Vợ Đẹp Trộm Tim: Đại Thiếu Phúc Hắc Đừng Phách Lối

Quyển 2 - Chương 37




Tiêu Thần đem đồ ăn vặt để lên trên bàn , có chút buồn bực nhìn Tang Thuyết , từ lúc hắn về tới vẫn nhìn chằm chằm vào mình , có chút hoài nghi quay đầu , nhìn Hạ Toa hỏi thăm.

" Hạ Toa , trên mặt anh có vết bẩn sao?"

"Không có, làm sao vậy ?" Hôm nay đi chơi thật thoải mái , cũng ăn đủ rồi, những đồ ăn vặt ở chợ đêm thật đúng là không phải chỗ nào cũng có . Cô và Tiêu Thần hai người quả thật giống như hai đứa trẻ to xác , ăn uống thoải mái ..., tuyệt không chú ý đến hình ảnh.

"Không còn sớm, cậu đi tắm đi, ba cậu vừa đi tìm cậu đó , tắm một cái rồi chạy nhanh qua đi , toàn mùi mồ hôi ." Nhậm Kiến cau mày nhìn Tiêu Thần thúc giục, tiểu tử này đi chơi với Hạ Toa , lại muốn hắn ở nhà chịu trận.

"Tiểu di, cái này ăn thật ngon nha." Hạ Toa từ trên bàn cầm lên một xâu đồ ăn không biết là món gì đưa tới trước mặt Tang Thuyết , giống như hiến vật quý nói.

"Mặt của em sao vậy ?" Hạ Toa lơ đãng , mắt tinh Tang Thuyết liền phát hiện vấn đề, rõ ràng hai bên má không giống nhau, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, chẳng lẽ là Tiêu Thần đánh người rồi, hay là Hạ Toa và Tần Lạc động thủ, bằng không Tần Lạc làm sao lại đột nhiên gọi điện thoại cho cô đây?

"Không có gì, là em không cẩn thận ." Hạ Toa có chút xấu hổ lui về phía sau , nhàn nhạt nói qua.

Thấy Hạ Toa không muốn nhiều lời, Tang Thuyết cũng không hỏi tới, dù sao một hồi vào trong phòng, có thời gian từ từ hỏi, cô cũng không tin mình hỏi không ra , đề ra nghi vấn loại chuyện như vậy cô vẫn còn có chút tự tin .

" Em đi trước tìm ba, mọi người từ từ ăn, Hạ Toa ngủ sớm một chút ." Tiêu Thần thay quần áo xong vội vã ra cửa, lúc đóng cửa quay đầu lại , cố ý dặn dò Hạ Toa

Lầu ba trong một gian phòng, giờ phút này chính là đang truyền tới từng tiếng gầm gừ, hoàn hảo cái khách sạn này hiệu quả cách âm tốt vô cùng, bằng không hàng xóm cũng không có biện pháp ngủ, Tiêu Thần cúi thấp đầu đứng ở một bên, đứng ở bên cửa sổ khiển trách Tiêu Thần là cha của hắn Tiêu Quỳnh.

" Con giỏi nhỉ , hiện tại gan lớn rồi, ngay cả ba nói con cũng không nghe đúng không ?" Ngày hôm qua đã dặn đi dặn lại bảo hắn sáng sớm đến gặp mình, vốn là muốn giới thiệu cho hắn mấy đối tác làm ăn , không thể nghĩ đến giờ này mới trở về, như thế này là sao?

" Ba , ba cũng biết con không thích dựa dẫm ." Thật ra thì dùng đầu ngón chân hắn cũng có thể đoán được, cha hắn không phải giới thiệu đối tác làm ăn với hắn thì chính là giới thiệu mấy cô con gái hay cháu gái của mấy người đó , vô luận bên nào thì hắn cũng cảm thấy vô cùng nhàm chán.

"Con còn lý luận? Ba đồng ý con và cô bé kia lui tới, không có nghĩa là ba sẽ để cho hai người ở chung một chỗ." Nhìn mặt Tiêu Thần, Tiêu Quỳnh cũng chỉ có thể bất đắc dĩ mà lắc đầu, chỉ là trên mặt vẫn giả bộ có khí thế của một người làm cha.

"Ba, có một số việc con phải nói cho ba biết, con đã để ý người phụ nữ nào thì cho dù ba có phản đối vậy cũng vô dụng, con không dễ dàng buông tha, nếu như có một ngày cô ấy cam tâm tình nguyện ở bên cạnh con , coi như để cho con buông tha toàn thế giới này con cũng không chút do dự." Nhớ tới Hạ Toa, Tiêu Thần trong lòng liền ấm áp, mặc dù bọn họ bây giờ chỉ là quan hệ bạn bè , nhưng là hắn tin tưởng ông trời đền bù cho người cần cù, cũng tin tưởng Hạ Toa không phải người mù, một ngày nào đó sẽ bị hắn cảm động.

"Tiểu tử ngươi, nếu như con thật muốn cùng nó ở chung một chỗ, con nên suy nghĩ một chút như thế nào mới có thể để cho nó có một cuộc sống tốt hơn, con bây giờ kiếm tiền cũng không đủ cho bản thân mình , vậy con cảm thấy con có năng lực để cho nó có một cuộc sống tốt hơn sao?" Tiêu Quỳnh vỗ vỗ bả vai Tiêu Thần nói qua.

"Ba , con hiểu, con sẽ chứng minh cho ba xem, con có thể sống rất tốt, dựa vào năng lực của chính mình." Tiêu Thần suy nghĩ lời nói của cha mình , gật đầu một cái ứng thừa.

"Vậy thì về công ty bắt đầu từ công việc thấp nhất ." Nhìn Tiêu Thần rơi đến cái bẫy của mình , Tiêu Quỳnh không khỏi bật cười, hắn vẫn muốn Tiêu Thần về công ty, thế nhưng tổ tông mỗi lần đều cự tuyệt, hiện tại thì tốt rồi không dễ dàng có cơ hội này, hắn cũng sẽ không bỏ qua .

"Biết, chẳng qua con không muốn ở Tổng Công Ty, con muốn ở lại thành phố S , ở trong công ty mới của chúng ta ." Hắn không phản đối đi công ty, nhưng hắn không thể không thấy Hạ Toa , thời gian này hắn giống như đã thành thói quen, thói quen mỗi ngày đều có thể thấy Hạ Toa, thói quen mỗi ngày nói chuyện với cô.

"Tốt, cố gắng duy trì." Chỉ cần Tiêu Thần đồng ý vào công ty là tốt rồi, về phần cái khác hắn thật cũng không để ý.

"Cha, không có chuyện gì , con đi trước ." Vì phòng ngừa Tiêu Quỳnh tiếp tục , Tiêu Thần vội ngăn lại đề tài, hắn cũng không nguyện ý nghe tiếp , lăn qua lộn lại cứ như vậy mấy câu nói, sớm chán nghe rồi.