Khi Tuyết Thiếu với Tần Lạc còn đang rối rắm xử lý chuyện như thế nào cho tốt, thì Tang Thuyết đang ở bãi biển và đang trình diễn tiết mục chạy trốn tình yêu .
Tang Thuyết có Nhậm Kiến ở bên cạnh không khác nào một cận vệ , mọi người dĩ nhiên là không dám chủ động trêu chọc .Tần Di thì bản lĩnh rất tốt, cho nên cũng không người nào dám động tới cô , xui xẻo nhất chính là Hạ Toa , cả ngày bị người dây dưa. Thậm chí có mấy người vẫn còn vì Hạ Toa vung tay.
Màn đêm buông xuống, một nhóm người tụ tập ở bên trong quầy rượu, uống rượu, đưa tình, đang mong đợi may mắn . Hạ Toa đi tới bên người Tần Di ngồi xuống, nhìn Tần Di một ly lại một ly uống có chút bận tâm.
"Hạ Toa, xin lỗi vì đã làm hỏng điện thoại của cậu , Tần Lạc liên lạc không được nhất định sẽ lo lắng." Tần Di có chút ngượng ngùng nhìn Hạ Toa, ngày đó cô chỉ là nghe được tiếng nói của Đào Nhạc , thấy ảnh của cô , nghĩ tới chuyện giữa cô và Tuyết Thiếu , trong lòng bốc hỏa không nhịn nổi, liền đem điện thoại di động ném ra ngoài, kết quả ném xong mới nhớ tới điện thoại đó không phải là của mình.
"Không có chuyện gì, đừng đi suy nghĩ nhiều, có lẽ chỉ là Đào Nhạc đơn phương, giữa bọn họ sẽ không có chuyện gì đâu ?" Hạ Toa cũng biết chuyện này làm sao có thể nhỏ, nhưng nhìn Tần Di không vui như vậy , trong lòng cô cũng không vui vẻ.
"Hạ Toa , hát một bài đi ." Tiêu Thần đi tới bên Hạ Toa ngồi xuống, có chút làm nũng nói.
"Không muốn ." Hạ Toa nhìn Tiêu Thần trực tiếp cự tuyệt, nếu như cô không gặp Tần Lạc trước , cô có lẽ sẽ tiếp nhận Tiêu Thần. Bởi vì hắn thật sự là rất dịu dàng lại biết quan tâm săn sóc, nhưng là bây giờ, giữa bọn họ chỉ có thể là bạn bè.
"Hạ Toa, không thể cho anh một cơ hội sao?" Tiêu Thần có chút chán chường, chỉ cần hắn mở miệng không biết có bao nhiêu cô gái sẽ tự mình đưa tới cửa, nhưng hắn cố tình lại chọn Hạ Toa , nhưng mặc kệ hắn làm cái gì, Hạ Toa vẫn duy trì một khoảng cách với hắn.
"Tiêu Thần, nhiều phụ nữ như vậy , anh cần gì phải dây dưa với Hạ Toa ?" Không đợi Hạ Toa mở miệng, Lý Phi Phàm cũng đi tới, chen đến bên người Tiêu Thần ngồi xuống, nhìn về phía Hạ Toa cười cười.
"Tiểu Phàm, cậu đừng dính vào được chứ?" Thấy Lý Phi Phàm Tiêu Thần có chút bất đắc dĩ.
"Không có dính vào , mình chỉ nói sự thật thôi ? Hạ Toa, em thấy anh thế nào, nếu không suy nghĩ về anh một chút." Lý Phi Phàm liếc nhìn Tiêu Thần, lấy lòng nhìn Hạ Toa hỏi.
"Em có bạn trai rồi , cho nên ý tốt của các anh, em chỉ có thể nói xin lỗi." Thấy Lý Phi Phàm cũng tới dính vào một cước, Hạ Toa có chút bất đắc dĩ, nói gằn từng chữ .
"Không có quan hệ , có thể chia tay ." Lý Phi Phàm hì hì cười một tiếng nói.
"Em rất thích anh ấy , anh ấy cũng rất yêu em, cho nên rất xin lỗi." Hạ Toa không khỏi vuốt vuốt huyệt thái dương của mình , hướng tới Tần Di ngồi ở bên cạnh đưa ánh mắt cầu cứu.
"Đừng nhìn mình , mọi người chưa có kết hôn, cậu có thể lựa chọn." Tần Di nhìn Hạ Toa lắc đầu một cái, ném xuống lời nói, cầm ly rượu lên đi ra ngoài.
"Cậu đi đâu vậy , Tần Di." Nhìn Tần Di rời đi, Hạ Toa vội hỏi thăm, mặc dù cô biết Tiêu Thần cùng Lý Phi Phàm đều không phải là người xấu, nhưng là một mình cô ứng phó vẫn còn có chút hoảng .
"Mình muốn yên lặng một chút, có chuyện cậu tìm Tang Thuyết nhé ." Tần Di đầu không quay lại , hướng Hạ Toa sau lưng phất tay một cái nói.
"Hạ Toa , thật ra thì Tần Di nói không sai, em có thể lựa chọn , anh là người tốt, anh bảo đảm nếu em ở bên cạnh anh , anh nhất định sẽ không để cho em chịu uất ức ." Tiêu Thần đứng lên đi tới chỗ mà Tần Di mới vừa rồi ngồi xuống.
"Hạ Toa, đừng nghe hắn, hắn có rất nhiều bạn gái , hãy suy nghĩ về anh đi, anh vừa đẹp trai lại hài hước, lại khéo hiểu lòng người, biết chiều chuộng , vô luận em muốn cái gì, anh sẽ dốc toàn lực tới thỏa mãn yêu cầu của em." Lý Phi Phàm trực tiếp bỏ qua biểu tình muốn ói của Tiêu Thần , tự khoe khoang nói.
"Cậu nói mà không thấy xấu hổ à , bạn gái của cậu mới là nhiều nhất đấy? Quán rượu này trong đó có mấy người mà cậu không có trạm qua." Nghe Lý Phi Phàm nói như vậy, Tiêu Thần không khỏi lắc đầu liên tục, tuyệt không khách khí trực tiếp bóc mẽ hắn.
" Thật ra thì hai người các anh cũng rất tốt, nhưng mà em đã có bạn trai rồi , nếu như các anh vẫn dây dưa không rõ như vậy, em sẽ đi, em và các anh thật ra là người của hai thế giới , không phải sao?" Hạ Toa suy nghĩ một chút thở dài nói, có thể tới nơi này không là phải toàn người giàu có sao , cô chỉ là một người bình thương , nếu không phải là Tang Thuyết thì làm sao cô có thể tới nơi này?
" Anh không quan tâm em là ai, em là tỷ phú cũng tốt, là triệu phú cũng được , là một người buôn bán nhỏ cũng được , là con gái người ăn xin cũng chẳng sao , anh thích chỉ là bản thân em , bối cảnh của em ra sao đối với anh mà nói lại không có gì quan trọng ." Tiêu Thần nhìn bộ dạng có chút mất mác của Hạ Toa , an ủi.
"Đúng vậy , em chính là em, anh sẽ không để ý, nếu em cảm thấy không thoải mái, sau này anh sẽ không nhắc lại, chẳng qua anh nghĩ giữa chúng ta có thể làm bạn bè bình thường vẫn là có thể thôi." Thấy không khí có chút giằng co, Lý Phi Phàm cũng thay đổi giọng điệu nhạo báng , chân thành nói qua.
"Vâng, là bạn, rất vui có thể biết anh ." Thấy Lý Phi Phàm nói như vậy, Hạ Toa cảm kích hướng về phía hắn cười cười.
"Nếu là bạn bè , vậy thì hãy nhận lấy cái điện thoại di động này đi, anh biết điện thoại của em bị hỏng rồi ." Lý Phi Phàm từ phía sau lấy ra một chiếc điện thoại kiểu mới nhất đưa cho Hạ Toa .
" Hãy nhận đi , anh cũng vậy tôn trọng quyết định của em , nếu như ngày nào đó em cảm thấy hắn không thích hợp với em , trong lòng anh vĩnh viễn có một vị trí là thuộc về em." Tiêu Thần có chút không cam lòng , nhưng cũng không muốn làm khó Hạ Toa , nhàn nhạt nói qua.
"Cám ơn." Hạ Toa nhìn điện thoại di động cũng không muốn nhận, nhưng khi nhìn biểu tình chân thành của hai người, suy nghĩ một chút vẫn là nhận lấy .
Ba người rất có ăn ý ai cũng không đề cập tới chuyện mới vừa rồi, thoải mái trò chuyện, mãi cho đến lúc Tần Di trở lại hai người mới rời đi.