Võ Đạo Đan Tôn

Chương 467: Lão tổ Trần gia (1)




- Đúng rồi Lâm Tiêu, đao ý ta vẫn muốn lĩnh ngộ, nhưng mà ta vẫn cảm thấy thiếu chút gì đó, không biết ngươi lúc trước làm sao ngộ ra, có kinh nghiệm gì hay không?

Lĩnh ngộ đao ý cùng kiếm ý cực kỳ gian nan, cường giả Quy Nguyên Cảnh không tính, bởi vì võ giả một khi đột phá đến Quy Nguyên Cảnh sẽ cảm ngộ thiên địa, cảm ngộ ý cảnh.

Mà trừ Quy Nguyên Cảnh ra, thiên tài trẻ tuổi trong cả thành Hắc Vân lĩnh ngộ đao ý cùng kiếm ý và cường giả Hóa Phàm Cảnh lâu năm, chỉ sợ không đếm được một bàn tay, nếu như Trần Tinh Duệ có thể lĩnh ngộ đao ý, chẳng những có trợ giúp thực lực của hắn cực lớn, địa vị của hắn trong Trần gia cũng tăng lên cao.

Trong võ giả có một câu nói thế này, võ giả không lĩnh ngộ được đao ý hoặc kiếm ý, vĩnh viễn không thể trở thành đao khách hoặc kiếm khách đỉnh cấp, tối đa chỉ quanh quẩn trong nhất lưu mà thôi.

Trần Tinh Duệ thân là đao khách, tự nhiên rất mong muốn lĩnh ngộ đao ý, nhưng mà hắn đau khổ tìm hiểu vẫn không nắm được trọng điểm, phương diện này cho dù là cường giả Quy Nguyên Cảnh trong gia tộc cũng không thể chỉ điểm cho hắn, hôm nay có Lâm Tiêu ở chỗ này, hắn cũng muốn thỉnh giáo một phen.

- Ta lĩnh ngộ đao ý kiến thức nửa vời, hiểu cũng không sâu.

Trong nội tâm Lâm Tiêu cười khổ, nhíu mày, hồi tưởng lại thời điểm mình lĩnh ngộ đao ý hình thức ban đầu, cùng với tràng cảnh đao ý hình thức ban đầu biến thành đao ý thật sự trong thú triều, trong nội tâm hơi có cảm xúc, nói:

- Chẳng qua nếu như ngươi muốn biết kinh nghiệm, ta đúng là có thể nói cho ngươi biết một ít.

- Cái gì?

Ánh mắt Trần Tinh Duệ sáng ngời.

- Đao ý, ta cho rằng nó là một loại lý giải của đao khách với đao, là tinh khí thần của đao khách hoàn mỹ tập trung và dung hợp làm một, chỉ khi bản thân lý giải với đao cực sâu, dùng hình thức đao hiển thị ra ngoài, thời điểm này có thể nắm giữ đao ý hình thức ban đầu, mà đao ý hình thức ban đầu muốn chuyển hóa làm đao ý, cần đao khách thành tâm thành ý với đao đạo, cảm động với đao, lĩnh ngộ bản tâm của mình.

- Tinh khí thần của đao khách hoàn mỹ dung hợp làm một, dùng hình thức đao ý thổ lộ ra? Đây không phải tương tự với ý cảnh sao? Ta hình như với Tà Vương Đao có chứa ý cảnh âm lãnh phá hư của Tà Vương, ta đã lĩnh ngộ, nhưng căn bản không thể lĩnh ngộ đao ý.

Trần Tinh Duệ cau mày nói.

Trần Tinh Duệ nói ý cảnh giống như Lâm Tiêu lĩnh ngộ ý cảnh trong từng thức trong Luân Hồi Đao Quyết, Tứ Quý Luân Hồi Đao, Nhật Nguyệt Luân Hồi Đao.

- Không đúng.

Lâm Tiêu lắc đầu, nói:

- Cách nghĩ này của ngươi là hoàn toàn sai lầm, cho dù là ý cảnh của Tà Vương Đao hay là ý cảnh Luân Hồi Đao Quyết của ta, đều là lý giải về đao pháp, mà không phải đối với đao, lại càng không phải lĩnh ngộ bản tâm của mình, đao pháp ý cảnh là đao pháp ý cảnh, đao ý là đao ý, cả hai không thể đánh đồng, bản chất khác nhau hoàn toàn.

Lâm Tiêu có khả năng nói chỉ có thể như vậy, mà lý giải về bản thân hắn, về phần áo nghĩa càng sâu hơn, trước mắt hắn chỉ là đao khách bình thường.

- Một là đao pháp, một là đao.

Trần Tinh Duệ lâm vào trong trầm tư, thật lâu, hắn mới hồi phục tinh thần lại, trong đôi mắt sinh ra hào quang như hơi hiểu ra:

- Lâm Tiêu, rất cảm tạ ngươi, ta cảm giác đao ý trong lòng ta rõ ràng rất nhiều, thì ra tất cả là do ta cảm ngộ sai, ngươi yên tâm, những lời ngươi nói ta sẽ không nói với bất cứ người nào, cho dù là trưởng bối Trần gia của ta.

- Nếu ngươi thật lĩnh ngộ thì tốt rồi.

Lâm Tiêu cười cười, đối với Trần Tinh Duệ có truyền ra ngoài hay không thì hắn cũng không thấy gì, dùng thiên phú của Trần Tinh Duệ, chỉ cần không vẫn lạc, đột phá đến Quy Nguyên Cảnh chí ít có hơn một nửa cơ hội, đến lúc đó tự nhiên sẽ lĩnh ngộ đao ý, mà đối với những người không có thiên phú, không thể đột phá tới Quy Nguyên Cảnh, cho dù có nghe cũng chẳng có gì cả.

Võ giả ngay cả thiên phú trở thành cường giả Quy Nguyên Cảnh đều không có, muốn ở Hóa Phàm Cảnh lĩnh ngộ đao ý hiển nhiên độ khó rất cao.

Song phương trao đổi hồi lâu, thẳng tới khi màn đêm buông xuống, Lâm Tiêu cùng Trần Tinh Duệ hai huynh đệ ăn cơm tối xong đã quay về khách sạn.

Sau khi Lâm Tiêu rời đi không lâu...

- Trần Tinh Duệ, Trần Tinh Hạo hai vị thiếu gia, lão tổ cùng gia chủ bảo hai người đi qua.

Một quản gia áo bào xám đột nhiên xuất hiện.

- Thái gia gia, phụ thân?

Trần Tinh Duệ hai huynh đệ liếc nhau, trong mắt đầy nghi hoặc.

Đương kim gia chủ Trần gia chính là phụ thân của hai huynh đệ Trần Tinh Duệ, hắn tên là Trần Nghiêu Niên, có thể trở thành người cầm quyền Trần gia, quyền nói chuyện lớn nhất, nhưng mà thái gia gia Trần Diệu Thiên thực lực đã đạt tới Quy Nguyên Cảnh trung kỳ đỉnh phong, công tham tạo hóa, nhưng mà lão thái gia Trần gia vẫn ẩn cư trong hậu viện Trần gia, rất ít ra mặt, bởi vậy hai huynh đệ gặp mặt không nhiều.

Không bao lâu, hai người đi theo quản gia vào sân hậu viện.

- Thái gia gia, phụ thân.

Hai người song song quỳ xuống hành lễ.

- Đứng lên đi.

Trong sân, một lão giả râu tóc bạc phơ nhìn hai huynh đệ bọn họ cười cười, giống như lão giả bình thường gặp được con cháu, mà ở bên cạnh hắn chính là nam tử trung niên gương mặt cương nghị, khí thế bất phàm, chính là gia chủ Trần gia Trần Nghiêu Niên, nhưng mà trước mặt lão giả này, Trần Nghiêu Niên lại tất cung tất kính đứng ở một bên.

- Xế chiều hôm nay, các ngươi gặp mặt đệ tử trại huấn luyện thiên tài a. (thiên tài huấn luyện doanh)

Lão giả Trần Diệu Thiên nói thẳng.

Trần Tinh Duệ cùng Trần Tinh Hạo hai huynh đệ đều là khẽ giật mình.

Thái gia gia làm sao biết? Chợt hai người lại giật mình, thái gia gia thân là cao thủ cường đại nhất Trần gia, một thân thực lực kinh người, chuyện xảy ra trong Trần gia hắn có thể cảm giác được rõ ràng, muốn giấu diếm được hắn mới là chê cười.

- Vì sao thái gia gia đột nhiên hỏi chuyện này? Chẳng lẽ là không tán thành chúng ta kết giao huynh đệ với Lâm huynh đệ?

Trong nội tâm hai huynh đệ tâm thần bất định, nhưng vẫn cung kính nói:

- Dạ thái gia gia, học viên kia tên là Lâm Tiêu, ban đầu ở thiên mộng bí cảnh đã từng cứu mạng hai chúng ta, nếu như không có hắn giúp đỡ, sợ là hai huynh đệ chúng ta không còn sống ra khỏi thiên mệnh bí cảnh a.

Chuyện xảy ra trong thiên mộng bí cảnh, hai người bọn họ đã từng nói qua.

- Ha ha, hai người các ngươi chớ khẩn trương, cũng không cần vội vã giải thích.

Lão giả mỉm cười:

- Ta không có trách các ngươi, chỉ là muốn muốn nói cho các ngươi biết, Lâm Tiêu đáng giá kết giao, nên tiếp xúc với hắn nhiều hơn, nếu như hắn có cái gì cần thì tận lực giúp đỡ hắn là được.

- Cái này...

Hai huynh đệ đều há hốc mồm, chợt vội vàng nói:

- Vãn bối hiểu!

Ban đầu ở thiên mộng bí cảnh, hai người bọn họ có giao tình sinh tử với Lâm Tiêu, cho dù lão giả không nói, hai người sẽ xem Lâm Tiêu như hảo huynh đệ của mình, bằng không thì hôm nay nhìn thấy Lâm Tiêu cũng không kích động như thế.