Vợ Đẹp Trộm Tim: Đại Thiếu Phúc Hắc Đừng Phách Lối

Quyển 3 - Chương 2: Vừa Lùn Lại Vừa Xấu!




Bước vào công ty, Hạ Toa nhìn quanh , thoả mãn mà gật gật đầu, hướng phía quầy lễ tân đi tới.

" Xin hỏi, bộ phận thiết kế ở chỗ nào ?" Hạ Toa nhìn nhân viên lễ tân phía trước quầy đang chơi điện thoại di động hỏi thăm.

"A, cô là người mới tới, từ nơi này đi thẳng qua , phòng làm việc thứ hai là tới ." Nhân viên lễ tân ngẩng đầu liếc nhìn Hạ Toa, lại cúi đầu nhìn điện thoại di động của mình, có chút không nhịn được nói.

Hạ Toa cũng không suy nghĩ nhiều, có chút bất đắc dĩ nhún nhún vai, cũng không để trong lòng, hướng bộ phận thiết kế đi tới. Còn chưa có vào cửa liền nghe đến bên trong mọi người đang nói chuyện ầm ĩ.

"Lần này cứ tưởng rằng là người đẹp , ai mà ngờ ."

"Đúng vậy , chúng ta dù sao cũng là bộ phận thiết kế, thật vất vả mới có một nhân viên nữ , kết quả còn chán như vậy ."

" Sao mà xấu thế, lại còn lùn."

"Mấy người đừng có chanh chua như vậy được không?"

Hạ Toa đứng ở ngoài cửa nghe một hồi lâu, nghe được bên trong tiếng nói dần dần ít đi, tuy nói trong lòng khó chịu, nhưng trên mặt vẫn là duy trì mỉm cười, đi vào trong phòng.

"Xin hỏi, vị trí của em ở đâu?" Hạ Toa nhìn thấy một nhân viên nữ duy nhất trong phòng làm việc , hỏi thăm.

"Ở chỗ này, để lát nữa chị giúp em dọn dẹp, em gọi chị là chị Na là được ." Thấy Hạ Toa đi tới, Vương Na nhiệt tâm chỉ vào vị trí gần bên cửa sổ nói,

"Vương Na, cô có lầm hay không, đây là của vị trí của tôi , bên kia mới là của cô ấy ." Thấy Vương Na phải đi qua giúp cô dọn dẹp, một người đàn ông vội đi lên phía trước ngăn ở trước mặt, chỉ vị trí khuất nhất của gian phòng nói.

"Ngô Cường, anh vừa phải thôi , vị trí kia có thể là của anh sao? Đừng cho là tôi không biết mọi người là có ý gì." Thấy Ngô Cường như vậy, Vương Na giống như mất hứng.

" Cô cho rằng cô là ai , bộ phận thiết kế vốn chính là thiên hạ của đàn ông , cô cũng chỉ là trợ lý , thế nào có muốn tôi báo cáo lại với anh Uy hay không ?" Thấy Ngô Cường và Vương Na hai người rùm beng, mấy người khác không có chút nào muốn khuyên can , tất cả đều là một bộ xem trò vui .

" Chị Na , vị trí kia cũng được thôi." Thấy Vương Na bị chính mình liên lụy, Hạ Toa kéo ống tay áo của cô nhỏ giọng nói , dù sao ở đây cô cũng sẽ không làm lâu dài , thật ra thì vị trí nào cũng không có quan trọng.

"Vị trí kia chính là để cho em." Vương Na có chút không cam tâm, chỉ vào vị trí gần cửa sổ nói.

"Sáng sớm, ầm ĩ gì đây? Đây là chợ rau sao?" Một người đàn ông trung niên đeo kính đi vào, nhìn thoáng qua mọi người khiển trách.

"Anh Uy , vị trí này em để tài liệu , anh cũng biết em tương đối nhiều sổ sách giấy tờ, anh xem có thể để cho cô ấy ngồi ở vị trí này hay không ?" Ngô Cường nói qua chỉ chỉ vào vị trí trong góc đã sớm tích một lớp bụi thật dầy, phía trên tạp nhạp đầy đồ ngổn ngang.

"Chút việc nhỏ thế này đều muốn hỏi tôi, dù sao người mới cũng không có chuyện gì làm , để cho cô ấy tự mình dọn dẹp một chút cũng được." Người đàn ông trung niên quay đầu liếc mắt nhìn Hạ Toa đứng ở bên cạnh Vương Na , nhàn nhạt nói qua.

" Lát nữa chị sẽ giúp em dọn dẹp, đúng rồi em tên gì vây?" Nếu trưởng phòng cũng lên tiếng, Vương Na cũng chỉ có thể buông tha , hướng về phía Hạ Toa cười cười, an ủi.

"Em tên là hạ Toa." Hạ Toa cảm kích hướng Vương Na gật đầu một cái, dịu dàng nói qua.

"Vương Na, tài liệu làm xong chưa ? Hôm nay hành trình cô sắp xếp xong chưa ? Trước hết cô hãy làm xong chuyện của mình rồi hãy nói." Nghe được Vương Na nói như vậy, trưởng phòng Uy chân đã bước vào phòng làm việc riêng , ngừng lại, lạnh giọng chất vấn.

" Anh Uy , em biết rồi, em lập tức gửi cho anh ." Vương Na có chút bất đắc dĩ nhìn Hạ Toa, chính mình trở lại vị trí làm việc.

Nhìn bàn làm việc bề bộn , Hạ Toa có chút bất đắc dĩ đi lên phía trước, thoáng thổi một chút , bụi đã đập vào mặt, Hạ Toa từ trong túi xách lấy ra một bọc khăn giấy, muốn che cái mũi của mình, lúc này Vương Na đi lên trước , đưa cho Hạ Toa một cái khẩu trang.

"Cám ơn." Hạ Toa nhận lấy khẩu trang, hướng Vương Na gật đầu một cái.

Mang theo khẩu trang, nhìn trước mắt một đống đồ, Hạ Toa bất đắc dĩ mà lắc đầu, bắt đầu sửa sang lại , sơ ý một chút bị dao dọc giấy để lẫn lộn trong đó cắt một nhát vào tay.

"Thật là một ngu ngốc, ngay cả dọn dẹp cũng sẽ làm bị thương tay, mắt là để trang trí sao?" Thấy Hạ Toa tay bị chảy máu, Ngô Cường có chút âm dương quái khí nói qua.

"Làm sao vậy ?" Nghe được Ngô Cường vừa nói như thế, Vương Na vội vàng đi tới , có chút bận tâm hỏi thăm về Hạ Toa .

"Không có gì , chỉ đứt tay thôi ." Hạ Toa nhìn vết thương trên tay , lắc đầu một cái.

"Đi rửa đi , sau đó dán lên." Vương Na xoay người từ trong ngăn kéo lấy ra một miếng băng dán, nhét vào tay Hạ Toa , thúc giục.

“ Chỉ là một vết thương nhỏ, chẳng lẽ sẽ chết sao? " Thấy Hạ Toa đi tới cửa, bên trong phòng làm việc một người đàn ông khác có chút khinh thường nói.

Đối với bọn hắn cố ý gây khó khăn , chê cười, Hạ Toa cũng không có đáp lại, khóe miệng nâng lên một tia cười lạnh, thầm nghĩ, mấy người bất nhân, đừng trách tôi bất nghĩa, đến lúc đó còn không biết là người nào khóc đấy.