Sau khi đánh một trận với Võ Đang, Diệp Thiên Vân nhận ra thiếu sót của mình, vẫn là tốc độ và linh mẫn cùng cao thủ có chút khoảng cách. Thật ra đó không phải vấn đề của hắn mà vấn đề tại công pháp của Kim Chung Tráo, bởi vì công pháp của Kim Chung Tráo phòng ngự là chính cũng không linh mẫn và có tốc độ là bao. Đây coi như phương pháp luyện công chưa đủ còn thiếu sót.
Nếu như theo cách luyện tập bình thường của Kim Chung Tráo mà nói, tốc độ của Diệp Thiên Vân là rất nhanh, bởi vì hắn không hề gián đoạn việc tập, bằng không thân pháp của hắn sẽ bị trì hoãn.
Từ sau khi Kim Chung Tráo qua tầng 5, thân pháp của hắn nhanh chóng tiến bộ. Đây là động lực để hắn luyện tập.Tin tưởng là Kim Chung Tráo một khi luyện đến tầng thứ 7 nhất định sẽ có sự nhảy vọt thực chất. Tuy giờ đây thân thể xảy ra vấn đề nhưng hắn vẫn không ngừng luyện tập Kim Chung Tráo. Mấy ngày nay đều kiên trì nên hắn có cảm giác là Kim Chung Tráo dần tiến bộ. Tuy có chút chậm rãi nhưng mà hiểu rõ đang tăng từng chút một.
Chỉ cần so sánh với trước kia thấy có sự tiến bộ như vậy cũng đủ cho hắn mừng rỡ. Hắn rất thỏa mãn sự tiến bộ này, mặc dù rất ít nhưng đó là thật sự.
Còn có cái vẫn chưa thỏa mãn chính là công pháp thu phát chưa được tự nhiên. Tuy võ sư Đằng chưa đắc thủ nhưng cuối cùng Trần Mễ Lạp vẫn phải cứu hắn, bằng không tình huống lúc đó không tránh khỏi.
Vì vậy Diệp Thiên Vân với công phu, bản thân thường xuyên tiến hành luyện tập tính khống chế, lực công kích bao nhiêu không quan trọng mà quan trọng là có thể tự nhiên sử dụng bao nhiêu, khống chế bao nhiêu! Đương nhiên sức mạnh tăng đến mức nhất định thì phải đi tìm kiếm chất lượng, hai cái cùng nhau phụ trợ, mới có thể gây ra lực sát thương cực đại!
Cuộc sống ở trường học rất tĩnh lặng không có gợn sóng nào, vốn tưởng rằng Võ Đang sẽ gây phiền phức nhưng mà một tin nhắn hỏi thăm của Tiêu Sắt đã làm hắn giảm bớt lo lắng.Thái Cực môn và Võ Đang đã đối đầu nhau, nói theo giang hồ chính là trở mặt. Mà Bát Cực môn cũng thay đổi con đường trung dung ngày xưa, giờ gia nhập vào Hình Ý môn. Những ngày này Võ Đang chắc chắn không được tốt, còn có các môn phái bình thường khác làm cho tình thế giờ ngày càng nghiêm trọng hơn.
Diệp Thiên Vân rất rõ, những chuyện này phần lớn là công lao của hắn. Trần Mễ Lạp và Ngô Lập Sâm hai người bọn họ đều do hắn thả ra mà bọn họ cũng không lương thiện, vừa về tới môn phái liền bắt đầu hành động
Thời gian ở nhà trường luôn làm cho người ta vô ưu vô lo. Diệp Thiên Vân hàng ngày ngoài việc lên lớp, còn sử dụng thời gian thu mình trong thư viện, lại còn luyện tập võ đạo, sống cuộc sống đơn giản làm cho hắn không cách nào thấy thỏa mãn, đặc biệt là cũng đủ thời gian để luyện tập công pháp.
Vài người bạn cùng phòng mê chơi game online, trong thế giới giả tưởng cũng giống hiện thực thống khổ có mà sung sướng có,Lưu Tùng tự phong cho hắn là Tình thánh, vậy mà trong trò chơi lại bị người ta vứt bỏ nhiều lần. Còn đụng phải hai yêu nhân, hắn đã sớm tuyệt vọng rồi, từng ngày ý chí tinh thần sa sút. Người nhà lại thúc giục hắn đính hôn với người mà hắn không quen biết. Đây quả thực là tuyết thượng gia sương. Mỗi ngày đều ra ngoài uống rượu không say không nghỉ.
Vương Bằng cùng Trần Nhiên còn muốn mời Diệp Thiên Vân cùng chơi, nhưng Diệp Thiên Vân từ chối rất nhẹ nhàng. Cuộc sống của hắn bây giờ rất tốt đẹp, không muốn đi tiếp xúc với loại cuộc sống này. Đối với hắn ngoài võ học thì còn lại tất cả chỉ là bề nổi.
Những người bạn cùng phòng rất hâm mộ Diệp Thiên Vân. Bởi vì trong mắt bọn họ hắn đã sớm thoát li phạm trù về sinh viên, xe xịn ở khu nhà cao cấp. Những thứ này cả đời bọn họ đều truy cầu nhưng Diệp Thiên Vân chỉ trong thời gian ngắn lại có được. Đồng thời cũng lại ai thán xã hội bất công.
Chuyển biến lớn nhất chính là học sinh mới Vương Thông, hắn dần dần quen với Diệp Thiên Vân. Nhưng đáng tiếc chính là hắn không biết Diệp Thiên Vân đại nào Võ Đang. Cho nên thỉnh thoảng cạnh Diệp Thiên Vân lại so sánh một số chuyện võ học. Trong ánh mắt hắn có thể thấy rõ sự sùng bài Diệp Thiên Vân.
Diệp Thiên Vân đối với hắn tỏ thái độ bình thường. Hắn cũng không biết nên thế nào với Nhị Lăng Tử ở chung nhà. Nếu như quá thân cận khó bảo đảm Võ Đang sau này tìm Vương Thông gây khó dễ, coi như là không có quan hệ gì thì sẽ ít bị khổ sở. Mà thân cận hơn, dĩ nhiên là không tốt, hai người đều là bạn học, ngẩng đầu không thấy cúi đầu lại thấy, lên lớp cũng phải chào hỏi nhau. Cho nên đối với võ học thì nhất định không đáp, mà cũng nên tránh xa Vương Thông, không có tâm hại người nhưng nên có tâm phòng người. Vạn nhất Võ Đang tìm tới hắn làm một số chuyện hèn hạ xấu xa thì rất khó phòng bị.
Còn có chuyện không thể không nói đến là luận văn của Diệp Thiên Vân " Vị trí của kinh tế tiền tệ: thuyết minh và phản ánh". Báo cáo đã được đưa lên trường, là đại công của Băng Thành, được xếp hạng trên bảng xếp hạng quốc gia, mà cũng là báo cáo khoa học của trường, đồng thời được đăng trên tập san về khoa học nghệ thuật. Nhưng lần này phát biểu luận văn còn cùng với giáo sư Vương Cửu Vân hợp tác kí tên tác giả và Diệp Thiên Vân là tác giả chính khiến cho bạn bè cùng lớp ghen ghét.
Cái này nói lên cái gì. Nói lên việc giáo sư Vương Cửu Vân đang bổi dưỡng hắn, nếu như không xảy ra việc ngoài ý muốn, chỉ cần Diệp Thiên Vân 4 năm đại học vượt qua một cách bình lặng, như vậy 8 đến 9 phần sẽ được an toàn.
Diệp Thiên Vân hàng ngày đều tan học đi học đúng giờ, cũng không thiếu khóa, để lại cho các thầy cô rất nhiều ấn tượng, bởi vì hắn gần một năm trời đều trốn học. Điều này khiến các thầy cô như bị mộng tưởng, DIệp Thiên Vân lãng tử quay đầu, cải tà quy chính. Mặc dù không đến mức tập trung bồi dưỡng nhưng ở trong con mắt của bọn họ thì người học sinh này rất tốt.
Hơn nữa phó hiệu trưởng rất quan tâm tới chuyện của Diệp Thiên Vân, thường xuyên nhờ bí thư hỏi thăm tình hình, khiến cho hiệu trưởng của Học viện quản lí kinh tế cũng thầm giât mình. Không ngờ vô thanh vô tức như Diệp Thiên Vân còn đang đi học mà đã có từng này quan hệ.
Hàn Vận cũng giống vậy là giáo viên chuyên ngành của hắn, quan hệ với Diệp Thiên Vân không xa cũng không gần. Nếu nói là xa, hai người nói chuyện với nhau thì như hai người bạn lâu năm với nhau. Còn nếu nói là gần thì cuộc sống của hai người khác nhau rất lớn, ngoài việc lên lớp thì rất ít khi cùng xuất hiện.
Chỉ trong chớp mắt đã sắp nghỉ, tiết tấu của trường học ngày càng khẩn trương lên. Dù sao thì nghỉ cũng đồng nghĩa với thi cử. Diệp Thiên Vân so sánh rất nhẹ nhàng, càng khó nói hơn chính là tinh thần rất tốt. Trong thời gian ngắn sau khi uống thuốc của Ngũ Vĩ, bệnh tình cho tới bây giờ cũng chưa phát tác, điều này làm cho hắn bớt lo lắng đi nhiều. Lực sinh mệnh cũng không có dấu hiệu xói mòn, còn về mặt công phu thì càng không có sự lùi bước.
Kết thúc tiết học cuối cùng của giáo sư Vương Cửu Vân, DIệp Thiên Vân kẹp lấy sách vở định ra về, thi cử 5 ngày sau. Hắn đối với loại hình thức này cũng không để ý nhiều, cho dù có hết thi thì cũng không quan hệ gì. Hắn là người ăn rất no, mà cả nhà cũng không đói bụng. Ngay đến cha mẹ cũng rời hắn đi, thi có tốt thì cũng không có ai nhìn thấy, không có ai cùng hắn chia sẻ. Hắn chẳng qua là muốn dùng phương thức này để tỏ lòng hoài niệm cha. Học hết mình thì có được tri thức, rốt cuộc thì được bao nhiêu điểm, xếp loại thế nào, những cái này đều không quan trọng.
Ra khỏi cửa chính, Diệp thiên Vân có ý định về nhà, đã thấy Hàn Vận từ đối diện đi tới, không khỏi cười cười bắt chuyện, hai người rất chân thành với nhau, bạn bè cũng rất quan trọng thế nên việc chào hỏi là rất tự nhiên.
Hàn Vận đi tới gần Diệp Thiên Vân, giày cao gót không hề phát ra tiếng vang, đỡ cái gọng kính, tràn đầy sự trưởng thành cười nói:" Chương trình học của học kì này hoàn thành rồi, gần đây em rất rảnh rang à, thường xuyên đi học vậy."
Gần hơn một tháng nay, đây mới là lần đầu Diệp Thiên Vân cùng Hàn Vận chính thức nói chuyện, rất lịch sự gật gật đầu, thầm nhìn Hàn Vận, áo sơ mi kẻ ô vuông làm vẻ đẹp của Hàn Vận nổi bật hẳn lên, váy dài tới đầu gối, tất chân làm đôi chân hoàn mỹ không còn gì để nói, không khỏi khen thầm, vẻ đẹp này làm cho người ta rất khó cưỡng lại, hắn liền đáp:" Thì nghĩ nên hoàn thành sự nghiệp học hành, không thì tâm can lại cảm thấy thua thiệt cái gì đó. Cô gần đây có khỏe không? Hắn ta có còn làm phiền cô không?
Hàn Vận biết là Diệp Thiên Vân đang nói đến chồng trước, nhún vai dễ dàng nói:" Không sao hắn trở lại Mỹ để tiếp tục cuộc sống tuyệt đẹp của hắn rồi. Lần trước là quay về nước để lo liệu chút ít chuyện, còn muốn tổn hao tâm tư quay lại làm gì!" Hàn Vận xem đồng hồ có chút áy náy nói:" Tôi phải lên lớp giờ, có thời gian thì hẹn em ra ngoài nói chuyện, điện thoại vẫn thế chứ ?"
Diệp Thiên Vân "ừ" một tiếng nói:" Vẫn vậy, cô bận à!"
Hàn Vận sau khi nghe gật đầu đáp:" Tốt, vậy quyết định thế nhé, tôi đi trước nhé!" Nói xong "cạch,cạch" một hồi nhẹ vang lên, đi vào lớp học nguồn TruyenFull.vn
Diệp Thiên Vân nhìn Hàn Vận rời đi liền vô thức nhìn lướt qua, định đi về không ngờ cách đó không xa Kì Giai Trữ đang chăm chú nhìn hắn, liền gật đầu bước qua nhanh
Kì Giai Trữ cười với hắn rất sáng lạn nói:" Tôi không còn giống với hồi trước nữa, Thiên Vân trải qua nhiều rồi tự nhiên lại hiểu rõ vài chuyện, không cần sợ tôi theo đâu!"
Diệp Thiên Vân đối với sự chuyển biến của Kì Giai Trữ có chút bất ngờ, vốn dĩ định mở cửa xe liền đóng lại, đúng là gần đây Kì Giai Trữ không có quấy rầy hắn, hơn nữa hai người một lời cũng không nói.
Kì Giai Trữ vốn dĩ để tóc dài, đã lâu không gặp liền đổi sang tóc ngắn, đôi mắt vẫn cứ sáng lạn, đi lại gần bên nói:" Những ngày gần đây đã giúp tôi hiểu được một số chuyện, có lúc sự tình không vì ý người mà thay đổi được, càng không thể dùng ý chí của mình áp đặt cho người khác, cảm ơn cậu, Thiên Vân!"
Diệp Thiên Vân nghe những lời nói này vui mừng vô cùng. Kinh nghiệm làm con người ta trưởng thành quả nhiên không sai. Từ đứa trẻ không hiểu chuyện nhân sinh liền biến thành một cô gái, có lẽ không được bao lâu.Hắn thản nhiên cười nói:" Cô nghĩ như vậy là tốt rồi. Tôi còn có chuyện, có thời gian mời cô uống trà sau!"
Kì Giai Trữ nhìn chằm chằm Diệp Thiên Vân lái xe đi, trong mắt tràn đầy sự quật cường. Sau khi nhìn thấy hắn rời đi liền phát hiện Vương Thông cũng đang khởi động xe, vài bước tới trước xe, mở cửa xe ngồi xuống.
Làm Vương Thông giật nảy mình, còn chưa biết xảy ra chuyện gì, nhìn thấy Kì Giai Trữ liền thở phào nhẹ nhõm, nghi ngờ nói:" Thư kí, cô muốn làm gì?"
Kì Giai Trữ liếc Vương Thông một cái:" Đuổi theo hắn."