Võ Đạo Đan Tôn

Chương 678: Tề Thiểu Kiệt bi kịch (2)




Trọng tài tổ chín tuyên bố kết quả, đồng thời trong lòng cũng nghi hoặc không thôi, dùng thực lực của hắn có thể nhìn rõ bất cứ biến hóa nhỏ nhặt nào của hai tuyển thủ, tự nhiên có thể nhìn ra Tề Thiểu Kiệt cũng không có cố ý chịu thua, mà là ngay từ đầu trước khi bắt đầu trận đấu, Tề Thiểu Kiệt đã run sợ, bản năng sinh ra cảm giác sợ hãi, tạo ra sơ hở chồng chất.

- Chẳng lẽ Lâm Tiêu này là cao thủ, trước kia đã đánh bại Tề Thiểu Kiệt, làm cho hắn có tâm lý sợ hãi?

Trọng tài cảm thấy chỉ có suy đoán này là có khả năng nhất, có suy nghĩ này càng làm hắn chú ý tới Lâm Tiêu.

Trên lôi đài, Lâm Tiêu lắc đầu, hắn cũng khó hiểu quay về khán đài.

- Vòng thứ nhất tổ chín, trận thứ mười...

Rất nhanh, trận tiếp theo bắt đầu.

Mỗi một tổ có hai mươi bốn tên tuyển thủ, phân phối là mười hai trận đấu, cũng không lâu lắm, trận đấu vòng đầu tiên của tổ chín chấm dứt, cho dù là một cuộc tranh tài không có gì, nhưng rất nhiều người đã có nhận biết thực lực chỉnh thể của tổ chín.

- Tổ chín không có cao thủ gì, không có gì bất ngờ xảy ra thì vị trí thứ nhất và thứ hai tổ chín sẽ là Hóa Phàm Cảnh hậu kỳ đại thành Cổ Thần cùng Vu Sơn Hà.

- Đúng vậy a, trừ chuyện này ra, cao thủ Hóa Phàm Cảnh hậu kỳ cũng có mấy, như Tư Không Hạo, Tử Xa Sơn mấy người cũng có hi vọng tiến vào vòng tiếp theo, trước đó bọn họ đã nghiền ép đối thủ.

- Duy nhất nhìn không thấu chính là Lâm Tiêu cùng Tề Thiểu Kiệt, rõ ràng là võ giả Hóa Phàm Cảnh hậu kỳ, nhưng mà có cảm giác như hai tiểu hài tử nhà quê đánh nhau a.

- Đặc biệt là Tề Thiểu Kiệt, tuyển thủ như vậy cũng có thể thông qua khảo hạch dự tuyển Tinh Quang Huyễn Giới, còn không bằng cả võ giả Hóa Phàm Cảnh trung kỳ.

Nghe được tiếng nghị luận chung quanh, Tề Thiểu Kiệt khóc không ra nước mắt, hận không thể tìm cái lỗ nào chui vào.

Vòng thứ nhất chấm dứt, không có bất kỳ dừng lại, rất nhanh tiến hành vòng thứ hai, một ít trình tự trước trận đấu như bắt thăm cũng diễn ra.

- Vòng thứ hai tổ chín, trận đầu Khâu Hoành đấu Tề Thiểu Kiệt.

Tề Thiểu Kiệt vận khí không tốt, trận đầu đã bị rút thăm được.

- Ha ha, ta vận khí không tệ.

Khâu Hoành sắc mặt dữ tợn vô cùng hưng phấn, lập tức đi vào lôi đài.

- Phần thắng tới tay.

Tuy Khâu Hoành chỉ ở thực lực Hóa Phàm Cảnh trung kỳ đỉnh phong, hắn hoàn toàn không đặt Tề Thiểu Kiệt vào mắt, trận đấu vừa bắt đầu hắn đã như mãnh hổ vồ dê, hai đấm sinh ra quyền phong đầy trời, hóa thành một cơn lốc màu đen đánh vào Tề Thiểu Kiệt.

Trận đấu lúc trước Tề Thiểu Kiệt và Lâm Tiêu hắn có xem qua, tuy Tề Thiểu Kiệt là Hóa Phàm Cảnh hậu kỳ, thực lực cực kỳ nát, hoàn toàn không đáng nhắc tới.

- Cuồng vọng.

Tề Thiểu Kiệt tức giận chân chính, trận đấu lúc trước hắn hoàn toàn không có cơ hội cãi lại, hiện tại trên lôi đài ngay cả Khâu Hoành chỉ là võ giả Hóa Phàm Cảnh trung kỳ đỉnh phong cũng dám không đặt hắn vào mắt, chuyện này làm cho nội tâm của hắn vô cùng tức giận, giờ phút này, Tề Thiểu Kiệt chuyển hóa tất cả phiền muộn thành tức giận, hai chân của hắn hóa thành cuồng phong sậu vũ đánh thẳng vào Khâu Hoành.

Ầm ầm!

Trên lôi đài thối ảnh hiển hiện đầy trời, mang theo uy áp khủng bố, chẳng khác gì sấm sét nổ vang, dễ dàng đánh tan tất cả quyền phong của Khâu Hoành thành phấn vụn, chợt một cước đá nát nguyên lực hộ thể của hắn, đạp thẳn vào ngực Khầu Hoành.

Sau một khắc, Khâu Hoành kêu thảm một tiếng bay ngược ra sau, thân thể của hắn bị đánh bay xa vài chục mét, miệng không ngừng phun máu tươi, cực kỳ chật vật.

Lạch cạch!

Hai chân rơi xuống đất, Tề Thiểu Kiệt ngạo nghễ đứng trên lôi đài, thần sắc lãnh ngạo và băng lãnh.

Toàn trường lập tức yên tĩnh.

- Khá tốt không phải ta gặp được Tề Thiểu Kiệt, bằng không thì vừa rồi thảm rồi.

Trận đấu trước đó đám tuyển thủ khinh thị Tề Thiểu Kiệt đã biến thành kinh hồn táng đảm, bọn họ vốn tưởng rằng Tề Thiểu Kiệt là một quả hồng mềm, không nghĩ tới thực lực mạnh như vậy, cũng không thể yếu hơn các võ giả Hóa Phàm Cảnh hậu kỳ còn lại, nếu gặp đối phương, xác suất chiến thắng cũng không lớn.

Trong đám người, Cổ Thần cùng Vu Sơn Hà dường như tâm hữu linh tê, cơ hồ đồng thời nhìn qua Lâm Tiêu, trong nội tâm như có điều suy nghĩ.

Trận đấu kế tiếp cũng diễn ra, Lâm Tiêu rút thăm đấu trận thứ ba, đối thủ là một gã võ giả Hóa Phàm Cảnh trung kỳ đỉnh phong, cũng là hai chiêu, Lâm Tiêu dễ dàng đánh bại đối thủ, hoàn toàn không có gì bất ngờ cả.

Trận đấu lại tiếp tục bắt đầu, một trận lại một trận, vòng đấu loại chấm dứt nhanh chóng, cao thủ và kẻ yếu chỉ phân thắng bại trong vòng mười chiêu, thậm chí nhanh chỉ cần một hai chiêu, còn có người trực tiếp nhận thua, chỉ có trùng hợp gặp đối thủ thực lực ngang nhau mới giao đấu hơi lâu.

Trong nháy mắt lại qua hai đợt, Lâm Tiêu vận khí không tệ, trừ vòng thứ nhất gặp Tề Thiểu Kiệt ra, về sau gắn gặp toàn võ giả Hóa Phàm Cảnh trung kỳ đỉnh phong, trước mắt vẫn bảo trì bốn trận toàn thắng.

Ngoài thi đấu ra, Lâm Tiêu thỉnh thoảng đem ánh mắt nhìn qua các lôi đài còn lại, quan sát cố nhân.

Đông Phương Nguyệt Mính không cần lo lắng, đạt tới Hóa Phàm Cảnh hậu kỳ đỉnh phong cho nên nàng được gọi là trẻ tuổi cự đầu, mỗi một chiêu đều ẩn chứa lực lượng đáng sợ, nàng xưng tôn ở tổ một, cũng bốn trận toàn thắng, không người có thể địch lại, hơn nữa thường thường trong vòng ba chiêu là định ra thắng thua.

Thời điểm vòng đấu thứ ba, đã có người ở trước mặt nàng nhận thua, đối với chuyện này không có người tỏ vẻ xem thường, với tư cách trẻ tuổi cự đầu, giao thủ với cao thủ như Đông Phương Nguyệt Mính là chuyện lãng phí thời gian và tinh lực, đáng sợ hơn là nếu như tâm tính đối phương khó chịu, rất có thể một chiêu đánh ngươi thành trọng thương, ảnh hưởng nghiêm trọng thực lực bản thân, trận đấu kế tiếp sẽ sinh ra ảnh hưởng lớn.

Có rất ít tuyển thủ nguyện ý tiếp nhận nguy hiểm này, thời điểm nhận thua hoàn toàn không dài dòng, trực tiếp ngoan ngoãn thua là được.

Chuyện này xảy ra trên người của những trẻ tuổi cự đầu khác, đặc biệt là La Thiên Đô, bắt đầu đợt thứ hai, những tuyển thủ khác không ai chống lại hắn được.

Trừ Đông Phương Nguyệt Mính ra, Lý Dật Phong cũng nhẹ nhõm, đạt tới Hóa Phàm Cảnh hậu kỳ đại thành hắn một đường khải hoàn tiến tới, bốn trận đầu toàn thắng, hắn tiến lên là không cần lo lắng gì cả.

Trần Tinh Duệ cũng giống như vậy, tuy hắn mới là Hóa Phàm Cảnh hậu kỳ, nhưng đao pháp đã đạt tới đao ý, đại khai đại hợp cho nên uy phong lẫm lẫm, trước mắt cũng bốn chiến toàn thắng, chỉ cần không gặp cao thủ hàng đầu, hắn bị loại là rất nhỏ.

Đoạn Hồng cùng Chu Chỉ cũng chiến thắng liên tiếp, đạt tới Hóa Phàm Cảnh hậu kỳ, trong vòng đầu tiên chỉ cần không phải vận khí quá kém, vượt qua kiểm tra căn bản không thành vấn đề.

So với năm người khác Mộ Lăng, Lưu Vân, Trần Tinh Hạo ba người sẽ không nhẹ nhàng như vậy, trong đó Lưu Vân cùng Mặc Thanh Hiên Thông Thiên kiếm phái cùng một tổ, hơn nữa hết lần này tới lần khác hai người lại gặp nhau ở vòng thứ hai, Lưu Vân rất thông minh trực tiếp lựa chọn nhận thua, không có cậy mạnh, mà ba trận còn lại toàn thắng, đạt được ba thắng một thua.