Quần tây thẳng tắp thêm một thân áo sơ mi trắng sạch sẽ. Bên hông lại có da đai lưng. Vài giám khảo đều lộ ra tiếu dung. Ăn mặc một thân tây trang trên chiến trường. Tất cả mọi người đều không quá xem trọng hắn. Tuy số 19 có dáng người của tuyển thủ. Như một người có luyện võ. nhưng mà đối thủ của hắn là Tống Học Nghiệp lại càng cường đại.
Tống Học Nghiệp sống ở quê hương có võ thuật. Từ nhỏ đã đi theo sư phụ luyện tập võ thuật. Tinh thông quyền thuật thiếu lâm pháp. Lúc mười lăm tuổi tiến vào học viện Cẩm Thành. Sau đó nhất phi trùng thiên, đạt nhiều giải thưởng trong võ thuật.
Rất nhiều huấn luyện viên đều xem trọng Tống Học Nghiệp. Bởi vì thân thể hắn cường tráng. Hơn nữa động tác thập phần linh hoạt. Đặc biệt là động tác quét chân phải. Đơn giản giống như thiết chùy vừa nhanh vừa tàn độc. Một chiêu có thể đánh rơi đối thủ!
Phải biết rằng Tống Học Nghiệp năm nay bất quá mới hai mươi tuổi đầu. Sau này còn một đoạn đường rất dài phải đi. Thi đấu tán đả vương tranh phách. Hắn là người có hy vọng đạt đệ nhất danh.
"Bắt đầu đi! Học Nghiệp. Ra tay phải giữ đúng mực!" Có lẽ bởi vì sự mất bình tĩnh của thí sinh số 18. Tô Toàn Sanh nhìn thấy Diệp Vân đối diện không khỏi khẽ lắc đầu. Tuy thân thể của hắn rất khỏe mạnh. Lý luận bản lĩnh cũng không sai. Nhưng mà đối chiến cùng tuyển thủ chuyên nghiệp như Tống Học Nghiệp. Tám chín phần mười là không xong. truyện được lấy tại TruyenFull.vn
Tống Học Nghiệp nghe Tô Toàn Sanh viện trưởng nhắc nhở. Mỉm cười tỏ vẻ biết. Hướng đến Diệp Thiên Vân có chút khinh thường ôm quyền nói:"Mời!"
Lông mày Diệp Thiên Vân thoáng nhíu lại. Trong võ lâm nếu vô lễ như Tống Học Nghiệp. Cũng sẽ bị coi là khiêu khích. Hắn đem nút thắt thứ nhất trên áo sơ mi cởi bỏ. Giơ giơ cánh tay. Cảm giác thoải mái. Ôm quyền đáp lễ.
Tống Học Nghiệp nhìn thấy Diệp Thiên Vân có vóc dáng không nhỏ. Thân cao một mét chín gì đó. Thể trọng cũng 90 kg đã ngoài. Là một bao cát tốt. liền nói:"Đừng giống như tên thí sinh vừa nãy nha.. Hù một chút là đái ra quần. Ha ha!"
Diệp Thiên Vân không để ý tới loại khiêu khích trần trụi này. Hắn luôn luôn bình tĩnh tỉnh táo. Đứng thẳng tắp trên đài.
Tuổi Tống Học Nghiệp cũng không kém Diệp Thiên Vân bao nhiêu. Hắn rất khoe khoang. Hơn nữa lại tranh cường háo thắng. Chân bước tới. Tay trái đâm quyền ra. Công tới mặt của Diệp Thiên Vân!
Diệp Thiên Vân nghiêng người né tránh. Dò xét thử một lần!
Nhưng tại lúc này. Thân thể của Tống Học Nghiệp đột nhiên vọt tới trước dùng chân đá ra. Đối với cú đá vào đầu của Diệp Thiên Vân. Trên mặt tràn đầy tự tin. Hiển nhiên muốn đánh bại đối phương!
Vài tên thí sinh đều ngừng thở. Thở mạnh cũng không dám thở ra. Quá là nhanh! Loại đối thủ mạnh mẽ này đâu có trong thông báo tuyển dụng giáo sư. Đúng là tuyển thủ! Trong mắt vài tên thí sinh đều lộ ra thần sắc thương cảm đối với Diệp Thiên Vân. Phảng phất như một cước này sẽ có kết quả như vậy!
Chân của Tống Học Nghiệp cách Diệp Thiên Vân càng ngày càng gần. Gần đến nỗi mà ngay cả hắn cũng cảm giác được thành công. Lúc này Diệp Thiên Vân bỗng nhiên phát lực. Chân mãnh liệt giẫm lên chân trụ của đối phương. Thân thể phát lực về phía trước!
"Bùm" một tiếng vang nhỏ. Tống Học Nghiệp giống như bóng cao su bị xì hơi. Thân thể bay lên rồi nặng nề ngã xuống!
Vài vị giám khảo giống như phản xạ bình thường, từ chỗ ngồi bắn lên. Hai mắt lộ ra vẻ khiếp sợ cùng mờ mịt! Nhẹ nhàng linh hoạt xuất ra một kích. Cả quá trình giống như hành vân lưu thủy. Số 19 tại sao có thể có thủ đoạn sắc bén như vậy!
Tô Toàn Sanh cũng là một nhà chuyên môn trong võ thuật. Trong mắt của hắn Diệp Thiên Vân ra tay là một cảnh giới khác! Đây là Bát Cực Quyền Thiếp Thân Kháo! Không sai. Phong cách của Bát Cực Quyền giống như sấm sét vang dội! Tóc gáy toàn thân của hắn đều lóe sáng. Không phải sợ hãi. Mà là hưng phấn! Nếu như một chiêu này không phải là ngẫu nhiên xuất ra. Vậy trường học đã có bảo bối tới rồi!
Hắn gian nan nuốt xuống. Sau đó tập trung tinh thần nhìn chằm chằm vào trận đấu. Cũng đã quên ngồi xuống.
Tống Học Nghiệp có tốc độ nhanh. Công kích sắc bén. Nhưng trong mắt Diệp Thiên Vân mà nói. Trên người hắn không dưới mười chỗ có thể công kích! Đây là dùng mắt thường nhìn thôi. Nếu như mở cảm giác ra. Diệp Thiên Vân có thể làm cho hắn trong nháy mắt chết trên mười mấy lần! Nhưng mà nơi này là trường học. Hắn tất nhiên sẽ không ra tay hung ác như vậy. Chẳng qua là mượn lực đẩy nhẹ thôi.
Vài tên thí sinh trong thời khắc này cũng không có trạng thái kịp thời. Ai cũng không ngờ rằng số 19 vậy mà có thể một chiêu đánh bay Tống Học Nghiệp. Không khỏi có chút phản ứng không kịp.
Tống Học Nghiệp bò dậy. Đứng lên lắc lắc đầu. Trong mắt tất cả đều là lửa giận! Lúc hắn sắp thành công lại bị Diệp Thiên Vân tưới một chậu nước lạnh lên đầu!
Vốn cho là có thể đánh bại Diệp Thiên Vân trong nháy mắt. Không ngờ người này đúng là giả mù thành heo ăn lão hổ. Điều này làm cho hắn không thể nào nuốt xuống ngụm tức này. Hừ lạnh một tiếng nói:"Hảo công phu! Còn là một người luyện võ. Chúng ta đấu thêm vài chiêu!" Ngôn ngữ thần sắc đều một mảnh hung ác!
Cảm thấy thần sắc Học Nghiệp không đúng. Một vị giám khảo lập tức nói với Tô Toàn Sanh:"Viện trưởng. Học Nghiệp tính tình nóng nảy. Chúng ta có nên không......"
"Số 19 vẫn có chút công phu!" Tô Toàn Sanh lắc đầu. Giờ đây hắn cần xác nhận vừa rồi là ngẫu nhiên hay là tất nhiên. Bát Cực Quyền có thể sử dụng ra. Trên người tất nhiên là có chút cân lượng. Cho nên liền nói:"Có thể khảo sát trong chốc lát. Tính tình của Học Nghiệp cũng nên sửa lại!"
Diệp Thiên Vân không quan tâm đối phương nói lời nói hung ác gì. Hắn xem ra người này căn bản không biết lượng sức. Cho dù tay đối phương cầm đao. Cũng không có khả năng làm hắn bị thương mảy may. Nếu không võ lâm cũng chẳng phải là nơi ghê gớm.
Vừa rồi Tống Học Nghiệp tuy bay ra rất xa. Nhưng cũng không có bị thương tổn gì. Chân trái hắn bước tới. Tiến về phía trước. Chân phải nhanh chóng đạp. Trọng tâm lui về phía sau. Chân trái chống đỡ. Quay người qua trái. Bắp chân nhận sức lực, chân phải mãnh lực đá ra!
Diệp Thiên Vân minh bạch cách đánh này vô cùng. Bụng thu lại về phía sau. Thân thể khom lại phản cong. Hai tay một ôm chân của Tống Học Nghiệp. Phát lực trong tay tức thì nhéo một cái!
Tống Học Nghiệp còn tin tưởng tràn đầy. Muốn làm cho Diệp Thiên Vân nếm thử một chút nhan sắc. Nhưng mà ở một chiêu sau. Thân thể hắn như tê dại bị vặn bay lên. Một lần nữa nặng nề ngã trên mặt đất!
"Hảo công phu!" Tô Toàn Sanh vỗ tay đầu tiên! Chiêu vừa ra này. Diệp Thiên Vân có công phu cũng trốn không thoát! Trong học viện đối với nhân tài đặc thù từ trước đến nay luôn luôn phi thường coi trọng. Chỉ cần nhìn thấy nhân tài tự nhiên là muốn lưu vào học viện! Trên mặt hắn mang theo một tia hưng phấn nói:"Không ngờ người của Trường sư phạm Hà Bắc lại có tố chất cao như vậy!" Diệp Thiên Vân đi đâu tới trường sư phạm Hà Bắc. Hắn cũng không biết Ngũ Vĩ từ đâu đem ra được văn bằng này. Đột nhiên cảm thấy có chút buồn cười.
Phó viện trưởng vỗ tay. Vài vị giám khảo cũng không keo kiệt mà vỗ tay theo. Phụ họa không ngừng tán dương Diệp Thiên Văn.
Vài tên thí sinh nhìn thấy tình huống này cũng cao hứng không nổi. Bây giờ đã có một đối thủ mạnh mẽ xuất hiện. Hy vọng của bọn họ lại cực kỳ xa vời. Cho nên mặt bọn họ đều như ăn khổ qua vậy.
Diệp Thiên Vân một mực im lặng. Trong chốn võ lâm cũng không có ai nói những lời này. Lần đầu tiên đã bị công khai khen ngợi như vậy. Còn có chút không quá thích ứng. Sắc mặt không tự nhiên nói:"Cảm ơn viện trưởng khen ngợi!"
Tống Học Nghiệp vừa chạm đất. Mặt mũi chua xót muốn rơi lệ. Hắn muốn chiến một lần nữa. Vẻ mặt không phục. Quật cường nói:"Viện trưởng. Để cho em đánh tiếp. Em không tin......"
"Tốt lắm!" Tô Toàn Sanh nhìn thấy bộ dáng của Tống Học Nghiệp. Lập tức chặn lại nói:"Chỉ là một trận tỷ thí thôi. Không cần phải tính toán ngươi thua ta thắng. Một hồi còn có thí sinh khác.!"
Viện trưởng lên tiếng. Tống Học Nghiệp cũng chỉ biết cho qua thôi. Nhưng vẫn gắt gao nhìn chằm chằm vào Diệp Thiên Vân. Chậm rãi nói:"Sau này cơ hội luận bàn còn nhiều. Đến lúc đó phải chỉ điểm nhiều một chút!"
Lời này có chút tức giận. Nhưng Diệp Thiên Vân cũng cười cho qua. Hắn đã sớm qua thời tranh cường háo thắng. Khẽ gật đầu nói:"Đa tạ!"
Người ở chỗ này tất nhiên không thiếu nhãn lực.Số 19 từ lúc bắt đầu đến lúc chấm dứt tỷ thí. Thân thể vẫn đứng nguyên chưa hề chuyển động! Huống chi hắn mặc chính là quần tây cùng áo sơ mi trắng. Nếu như không phải hơn xa đối thủ thì cũng không dám dùng loại tư thái này để tỷ thí!
Sau đó Diệp Thiên Vân cũng không có rời đi. Bởi vì một hồi nữa mới công khai kết quả. Cho nên hắn thiết yếu phải ở chỗ này chờ đợi. Cầm quần áo mặc vào. Ngồi xuống nghỉ ngơi.
Kết quả là thí sinh số 20 gặt hái hậu quả. Vừa rồi Tống Học Nghiệp chịu uất khí. Tất cả đều phát tiết trên người hắn!
Thí sinh số 20 tuy cũng xem mấy lần. Nhưng mà nhưng không cách nào ngăn trở công kích điên cuồng của Tống Học Nghiệp. Không đến một phút đồng hồ. Trên người đã bị hôn lên bảy tám dấu chân. Đầu óc choáng váng té lên té xuống!
Khảo sát chấm dứt. Vài tên thí sinh thở dài một hơi. Một ngày chết tiệt. Kết quả như thế nào cũng không phải do bọn họ làm chủ. Nguyên một đám ôm tâm tính như vậy chờ đợi kết quả.
Vài vị giám khảo thương nghị năm phút đồng hồ gì đó. Tô Toàn Sanh đem toàn thể thí sinh triệu tập lên. Nói:"Trải qua cuộc thi này. Tin tưởng mọi người đều phi thường chờ đợi kết quả. Nhưng mà trước hết. Tôi muốn nói hai câu. Các vị rất ưu tú. Vô luận kết quả như thế nào. Các vị đều cố gắng hết sức mình. Tôi đại biểu cho học viện thể dục Cẩm Thành. Cảm ơn đến các vị!"
Vừa rồi số 18 làm bộ té xỉu. Nghe nói như thế xong. Đầu cũng không dám ngẩng, khuôn mặt đỏ lên.
Tô Toàn Sanh quét qua vẻ mặt mấy người xong. Mới mở bút ký ra. Nghiêm mặt nói:"Trải qua thương nghị. Tôi tuyên bố, Điểm của các thí sinh! Số 16: 79 điểm. số 17: 88 điểm. số 18: 66 điểm. số 19: 97 điểm. số 20: 80 điểm!"
Nói đến đây hắn khép bút ký lại. Sau đó nói tiếp:"Căn cứ vào nguyên tắc chọn thí sinh ưu tú. Quyết định số 19 và số 17 trúng tuyển."
Thì ra Diệp Vân cùng Vương Dong đồng trúng tuyển, nhưng cũng không có ai dị nghị! Biểu hiện của mọi người đều tại trong mắt. Ai biểu hiện tốt hoặc không tốt. Trong nội tâm đều có kết quả! Kết quả này so với trong lòng mọi người cũng không kém bao nhiêu.
Cuối cùng Tô Toàn Sanh nói:"Bảy ngày sau. Hai vị trúng tuyển. Có thể đến học viện thể dục Cẩm Thành! Cuộc thi lần này chấm dứt. Mọi người có thể rời đi!"
Ra khỏi sân vận động. Diệp Thiên Vân bước chậm trong sân trường. Nhìn từng học sinh vội vàng rời đi. Trong nội tâm có một tư vị nói không nên lời. Rời khỏi võ lâm xong. Cuộc sống thật sự bình thản.
Hắn và người thường không có bất đồng gì. Đều vì cuộc sống mà bôn ba bận rộn. Nhưng mà cũng may hắn không có mất đi mục tiêu của mình. Hắn muốn truy cầu đến cảnh giới cao nhất của võ học. Sau khi rời khỏi võ lâm cũng có một số chuyện tốt. Ít nhất hắn sẽ không bị đuổi giết. Sẽ không bị cuốn vào tranh đấu trong chốn võ lâm. Càng có thể tự do chi phối thời gian.
Nghĩ đến đây. Diệp Thiên Vân mơ hồ có chút hưng phấn. Lợi dụng phương pháp trong nghiên cứu tại hắc ngục. Hơn nữa có dược vật mới nhất. Kim Chung Tráo của hắn đã tịnh tiến hơn rất nhiều so với trước. Tin tưởng rằng chỉ cần cho hắn một thời gian ngắn. Nhất định có thể nhanh chóng đột phá.