Võ Đạo Đan Tôn

Chương 518: Uy lực của một đao




Chương 518: Uy lực của một đao.

Trong nháy mắt, tất cả thành viên Hắc Long trại phảng phất như gà bị bắt chặt cổ, nguyên một đám trừng lớn hai mắt, miệng rộng mở ra, trong cổ họng phát ra tiếng hô khàn giọng không chút ý nghĩa, bọn hắn sắc mặt tái nhợt, hai chân lạnh run, một cổ hàn ý lạnh như băng giống như nước đá từ đỉnh đầu tưới suống, lập tức giội khắp toàn thân của bọn hắn.

Năm tên thống lĩnh cao cấp nhất Hắc Long trại vậy mà trong nháy mắt hóa thành huyết vụ, ngay cả ngăn trở đối phương một giây cũng không thể làm được, một màn khiến người sợ hãi như thế giống như ác mộng in sâu vào nội tâm mỗi người.

Một đao chi uy, thế không thể đỡ.

Rất nhiều thành viên Hắc Long trại vì năm người Quỷ Diện xuất kích vừa rồi đã thoáng khôi phục tin tưởng, trong chốc lát liền ầm ầm sụp đổ, hài cốt đầy đất, giờ phút này Lâm Tiêu phảng phất giống như Ma Thần đến từ Cửu U Địa Ngục, khắc sâu vào đáy lòng mỗi người, cả đời khó quên được.

Chẳng những thành viên Hắc Long trại, coi như là đám võ giả Thành Tân Vệ đang ra sức chống cự giờ khắc này cũng sợ ngây người.

- Đáng chết, tiểu tử này sao lại mạnh như thế.

Trại chủ Hắc Long trại vốn đang liên tục đánh bại phòng ngự của bọn người Trử Vĩ Thần, sắp nhảy vào trong thành chủ phủ, giờ phút này trong lòng cũng nổi lên một tia kinh sợ và sợ hãi.

- Đáng giận, rõ ràng sắp thành công rồi, nhưng hiện giờ. . . Đáng chết, giết, trước giết Trang Dịch bọn hắn, lần này tuyệt không có thể không công mà lui được.

Cắn răng một cái, trại chủ Hắc Long trại điên cuồng phóng tới phủ thành chủ.

Chỉ cần đánh chết đám người Trang Dịch, Trử Vĩ Thần đã trọng thương, Thành Tân Vệ không còn cao thủ đứng đầu, không có nhân vật lãnh tụ, chỉ bằng một mình tiểu tử kia, coi như thực lực có mạnh hơn nữa cũng không có khả năng ngăn cản được mười vạn thiết kỵ đại quân của Hắc Long trại.

- Muốn chết.

Trên bầu trời, ánh mắt Lâm Tiêu đã sớm nhìn chằm chằm vào trại chủ Hắc Long trại đang ở trước thành chủ phủ, ngay khi đối phương lao ra, Lâm Tiêu liền xuất đao rồi.

Một đạo gió vô hình thổi qua hư không, đao mang sáng chói chợt lóe lên trong hư không, phảng phất như một sợi tơ bạch sắc, đao mang lăng lệ ác liệt đến mức tận cùng ẩn chứa năng lượng vô cùng đáng sợ lập tức đi vào trước mặt trại chủ Hắc Long trại.

- Cút về cho ta.

Nguy cơ mãnh liệt lướt đến, trại chủ Hắc Long trại đột nhiên gầm lên giận dữ, quay người chém ra một đao, trên đại đao màu đen hư ảnh sương mù hiển hiện, hóa thành một đầu thú ảnh gào thét cắn xé đao mang Lâm Tiêu chém ra.

Hai cổ đao mang va chạm giữa không trung, trong tiếng nổ vang kịch liệt sợi tơ màu trắng đơn giản chặt đứt thú ảnh cực lớn, đi đến trước người trại chủ Hắc Long trại.

Sức gió kịch liệt ập vào mặt trại chủ Hắc Long trại, lộ ra một khuôn mặt trắng bệch dữ tợn.

- Không tốt, Hóa Thú Quyết, hóa thú cho ta.

Một tiếng gào thét kịch liệt, cơ bắp toàn thân trại chủ Hắc Long trại đột nhiên bành trướng, nứt vỡ áo choàng rộng thùng thình bên ngoài, một cổ khí lãng vô hình tản mát ra, ở trên người trại chủ Hắc Long trại lập tức xuất hiện đại lượng lân giáp rậm rạp chẳng chịt giống như yêu thp, đồng thời hai mắt hắn cũng trở nên đỏ thẫm.

Lực phòng ngự của trại chủ Hắc Long trại lập tức phóng đại.

Sợi tơ màu trắng trong chốc lát chém tới, lập tức phá vỡ vòng bảo hộ nguyên lực bên ngoài thân, ngay sau đó chém lên trên phần ngực phủ kin lân giáp của trại chủ Hắc Long trại.

Phốc phốc

Máu tươi phun tung toé, cả người trại chủ Hắc Long trại lập tức bay ra ngoài, trên ngực xuất hiện một đạo vết đao thật sâu, thậm chí kèm thêm tiếng cốt cách vỡ vụn rất nhỏ vang lên, vài miếng lân giáp bị chém đứt bay tứ tán, rồi sau đó trùng trùng điệp điệp đập vào trên tường phủ thành chủ ở sau lưng, lập tức khiến phía trên xuất hiện từng hố to, từng khối nham thạch không ngừng rơi đập xuống, bụi mù lan khắp.

Yên tĩnh, yên tĩnh như chết.

Vài tên võ giả Hóa Phàm cảnh trung kỳ đỉnh phong còn lại của Hắc Long trại ngơ ngác nhìn một màn này, bọn hắn thân là thống lĩnh Hắc Long trại biết rất rõ thực lực của trại chủ, đặc biệt là sau khi hóa thú, thực lực càng lập tức tăng lên gấp hai, giết chết bọn hắn có thể nói là dễ dàng, nhưng dưới công kích của Lâm Tiêu thậm chí ngay cả một chiêu cũng không đỡ nổi.

Trong rung động, đá vụn sụp đổ ầm ầm nổ bung, trại chủ Hắc Long trại toàn thân vô cùng chật vật khó có thể tin chằm chằm vào Lâm Tiêu đang từ giữa không trung lao xuống.

- Làm sao có thể mạnh như vậy?

Hắn cúi đầu xuống, nhìn qua miệng vết thương máu tươi giàn dụa, sâu đến một tấc nơi ngực, trên mặt như thế nào cũng không thể tin được.

- Giết, mọi người giết cho ta, hắn chỉ có một người, không thể nào là đối thủ của chúng ta.

Đột nhiên, trong mắt trại chủ Hắc Long trại hiện lên một tia giảo hoạt, diện mục dữ tợn điên cuồng gào thét.

Hắn biết rõ, dùng mình mình căn bản không ngăn cản được Lâm Tiêu, nhưng mười vạn thiết kỵ Hắc Long trại liều lĩnh ra tay, hắn không tin đối phương dùng lực lượng một người có thể chống đở được mười vạn thiết kỵ.

Không đến Quy Nguyên cảnh, thực lực võ giả cường thịnh trở lại, nguyên lực trong cơ thể chung quy có hạn, không có khả năng giết chóc không chừng mực, chỉ cần nguyên lực đối phương vừa khô kiệt thì mình liền có khả năng chiến thắng, đến trình độ này, hắn không cam lòng.

- Tất cả mọi người nghe đây, giết chết tên này, giết chết tất cả võ giả Thành Tân Vệ, công phá phủ thành chủ, toàn bộ Thành Tân Vệ chính là của chúng ta, vàng bạc tài bảo, đan dược bí tịch, mỹ nữ bộc nhân, cái gì cần có đều có.

Trại chủ Hắc Long trại trong miệng điên cuồng rống to, thanh âm ù ù, lập tức truyền khắp toàn bộ chiến trường.

Vừa mới nói xong, trại chủ Hắc Long trại vậy mà chui vào trong đám người, thân thể điên cuồng lập loè trong đám người, đồng thời lướt vào một tòa kiến trúc ở phụ cận, trong nháy mắt đã không thấy tăm hơi.

Cho dù để cho thủ hạ toàn lực tiến công, nhưng chính hắn lại không dám tiếp tục lưu lại đây, một khi bị Lâm Tiêu giết chết, chỉ sợ hắn ngay cả khóc cũng không có chỗ để khóc.

- Đáng chết.

Lâm Tiêu vừa định lại ra tay, đối phương đã lẫn vào trong đám người, bởi vì võ giả song phương đang giằng co đại chiến, ngược lại khiến Lâm Tiêu không thể tùy ý ra tay, sợ xúc phạm tới võ giả Tân Vệ Thàn.

- Đúng, hắn chỉ có một người, giết cho ta.

- Ta cũng không tin, một người có thể có bao nhiêu tác dụng, chúng ta nhiều người như vậy, chồng chất cũng có thể đẻ chết hắn.

Vài tên thống lĩnh Hóa Phàm cảnh trung kỳ đỉnh phong và mười mấy tên võ giả Hóa Phàm cảnh trung kỳ còn lại cũng nhao nhao chui vào trong đám người, đồng thời cổ động thiết kỵ Hắc Long trại tiến hành điên cuồng tiến công.

Những người này đều rất giảo hoạt, trốn vào trong đám người có đại lượng võ giả Thành Tân Vệ, khiến Lâm Tiêu không cách nào tiến hành đánh chết đại quy mô bọn chúng.

- Giết.

Theo trại chủ Hắc Long trại và rất nhiều thống lĩnh ra lệnh, cho dù rất nhiều thành viên Hắc Long trại ở đây nhìn thấy một màn vừa rồi trong nội tâm sợ hãi, nhưng vẫn cố nén sợ hãi phấn đấu quên mình xông lên, lực hấp dẫn của tiền tài, bí tịch, nữ nhân khiến bọn hắn tạm thời quên mất sợ hãi tử vong, tiến công lên như nổi điên vậy.