Đưa Thẩm Thu Linh đi , Hạ Toa mới vừa nằm lại trên giường, chuông cửa lại không ngừng vang, Hạ Toa đem chăn che tại trên đầu không muốn để ý tới, nhưng nửa giờ sau, chuông cửa vẫn ầm ĩ không ngừng , bất đắc dĩ cô lại từ trên giường bò dậy, hết sức không vui mở cửa, đang chuẩn bị hướng về phía người ngoài cửa hầm hừ, lời nói đến cổ họng, lại dừng lại , người tới không phải là ai khác, chính là Tần Lạc.
"Hạ Toa ." Nhìn Hạ Toa sững sờ ở cạnh cửa, Tần Lạc dịu dàng kêu.
Này một kêu, đem hồn Hạ Toa kêu trở lại, vội mở cửa, đem Tần Lạc mời vào bên trong nhà, đi tới một bên, lấy ra một ly cà phê đưa tới trước mặt Tần Lạc .
Hai người mặt đối mặt , cứ như vậy lẳng lặng nhìn nhau, có rất nhiều lời muốn nói, rồi lại cũng không biết nên bắt đầu nói từ đâu.
" Em gầy ." Uống nửa ly cà phê, Tần Lạc nhìn Hạ Toa, nhỏ giọng nói qua.
" Anh cũng gầy, gần đây được chứ?" Hạ Toa nhìn Tần Lạc, cảm giác năng lực ngôn ngữ của mình giảm rất nhiều, chỉ biết hỏi vấn đề ngu ngốc này.
"Chỉ rất là nhớ em, còn mọi thứ đều tốt." Tần Lạc nhìn Hạ Toa khổ sở cười cười, nói.
Nghe Tần Lạc nói như vậy, Hạ Toa cảm thấy lỗ mũi ê ẩm, nước mắt cứ như vậy rớt xuống.
"Hạ Toa ." Thấy Hạ Toa khóc, Tần Lạc vội đi tới bên cạnh cô ngồi xuống đem cô ôm vào trong ngực, dịu dàng hôn lên vệt nước mắt trên mặt cô.
" Tại sao anh lại tới đây ?" Hạ Toa giơ quả đấm, không ngừng đánh vào ngực Tần Lạc , trên người của hắn mùi vị ấy sao mà quen thuộc, ngực của hắn sao mà ấm áp, nụ hôn của hắn làm cho người ta quyến luyến, cô không thể buông ra được.
"Thật xin lỗi, anh thật sự khống chế không được ." Khi hắn biết Tiêu Thần bởi vì có chút chuyện không có biện pháp ở lại bên Hạ Toa dịp lễ mừng năm mới, thấy Thẩm Thu Linh ra cửa, hắn cũng khống chế không nổi nữa, vội vã chạy đến.
"Em cũng rất nhớ anh ." Hạ Toa nói xong chủ động đưa môi lên , cô biết cô bây giờ là bạn gái Tiêu Thần, cô không nên có bất kì liên hệ gì với Tần Lạc , nhưng khi cô nhìn thấy Tần Lạc xuất hiện tại ngoài cửa nhà mình thì cô biết mình cho tới bây giờ cũng không có quên được Tần Lạc, cho tới bây giờ cũng không có.
Nụ hôn này dịu dàng mà triền miên, làm cho người ta say mê, khi Tần Lạc cho tay thăm dò vào áo ngủ của Hạ Toa , Hạ Toa không có cự tuyệt, Tần Lạc ôm lấy Hạ Toa đi vào phòng ngủ, giữa hai người kích tình trong nháy mắt bị triệt để thiêu rụi.
"Chúng ta không nên như vậy." Nhìn Tần Lạc nằm ở bên cạnh mình , Hạ Toa thở dài, có chút bất đắc dĩ nói . Cô là bạn gái Tiêu Thần , hắn là chồng sắp cưới của Thẩm Thu Linh , nhưng mà hai người bọn họ...
"Thật xin lỗi, là lỗi của anh ." Đối với tất cả mọi chuyện vừa mới xảy ra Tần Lạc cũng không có hối hận, nhưng khi nhìn đến Hạ Toa đang tự trách , hắn còn là rất đau lòng.
"Thôi, loại chuyện như vậy vốn là chuyện của hai người, không còn sớm, anh nên về nhà rồi." Nhìn đồng hồ, Hạ Toa thúc giục.
"Anh muốn ở lại với em ." Tần Lạc nhìn Hạ Toa, khẩn cầu .
"Không cần, em muốn yên lặng một chút." Hạ Toa đưa tay vuốt ve mặt của Tần Lạc , nhàn nhạt cự tuyệt.
"Nếu như có chuyện gì gọi điện thoại cho anh được chứ?" Nhìn Hạ Toa kiên trì, Tần Lạc cũng không có nói thêm gì, đem Hạ Toa ôm vào trong ngực hôn lên trán cô, lúc này mới đứng dậy mặc quần áo.
"Vâng." Nhìn ánh mắt mong đợi của Tần Lạc, Hạ Toa gật đầu một cái, đáp ứng
"Vậy anh đi trước." Tần Lạc có chút không bỏ được nhìn Hạ Toa nằm ở trên giường , nói lời tạm biệt .
Nhìn Tần Lạc ra khỏi phòng, Hạ Toa chui đầu vào trong chăn, đau khóc thành tiếng.
Tần Lạc ngồi ở trong xe, nghĩ tới mọi chuyện mới vừa xảy ra , trong lòng rất không thoải mái . Mặc dù hắn và Hạ Toa vẫn yêu nhau nhưng là hiện tại Hạ Toa đã là bạn gái của Tiêu Thần , hơn nữa hắn cũng sắp kết hôn, vậy mà hắn lại có thể thừa dịp Tiêu Thần không có ở đây để xảy ra chuyện như vậy. Nhớ tới bộ dạng tự trách của Hạ Toa , Tần Lạc hận không thể tự quất cho chính mình hai bàn tay, hắn tại sao có thể vô lại như vậy đây?