiết, cư nhiên đem chuyện này nói ra.

Diệp Sảng hiên ngang lẫm liệt: “Nhuế tỷ đúng không? Giới tài liệu sư ai mà không biết Nhuế tỷ? Ta có tiền cho Nhuế tỷ vay mượn chính là vinh hạnh của ta. Vô cùng quang vinh! Nhuế tỷ chính là mũi tên chỉ hướng của ta, là hải đăng trong bóng đêm, là ánh sáng của đời ta...”

“Nói ít thôi!” – A Nhuế lạnh lùng nói – “Ta còn không biết sự tinh quái của ngươi sao. Có điều kiện gì ngươi cứ nói!”

Diệp Sảng cười hắc hắc: “Nhuế tỷ, gần đây tiểu đệ trên tay chẳng có gì a. Ngày hôm qua lăn lộn trong nhiệm vụ nội dung lại càng tiêu phí lựu đạn. Ai, nói ra tỷ không tin, chứ đối thủ kia của ta lại có bom chói, con mẹ nó...”

Diệp Sảng cũng là nói thật, bom chói của sniper Mặc Kính quả thực để lại ấn tượng rất sâu trong hắn. Bóm chói lóe lên, chính là bao phủ hết tầm nhìn, trắng chói một mảnh, cho dù hết hiệu lực rồi cũng khiến trong tầm mắt đối thủ toàn là ảo giác.

“Vậy thế này đi, ngươi cùng ta đi lấy tài liệu. Về sau ta sẽ cung cấp cho người dùng thử. Nhưng dù sao cùng là đạo cụ kiếm cơm, nên sau đó muốn có tự đến mà lấy, ta sẽ giảm giá cho, ta cũng là người thiếu tiền!” – A Nhuế quả nhiên cũng không phải dạng hiền lành gì, cũng cò kè mặc cả.

“Được thôi!” – Diệp Sảng bất đắc dĩ, mọi chuyện đều có cái giá của nó.

Lôi Lôi buồn bực một trận, sư không bái thành, lại còn phải theo Diệp Sảng đi cho người khác vay tiền mở cửa tiệm. Đàn ông a, chính là loại nhiều chuyện.

Game thủ mở tiệm khác với chợ đêm. Tất cả địa chỉ của cửa tiệm sẽ được hiện trên màn hình điện tử lớn ở trung tâm phục vụ cảng. Trên đó cũng sẽ có cả bản đồ thành phố cùng với phục vụ hướng dẫn. Tỷ như anh muốn tiêu phí cái gì, thông qua màn hình phục vụ cảng sẽ có thể nghiên cứu chính xác. Điểm này chính là điểm vô cùng tốt, nhưng mà song hành với nó chính là phí rất cao.

Tiểu sinh NPC phục vụ mặc tây trang nhìn ba người Diệp Sảng đang ngồi trên xe con: “Xin lỗi! Tiên sinh, ở đây không được phép hút thuốc. Mời các vị xem bên này! Đây là hậu hoa viên, toàn bộ mọi người nghỉ lại đều ở bên cạnh hoa viên đó, không gian tuyệt đối chất lượng, cao cấp...”

Diệp Sảng dập Hồng Tháp Sơn, nhìn theo hướng giới thiệu của nhân viên phục vụ. Hóa ra hắn giới thiệu tòa cao ốc bên cạnh mặt tiền cửa hiệu trực thuộc trung tâm phục vụ.

“Tiểu ca của ta ơi, bên đó cũng mắc quá đi, e là 30 điểm tín dụng cũng không mua được một khối thủy tinh nhỏ bên đó!”

Cảm xúc của viên phục vụ bắn mạnh tứ phía: “Mời xem bên kia! Đoạn Lộ Hoàng Kim! Hệ sinh thái tiêu chuẩn điển hình, bờ nước trong veo, không gian tĩnh lặng, tuyệt đối có một không hai toàn thành. Xin cam đoan đó là điểm được tập trung đầu tư mạnh nhất trong Đệ Nhị Thế Giới. Nếu mở cửa hàng ở đó không chỉ có sinh ý tốt, nếu đầu tư trùng tu mặt tiền, tuyệt đối sẽ đắt khách, ...(*)”

(*) đoạn này có một nửa câu ngắn nữa, tuy nhiên mềnh không hiểu lắm, mạn phép bỏ qua, dù sao cũng chỉ là câu PR thôi, chắc không vấn đề gì đâu?

Diệp Sảng cắt lời: “Tôi nói này, cậu có thể tìm nơi nào tiện nghi mà phù hợp một chút được không? Mặt tiền những nơi cậu đề cử kia quả thực rất đẹp, nhưng mà ở Thải Hồng Thành này chẳng lẽ không còn nơi nào giá rẻ đi một chút nữa mà vẫn có sinh ý khá, lại có nhiều người đi bộ qua hay sao?”

Vẻ mặt phục vụ sinh lộ vẻ khó khăn: “Tiên sinh, thật có lỗi! Gần đây đất khan hiếm, tiện nghi lại càng như nằm trong sách đỏ. Nếu như tiên sinh thuê cửa tiệm trong Đoạn Lộ Hoàng Kim của trung tâm, trung tâm sẽ giảm một khoản phí thủ tục nhất định!”

Diệp Sảng bất đắc dĩ phải để cho phục vụ sinh mở cửa xe ngồi vào lái xe đi một chuyến quanh trung tâm. Một chuyến này đi cũng gần hết một ngày, rốt cục cũng chọn trúng một gian tiểu điếm vô cùng giản đơn ở bên trái cục cảnh sát, bên trái gian tiểu điếm là một nhà cung cấp tiểu điếm, xem chừng là một game thủ chuyên kinh doanh cửa hàng.

“Chọn nơi này đi!”

A Nhuế cũng biết rõ kiếm tiền trong Đệ Nhị Thế Giới không dễ dàng gì. Căn cứ vào phục vụ sinh giới thiệu, giá thuê là 40 điểm tín dụng. Diệp Sảng nhìn nhìn thẻ tín dụng, khoảng thời gian này tiêu ra tiêu vào, trong thẻ có 60 điểm, cho A Nhuế vay 40 điềm, hiện trong thẻ còn 20 điểm nữa. Đem 20 điểm tín dụng ra chợ đêm đổi sang NDT cũng không tới 500.

“Tôi thấy ở đây cũng được!” – Lôi Lôi đề nghị – “Cục cảnh sát bình thường đều giam giữ trọng phạm hồng danh. Người ta vừa ra tù sẽ liền tiện đường vào mua đạo cụ. Mọi người nhìn xem thử nhà cung cấp điếm bên cạnh mà xem, chẳng phải là sinh ý rất tốt sao?”

Diệp Sảng, A Nhuế ngẩng đầu lên nhìn, thấy quả đúng là vậy. Hiện tại đã một hàng dài xếp hàng trước cửa điếm chờ tới lượt mua đồ.

“Vậy liền chọn nơi này!” – A Nhuế nói với phục vụ sinh.

Phục vụ sinh lấy ra một thứ trông như cái hộp máy phát điện ma thuật gắn vào khe rãnh trên cửa điếm, vừa khớp không to hơn cũng không nhỏ hơn. Cả tiệm lóe lên hào quang.

“Xin các vị đặt tên cho cửa tiệm!” – Phục vụ sinh hỏi.

A Nhuế nói: “Gọi là Nhuế Nhuế Niệm!”

Diệp Sảng thiếu chút hộc máu. Con gái đúng là cùng một giọng. Tinh Tinh mở tiệm tạp hóa đặt tên là Tinh Tinh Niệm, A nhuế mở tiệm đạo cụ đặt là Nhuế Nhuế Niệm. Sau này nếu Diệp Sảng cũng mở tiệm, chắc là sẽ bắt hắn gọi là Sảng Sảng Niệm! Cái tên này... sao lại nghe giống tên một tiệm làm tóc ven đường ghê cơ!

Hào quang rất nhanh tắt đi. Một căn tiểu điếm hoa lệ, tinh xảo hiện ra trước mắt ba người Diệp Sảng. Cửa tiệm này dù không lớn nhưng đem đến cho người ta cảm giác về phong cách châu Âu. Phía trước là tủ bán hàng tự động, tiếp đó là dãy kệ đặt hàng triển lãm kiểu như showroom, trung tâm là tiểu sảnh tiếp khách, trên đó là hai NPC mặc chế phục mĩ mạo, một người phụ trách bán ra, một người phụ trách thu ngân, sau cùng là một gian nhỏ khoảng 20 mét vuông để nghiên cứu, phát minh. Toàn bộ cửa tiệm vẫn còn trang hoàng đơn giản, vừa khéo khiến cho người ta có cảm giác thư giãn, thích thú. Diệp Sảng lập tức liền hiểu tại sao A Nhuế lại có nguyện vọng mở một gian hàng của riêng mình. Có riêng một cửa tiệm rõ ràng là đỡ sức rất nhiều. Diệp Sảng tùy tiện đặt mông ngồi xuống một ghế salon màu hồng phấn, tay gõ gõ. Tốt, rất thoải mái! Hắn lại rút một điếu Hồng Tháp Sơn ra.

“Ha ha, tiền nào của nấy, tiền nào của nấy a!” – Diệp Sảng cảm thán.

A Nhuế lấy ra một hộp bạc đưa cho Diệp Sảng: “Cầm mà dùng, sau này đừng có nói ta vong ân phụ nghĩa. Mấy thứ này sau này sẽ phải đem đấu giá ở đây.”

Diệp Sảng hỏa tốc đoạt lấy mở ra nhìn. Vừa nhìn thấy thứ bên trong, hắn liền nhịn không nổi cười “sách sách” tán thưởng: “Nhuế tỷ, ta nói này, sau này tỷ có không muốn nổi danh cũng khó. Sau này nếu ta quen một tay súng khác, nhất định sẽ giới thiệu với tỷ. Như vậy có ai mà không nhận ra Nhuế tỷ a!”

Diệp Sảng lại bắt đầu mặt dày thao thao bất tuyệt. Lôi Lôi vừa cúi đầu nhìn cũng không khỏi lộ ra ánh mắt ngạc nhiên. Cô không tham gia lập trình tính năng tự thiết kế vũ khí, nhưng mà đối với một game thủ mà nói, chế tạo ra được thứ này khiến cô rất bội phục.

Chiếc hòm có dáng mini, trên dưới chia ra làm ba hàng, trên đó nằm chỉnh tề ba hàng đạo cụ. Hàng thứ nhất chính là lựu đạn!

Lựu đạn (đạo cụ độc nhất)

Chủng loại: cao bạo.

Yêu cầu chức nghiệp: thương thủ.

Yêu cầu lực lượng: 20.

Lực công kích: 200.

Bán kính ảnh hưởng: 10m.

Bán kính trí mạng: 5m.

Thời gian cháy ngòi: 10s.

Xem ra là nha đầu A Nhuế đã ưu hóa lựu đạn lên một chút. Yêu cầu lực lượng, chức nghiệp, thời gian cháy ngòi đều hạ thấp.

“Lần này ta dùng tài liệu tốt, đừng nói ta không chiếu cố ngươi!” – A Nhuế lại đắc ý nói.

“Đúng vậy, đúng vậy!” – Diệp Sảng vừa nói vừa đưa mắt nhìn hàng thứ hai xếp toàn lon coca.

Quỷ Kiến Sầu (đạo cụ độc nhất).

Chủng loại: chói.

Yêu cầu chức nghiệp: thương thủ.

Yêu cầu lực lượng: 20.

Bán kính ảnh hưởng: 35m, thời gian ảnh hưởng: 5 – 10s.

Bán kính mù: 3m, thời gian mù: 15s.

Thời gian kích nổ: 5s.

“Oa ha ha!” – Diệp Sảng cuồng tiếu một trận – “Rốt cục tiểu ca cũng có bom chói, thế này thì lão tử còn phải sợ ai? Ha ha, ngưu bức nha!

A Nhuế nói: “Quỷ Kiến Sầu này, muốn dùng phải đọc rõ hướng dẫn, hơn nữa khi dùng cũng phải thật thận trọng bởi bản thân ngươi cũng bị ảnh hưởng tác dụng một chút. Tháng này ta sẽ cho tiêu thụ một số lượng nhỏ.”

Lần này Diệp Sảng thích muốn chết, lại tiếp tục nhìn xuống. Hàng thứ ba cũng là 5 khỏa trông giống như lựa đạn cao bạo, nhưng thuộc tính thì bất đồng.

Vua Mạo Hiểm (đạo cụ độc nhất).

Chủng loại: cao bạo.

Yêu cầu chức nghiệp: thương thủ tiến giai sơ cấp.

Lực công kích: 200.

Bán kính ảnh hưởng: 10m.

Bán kính trí mạng: 5m.

Khoảng cách có thể sử dụng: tối đa 50m.

Thời gian cháy ngòi: 1s.

Diệp Sảng cau mày: “Thời gian cháy sao ngắn vậy? Như thế chẳng phải là tự tạc chính mình sao?”

A Nhuế cầm một hộp thiết châm đi tới: “Nhìn đây. Cái này gọi là châm dẫn, đem cắm vào lỗ nhỏ ở phía sau, sau đó sẽ tiến hành xúc tác khí, nhờ vậy có thể tiến hành đánh lửa tự động! Sau 1s sẽ nổ tung! Ừm, nói dễ hiểu là có thể điều khiển từ xa. Tuy nhiên chỉ hữu hiệu trong vòng 50m đổ xuống.”

Diệp Sảng ngây người: “Địa lôi sao?”

“Không, không phải địa lôi!” – Lôi Lôi một mực không nói lời nào từ đầu tới giờ bỗng lên tiếng – “Chuẩn mà nói, thứ này không thể gọi là địa lôi. Nó có một cái tên là “quỷ lôi”, là lão tổ tông của tất cả vũ khí dùng thuốc nổ!”