Kiện vật phẩm thứ nhất: tảng đá khối đa đỉnh xoay tròn tỏa ra ba sắc hồng, lam, lục quang, là 5 khỏa bảo thạch chúc phúc cấp 3.
Đối với game thủ thì đây chính là một món xa hoa rất trâu bò, giá trị lại rất đắt tiền, làm đồ bồi thường đích xác là không tồi. Nhưng vấn đề là rất có khả năng mình cầm bảo thạch đi đập trang bị, cuối cùng lại chẳng khác gì mình mang đi phá, đến 1 cấp cũng chẳng tăng lên, có khi còn bị giáng cấp hoặc vỡ trang bị thì toi. Như vậy thì thà là không có bồi thường còn hơn.
Kiện vật phẩm thứ hai: một tấm thẻ bài cùng loại với thẻ vàng tín dụng, mặt trên còn có mật mã cùng số thẻ. Giá trị của thẻ là một năm được tập đoàn Lam Thiên nạp thẻ.
Kháo, lấy thứ này để bồi thường ca? Ca đây dùng đầu khôi cấp thấp giá rẻ, một tháng 30 khối, một năm cũng tối đa 360 thôi. Tin tức thân phận ca cũng chỉ đáng giá 360 khối thôi sao?
Kiện vật phẩm thứ ba: mũ Bát Lộ Quân.
Nhìn kĩ, này con mẹ nó không phải là pháp bảo Bát Lộ Thần Mạo biến dị cấp hai của mình sao? Công ty game hoàn toàn phục chế một kiện, vô sỉ a vô sỉ! Pháp bảo nhất giai là tự động buộc định cùng người chơi. Một khi ngươi tiến giai, pháp bảo này sẽ không có thể lại dùng cho tiến giai, bởi vì điều kiện của nhị giai là bất đồng, tử vong cũng sẽ không bị lột mất hay bị bạo ra. Nếu ngươi đánh ra được một pháp bảo mới tốt hơn thì chỉ có thể giao dịch đồ cũ này cho người khác. Hiện tại công ty game cho ngươi phục chế một kiện, kì thật là chẳng có tác dụng gì, chỉ có thể đem bán lấy tiền, nhưng lại bán không nổi vì mọi người đã tiến giai qua rồi.
Nói trắng ra là công ty game cũng không phải thằng ngu, không có khả năng sẽ bồi thường cho ngươi cái thần khí linh tinh gì, như vậy không có công bằng. Công ty chỉ bồi thường cho ngươi cái gọi là vật phẩm có giá trị, mà những vật phẩm này ngươi sử dụng không tốt chẳng khác nào không thu hoạch được gì. Cuối cùng kết quả là cái gì ngươi cũng không đoạt được, công ty game cũng thoát khỏi ác danh, người chơi khác còn sẽ cho rằng game rất công bằng...
Thấy Diệp Sảng trầm mặc không nói lời nào, Vương tổng không khỏi cảm thấy khẩn trương. Kì thật giờ phút này có rất nhiều người ở tổng bộ chăm chú nhìn vào Diệp Sảng, đợi hắn sẽ chọn kiện nào.
Ai ngờ Diệp Sảng lại nhả ra một câu: “Quên đi, ta không chọn.”
Cho dù Vương tổng là nhân vật cửu kinh sa trường* cũng lập tức luống cuống. Kim nữ lang liền hỏi: “Vì sao?”
[ý là từng trải nhiều, thành cáo già rồi]
Diệp Sảng hiên ngang lẫm liệt: “Ta thấy như vậy đối với người khác quá không công bằng!”
Vương tổng thiếu chút nữa hoài nghi lỗ tai mình có vấn đề nên nghe nhầm, thậm chí có chút kích động. Hắn nhìn một cái. Người này tố chất là cỡ nào a, có tiện nghi mà không chiếm, hay a! Nhưng mà nhân sinh chính là chocolate, ngươi vĩnh viễn không biết được sau đó sẽ xảy ra chuyện gì. Ngay sau đó Diệp Sảng lại lộ ra biểu tình mê man: “Chính là ta không được như vậy, công ty liền đối xử với ta quá không công bằng!”
Trên mắt Vương tổng xuất hiện mấy vạch đen. Ta còn tưởng rằng ngươi có tố chất cao thế nào, kì thật là là lão Âm côn, không phải có tiện nghi không chiếm mà là muốn chiếm thứ cao hơn nữa! Video call bỗng nhiên xuất hiện khuôn mặt nghiêm túc của Phùng tổng: “Phần thưởng phá lệ, mở ra phương án bồi thường thứ hai. Giữ gìn danh dự tập đoàn là trên hết!”
Vương tổng bừng tỉnh đại ngộ. Đây là Diệp Sảng cò kè mặc cả, cho rằng công ty bồi thường thứ không tốt. Bất quá hiện tại trong lòng hắn cũng hiểu rõ, chỉ cần Diệp Sảng không tìm tới cửa làm loạn thì bồi thường vật phẩm trò chơi tính là gì?
Kì thật đó cũng là điểm thông minh của Diệp Sảng. Ngươi thật muốn đi làm loạn, trách cứ gì gì đó, chứng cớ đâu? Làm sao ngươi đi chứng minh người trong công ty game tiết lộ thân phận của ngươi? Hiện tại An Hi cùng Trình Tiếu Phong đã biết thân phận của mình ở trong game, chuyện như vậy ngươi không có cách nói rõ ràng.
“Hà tiên sinh, cảm tạ ngươi đã ủng hộ và lí giải với tập đoàn Lam Thiên! Ngươi có thể lựa chọn một kiện trong đó!”
Kim nữ lang lại một lần nữa phất tay. Trong không gian bốn chiều lần này xuất hiện bốn kiện vật phẩm. Rốt cục tâm Diệp Sảng bắt đầu nhảy lên, hắn hoài nghi nói: “Còn có thể tiêm vào sao?”
Kim nữ lang mỉm cười nói: “Đúng vậy! Sau khi tiêm vào, thuộc tính sẽ tăng lên như trước, nhưng sẽ không ảnh hưởng tới sự tiến giai của ngươi. Ngươi vẫn sẽ là sơ cấp Hỏa Thương Thủ. Như vậy, thuộc tính của ngươi phát sinh thay đổi còn tin tức thân phận trong game được cải biến!”
Diệp Sảng gật gật đầu. Lời này có đạo lí. Đương nhiên đó cũng là bẫy rập của công ty, muốn đem thuộc tính của bạn học Sảng Sảng thay đổi. Hơn nữa ngươi cũng không thể nói rằng công ty game đã làm rò rỉ thông tin của ngươi. Dù sao bốn kiện này thật sự là rất hấp dẫn người ta. Đừng nói là Diệp Sảng, nếu đổi lại là Vương tổng thì hắn cũng không thể kháng cự.
Trong ánh sáng xạ tuyến rực rỡ, bốn ống nghiệm xoay tròn, từng đạo đường ánh sáng tuyệt vời tỏa ra: sinh tồn gen, chiến đấu gen, ma lực gen, thần phong gen! Cái này chẳng khác nào lần trước tiến lên nhất giai được cầm hai loại gen, trong khi đó người chơi bình thường chỉ được chọn một. Khởi điểm Diệp Sảng đã cao gấp đôi so với người khác, có thể con đường tu luyện cũng hơn một cái.
Mẹ ôi, chọn cái nào thì tốt đây? Sảng Sảng lại mê man, giá trị nhân phẩm cao cũng có chỗ hỏng chuyện nha! Nếu lại chọn thần phong gen thì không có nghĩa lí gì, bởi vì tự nhiên đã có tiềm hành tự vệ rồi, như vậy kĩ năng tiến giai sẽ khiến thêm nặng mà lãng phí. Nếu chọn sinh tồn gen thì HP sẽ tăng, thế thì chính là máu trâu nhưng không có sức lực a. Chẳng lẽ lại nói có thể bị đánh chính là sự tình rất có phong cách? Nhưng mà Diệp Sảng lại không cho là thế a! Nếu chọn ma lực gen thì rất có khả năng sẽ đi theo con đường Ma Thương Thủ. Kĩ năng Tiến Hóa Ma thương tốt thì tốt thật, nhưng mặt khác thì thuộc tính phụ lại đi ngược lại với toàn thân thuộc tính của mình hiện tại. Cái cảm giác phiêu lưu này rất là có cảm giác a!
“Ta chọn chiến đấu gen!”
Diệp Sảng quyết định chủ ý. Lần trước chính là do nha đầu Tinh Tinh quấy rối, lần này sẽ chọn theo ý thích của mình. Nam nhân mà, phải nâng súng dũng cảm đi chiến đấu. [khí khí, ca nói chí phải à, nhưng xem là ca chiến đấu mạnh đến đâu khi khi khi]
“Xác định sao?” – Kim nữ lang hỏi dò.
“Xác định!” – Diệp Sảng khẳng định trả lời.
Không gian bốn chiều bắt đầu đóng lại. Kim nữ lang đem thuốc nước tiêm vào cánh tay Diệp Sảng.
Chiến đấu gen: HP hạn mức cao nhất +18%; cấp bậc tất cả kĩ năng +1; tri thức +10; né tránh +3%; kĩ năng tặng kèm: Định Vị Vi Ngắm.
Lúc này thuộc tính cộng kĩ năng toàn thân Diệp Sảng trong nháy mắt sinh hóa đến nghiêng trời lệch đất.
Hà Kim Ngân.
Chức nghiệp: tay súng
Tiếng giai: sơ cấp Hỏa Thương Thủ
Cấp bậc: 26
Thuộc tính lan: HP: 460; Lực lượng: 115; Nhanh nhẹn: 292; Tinh thần: 75; Cảm giác: 50; Mana: 65; Tri thức: 15; Viễn trình: 55; Phòng ngự: 10; Kháng lực: 15; Bạo kích: 0; Đón đỡ: 0; Né tránh: 17%
Kĩ năng:
Thần Hành Bách Biến: nhanh nhẹn +5% (kĩ năng bị động, trung cấp)
Tiềm Hành Tự Vệ: tiêu hao 10 mana/s, kéo dài 1/3 thời gian liên tục (trung cấp)
Định Vị Vi Ngắm: hiệu quả phụ trợ gấp bội 100% (kĩ năng bị động, trung cấp)
Bình Nguyên Du Kích Thủ: khởi động cần 10 điểm mana, báng súng đánh cận thân đối thủ tạo thành hiệu quả mê man trong 5s (trung cấp)
Phản Thủ Bối Thứ: khởi động cần 50 điểm mana (trung cấp)
Hiệu quả phụ trợ:
Sức giật tất cả vũ khí súng ống -5%
Chỉ số lay động mỗi giây -4.4%
Độ gia tăng thuần thục vũ khí +15%
...
Kết quả tối trực quan thuốc nước chiến đấu gen mang đến chính là cấp bậc tất cả kĩ năng +1. Hiện tại kĩ năng phong phú, cấp bậc cũng đề cao, chỉ là mana thế này thì chịu không nổi nha. Diệp Sảng có chút ngộ ra, thuộc tính toàn thân hiện tại của mình đều là thuộc tính trụ cột, nói trắng ra chính là kèm theo, mà trang bị gia thành quá ít, nhất là phòng trang*. Trang bị thật sự rất rác rưởi, đã không còn xứng với thực lực của hắn bây giờ. Hiện tại hắn đã đến một nửa trình độ nhị giai, đến khi hắn thực sự đạt được nhị giai rồi thì so với những mãnh nhân nhị giai khác mạnh hơn rất nhiều.
[Trang bị gia thành là trang bị có thuộc tính phụ trợ là tăng thêm điểm thuộc tính như mana, né tránh, tri thức...v.v...
Phòng trang là trang bị có khả năng phòng ngự, tỉ như có khả năng giảm bớt sức sát thương khi bị trúng đòn của đối thủ, hoặc có khả năng hấp phụ một phần thương tổn vào cơ thể, nghĩa là nếu công kích của đối thủ có mức sát thương cơ bản là 200 chẳng hạn, trang bị có khả năng hấp phụ 10% thì khi bị trúng công kích này sẽ chỉ bị -180 HP thôi, ngoài ra còn 20 điểm kia sẽ được hấp phụ trở lại vào người mình, như vậy nói cho dễ hiểu là nó đánh mình đáng ra mình -200 HP, nhưng nhờ khả năng hấp phụ của trang bị nên mình chỉ bị -160 HP thôi, có thể quy thuộc tính hấp phụ 10% thành có khả năng giảm 20% thương tổn đi]
Diệp Sảng lập tức lại mê man. Mỗi lần phát tài hắn đều phải man mê. Hiện tại vấn đề lớn nhất trước mắt là làm sao kiếm trang bị. Vũ khí đã tốt rồi, nhưng trang bị trên thân thì sao? Thật sự là vô cùng thê thảm nha.
Ngươi nói áo gió Hứa Văn Cường có thuộc tính chồng, nhưng ngươi không thể có khả năng đi mua 100 kiện cái mặc chồng lên đi? Ngươi có thể không bị chết vì quá khứ, mà thực ra lại bị chết vì sạt nghiệp. [chả hiểu lắm, sao lại lôi quá khứ gì vào? Hay chỉ là so sánh thôi ?@@]
Mang theo suy nghĩ, Sảng Sảng logout.
Trong lúc đó, tại cửa hàng đồ Tây Mạn Bộ Vân Đoan – vẫn là nơi cũ, vẫn là hai cô gái như hoa đang tuổi thanh xuân đang ngồi đối diện thưởng thức cảnh biển. Chẳng qua bất đồng so với lần trước đó là Phương Nhã Văn không còn tâm tình tốt, nàng thậm chí còn có chút phẫn nộ: “Vì sao? Không phải là tra kho dữ liệu thôi sao? Phải tự nhận lỗi từ chức?”
Lôi Lôi quấy cà phê, vẻ mặt có chút thất thần: “Đúng. Ta cũng không nghĩ tới sự tình lần này lại nghiêm trọng đến thế. Nhưng làm sai nên trả giá lớn. Kì thật với ta mà nói, Vương tổng để ta tự từ chức là đã vì ta mà giữ mặt mũi cho ta. Nếu đổi lại là những người khác thì e là chỉ có một con đường là bị đuổi thẳng ra cửa rồi. Dù sao ta cũng là do một tay hắn đào tạo ra, ta không muốn làm khó hắn, mà hắn cũng không muốn làm ta khổ sở.”
Phương Nhã Văn không lên tiếng, nàng càng không thể tưởng tượng sự tình lại tiến đến nước này. Thật ra đạo lí kia nàng nên hiểu, càng là công ty tập đoàn lớn, quy củ càng thêm nghiêm khắc. Bây giờ Đệ Nhị Thế Giới đã chính thức không còn là thời kì open beta, không thể để ngươi xằng bậy được.
“Lôi Lôi!” – Phương Nhã Văn ngẩng đầu lên, ánh mắt áy náy – “Thực có lỗi!”
Lôi Lôi cười cười: “Không có việc gì! Cái này cũng không trách ngươi, người có tội là tên Diệp Sảng kia. Hắn gọi điện cho trung tâm phục vụ khách hàng, công ty không muốn chịu ác danh trên lưng. Danh dự tập đoàn Lam Thiên luôn luôn tốt.”
[oa oa sao lại bảo lỗi của Sảng ca, ngậm máu phun người, Sảng ca chỉ là đòi lại quyền lợi công lí thôi *đập bàn*]
“Lại là hắn!” – Phương Nhã Văn nghiến răng nghiến lợi – “Nếu không phải tại hắn thì ngươi đã không mất việc!”
[không có lửa làm sao có khói, nhá nhá, đã sai còn tưởng mình cao thượng]
Lôi Lôi không nói gì thêm, chỉ xuất thần nhìn ra cửa sổ.
“Kế tiếp có tính toán gì không? Chi bằng tới tập đoàn của nhà ta đi. Ta sẽ nói chuyện một chút với đại ca của ta. Cô gái ưu tú như ngươi vô luận công ty nào cũng đều muốn đoạt lấy.” – Phương Nhã Văn nghiêm túc nói.
Lôi lôi bỗng nhiên cười, nụ cười của nàng có chút chua xót. Nàng cùng Phương Nhã Văn dù sao cũng có bản chất khác nhau. Có đôi khi ngươi không thể không thừa nhận Phương Nhã Văn rất khờ. Nàng từ nhỏ đã được sinh ra trong lụa là, cung sủng, căn bản không hiểu được cuộc sống gian nan cùng xã hội phức tạp. Xảy ra chuyện như vậy, Lôi Lôi không thể lại đi theo ngành này. Cái vòng tròn này nói nhỏ không nhỏ, nói lớn không lớn.
Lôi Lôi là dựa vào thực học, hối hả ngược xuôi cho tới như ngày hôm nay, việc này cùng Phương Nhã Văn có nhiều bất đồng. Trưởng thành quá sớm khiến nàng rõ ràng tầm quan trọng của chuyện nữ nhân cần độc lập. Cho nên nàng lắc lắc đầu: “Ta nghĩ một thời gian rồi nói sau.”
“Ta cùng ngươi!” – Phương Nhã Văn lập tức nói.
Lôi Lôi: “Cũng được.”
Phương Nhã Văn lại tiếp: “Nếu ngươi cảm thấy khổ sở, vậy thì chi bằng chúng ta cùng ngoạn Đệ Nhị Thế Giới đi!”
Những lời này khiến Lôi Lôi bừng tỉnh. Đúng a, mình bây giờ không còn là nhân viên tập đoàn Lam Thiên, có thể lợi dụng thân phận người chơi tiến vào trò chơi hưởng thụ tác phẩm của mình. Phải biết rằng nhiệm vụ trong game là do tự tay mình thiết kế, trong đó có bí quyết bí mật gì mình đều vô cùng rõ ràng, đây là ưu thế lớn a.
Ánh mắt Lôi Lôi sáng lên, trong lòng bỗng nhiên chắc chắn mình đã biết lối thoát ở đâu.
“Sơn cùng thủy tận nghi không đường.
Liễu ám hoa minh hựu nhất thôn.”
Chỉ xem chính mình có can đảm đi thử nghiệm không thôi.