Võ Đạo Tinh Hồn

Chương 437: Trận đại chiến cảnh giới thiên tượng






Chuyện này là không thể!



Tề vương sững sờ chỉ trong chốc lát rồi lập tức quát lên, lão giả Tử Lôi tông thì vẫn cứ cau mày, không tin đây là sự thật, loại độc kia làm sao có thể giải được, chỉ có đích thân Dược Hoàng của Dược Hoàng cốc tới mới có hi vọng, tuy Mạc Khuynh Thành là Thánh nữ Dược Hoàng cốc, nhưng suy cho cùng thỉ chỉ vừa mới bước vào cảnh giới luyện đan sư cấp năm, tuyệt đối không thể giải được loại huyết độc này, mặc dù Tần Vấn Thiên có thiên phú bất phàm, nhưng cũng chỉ là một gã đệ tử của Trượng Kiếm tông, sao hắn lại có thể giải độc?



Song, giờ phút này khí thế của Nhân Hoàng mạnh mẽ như vậy, chắc chắn là đã khôi phục chiến lực ở thời kỳ đỉnh cao nhất, mạnh mẽ dứt khoát gi ết chết Hàn vương, hơi thở không có chút suy yếu nào, sắc mặt hồng hào không giống như là trúng độc, rõ ràng là đã khỏi hẳn.



Bọn họ dùng trăm phương ngàn kế chờ thương thế của Nhân Hoàng trở nặng, thậm chí còn chờ đến khi ông ta phát độc mới ra tay, nhưng không hề nghĩ tới rằng bọn họ lại chờ đến lúc Nhân Hoàng Diệp Thanh Vân khỏe hẳn.



Trên người đám cường giả ngồi ở phía dưới đều tràn ngập hơi thở đáng sợ, bảo vệ những người hậu bối, bọn họ quan sát Nhân Hoàng Diệp quốc hư không, khẽ nhíu mày, bọn họ vốn tưởng rằng sau trận đại chiến hôm nay Nhân Hoàng sẽ chết, khi đó bọn họ sẽ đoạt những món bảo vật cần thiết, nhưng không ngờ rằng Nhân Hoàng lại đã khỏi, như vậy thì lại làm khó bọn họ rồi.



Các guốc gia cổ xưa là Diệp quốc, Chiến quốc, Linh Loan quốc cùng với Lý tộc và Man tộc đều là những nhóm thế lực mạnh nhất ở phần lãnh thổ phía nam của Hoàng Cực Thánh Vực, lớn mạnh hơn bọn họ cũng chỉ có Trượng Kiếm tông và Tử Lôi tông.



Mục đích tề tụ ở đây ngày hôm nay là gì thì tất cả mọi người đều biết rõ, kể từ khi bước vào hoàng cung Diệp quốc, rất nhiều chuyện đều đã được định trước, cho dù bây giờ lui bước thì cũng đã chậm, tên đã lắp vào cung thì không thế không b ắn ra.



Nhìn kia bóng dáng ngạo nghễ khôn cùng kia, mọi người đều nhớ lại những bí mật khi xưa của Nhân Hoàng.



Nhân Hoàng Diệp quốc Diệp Thanh Vân, từng là một người không có tiếng tăm gì, cho đến một lần hành trình đến Tiên Võ giới hai trăm năm trước kia, tên của ông được khắc ở vị trí chói mắt nhất trên tấm bia đá của Tiên Võ giới, xếp hàng thứ nhất ở Tiên Võ giới, kể từ đó về sau một bước lên mây, được các thiên tài khi xưa của Diệp quốc ghen tỵ, bị bọn họ liên thủ đánh chặn đường, một trận đấy bọn họ bị ông ta tiêu diệt toàn bộ, Diệp Thanh Vân xách đầu của một vị thiên tài tuyệt đỉnh của hoàng tộc Diệp quốc bước vào hoàng cung Diệp quốc, từ đó ông được ban cho vị trí thái tử.




Mọi người thầm suy nghĩ trong lòng, kể từ đó về sau, quá trinhg Diệp Thanh Vân lên ngôi không có một ai có thể ngăn chặn, mặc dù đã từng xảy ra nhiều trận huyết chiến, nhưng đều thất bại, rất nhiều người cũng đã suy đoán rằng, năm đó lúc Nhân Hoàng Diệp Thanh Vân bước vào Tiên Võ giới, ắt hẳn là đã gặp được kỳ ngộ gì đó nên mới lột xác, từ đó mới có được thành tựu như ngày hôm nay, mãi cho đến đoạn thời gian trước Nhân Hoàng bị trúng độc, chuyện này như mới dần dần nổi lên mặt nước, đây cũng là mục đích khiến bọn họ tới đây hôm nay.



- Tề vương, huyết độc là do ai hạ?



Nhân Hoàng đưa mắt nhìn Tề vương, quát lạnh một tiếng, cho đến lúc này ông vẫn không biết là ai hạ độc cho ông, mặc dù loại độc này cực kỳ lợi hại, không mùi không vị, nhưng cũng tuyệt đối không thể vô duyên vô cớ xâm nhập vào trong cơ thể của ông, ắt phải có cái gì đó làm vật dẫn, đoạn thời gian này Nhân Hoàng vẫn ẩn nhẫn, chính là vì hoài nghi người hạ độc chính là người bên cạnh minhg.



Tề vương lộ vẻ mặt dữ tợn, lạnh nhạt nói:



- Ngươi sẽ vĩnh viễn không biết được!



- Hừ, Diệp quốc ta xảy ranội chiến, không biết phải mất bao nhiêu thời gian mới có thể khôi phục nguyên khí, người thân đau đớn, kẻ thù sung sướng, Tề vương, Túc vương, các ngươi thật đáng chết!



Nhân Hoàng bay tới, khí thế ngập trời, hôm nay trên người của ông đã hoàn toàn không còn độc tố, không cần bó tay bó chân mà chiến đấu giống như lần trước, đám người Tề vương làm sao có thể thoát khỏi cái chết.



Mặc dù hắn hiểu được rằng lần tai họa này xảy ra từ ngoài đến trong, Diệp quốc bùng phát nội chiến, các vương hầu bị giế t chết, sức mạnh của quốc gia ắt sẽ suy giảm đi rất nhiều, nhưng ông không còn lựa chọn nào khác, kẻ phản nghịch, phải giết, lưu lại đều sẽ trở thành hậu họa về sau, nếu như bọn họ đã dám làm chuyện phản nghịch, thì phải chịu trách nhiệm cho cái hành động này.



Nói hết câu, Nhân Hoàng Diệp Thanh Vân lại giẫm chận tại chỗ, Tinh Thần Thiên Tượng phía sau lưng ông tỏa ra uy thế ngập trời.



Đám người Tề vương và Túc vương lập tức lui về phía sau, tụ chung một chỗ với đám cường giả của Tử Lôi tông, phia xa lại có vài luông uy thế khủng khiếp tràn ngập đến, rõ ràng chính là cường giả Tử Lôi tông ẩn nấp đằng xa, lúc này đã vạch mặt rồi, thì cũng không cần phải giấu diếm nữa.



- Còn có ai nữa, đều lăn ra đây cho ta, Diệp Thanh Vân ta có sợ gì ai!



Nhân Hoàng thét lên, trên người nở rộ ra uy nghiêm của hoàng đạo, uy lực của chưởng ấn lại tiếp tục tăng vọt, đánh tới phía Túc Vương.



- Ngươi dám!



Đám vương hầu giận dữ gào lên, lập tức có hàng luột tia sáng rực rỡ đồng thời đánh tới phía chưởng ấn kia, nhưng chỉ thấy Nhân Hoàng lạnh lùng hừ một tiếng, đạp bước trên hư không, thân thể tiến về phía trước, vầng hào quang của Tinh Thần Tinh Tượng càng sáng chói hơn, chiếu rọi phía trên cánh tay, tràn ngập sức mạnh vô địch.



- Giết!



Tất cả công kích ngăn trở ở phía trước đều bị hủy diệt tan tành, cánh tay kia như có thể hái xuống cả mặt trăng mặt trời, Túc Vương nổi giận gầm lên một tiếng, toàn thân như đều bốc chát, lúc nhưng này cánh tay chộp tới, trời đất như đều bị che khuất, ông ta cảm giác như mình trở nên vô cùng nhỏ bé, bị bao phủ ở bên trong, bất kể có như thế nào cũng không chạy thoát khỏi một chưởng đầy uy lực này.



- Oành!



Cánh tay đánh tới, một tiếng động rất lớn vang lên, thân thể Túc Vương tan biến, hóa thành tro bụi, thực lực của Nhân Hoàng Diệp Thanh Vân, mạnh mẽ đến làm cho lòng người kinh hoảng, các nhân vật vương hầu của Diệp quốc, ở trước mặt ông lại cũng không chịu nổi một kích, khó trách Diệp Thanh Vân lại trở thành Nhân Hoàng, không một ai có thể trở thành kẻ địch của ông ta.




Giờ phút này, các cường giả cảnh giới Thiên Tượng đã bao vây Nhân Hoàng Diệp Thanh Vân ở chính giữa, trên người tất cả bọn họ đều thả ra Tinh Thần Thiên Tượng đáng sợ ngập trời, các loại khí lưu hủy diệt lưu động ở trên hư không, phả xuống dưới, nếu rơi vào những người có tu vi Thiên Tượng cảnh trở xuống thì chắc chắn sẽ bị tử vong.



- Liên thủ, gi ết chết ông ta!



Một vị cường giả Tử Lôi tông lạnh giọng quát lên, Tinh Thần Thiên Tượng phía sau ông ta bay lên khoảng không, chiếu rọi ở trên người Nhân Hoàng, rồi lại chọt hóa thành một cái tù lao đáng sợ, muốn nhốt Nhân Hoàng ở trong đó.



- Phụ hoàng.



Đám hoàng tử và Diệp Lăng Sương ở phía xa đều lộ ra vẻ lo lắng, mặc dù họ đều rất hưng phấn khi biết tin độc tó trong người Nhân Hoàng đã được giả hết hoàn toàn, lcũng vô cùng cảm kích Mạc Khuynh Thành và Tần Vấn Thiên, nhưng mà hiện tại khi thấy loại cục diện này, làm sao bọn họ có thể không lo lắng cho tính mạng của Nhân Hoàng được chứ, còn có cả các cường giả củaTử Lôi tông tham gia vào, cả đám người cùng hợp lại để vây quét một mình Nhân Hoàng.



- Không sao, mọi người nhìn vào cho rõ, hết thảy chỉ mới bắt đầu.



Nhân Hoàng như có nghe được giọng nói của đám người Diệp Lăng Sương, hét lớn một tiếng, toát ra dáng vẻ vô cùng dũng cảm, Tinh Thần Thiên Tượng tỏa sáng càng rực rỡ, hóa thành hào quang vô cùng nóng cháy, trực tiếp chém đứt lao tù, song có từng luồng uy áp ngập trời đè ép xuống, hủy diệt lôi đình, sát phạt cự kiếm, chặt đứt ánh đao trên hư không, toàn bộ đều dũng mãnh lao tới phía Nhân Hoàng, bất kỳ một loại công kích cũng đều vô cùng đáng sợ, thậm chí ánh mắt và cảm giác của bọn họ đều không thể đuổi theo tốc độ của những luồng công kích thần thông.



Nhân Hoàng đồng thời đánh ra hai chưởng ấn, quanh thân xuất hiện vô số cánh tay, che khuất bầu trời, toàn bộ đều kéo dài ra, chỉ trong phút chốc toàn bộ không gian đều đang run rẩy.



Đám cường giả vây quét ông lộ vẻ mặt lạnh lùng, chỉ thấy bọn họ đồng thời hạ thấp xuống dưới, lại muốn chiến đấu ở cự ly gần với Nhân Hoàng, như vậy thì sẽ càng thêm nguy hiểm, hơn nữa bọn họ có nhiều người, nếu đánh cận chiến thì công kích sẽ càng nhanh hơn, các luồng lực lượng hủy diệt đồng thời phủ xuống, dù cho thực lực của Nhân Hoàng có mạnh hơn nữa cũng sẽ phải luống cuống chân tay.



- Tề vương, ngươi trốn cái gì, không phải là muốn giành lấy vị trí của bổn Hoàng sao?



Nhân Hoàng hét lớn một tiếng, công kích vô tận trấn áp xuống, chạy quanh thân ông tạo thành phòng ngự, nhưng mà lại thấy ông ta không để ý đến bất cứ cái gì, khí lưu hủy diệt điên cuồng tàn sát bừa bãi, nhưng giống như là ông ta không nhìn thấy, thân thể phóng lên cao, cánh tay vươn dài điên cuồng vọt tới phía Tề vương.



- Ngông cuồng!



Cường giả Tử Lôi tông kia nổi giận gầm lên một tiếng, một luồng hào quang lôi thiết chớp lóe lao vụt tới, lôi đình như hóa thành lưỡi dao, chặt đứt hết thảy lực lượng, chém thẳng vào cánh tay đang kéo dài ra kia, thế nhưng lại không thể đủ chặt đứt được.



- Cút ngay!



Trên cánh tay như xuất hiện một luồng sáng tựa như cây rìu, chém giết tới, cường giả kia tức khắc lui về phía sau, lại thấy vừa có một chưởng ấn thoắt ẩn thoắt hiện trong hư không, đánh tới phía Tề vương, Tề vương lao về một hướng khác, không ngừng lùi xa, Nhân Hoàng đang điên cuồng muốn gi ết chết lão.



- Ngươi sao có thể không chết!



Nhân Hoàng nổi giận gầm lên một tiếng, hàng loạt các luồng công kích đuổi giết quanh thân lão, tất cả những cường giả kia đều nổi giận, bọn họ cũng không ngừng phóng ra công kích, Nhân Hoàng lại không để ý đến hết thảy mọi thứ mà chỉ muốn gi ết chết Tề vương.



- Ầm!




Rốt cuộc, chưởng ấn Tinh Thần đã khống chế Nhân Hoàng, lực lượng chôn vùi ngay lập tức khiến cho Tề vương bị thương nặng, lão không ngừng phun ra máu tươi, vẻ mặt hoảng sợ, lúc Nhân Hoàng liều lĩnh cũng muốn giế t chết lão, chênh lệch giữa hai người thật sự lớn đến không ngờ, cảnh giới Thiên Tượng đến bực này, một chút chênh lệch về phương diện cảnh giới và lĩnh ngộ cũng đủ để dẫn đến chênh lệch chiến lực rất lớn, khó có thể vượt qua được, cường giả ở cùng cảnh giới, người lợi hại có thể g iết chết người bình thường ngay lập tức, huống chi lão và Nhân Hoàng vốn đang tồn tại sự chênh lệch về cảnh giới.



Lúc Nhân Hoàng tóm được Tề vương, ông liền phân tâm để ý đến chỗ những người thân thiết nhất của mình, vẻ mặt của một vị nữ tử xinh đẹp ở bên cạnh hoàng hậu hiển nhiên là mới vừa thay đổi.



- Vân phi, bổn hoàng đối xử với nàng không tệ, vì sao nàng lại làm thế với ta?



Nhân Hoàng giận dữ quát lên, vẻ mặt nàng kia lập tức tái mét, hoàng hậu đưa mắt nhìn nàng, vẻ mặt lạnh lùng đến cực điểm, sát khí phóng ra ngoài.



- Giết!



Nhân Hoàng chợt quát một tiếng, trong phút chốc thân thể Tề vương tan thành mây khói, trực tiếp bị giết diệt, đồng thời hoàng hậu cũng ra tay với Vân phi, mặc dù thực lực của nàng không không mạnh được như Nhân Hoàng, nhưng cũng cực kỳ lợi hại, căn bản là Vân phi không thể nào chống cự.



- Diệp Thanh Vân, ngươi muốn chết?



Một tiếng thét to truyền ra, Nhân Hoàng tuy mạnh mẽ gi ết chết Tề vương, nhưng giờ phút này bản thân ông cũng liên tục bị thương, thân thể nhuốm máu, khiến cho đám người Diệp Lăng Sương càng thêm hồi hộp lo lắng.



Tần Vấn Thiên thì vẫn cứ nhìn thật chăm chú vào cuộc chiến này, nội tâm rung động, cuộc chiến đấu này cực kỳ thảm liệt, người của những quốc gia cổ xưa khác và các gia tộc lớn đều đang nhìn chằm chằm vào, sợ rằng mọi chuyện cungc không đơn giản như vậy, lần này Nhân Hoàng đã gặp phải kiếp nạn lớn.



- Muốn giết ta ư, các ngươi còn chưa đủ tư cách!



Nhân Hoàng nổi giận gào lên một tiếng, mỗi một bước chân đều gây chấn động đất trời, các cường giả bao vây ông thật chặt chẽ, không để cho ông có cơ hội thoát khỏi vòng chiến.



- Diệp Thanh Vân, đào ra bảo vật dung nhập trong cơ thể ngươi đi, cần gì phải cá chết lưới rách!



Lại có cường giả Tử Lôi tông lạnh giọng quát lên, Diệp Thanh Vân điên cuồng gào thét một tiếng, hai cánh tay đè tới, thật giống như đã mất đi tinh thần, người nọ nổi giận gầm lên một tiếng, trước người xuất hiện một vầng hào quang kim sắc, lại chợt vỡ tan chỉ trong khoảnh khắc, luồng lực lượng kinh khủng đẩy lui ông ta, miệng phun ra máu tươi, sắc mặt cực kỳ khó coi.



- Uổng danh các ngươi là người của Tử Lôi tông, lại thật sự cho rằng bảo vật có thể thay đổi tư chất một người, đúng là năm đó ở Tiên Võ giới bổn hoàng được một loại bảo tavật dung nhập vào trong cơ thể, nhưng ngươi thật sự cho rằng ta bắt đầu lột xác là từ lúc đó ư, căn bản là ngươi không hiểu cái gì gọi là trái tim của cường giả.



Nhân Hoàng hét lớn, liên tục bước ra, trên người ông có hào quang nở rộ, thật giống như xuất hiện một thanh rìu lớn phá trời, một chùm tia sáng khủng khiếp phóng vọt đi khắp mọi nơi trên vòm trời, máu tươi b ắn ra không ngừng, một cường giả Thiên Tượng trực tiếp bị chém chết, khiến cho sắc mặt của những người khác khó coi đến cực điểm, bọn họ vốn tưởng rằng Nhân Hoàng Diệp Thanh Vân trúng độc rất nặng, mọi chuyện được lên kế hoạch cẩn thận như thế, lại không ngờ sẽ thảm thiết đến mức này!