Vô Địch Hắc Quyền

Chương 412: Tai nạn xe




Thấy Diệp Thiên Vân điều khiển chiếc Audi q7 chầm chầm rời đi, Kì Giai Trữ không khỏi lo lắng, đẩy mạnh Vương Thông nói:" Nhanh lên, khởi động xe đuổi kịp Diệp Thiên Vân, tôi có việc gấp!" Vương Thông không biết làm sao, hắn không biết Kì Giai Trữ đột ngột vào trong xe có chuyện gì, hơn nữa động tác có phần bạo lực.. Ngay lúc thì nói lắp:" Ài… Kì Giai Trữ …cô rốt cuộc có chuyện gì ?"

Kì Giai Trữ dùng hết sức đập vào cửa sổ xe làm vang lên tiếng rất to, hô lớn:" Bảo ngươi đuổi kịp, nói nhiều làm cái gì!"

Vương Thông nhìn thấy Kì Gia Trữ có ý định phá hoại, trong lòng không khỏi xót xa, đành khởi động xe, nói với giọng khẩn cầu:" Được rồi, được rồi, bà của tôi, đừng có gấp. Tôi đuổi giờ đây, đuổi theo liền, hắn chạy không kịp đâu!"

Kì Giai Trữ nhìn thấy xe hơi nhanh chóng đuổi kịp trong tâm mới thở phào nhẹ nhõm, lại có chút áy náy nói:" Xin lỗi Vương Thông, tôi muốn theo Diệp Thiên Vân để biết nhà cậu ấy ở đâu, làm hỏng chuyện của cậu. Lần sau nhất định mời cậu uống trà."

Kì Giai Trữ rất thích thú với chuyện của Diệp Thiên Vân, trong lớp mọi người đều biết, mà còn biết cô yêu rất sâu sắc. Thực sự mà nói Kì Giai Trữ ngoài tính khí không tốt lắm, tại học viện quản lí kinh tế này cũng được coi là một mỹ nhân. Đó là bởi vì tính khí ảnh hưởng lên hình tượng, do vậy người ta chỉ dám đứng xa nhìn mà cũng không dám đứng quá gần nàng.

Vương Thông thông qua Lưu Tùng thì mới biết Kì Giai Trữ, hai người quan hệ cũng khá tốt, cùng nhau ăn cơm, cùng hát karaoke, cũng coi là chỗ bằng hữu rồi. Lúc bắt đầu hắn với Kì Giai Trữ có chút tình ý. Nhưng rồi nhìn thấy tận mắt bản tính bá đạo, thì cũng không dám đi bắt chòm râu. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m

Vương Thông thấy xe bị phá hư cũng chỉ có thể tạm nhân nhượng vì lợi ích toàn cục. Lúc này cũng đã nhận được lời xin lỗi cũng không tốt nếu lại so đo với Kì Giai Trữ, bề ngoài giả vờ cười nói:" Được. Dù sao giờ mới 6g, lát nữa mới tới giờ ăn cơm. Tôi cũng không có chuyện gì, thôi thì cùng cô chơi trò theo dõi vậy. Có điều bị cậu ấy phát hiện không phải là không tốt à?"

Kì Gia Trữ cắn môi, trong nháy mắt do dự. Cảnh tượng này làm Vương Thông mê mẩn, giọng nói của cô không chắc chắn lắm:" Chắc chắn không vấn đề gì. Tôi chỉ muốn biết nơi cậu ấy ở thôi, cho dù phát hiện lại có thể thế nào!" Lời của Kì Giai Trữ tuy là nói với Vương Thông nhưng lại giống như giải thích lại như tự an ủi bản thân mình.

Vương Thông nghĩ lại thấy cũng chả sao. Diệp Thiên Vân chả phải là nguyên thủ quốc gia. Mắt dán vào chiếc xe phía trước, liền nói:" Có lẽ thế này, nếu bị phát hiện thì bảo là cùng đường, dù sao chúng ta cũng có hai người!"

Kì Giai Trữ mắt sang ngời, bất giác cười khanh khách hai tiếng, mới nói:" Vậy thì phải cảm ơn cậu rồi, hai ngày sau nhất định mời cậu đi Hoa Kì ăn cơm! Đừng có lại quá gần, nếu như không bị phát hiện, là tốt nhất! Bản thân lần trước được Diệp Thiên Vân cứu, lại biết được hắn không muốn người khác biết được mặt khác của mình

Diệp Thiên Vân có công phu rất tinh diệu, hơn nữa gan lớn, tâm tư rất kín kẽ. Từ lần đó Kì Giai Trữ không chỉ không buông tha cho Diệp Thiên Vân mà còn cố chon chặt lòng ái mộ, nhất quyết không thể biểu lộ ra sợ Diệp Thiên Vân phản cảm với mình.

Trong long của Kì Giai Trữ Diệp Thiên Vân đã cùng đồng sinh cộng tử. Cho nên trong tim sớm đã không thể chứa nổi ai khác. Hôm nay theo dõi Diệp Thiên Vân thật sự là muốn biết nhà Diệp Thiên Vân ở đâu. Và quan trọng hơn là muốn biết rốt cục bên cạnh hắn có mấy người con gái. Tóm lại với bất cứ chuyện gì của hắn Kì Giai Trữ đều rất hiếu kì

Vương Thông gật đầu nói:" Đó là tất nhiên, cậu yên tâm đi, xe của tôi cũng không phải loại tầm thường!" Nói xong liền kéo giãn khoảng cách với Diệp Thiên Vân

Diệp Thiên Vân tan học vừa mới định ra khỏi cổng trường, liền nhận được điện thoại của Hứa Tình. Trong mắt chợt hiện lên sự dịu dàng, vừa cười vừa nói:" Tiểu Tình hết bận rồi à ?"

Ở đầu bên kia Hứa Tình cũng mỉm cười nói:" Ở đâu đã hết bận, gần đây có vài học sinh muốn nghỉ học, công việc thật sự mới là bận lúc này. Tiểu Tình gọi điện cho Tiểu Vân là muốn thông báo ngày kia mới có thể về được, vì vậy hai ngày đó đừng qua nhà!"

Diệp Thiên Vân từ lúc bị bệnh, bèn cố ý cách xa cô, nhất định không liên lạc. Nhưng một tháng nay, bệnh tình của hắn đã dần ổn định, hắn mới dám gọi cho Tiểu Tình hai lần, giữ tình cảm. Hắn cũng hơi do dự, không biết có nên tiếp tục với Hứa Tình như bây giờ. Nghe được tiếng Tiểu Tình thở ra một hơi cười nói:" Tốt, biết rồi, vậy hai sau sẽ qua tìm Tình tỷ."

Hứa Tình bất mãn "hừ" một tiếng, không theo mà cũng không tha nói:" Tiểu Vân lần trước nói đợi Tiểu Vân ra ngoài làm hết nhiệm vụ thì ngày ngày bên ta, Nhưng người ta đợi mãi điện thoại của Tiểu Vân.Tiểu Vân nói giờ làm sao? Lần trước nói thế nào mà lại…"

Diệp Thiên Vân hơi sững sờ:" Còn làm sao nữa?"

Hứa Tình bên này một hồi không nói gì, sau đó có phần xấu hổ nói:" Được lắm ngươi Tiểu Vân tử, ta không nói với ngươi nữa!"

Diệp Thiên Vân nghe thấy âm thanh tắt máy, có chút không hiểu xem lại điện thoại, trong long vô cùng nghi hoặc, không biết bản thân có làm gì không tốt.

Bèn tắt điện thoại rồi ngồi lên xe khởi động. Sắp đến đoạn quẹo về nhà, thì đột ngột một chiếc xe tải cỡ lớn bốc xếp hang hóa lao rầm rầm tới trước mặt, lao thẳng tới đâm vào xe của hắn

Diệp Thiên Vân rất mẫn cảm với hoàn cảnh bên ngoài. Chỉ có chút gì đó không đúng thì liền bị hắn phát hiện. Trông thấy có xe lao tới, tâm trí ngay lập tức tập trung, đồng thời trượt xe sang hướng khác rất nhanh, tiếp đó dùng hết sức nhấn ga.

Nhưng rất đáng tiếc ở chỗ hai người đụng nhau ở ngã rẽ, thời gian cho Diệp Thiên Vân quá ít, chỉ có thể thời gian cho hắn phản ứng, không có đủ thời gian để ứng phó với xe tải. Xe tải đâm một tiếng:"Rầm" một cái vào đằng sau q7! Phát ra âm thanh rất nặng trầm, làm xe Diệp Thiên Vân suýt chút bay lên

Diệp Thiên Vân liền bị ảnh hưởng của xung lực, lại đai an toàn giữ chặt. Hắn rất may mắn đây là loại xe việt dã, tuy bị đâm vào đằng sau, nhưng xe vẫn có thể mở được

Bây giờ ý nghĩ về nhà cũng không thể được. Diệp Thiên Vân dẫm lên vệt dầu lớn nhất, sau đó nhìn lại kính chiếu hậu. Chiếc xe tải đằng sau phát ra âm thanh trầm, nặng nề. Đó hiển nhiên không phải là sự cố tai nạn ngẫu nhiên mà là có người xếp đặt, muốn mạng của mình!Diệp Thiên Vân phẫn nộ, cha mẹ của hắn chính là chết dưới xe. Bất luận kẻ nào cũng không thể giở trò kiểu này với hắn!

Trong nháy mắt, chiếc xe bị méo mó đã vội vàng chạy đi. Hắn không gây chuyện, nhưng cũng chưa bao giờ sợ phiền phức. Nếu có người muốn mạng của hắn, như vậy hắn càng không có cái gì bận tâm!

Xe tải sau khi đụng DIệp Thiên Vân, tốc độ chậm lại, sau đó lại phát ra thứ âm thanh đặc biệt hướng Diệp Thiên Vân lao tới!

Xe của Diệp Thiên Vân tuy bị đụng nhưng còn có thể khởi động! Tăng dần tốc độ. Hắn cũng không nhanh như vậy, mà là chiếc xe tải đằng sau đủ đuổi kịp xe của hắn. Hắn không biết là a. Nhưng nếu như hôm nay có cơ hội, thì tên lái xe nhất định phải chết!

Nửa sau đã đến ngoại ô thành phố. Ở quanh đấy đều là kho hang, đi qua đây rất ít người. Sau khi dừng xe lại, Diệp Thiên Vân nhìn lướt qua, phần cuối của xe bị đụng hoàn toàn đã bị méo mó, không khỏi nhớ tới mạo hiểm lúc nãy. Nếu như hơi có không chú ý, như vậy thì người bị thương sẽ là bản thân mình! Có lẽ lúc đó sẽ bị vây quanh bởi đống sắt méo mó, ra cũng không ra được!

Hơn mười giây, xe tải cách Diệp Thiên Vân khoảng 10 m liền dừng lại, tay lái phụ nhảy xuống. Hắn vừa cao lại vừa gầy, liếc nhìn Diệp Thiên Vâ, chạy tới sau xe tải kéo cửa ra, đằng sau đó là một hồi nhỏ âm thanh truyền xa. Từ thùng xe tải xuất hiện 7 người, đều che mặt, trong tay cầm Hắc bộ thứ đồ gây nhiễu.

Diệp Thiên Vân không sợ đối phương đông, nhìn tất cả một lượt. Thân hình của nội gia, y phục che phủ cả người, tất cả đều là võ giả! Càng kì quái hơn là những người võ giả này dáng người toàn bộ giống nhau, dùng mắt thường cũng không nhận ra được!

Những người này chậm rãi tiến sát Diệp Thiên Vân, một chữ cũng gạt ra, sau đó liếc lẫn nhau một cái. Một người ở giữa tiến lên 3 bước, sau đó ôm quyền, thanh âm rộng lưỡng nói:" Diệp Thiên Vân ngươi biết chúng ta là ai không ?"

Diệp Thiên Vân lắc đầu, che mặt ai có thể nhận ra được. Hắn cừu gia tuy không nói là khắp thiên hạ nhưng điểm ra vài môn phái thì không khó, lông mi dựng lên nói:" Không quen biết! Trước hãy nói các người với ta có cừu hận gì. Đơn giản mà nói dùng xe tải đâm ta, thù đoạn này quá hèn hạ!"

Người cầm đầu đám này có chút khinh thường gõ nhẹ quần áo phủi bụi, thản nhiên nói:" Đây chỉ là thủ đoạn chúng ta thử ngươi mà thôi. Nếu như ngươi ngay cả phản ứng còn không có, thì sao có thể xứng là đối thủ của chúng ta!" Nói dứt lời, lại chằm chằm nhìn vào Diệp Thiên Vân vài lần, con mắt híp lại lạnh lùng nói:" Nói cho ngươi biết, ngươi đã làm những viêc không nên làm. Chúng ta chính là muốn lấy mạng của ngươi. Có gì oan khuất đến Diêm Vương khiếu nại ấy!"

Mấy người đằng sau nghe nói vậy đều cùng nở nụ tiếng, tựa hồ đang giễu cợt Diệp Thiên Vân không có năng lực!

Diệp Thiên Vân nghe xong như có đống lửa đang cháy ở trong long. Nhưng càng phẫn nộ thì lại càng phải bình tĩnh. Điểm này hắn hoàn toàn minh bạch. Tuy mấy người này không rõ lai lịch nhưng trong tay đều cùng cầm một thứ gì đó! Đấy là kiếm! Loại vũ khí này thời đại ngày nay người còn dùng không nhiều. Lúc trước đi Võ Đang lại có không ít người dùng.

Nghĩ tới đây Diệp Thiên Vân không ngừng âm thầm điều chỉnh cơ thể, sau đó nhẹ nhàng cởi bỏ áo khoác, lạnh lung nói:" Xin mời!"

Mấy người sau khi nghe được lời nói, thân thể bỗng nhiên chuyển động. Sau một khắc mỗi người đều đứng ở một vị trí đặc biệt, đồng thời "vụt" tiếng giòn vang. Bảy thanh kiếm đồng thời ra khỏi vỏ, lộ ra kiếm quang làm chói mắt!

Lúc này tuy là giữa mùa hè tháng 7, nhưng hào quang này lại làm cho người ta cảm nhận được một loại khí tức sâm lãnh!