Võ Đạo Đan Tôn

Chương 940: Quỳnh lâu mở ra (2)




Lâm Tiêu nhíu mày, phớt lờ lời Thiên Ma Phệ Hồn Diễm dụ dỗ. Nơi vương giả đi tới thường là tầng thứ bốn chiến trường ma uyên, thực lực của hắn bây giờ đi vào đó là chết chắc. Lâm Tiêu quá hiểu ý đồ của Thiên Ma Phệ Hồn Diễm.

Lâm Tiêu giằng co với Thiên Ma Phệ Hồn Diễm một canh giờ, thấy không cách nào nuốt được nó thì hắn cất Bát Quái Lô đi.

- Không ngờ thực lực Quy Nguyên cảnh hậu kỳ của ta vẫn không thể luyện hóa được Thiên Ma Phệ Hồn Diễm, nhưng không chênh bao nhiêu, chỉ cần chờ ta nâng tinh thần lực tăng lên tới cửu phẩm, hoặc đột phá Quy Nguyên cảnh hậu kỳ đỉnh phong là có thể nuốt Thiên Ma Phệ Hồn Diễm. Khi đó ta dung hợp uy lực lửa sẽ đến trình độ đáng sợ hơn.

Lâm Tiêu không nóng nảy, hắn giằng co Thiên Ma Phệ Hồn Diễm đến trạng thái cân bằng, chỉ cần tinh thần lực đột phá cửu phẩm thì dễ dàng hấp thu Thiên Ma Phệ Hồn Diễm.

Mấy ngày qua nhanh. Sáng sớm hôm nay, trời mới nổi vệt trắng, một đám thiên tài bước ra khỏi phòng mình, tập trung trên quảng trường chính giữa.

- Theo Võ Vương đại nhân thông báo thì hôm nay là ngày Sinh Tử Quỳnh Lâu mở ra. Không biết Sinh Tử Quỳnh Lâu ở đâu, chẳng lẽ trong hồ nước?

Các thiên tài mỗi thế lực xì xầm bàn tán, lộ vẻ chờ mong nhìn xung quanh.

Vù vù vù!

Đột nhiên tiếng xé gió truyền đến, Vương giả Sinh Tử cảnh dẫn đầu các thế lực từ trên trời chậm rãi giáng xuống.

- Đến rồi, các đại nhân xuất hiện rồi!

- Chắc Sinh Tử Quỳnh Lâu sắp mở ra!

Mọi người kích động. Đột nhiên bầu trời tối sầm, trong các cặp mắt giật mình một tòa quỳnh lâu hùng vĩ đâm thẳng tầng mây hiện ra phía chân trời. Quỳnh lâu ảo không ngừng ngưng tụ, có khắc hoa vẽ tranh, cung vàng dát ngọc, cao không biết bao nhiêu vạn dặm. Nó như ngọn núi to chậm rãi xuất hiện trước mặt mọi người, cho cảm giác hùng vĩ to lớn không thể nhìn gần.

Trên lâu vũ khổng lồ có tấm biển to lớn khắc bốn chữ Sinh Tử Quỳnh Lâu, từng chữ châu ngọc, tỏa sáng rực rỡ.

Mọi người hút ngụm khí lạnh. Sinh Tử Quỳnh Lâu đột ngột hiện ra giữa hư không, cao không biết bao nhiêu thước, đâm thẳng lên tầng mây như đi thông vực ngoại, khiến người trợn mắt há hốc mồm.

Một Vương giả Sinh Tử cảnh đứng giữa quảng trường, giải thích cho mọi người:

- Các vị, đây là Sinh Tử Quỳnh Lâu.

- Sinh Tử Quỳnh Lâu giấu trong không gian khác, trăm năm mới hiện một lần, nếu nó không xuất hiện thì Vương giả Sinh Tử cảnh nắm giữ áo nghĩa không gian cũng không cách nào tìm được. Các người đang thấy chỉ là ảnh chiếu của Sinh Tử Quỳnh Lâu, chính giữa hòn đảo là lối vào của nó.

- Sinh Tử Quỳnh Lâu chia mười hai tầng, mỗi tầng đều nguy hiểm trùng trùng. Ba tầng đầu là khu vực các người có thể hành động, bước vào tầng thứ tư dù là Vương giả Sinh Tử cảnh cũng sẽ chết. Nhớ kỹ, đừng tùy tiện xâm nhập.

Ầm ầm ầm!

Trong khi Vương giả Sinh Tử cảnh phổ cập kiến thức, đằng trước đột nhiên vang tiếng tiếng nổ ầm ầm. Một cánh cửa ánh sáng từ từ mở ra trong không trung, trong cánh cửa một mảnh mông lung.

Mọi người kích động nói:

- Sinh Tử Quỳnh Lâu mở ra!

Các vương giả lần lượt hét to:

- Các thiên tài Đế quốc Thiên Huyền đi theo ta!

- Các thiên tài Đế quốc Minh Nguyệt đi theo ta!

Các đệ tử thiên tài đua nhau bay vào cửa ánh sáng, biến mất.

Trước lúc xuất phát Võ Vương Bách Lý Chiến nhìn mọi người:

- Nhớ kỹ.

Bách Lý Chiến nghiêm túc nói:

- Chuyến đi Sinh Tử Quỳnh Lâu này ta chỉ có một yêu cầu với các người, đó là sống sót. Sống mới xứng là thiên tài, chết chỉ có thể gọi là xác chết.

Mọi người đồng thanh kêu lên:

- Rõ!

Đám người theo đội ngũ như châu chấu lao vào cửa ánh sáng.

Trước khi vào cửa ánh sáng, La và Bách Lý Huyền liếc Lâm Tiêu, hắn thấy hết, lòng thầm cảnh giác.

Lâm Tiêu vào trong cửa ánh sáng.

Giờ phút này, trong rừng rậm viễn cổ giao giới giữa Sơn mạch Liên Vân Đế quốc Võ Linh và Đế quốc Thiên Huyền, các con yêu thú tụ tập lại gây náo động. Đám yêu thú thân hình có khổng lồ, cao trăm thước đồ sộ như các ngọn đồi. Chúng nó gầm gừ, chạy rầm rập vào trong cửa ánh sáng giữa hư không.

Bên trên đám yêu thú khủng bố có mấy hình bóng yêu thú hơi thở khủng khiếp lơ lửng trong thiên địa, đôi mắt đỏ ngầu nhìn chằm chằm bầy thú bên dưới.

- Sinh Tử Quỳnh Lâu lại mở ra, hy vọng lần này yêu tộc chúng ta sẽ có được nhiều sinh mệnh chi tinh hơn.

- Tiếc rằng số lượng sinh mệnh chi tinh quá ít, chỉ vài bí cảnh và Sinh Tử Quỳnh Lâu là có. Trong Sinh Tử Quỳnh Lâu thường chỉ từ tầng ba trở lên mới xuất hiện sinh mệnh chi tinh có linh tính. Hy vọng thu hoạch lần này không để chúng ta thất vọng.

- Sinh Tử Quỳnh Lâu trăm năm mới mở ra một lần, yêu vương không được vào, nếu không sợ gì đại nghiệp của yêu tộc chúng ta không thành công?

- Mấy yêu tộc chúng ta phái nhiều con dân cửu tinh đỉnh phong vào trong đó, chỉ cần một con dân trở thành yêu vương sẽ có được sinh mệnh chi tinh hơn xa mấy quý trước.

Mấy vương giả yêu thú đứng trên cao truyền âm giao lưu.

Lâm Tiêu xông vào cửa ánh sáng, thấy hoa mắt. Giây sau Lâm Tiêu đứng trên bình nguyên rậm rạp um tùm, khắp nơi là chim hót hoa thơm, cỏ nhỏ lắc lư trong gió, các cây xanh lung lay, như tiên cảnh đào nguyên, khiến người vui vẻ thoải mái.

Lâm Tiêu kinh ngạc nói:

- Nơi này là tầng thứ nhất Sinh Tử Quỳnh Lâu?

Nhìn sao thì tầng thứ nhất nhìn không giống có gì nguy hiểm, xung quanh Lâm Tiêu không có võ giả, trống trải.

Đột nhiên phía xa truyền đến dao động không gian mỏng manh. Một võ giả gầy gò xuất hiện cách Lâm Tiêu vài dặm.

Người đó vừa xuất hiện, đầu tiên là ngạc nhiên sau đó cảnh giác nhìn Lâm Tiêu. Võ giả không nói không rằng hóa thành ánh sáng bay sâu vào bình nguyên. Lâm Tiêu dựa vào trí nhớ dai nhận ra võ giả là đệ tử của một thế lực cường đại thuộc bốn đế quốc, thực lực đến Quy Nguyên cảnh hậu kỳ.

Lâm Tiêu trầm ngâm nói:

- Xem ra mỗi người vào cửa ánh sáng sẽ bị truyền tống tùy ý đến góc nào đó trong tầng thứ nhất. Không biết nhóm đại ca đã đi đâu.

Lâm Tiêu không tùy tiện hành động mà là cẩn thận quan sát bốn phía. Theo Võ Vương Bách Lý Chiến nói thì trong không gian Sinh Tử Quỳnh Lâu có một loại áo nghĩa đặc biệt, khiến võ giả Quy Nguyên cảnh lĩnh ngộ áo nghĩa sinh tử tốt hơn. Trong Sinh Tử Quỳnh Lâu có nhiều báu vật, linh dược trải rộng.

Lâm Tiêu nhìn bốn phía, đúng là thấy khá nhiều linh dược trên bình nguyên. Phẩm cấp mớ linh dược không cao, khoảng lục giai, nhưng số lượng nhiều khiến người líu lưỡi. Cách một khoảng là sẽ có một, hai gốc linh dược, toát ra dược khí mông lung.

- Thu!

Lâm Tiêu vung tay lên, mười mấy linh dược trong phạm vi vài dặm rơi vào tay hắn. Những linh dược đều là lục giai, tuy rằng phẩm cấp không cao nhưng khá lâu năm, rất hiếm hoi trên đại lục.

Lâm Tiêu vừa bay đi vừa hái linh dược hơi quý. Chỉ giây lát không gian trong Thương Long Tí đã có mấy chục gốc linh dược lục giai, đây còn là vì hắn đã lựa chọn chỉ hái linh dược lục giai nào quý hiếm.

Lâm Tiêu bay nhanh tới trước:

- Trong không gian tầng thứ nhất Sinh Tử Quỳnh Lâu không có nhiều báu vật, linh dược. Nghe nói càng lên cao thì đẳng cấp linh dược, báu vật càng cao, lĩnh ngộ áo nghĩa sinh tử càng mạnh.