Cuồng Cảnh hình như thích nhìn mặt quyết đoán của Diệp Thiên Vân, nhìn thấy bức anh hùng đến bước đường cùng, lão phủi tay mà cười. Lão đi từ đằng sau tới, từ từ nói: "Tốt lắm,tốt lắm! nghe đồn Diệp Thiên Vân ra tay tàn nhẫn, quyết đoán! Rất nhiều người đều nói thứ cậu đánh không phải Hình Ý Quyền mà là Sinh Tử Quyền, mấy người chúng tôi sớm đã có ý lĩnh giáo, nhưng đến tận hôm nay mới có cơ hội, hy vọng cậu sẽ không khiến chúng tôi thất vọng
Diệp Thiên Vân nhìn về phía sau, người của Bát Quái Môn dường như bị làm cho sợ hãi, không có ai đuổi theo. Cho đến lúc này hắn mới cảm giác được sự cô độc không ai giúp, không có bất kỳ sự giúp đỡ từ bên ngoài nào có thể nhờ được, đối phương là bốn võ tăng cực đỉnh, biết bây giờ không có đường lui, chỉ có một trận chiến!
Từ trước hắn không biết đã đấu võ với bao nhiêu người nhưng thành tựu cao nhất là chủ điện võ đang y học Vệ Sư Hạo.Tục truyền trong Võ Đang, Vệ Sư Hạo giữ ngôi thứ ba, thế nhưng lại thua trước mấy người trước mặt! Cùng với đối phương càng ngày càng mạnh, Diệp Thiên Vân càng cảm thấy một kiểu áp lực vô hình. Hắn không phải chưa từng thua, nhưng càng là về sau, ham muốn chiến thắng lại càng lớn.
Cuồng Vũ nhìn Diệp Thiên Vân thế lực đơn thương, tiến lên trước một bước, bóp trán nói: "Chỉ cần cậu không chạy mấy huynh đệ chúng tôi tùy cậu chọn, mọi người bàn bạc một chút!". Nói đến đây, nhớ đến liền sờ ngực, thầm nói: "Ưng Hình của cậu quả thực có vài phần phong cách như Ưng lão quái ….không đúng, là hơn ông ta một chút!".
Diệp Thiên Vân nhìn động tác của lão, liền biết vừa rồi có phát huy tác dụng cần thiết! Hình Ý Ưng Hình có cái quái, quái là quái ở kình lực của hắn, thứ sử dụng là một loại lực xoáy ốc biến ra, có người gọi nó là lực sóng! Hắn cũng luyện tập một thời gian rất dài mới lĩnh hội được, từ trước luôn là cảm thấy phát lực không cân đối lại không thể nào xuống tay.
Lúc đầu Ưng lão quái chỉ lo truyền thụ, cũng không nói kỹ nguyên nhân. Dù sao Ưng lão quái cũng không phải cái gì thiện ý, hai người chẳng qua là trao đổi điều kiện mà thôi.
Võ công của Diệp Thiên Vân một mạch kéo lên, hiện giờ có sức mạnh của tông sư, nhưng không phải là tông sư thực sự! vì thế sau khi dừng lại ở cảnh giới này, trong lòng cũng hiểu được nhiều.
Môn kỹ nghệ võ thuật này,học thành thuộc những thứ của sư phụ và đánh ra giống thế như đúc, đó là một kiểu biểu hiện của kẻ mới học và sự ngu xuẩn. Võ thuật kế thừa nghìn năm, mỗi người đều có trọng điểm không giống nhau. Đối với quyền pháp có sự lĩnh hội riêng! Võ giả thực sự cao minh có thể dựa trên cơ sở mà tiền nhân truyền lại,tiếp tục hoàn thiện, sáng tạo và phát triển, đây mới là hàm nghĩa của tông sư.
Quyền pháp phải thể hiện được phong cách của bản thân,phải có đặc điểm riêng. Điều này giải thích Diệp Thiên Vân cũng không ngừng hiểu ra từ trong chiến đấu.Hiện giờ hắn vẫn chưa đạt đến bước này nhưng hắn đã phát hiện ra một con đường to khang trang, muốn trở thành tông sư, thì nhất định phải đi qua con đường này.
Cuồng Cảnh thấy ánh mắt Diệp Thiên Vân lay động, trong lòng càng tò mò về Diệp Thiên Vân, lão vuốt vuốt mũi nói: "Trong bốn người chúng ta cho cậu chọn một người, hôm nay chỉ cần có thể thắng thì chúng tôi sẽ quay người đi ngay không yêu cầu cậu đi cũng chúng tôi nữa!".
Diệp Thiên Vân cười thầm, Cuồng Cảnh là một kẻ giỏi tính toán!hôm nay không gây phiền toái, không có nghĩa ngày mai cũng không, bọn họ nhất định là muốn đem mình về Thiếu Lâm
Len lén nhìn mấy người, Diệp Thiên Vân tự thấy không nắm chắc khả năng chiến thắng đối phương! Khi ở Hồng Kong một mình đánh nhau với Vệ Sư Hạo đã mất khá nhiều công phu mới bất phân trên dưới, lúc đó còn chiếm một ít ưu thế hoàn cảnh! Mấy người đứng trước mắt, còn mạnh hơn Vệ Sư Hạo, vì thế mấy người này hắn cũng không rõ nên chọn ai thì tốt.
Diệp Thiên Vân không phải không muốn chạy mà là sợ một khi chạy trốn, bốn người sẽ cùng xông lên, đến lúc đó bị bắt trở thành kết cục đã định! Nghĩ đi nghĩ lại, chỉ có Cuồng Vũ là đã đánh qua, đòn tấn công vừa rồi thực sự là đánh vào người lão. So sánh một chút, đương nhiên là đấu cùng lão thì trong lòng cũng có lí do hơn, vì thế trầm ngâm hồi lâu mới nói: "Cuồng Vũ đại sư, vừa rồi liều mạng với ông, không biết còn có thế chiến đấu hay không?".
Cuồng Vũ tiến lên thi lễ, ngược lại rất vui vẻ mà nói: "Rất vinh hạnh!".
Cuồng Cảnh ở bên cạnh nhìn Diệp Thiên Vân có phần cổ quái, sau đó nhìn sư huynh đệ rồi mới nói: "Diệp Thiên Vân, cậu thật không có mắt chọn người. Sư huynh Cuồng Vũ ta không phải kém nhất trong mấy người, cậu tự cầu may đi thôi!".
Diệp Thiên Vân giao đấu với Cuồng Vũ lúc nãy nên cũng có hiểu biết nhất định về phương thức xuất chiêu của lão, vì thế nghe thấy lời của Cuồng Cảnh cũng không để trong lòng, chắp tay nói: "Mời!".
Cuồng Vũ chỉnh lại tăng bào xám(áo dài xám của hòa thượng), từ góc bắc nhảy vào sân, hai tay tạo thành chữ thập nói: "Hình Ý Quyền tôi đã lĩnh giáo rồi, thực chất như danh! Tiểu thí chủ, chúng ta đi vài chiêu!". khi lão nói, con mắt nhìn chằm chằm Diệp Thiên Vân,trong ánh mắt đó có sự thành kính khiến người ta không thể xem thường.
Thể lực của Diệp Thiên Vân qua một thời gian dài đã phục hồi tương đối, đánh với tuyệt đỉnh võ giả, nhất định phải dành cho sự tôn trọng thích hợp! Bởi bất luận thế nào, lão cũng đứng ở mép trước nhất của võ học,tam thể thức vừa xuất ra, trong ánh mắt của Diệp Thiên Vân chỉ còn lại sự tập trung và cẩn thận, mặc dù không biết rốt cuộc Cuồng Vũ dùng chiêu gì của Thiếu Lâm nhưng chiêu này của lão nhất định phải cẩn thận!
Cuồng Vũ cũng không phải vì bối phận cao mà khiêm nhượng như vậy, ngược lại nhảy lên, vươn tay ra tóm lấy Diệp Thiên Vân đang đứng bất động, tư thế và thần thái cực kỳ nghiêm túc, lập tức khiến người ta cảm thấy khí thế thay đổi.
Diệp Thiên Vân cũng không sợ ba người kia đánh lén, bởi hình thế vốn là không có lợi cho hắn. Nhìn thấy thân pháp của Cuồng Vũ lập tức dâng lên cảm giác quen thuộc! Quyền pháp này hắn đã từng đọc lướt qua, là quyền pháp cơ bản có tính đại biểu cho Thiếu Lâm "La hán mười tám tay".
La Hán mười tám tay là một trong nhưng quyền pháp sơ cấp khá sớm của Thiếu Lâm Quyền.Từ thời nhà Tùy, võ tăng chùa Thiếu Lâm Tự đã soạn một hệ thống động tác vì một số hòa thượng ngồi thiền trên tường.Từ mười tám tượng La Hán mỗi tượng chọn một động tác, gọi thành mười tám La Hán tay, sau này dần dần biến đổi thành La hán mười tám tay! Mặc dù là quyền pháp cơ bản, nhưng Cuồng Vũ là cao thủ cấp tông sư, sử dụng quyền này có vẻ nội công thâm hậu, đâu thể khiến người ta xem thường!
Diệp Thiên Vân thấy lão tới cũng không vội ra tay mà lùi về phía sau, đồng thời lấy tay hư dẫn,chủ yếu là để tránh, nhẹ nhàng né tránh Cuồng Vũ
Người lành nghề ra tay, ba người bên cạnh càng là lành nghề trong lành nghề, nhìn thấy Diệp Thiên Vân không nôn nóng, vẻ mặt đều rất hài lòng. Phải biết rằng Diệp Thiên Vân chẳng qua mới chỉ hai mươi mấy tuổi, đúng thời kỳ tuổi trẻ sung sức, hơn nữa lại tập HÌnh Ý Quyền, có thể nói hắn có tư chất mà những người cùng độ tuổi không có! Nhìn thấy ra tay không kiêu căng không nóng nảy, khiến người ta cảm thấy sự thuần thục của hắn.
Cuồng Vũ thấy Diệp Thiên Vân lùi xuống tránh thì khẽ cười, hướng về trước biến thành chiêu Đồng tử bái phật, chiêu thức bình thường này để lão sử dụng lại vô cùng chắc chắn, góc độ ra tay xảo quyệt!
Hai người cùng thăm dò trong thời gian ngắn ngủi, Diệp Thiên Vân tay trái tiếp hai tay của lão, đồng thời nghiêng người, tay phải đánh thẳng vào mặt Cuồng Vũ!
Diệp Thiên Vân cảm giác tương đối rồi, Cuồng Vũ kinh nghiệm phong phú, chủ yếu là lùi, chuyển, lắc,né, tránh chiêu. Đồng thời lợi dụng công trên phòng dưới một cách kĩ xảo và hợp lý, công trái phòng phải, dùng cả hư thực, công phòng, một công một phòng, đạt tới công lại giấu, phòng lại tìm cơ hội công, gặp mạnh không bị đánh, gặp yếu nhất định thắng, có mục đích đã chiến đấu ắt phải thắng thù. Text được lấy tại Truyện FULL
Cuồng Vũ thấy Diệp Thiên Vân ra tay mấy chiêu, ngoài Tam Thể Thức ra cũng không lộ ra công phu Hình Ý, tay lão không khỏi nhanh thêm vài phần, lão muốn ép Diệp Thiên Vân phải sử dụng công phu thực sự
Diệp Thiên Vân trong lòng cũng đã có ý định, thừa lúc Cuồng Vũ thu chiêu, nháy mắt tung Toản quyền! Quyền Phổ Vân: " Toản quyền như chớp, có thế của sơn đảo lĩnh tháp".
Cuồng Vũ mặc dù cũng là có võ công thâm hậu,nhưng trong lòng cũng "rung rinh", phản xạ lấy tay cản lại, phát ra một tiếng "đát". Trong lòng bỗng rõ ràng thân pháp của Diệp Thiên Vân, trong nhanh thêm nhanh! Thời quan siêu ngắn, tốc độ siêu nhanh, sức mạnh siêu thường, cả quá trình như một chớp điện!
Toản quyền của Diệp Thiên Vân sau khi xuất ra như một động cơ mà lực lớn toàn lực thúc đẩy, trong nháy mắt hoàn thành tụ lực, vặn người liền xuất ra Băng quyền! Đây dường như là toàn sức mạnh của hắn, dường như tất cả tâm tình đều dồn vào chiêu này mà phát tiết! chiêu Băng quyền là Hình Ý nhưng lực đi lại có thế cương mãnh, lực đạo cực lớn!
Cuồng Vũ thấy chiêu thức của Diệp Thiên Vân lập tức biết đã vào chiêu, vì thế chân dùng lực chống đỡ chắc thân người, hai tay đồng thời đưa ra, người hơi khom, tung ra La Hán đấu hổ của Mười tám tay!
Hai người đều là lấy nhanh đánh nhanh, lấy ương đáng ương, hoàn toàn là dùng hết sức mạnh và tốc độ để chống lại.! Một tiếng "bịch" thật lớn, bùn đất dưới chân bắn ra tung tóe, hai người đồng thời bay ra!
Cuồng Vũ bay ngược lại, chân chạm đất, đứng lên có phần lảo đảo, ba bước lùi liên tục mà vẫn chưa đứng vững! Mà Diệp Thiên Vân lại bị ném đi trên không, lưng đập vào cây! Cành cây gãy đoạn, có thể thấy lực mạnh đến thế nào!
Ba lão tăng điên trừ Cuồng Vũ ra, ánh mắt như mèo nhìn thấy chuột, liên tục xoa tay! Chỉ là vừa ra tay đã đánh kinh động tâm phách như vậy, đều hận không thể cùng đánh với Diệp Thiên Vân một trận! Đối thủ như thế này khó có, một trận chiến khó có, bọn họ là rõ nhất đạo lý trong chuyện này, có thể phát huy thân thủ với Cuồng Vũ, trong lòng lại càng thêm ngưỡng mộ.
Sau khi Cuồng Vũ đứng vững, nhìn Diệp Thiên Vân trên mặt đất, hưng phấn không kiềm chế được nói: "Đối thủ hay, còn có thể chiến đấu không?".
Diệp Thiên Vân không thể chịu thiệt trong lòng dâng lên lòng mong muốn theo đuổi võ học cuồng nhiệt! Tay không mượn lực lại đứng lên, ngoắc tay nói: "Đến đi, chỉ cần thoải mái đánh một trận!".