Đối với lời nói của Kha Nham , Tần Lạc căn bản không có để ở trong lòng, hắn còn thật sự hy vọng Kha Nham có thể đi tìm Thẩm Thu Linh , về phần Hạ Toa dù sao cô cũng đã nghỉ việc ở công ty , Kha Nham cũng sẽ không thể làm gì được cô , huống chi tình cảnh hiện tại của hai người .
Tần Lạc đang đắm chìm trong suy nghĩ của mình , điện thoại trên bàn làm việc vang lên không ngừng, Tần Lạc có chút không nhịn được đi qua , đem điếu thuốc đang hút dở dụi vào trong gạt tàn, cầm lên điện thoại.
"Xin chào, đây là tập đoàn Sky, tôi là Tần Lạc." Tần Lạc ngồi trên ghế , tự giới thiệu.
"Không phải cậu đang tìm Hạ Toa sao? Nhanh lên , cô ấy đang ở cửa hàng của tôi ." Bên đầu điện thoại kia chỉ nói một câu như vậy liền vội vã cúp máy, nghe bên đầu điện thoại kia truyền đến tiếng tút tút dài , Tần Lạc vội đã cúp điện thoại, cầm lên áo khoác trên ghế , như một làn khói vọt ra khỏi phòng làm việc, đi tới trước thang máy, có chút không nhịn được ấn thang máy liên tục.
Hàn Dạ thận trọng cúp điện thoại, nhìn Hạ Toa đang ngắm nghía mấy cái mô hình , không nhịn được vỗ vỗ ngực, hắn thật không muốn làm kẻ phản bội , chỉ là hắn thật không đành lòng thấy khuôn mặt đau khổ của Tần Lạc .
" Hàn Dạ , anh mới vừa gọi điện cho Tần Lạc à ." Hạ Toa cầm lên một món đồ chơi mô hình , quay đầu, nhìn Hàn Dạ cười nhạt.
"Cái này, cái này." Bị Hạ Toa hỏi như vậy, Hàn Dạ chỉ có thể lúng túng cười cười.
"Anh yên tâm , hôm nay em tới đây cũng biết anh sẽ thông báo cho anh ấy , ngày hôm qua anh ấy cũng đã đi tìm em ." Hạ Toa ôm món đồ chơi ở trong tay, đi tới một bên sofa ngồi xuống, ngày hôm qua suy nghĩ cả đêm, cô thật không bỏ được Tần Lạc, thật cũng rất muốn gặp hắn, cho nên hôm nay thừa dịp Tiêu Thần về công ty . Cô một mình đi tới cửa hàng đồ chơi của Hàn Dạ . Bọn họ bắt đầu từ cửa hàng này mà đến với nhau, vậy hãy để cho nơi đây là điếm kết thúc đi, cũng coi là đến nơi đến chốn.
"Em biết Tần Lạc yêu em , tại sao không thể cho anh ấy thêm một cơ hội ?" Hàn Dạ có chút không rõ, tại sao hai người rõ ràng vẫn thích nhau, lại không thể ở chung một chỗ đây? Coi như Tần Lạc đính hôn thì thế nào ? Hắn còn chưa có kết hôn không phải sao?
" Anh ấy đã đính hôn, anh ấy đã làm ra lựa chọn, bọn em không thể nào ở cùng nhau? Anh và cô bé y tá như thế nào? Chẳng lẽ để cho cô ấy cuối cùng lại giống như em ư? ." Hạ Toa nhìn Hàn Dạ ,chuyển đề tài, có lẽ đối với bọn họ mà nói, đính hôn chỉ là nghi thức, vẫn là có thể cùng người trong lòng ở chung một chỗ, nhưng là cô không thể tiếp nhận.
" Anh còn chưa vội kết hôn, huống chi cô ấy cũng biết gia đình anh , cùng lắm thì đến lúc đó hai người…" Nhớ tới tương lai muốn đối mặt , Hàn Dạ nói rất thoải mái , nhưng là trong lòng vẫn có chút lo lắng. Mặc dù giữa hai người đã nói chuyện rất nhiều , cô ấy cũng đồng ý, nhưng là dù sao đối với cô ấy vẫn là không công bằng.
" Hạ Toa " cửa đột nhiên bị đẩy ra, Tần Lạc miệng thở hổn hển, nhìn Hạ Toa trên mặt tràn đầy nụ cười.
"Tôi đi rót nước ." Thấy Tần Lạc thở hổn hển , Hàn Dạ vội đi tới một bên rót một chén nước, đưa tới, nhìn Tần Lạc có chút chật vật , không cần đoán cũng có thể biết hắn đoạn đường này là chạy như điên tới.
"Hạ Toa , em nghe anh giải thích." Tần Lạc nhận lấy ly nước uống một hơi cạn sạch, cảm kích nhìn một chút Hàn Dạ , hướng ghế sa lon đi tới.
Hạ Toa không nói gì, chỉ là nhìn chằm chằm vào Tần Lạc, hắn tựa hồ gầy hơn so với trước kia ,hai mắt thâm quầng, tóc cũng là tán loạn, tựa hồ cũng không khá lắm.
" Anh và Thẩm Thu Linh đính hôn hoàn toàn là bởi vì quan hệ của gia tộc, anh thật sự không yêu cô ấy , anh cũng chưa từng thích cô ấy , nhiều năm như vậy, em mới là người duy nhất anh yêu." Thấy Hạ Toa cứ như vậy ngồi ở trước mặt mình, Tần Lạc có chút kích động.
"Anh gầy." Hạ Toa nhìn Tần Lạc, hốc mắt có chút ướt , có chút nghẹn ngào nhìn Tần Lạc nói.
"Hạ Toa , cho anh chút thời gian được chứ? Anh sẽ xử lý tốt mọi thứ ." Nghe Hạ Toa quan tâm, Tần Lạc ở bên cạnh Hạ Toa ngồi xuống, đem cô ôm vào trong ngực.
Hạ Toa có chút quyến luyến hít một hơi thật sâu, đây là mùi vị cô quen thuộc cỡ nào , cô thật rất muốn kích động một tiếng đồng ý , nhưng là lại nhớ đến ánh mắt oán hận của Thẩm Thu Linh, làm sao mà cô lại không nhìn ra, cô ấy cũng yêu Tần Lạc . Cô không muốn hứa hẹn cái gì, nếu quả như thật có một ngày Tần Lạc giải quyết tất cả mọi chuyện, mà cô vẫn còn độc thân , cô sẽ cùng hắn đi.
" Hạ Toa , em đáp ứng anh có được hay không? " Đợi thật lâu vẫn không có nhận được câu trả lời của Hạ Toa , Tần Lạc không nhịn được lại hỏi.
"Em không có cách nào đồng ý, em cũng cần phải có thời gian để sắp xếp lại những chuyện xảy ra gần đây , cho nên hôm nay em đến gặp anh , chính là nghĩ nói cho anh biết, về sau chúng ta còn là ít liên lạc đi, như vậy đối với cả hai đều tốt." Hạ Toa đẩy ra Tần Lạc , nhỏ giọng nói xong, nhưng tâm cũng đang rỉ máu, cô không có cách nào giống như những người phụ nữ khác , bị hắn nuôi, được hắn đối xử dịu dàng, lại vĩnh viễn không thể lộ ra ngoài ánh sáng.
" Hạ Toa, dù là bạn bè bình thường cũng có thể thường xuyên gặp mặt ăn cơm đi." Nhìn bộ dạng lạnh nhạt của Hạ Toa , Tần Lạc không nhịn được hỏi tới .
"Gặp mặt, ăn cơm, bạn bè bình thường, anh đi hỏi một chút xem vị hôn thê của anh có đồng ý không ?" Hạ Toa cười lạnh, từ trên ghế salon cầm lên túi của mình đi ra cửa.
Nhìn bóng lưng của Hạ Toa , Tần Lạc không có đuổi theo, chỉ là tựa đầu thật sâu chôn ở trên đùi, không thể không thừa nhận Hạ Toa nói không sai, nếu Thẩm Thu Linh biết, nhất định sẽ nổi điên .