Võ Đạo Đan Tôn

Chương 860: Tinh Thần Tôi Thể quyết




Oanh một tiếng, hắn đánh ra một quyền, quyền mang cuồn cuộn thổi quét hơn mười dặm, như ngân hà cắt qua phía chân trời.

- Tinh Thần Tôi Thể quyết thật sự là đáng sợ, chỉ luyện thành tầng thứ nhất lực phòng ngự của ta đã tăng lên gấp đôi, thậm chí lực công kích cũng tăng lên không ít.

Lâm Tiêu âm thầm kinh hãi, tu luyện Tinh Thần Tôi Thể quyết trọng yếu nhất là phải có đủ tinh thần lực, mà ở lại nơi này Lâm Tiêu không cần lo lắng chuyện khác, chỉ cần một lòng tu luyện là có thể.

Tinh thần lực lan tràn, Lâm Tiêu rõ ràng cảm nhận được tinh thần lực trong không gian nơi này đã giảm bớt một phần năm.

Nghỉ ngơi chốc lát, Lâm Tiêu lại đắm chìm tu luyện tầng thứ hai Tinh Thần Tôi Thể quyết.

Thời gian chậm rãi trôi qua, tinh thần lực trong thiên địa nhanh chóng biến mất, thân thể Lâm Tiêu trải rộng tinh văn, lóe ra quang mang huyền diệu thần bí.

Lại thêm ba tháng trôi qua.

Toàn thân Lâm Tiêu sáng lên, đại đạo oanh minh, thân thể như có hàng vạn hàng ngàn tinh quang lưu chuyển, rậm rạp, bá đạo uy nghiêm.

Ông một tiếng, nguyên hải trong đan điền Lâm Tiêu mãnh liệt bành trướng, khí tức chân nguyên tăng vọt với tốc độ kinh người, tinh thần lực còn sót lại chung quanh nháy mắt đều dung nhập vào cơ thể hắn, làm tu vi của hắn từ Quy nguyên cảnh trung kỳ tăng lên tới Quy nguyên cảnh trung kỳ đỉnh.

Tinh thần chân nguyên hạo hãn lưu chuyển, toàn thân hắn tản mát ra uy áp cực kỳ đáng sợ, năm tháng khổ tu chẳng những khiến cho hắn luyện thành tầng thứ hai Tinh Thần Tôi Thể quyết, càng làm cho hắn đột phá tới Quy nguyên cảnh trung kỳ đỉnh.

- Cuối cùng đột phá, hiện tại ta đã đủ sức so sánh với Quy nguyên cảnh hậu kỳ đỉnh phong mà không rơi hạ phong.

Lâm Tiêu mở tay, phanh một tiếng, hư không chấn động, giống như một quả bom trống rỗng nổ tung.

- Như thế xem ra chỉ cần ta đột phá tới Quy nguyên cảnh hậu kỳ, cường giả Quy nguyên cảnh hậu kỳ đỉnh phong căn bản không phải là đối thủ của ta, tới lúc đó dù gặp được Quận Võ Lăng Tương Thiên Thần cũng không thể làm gì ta.

Nội tâm Lâm Tiêu tự tin mãnh liệt.

Tinh thần lực ở phiến không gian này bị hấp thu hầu như không còn, lộ ra lốc xoáy cùng ngọn lửa vô hình kinh khủng tận sâu trong Âm Sát Giản.

- Một ngàn năm, hơn một ngàn năm, tia tàn hồn cuối cùng của nữ võ giả nhân loại kia đã biến mất, Cửu U Huyền Tâm Diễm ta rốt cục được tự do, tiểu tử nhân loại nhận được truyền thừa của nữ oa kia, chết cho ta!

Ngọn lửa hư vô vô tận lan tràn, từng luồng tư duy dao động truyền tới, ở trong mắt Lâm Tiêu, ngọn lửa màu đen bốc cao, hóa thành từng luồng sóng lửa trùng điệp bao vây quanh hắn, trong ngọn lửa một khuôn mặt người hư vô hiện lên, hiển nhiên cũng đã dựng dục ra trí tuệ cùng linh hồn của chính mình như Thiên Ma Phệ Hồn Diễm.

Ngọn lửa màu đen bốc cao, thiêu cháy thân thể Lâm Tiêu, ăn mòn hộ thể chân nguyên của hắn.

Chỗ đáng sợ của Thiên Ma Phệ Hồn Diễm là bởi vì bản chất phệ hồn, có thể trực tiếp thiêu đốt linh hồn sinh mệnh, mà chỗ đáng sợ của Cửu U Huyền Tâm Diễm là ẩn chứa lực ăn mòn đáng sợ, có thể ăn mòn bất kỳ chân nguyên thuộc tính nào, không gì không phá.

Cho dù là đột phá tới Quy nguyên cảnh trung kỳ đỉnh, tinh thần chân nguyên bao phủ ngoài thân Lâm Tiêu chỉ kiên trì vài giờ đã ầm ầm phá nát, ngọn lửa ẩn chứa lực ăn mòn cực hạn nháy mắt quấn quanh cơ thể Lâm Tiêu.

- Muốn thiêu cháy ta, phải nhìn xem ngươi có bản lĩnh này hay không, Phần Viêm quyết, tâm hỏa, ngưng!

Đã có kinh nghiệm đối kháng Thiên Ma Phệ Hồn Diễm, vẻ mặt Lâm Tiêu không chút lo sợ, Tinh Thần Tôi Thể quyết vận chuyển, thân thể sáng lên, một tầng tâm hỏa hình thành bên ngoài thân thể, hung hăng đối kháng Cửu U Huyền Tâm Diễm.

- Di, đây là ngọn lửa gì, lại muốn ngăn cản ta, thật quá buồn cười!

Ba động hư vô truyền tới, Cửu U Huyền Tâm Diễm điên cuồng thiêu đốt, gia tăng tiến công, muốn đem Lâm Tiêu đốt thành tro tàn.

Trong hư không, hai cỗ hỏa diễm điên cuồng đối chiến, uy lực tâm hỏa tuy có tăng lên nhưng vẫn kém hơn Cửu U Huyền Tâm Diễm rất nhiều, nhưng thiên hỏa kia cũng đã bị thương, đang ở trong trạng thái thật suy yếu, uy lực không còn bao nhiêu, bởi vậy trong thời gian ngắn đôi bên vẫn ngang ngửa.

Đương nhiên theo thời gian trôi qua, Cửu U Huyền Tâm Diễm sẽ chiếm cứ thượng phong, hoàn toàn thiêu cháy Lâm Tiêu.

- Ngọn lửa thật cổ quái, nuốt nó ta có thể lập tức khôi phục không ít thực lực, tiểu tử kia, lần này ngươi hẳn phải chết không nghi ngờ, ngoan ngoãn bó tay chịu trói đi, chết trong tay của ta chính là vinh hạnh của ngươi!

- Ha ha, có bản lĩnh thì ngươi cứ việc, chỉ là một ngọn lửa cũng không làm gì được, sau này ta làm sao tiếu ngạo thiên hạ!

Lâm Tiêu cười ha ha, vẫn thản nhiên không chút thay đổi.

Oanh một tiếng, song phương va chạm kịch liệt, triển khai đối chiến bên trong Âm Sát Giản.

Lúc ban đầu Lâm Tiêu còn có thể kiên trì, nhưng theo thời gian trôi qua dần dần đã khó chống đỡ nổi, thiêu đốt tâm hỏa cần có thật nhiều chân nguyên cùng tinh thần lực, nhưng tinh thần lực của hắn chỉ đạt tới thất phẩm đỉnh, sẽ không kéo dài được bao lâu.

- Chẳng lẽ phải sử dụng Bát Quái Lô?

Ánh mắt Lâm Tiêu lóe sáng, nhưng vẫn lắc đầu, mặc dù Bát Quái Lô khắc chế được thiên hỏa, nhưng không mang tới trợ giúp lớn cho Lâm Tiêu, ngược lại lịch lãm sinh tử mang tới áp lực cực lớn mới có thể giúp hắn biến chất.

- Không kiên trì tới một khắc cuối cùng quyết không bỏ qua.

Cắn răng, ánh mắt Lâm Tiêu sắc bén, mồ hôi ướt đẫm, sắc mặt đỏ rực.

Thời gian chậm rãi trôi qua, Cửu U Huyền Tâm Diễm dần đột phá phòng ngự tâm hỏa, ngọn lửa thiêu cháy thân thể hắn, đau đớn kịch liệt truyền tới, cũng may còn có Tinh Thần Tôi Thể quyết nên còn chưa mang tới thương tổn quá lớn, nhưng nếu kéo dài hắn sẽ vẫn lạc như Tử Nguyệt Cơ năm xưa.

- Ngăn cho ta!

Thống khổ gào thét, ngay nháy mắt Lâm Tiêu không còn chịu được nữa, oanh một tiếng, một cỗ lực lượng vô hình phóng lên cao, hình thành cỗ gió lốc kịch liệt trong hư không, tinh thần lực rốt cục đã thuế biến, đột phá tới bát phẩm.

Tinh thần lực đột phá, uy lực tâm hỏa nhất thời gia tăng.

- Phần Viêm quyết, hấp thu cho ta!

Trong tiếng rống giận, trong tay Lâm Tiêu tuôn ra một đoàn tâm hỏa thật lớn, đem Cửu U Huyền Tâm Diễm bao vây, dùng Phần Viêm quyết cắn nuốt, lực cắn nuốt mãnh liệt đem bản thể Cửu U Huyền Tâm Diễm kéo vào trong tâm hỏa, dung hòa thành một thể.

- Sao lại thế này? Không!

Tư duy ba động hoảng sợ truyền tới, Cửu U Huyền Tâm Diễm giãy dụa kịch liệt, cố gắng đào thoát cắn nuốt, nhưng chẳng thấm vào đâu, tiếp tục chậm rãi dung hợp cùng tâm hỏa.

- Không, buông ta ra!

Trong linh hồn ba động hoảng sợ, bổn nguyên Cửu U Huyền Tâm Diễm bị cắn nuốt hầu như không còn, cuối cùng hoàn toàn biến mất, cùng lúc đó trong hồn hải Lâm Tiêu hiện ra một ngon lửa hư vô, chậm rãi thiêu đốt, không hề có chút sinh mệnh khí tức ba động, chỉ lưu lại năng lượng bổn nguyên thuần chính nhất.

- Ta lại thật sự thành công?

Lâm Tiêu cạn kiệt sức lực cảm thụ được Cửu U Huyền Tâm Diễm trong đầu, trong lòng mừng như điên đồng thời cũng khó thể tin.