Manda bị điều đến F thị thông báo vừa ra, mọi người đối với Hạ Toa cũng bắt đầu kiêng kỵ . Trên mặt mỗi người biểu tình đều không giống nhau, nhưng là trong lòng lại đồng thời nghĩ bụng , đố kỵ ghê ghớm thật. Những chuyện này nhưng mà cũng có chút kiêng kỵ không dám nói ra, dĩ nhiên chỉ dám lén lút bàn tán .
Mặc dù biết chuyện này cùng Tần Lạc không thoát được quan hệ, nhưng Hạ Toa như cũ bình tĩnh ngồi ở trước bàn làm việc, vội vàng làm công việc của mình, giống như bị bàn tán ầm ĩ là chuyện của người khác không liên quan gì tới cô.
Bên trong phòng làm việc , mỗi người đều chú ý nhìn Hạ Toa, muốn từ trong biểu tình của cô tìm ra một chút sơ hở, nhưng không có kết quả.
Lúc ăn cơm trưa , mấy nhân viên nữ trong phòng muốn mời Hạ Toa cùng nhau ăn cơm, nhưng lời nói còn chưa có nói ra miệng , điện thoại Hạ Toa liền vang lên.
Nhìn dãy số hiện trên điện thoại , Hạ Toa không khỏi cười cười.
"Nhạc Nhạc, giờ mới nhớ tới mình à? Sống với Martin thế nào à?"
Sau khi thổ lộ xong, Nhạc Nhạc thế nhưng thật sự ở cùng Martin , kết quả này để cho cô cũng không khỏi vui mừng. Trước đừng đi trông nom cái gì tiểu tam(người thứ ba) , ít nhất Martin là sau khi chia tay bạn gái mới đến với Đào Nhạc .
"Hạ Toa, mình ở quán cà phê Angela gần công ty cậu , cậu ra đây đi."
Đào Nhạc thanh âm có chút như đưa đám, cũng không có nói thêm cái gì, liền tắt điện thoại.
Hạ Toa tâm trầm xuống, có một loại dự cảm xấu, cầm lên túi xách vội vã rời khỏi phòng làm việc. Để lại một đống đồng nghiệp mắt to trừng mắt nhỏ .
Vừa đi vào quán cà phê, Hạ Toa liền thấy Đào Nhạc ngồi ở góc , vội vã chạy tới, thấy Martin ngồi ở đối diện với Đào Nhạc không khỏi lấy làm kinh hãi. Hai người ở nơi này hẹn hò ? Đào Nhạc kêu cô đến để làm kỳ đà cản mũi à?
"Hạ Toa."
Vừa nhìn thấy Hạ Toa, Đào Nhạc nước mắt không khỏi rớt xuống, tựa vào trên vai của cô
khóc.
"Sao vậy , có chuyện gì thế ?"
Đào Nhạc vừa khóc, làm cho Hạ Toa ngây dại, hai người này dường như cũng mới có mấy ngày mà , tai sao Nhạc Nhạc lại khóc đau lòng như vậy.
"Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"
Nếu Nhạc Nhạc hiện tại không có biện pháp nói chuyện , thì Martin rất rõ ràng chuyện gì xảy ra thôi. Hạ Toa nỗ lực bình phục tâm tình của mình, tận lực dùng giọng điệu bình thường hỏi.
Martin nhìn Hạ Toa, buông tay ra có chút bất đắc dĩ nói.
"Tôi vói Đào Nhạc không hợp nhau , tôi muốn chia tay với cô ấy."
Nghe được Martin nói như vậy, Đào Nhạc dừng một chút giải thích với Hạ Toa , cô đau lòng như vậy thật ra thì cũng không bởi vì chuyện chia tay, mà là cảm giác mình bị lừa , nếu như không hợp lúc ấy tại sao không nói, cố tình ngủ với cô xong , sau đó nói chúng ta không thích hợp còn đòi chia tay .
"Chúng ta ngày hôm qua mới vừa ...cái đó, hắn hôm nay đã nói muốn chia tay."
Hạ Toa vốn cho là chia tay cũng không phải là chuyện lớn gì, nhưng nghe Đào Nhạc nói như vậy , không khỏi nổi giận, đây coi là cái gì a. Vậy tôi đâm anh một đao xong nói xin lỗi tôi nhận lầm người có được hay không à?
"Anh làm vậy không cảm thấy mất mặt sao? Anh coi Đào Nhạc là cái gì ?"
Hạ Toa mang bộ mặt sa sầm, hơi giận nói.
"Đều là người lớn, chuyện này không phải là chuyện lớn!"
Martin vẻ mặt xem thường, cũng không phải là chuyện gì mà không giải quyết được , người trưởng thành ngươi tình ta nguyện, có gì ngạc nhiên.
"Anh cho rằng anh là ai , người ngoại quốc rất giỏi a, anh cho rằng phụ nữ nào cũng hiếm lạ người ngoại quốc các anh sao? Anh chính là cái đồ bỏ đi."
Nhìn sắc mặt Martin cười như không cười , Hạ Toa không khỏi mở miệng nói bẩn, nếu không phải là Đào Nhạc kéo cô, đoán chừng lúc này còn tiếp tục mắng thủ phạm đấy.
"Hạ Toa, nơi này là quán cà phê sang trọng , cô nên chú ý tư cách."
Thấy Hạ Toa dáng vẻ tức giận đùng đùng , Martin có chút sợ, nhưng là như cũ ổn định tâm tình nhắc nhở.
"Nói chuyện với loại cặn bã như anh , cần gì tư cách, tôi mắng chính là anh , lừa gạt nữ sinh trong trắng , anh làm gì có quyền nói ra hai chữ tư cách ?"
Hạ Toa nói xong cầm lên ly cà phê trên bàn hướng Martin hắt đi.
"Cô , cô là đồ @#$%&* ."
Martin nhìn Hạ Toa đứng ở trước mặt mình , không khỏi khạc ra một câu thô tục.
"Chuyện gì xảy ra?"
Nghe được ồn ào, một người đàn ông từ trên lầu đi xuống, hướng Hạ Toa đi tới.
"Tuyết Thiếu , cậu tới vừa đúng, cậu mang người phụ nữ thô lỗ này đuổi ra ngoài đi."
Nhìn người tới, Martin giống như con gà đang chọi chợt tinh thần tỉnh táo chỉ vào Hạ Toa nói.
"Xin chào, tôi là chủ quán cà phê này, mọi người gọi tôi là Tuyết Thiếu"
Người đàn ông bị gọi là Tuyết Thiếu cũng không để ý không hỏi Martin mà trực tiếp nhìn Hạ Toa mở miệng giới thiệu.
"Chuyện là như vầy."
Hạ Toa một tia ý thức đem chuyện đại khái nói xong.
"Tuyết Thiếu , cậu đừng nghe cô ta nói bậy."
Martin nhìn Tuyết Thiếu cũng không phản ứng đến hắn, có chút gấp rồi.
"Martin, đối với loại người như anh, tôi chỉ muốn nói một câu, anh nên biến khỏi địa cầu đi. Nơi này không hoan nghênh anh."
Biết đơn giản một chút tình huống, Tuyết Thiếu quay đầu, nhìn Martin từng chữ từng chữ từ từ khạc ra một câu nói như vậy.
"Cám ơn, rất xin lỗi vì chuyện vừa rồi ."
Nhìn bóng lưng Martin tức giận rời đi , Hạ Toa có chút ngượng ngùng nói xin lỗi .
"Không có quan hệ, tôi quen biết người như vậy cũng cảm thấy xấu hổ."
Tuyết Thiếu nhàn nhạt cười cười, xoay người hướng quầy rượu đi tới. Thật ra thì hắn và Martin biết nhau ở một cuộc tụ tập của bằng hữu , tiếp xúc thời gian cũng không phải rất nhiều, cho nên đối với cách làm người của hắn cũng không hiểu rõ.
"Người khác thật tốt."
Nhìn bóng lưng Tuyết Thiếu rời đi, Nhạc Nhạc không khỏi nỉ non.
Đối với lời nói của Nhạc Nhạc , Hạ Toa coi như không nghe thấy, người này quả thật không tệ, cũng đúng là hình mẫu mà Nhạc Nhạc thích , cao to , sáng lạn , đẹp trai , cười lên có một chút giống bộ dạng của Tiểu Phôi , phải là mẫu hình đặc biệt mà mọi phụ nữ đều thích đi, mẫu đàn ông này chỉ có thể đứng xa nhìn, không thể tới gần , nếu không cuối cùng đau khổ chỉ có mình.