Võ Đạo Đan Tôn

Chương 418: Lâm Tiêu ra tay




- Chết cho ta!

La Tiêm quát chói tai, chiến đao tuôn ra một cỗ lực lượng đáng sợ, hóa thành đao ảnh trùng điệp oanh tới.

Trần Tư Tư cắn răng, trường kiếm run lên, hình thành một kiếm mạc bao phủ trước người, đồng thời công hướng đối phương.

Đinh đinh đinh…

Trong hư không truyền đến tiếng va chạm, kiếm mạc ầm ầm nổ tung, thân hình Trần Tư Tư không ngừng rút lui, tầng tầng khí kình cuốn tới khiến khí huyết của nàng sôi trào cuồn cuộn, có cảm giác như muốn hộc máu.

Phốc xuy…

Đao khí thổi quét, khóe môi Trần Tư Tư rỉ máu tươi, đã bị thương.

- Trần Tư Tư, các ngươi mau lui lại.

Hùng Vĩ rống to, điên cuồng đánh trả.

Bởi vì áp lực nhất thời giảm đi, vì thế Hùng Vĩ có thể đánh trả nhưng vì trọng thương nên không cách nào lao ra khỏi trùng vây.

- Ha ha ha, chỉ chút thực lực ấy cũng dám lao ra cứu viện.

Một đao đánh Trần Tư Tư bị thương, La Tiêm càn rỡ cười to, tấn công càng thêm mãnh liệt.

- Trần Tư Tư, ngươi lui ra!

Lâm Tiêu tiến lên, ánh mắt băng sương, ngữ khí lạnh lùng.

- Dạ, Lâm Tiêu sư huynh.

Trần Tư Tư thở ra một hơi, thân hình nhảy mạnh về phía sau.

Luận tuổi tác cùng thời gian gia nhập huấn luyện doanh thiên tài, Trần Tư Tư xem như là sư tỷ của Lâm Tiêu, nhưng giữa võ giả người tu vi cao hơn đi trước, với thực lực của Lâm Tiêu, Trần Tư Tư xưng hô sư huynh cũng đúng.

- Còn muốn chạy!

Nhìn thấy Trần Tư Tư lui về phía sau, La Tiêm cười lạnh bổ ra một đao:

- Chạy đi đâu!

Đinh!

Nghênh đón hắn là một đao cực nhanh của Lâm Tiêu.

Lực trùng kích cực đại làm La Tiêu bật lui ra sau.

- La Tiêm, lúc này còn đùa giỡn? Còn không nhanh tốc chiến tốc thắng cho ta!

Chứng kiến La Tiêm bị hai chân võ giả tam chuyển đánh lui, Hoàng Lạc không nhịn được quát lớn, hắn không cho rằng Lâm Tiêu bọn họ đánh lui được La Tiêm, chỉ là La Tiêm đang muốn đùa giỡn mà thôi.

- Hoàng Lạc sư huynh, đã biết.

La Tiêm đỏ mặt, bị Lâm Tiêu đánh lui làm trong lòng hắn cảm nhận được sỉ nhục khôn cùng, ánh mắt híp lại, một cỗ sát khí nồng đậm dâng lên:

- Nếu các ngươi đã muốn chết, ta sẽ tiễn các ngươi một đoạn đường!

Dứt lời, nguyên lực trong người hắn điên cuồng tăng lên, nháy mắt đạt tới mức tận cùng.

Lâm Tiêu chậm rãi đi tới, cười lạnh nói:

- Có thể tiếp ta một đao, ta tha cho ngươi khỏi chết!

- Cuồng vọng!

La Tiêm tức giận, thân hình nhảy vọt lên bổ ra một đao.

Tê…

Hư không bị xé mở, đao ảnh phá vỡ hư không hóa thành một cỗ đao khí bá đạo cuốn tới, uy lực tán phát bốn phương.

- Trảm!

Lâm Tiêu không hề tránh né, trong mắt bắn ra tinh mang chém ra.

Phốc xuy…

Đao khí cuồn cuộn tràn ra, dễ dàng nghiền áp công kích của La Tiêm, ngay sau đó chém dọc từ trán xuống dưới thân thể hắn, chém ra một đạo vết đao thật sâu dài mấy thước trên mặt đất, đá vụn vẩy ra tứ tán.

Ngay sau đó…

Thân hình La Tiêm bị chém thành hai nửa, nội tạng cùng máu tươi tán lạc đầy đất.

- Sao có thể? Một đao chém giết La Tiêm?

- Không có khả năng!

- Lâm Tiêu mạnh như vậy sao?

Nhóm đệ tử Võ Lăng quận đều sợ ngây người, mà mấy người Chu Chỉ kích động trừng lớn hai mắt khiếp sợ.

Dù lúc xuất phát, Lâm Tiêu đã trấn áp Hạ Hưng, nhưng ngay lúc đó không giống như hiện tại, chỉ là luận bàn mà không phải chém giết sinh tử, theo họ xem ra dù Lâm Tiêu ngăn chặn Hạ Hưng nhưng Hạ Hưng là hóa phàm cảnh, một khi hắn liều mạng Lâm Tiêu muốn đánh chết hắn cũng tuyệt không có khả năng.

Nhưng bây giờ hắn dùng một đao giết chết người có thực lực không kém gì Hạ Hưng, làm mấy người Chu Chỉ có nhận thức hoàn toàn mới, thực lực như vậy võ giả hóa phàm cảnh sơ kỳ cũng không làm được, như vậy thực lực của Lâm Tiêu tuyệt đối rõ ràng cao hơn Hùng Vĩ.

- Tiểu tử này khó giải quyết như vậy? Mọi người nghe đây, toàn lực ra tay cho ta!

Nhìn thấy tình huống có biến, Hoàng Lạc không khỏi nóng nảy gầm lên.

- Giết!

Dứt lời, vài tên đệ tử Võ Lăng quận công kích càng thêm điên cuồng.

- Chu Chỉ sư tỷ, ngươi tiếp tục kiên trì một lát!

Lâm Tiêu quát to một tiếng, thân hình nhảy vào chiến đoàn, hiện tại Chu Chỉ, Lý Thư Tư, Hùng Vĩ đều cực kỳ nguy hiểm, nói không chừng sẽ có người vẫn lạc, vì vậy khi đối phó La Tiêm hắn cũng toàn lực ra tay, không chút lưu tình.

- Lâm Tiêu, ngươi cẩn thận, ta còn có thể kiên trì!

Nhìn thấy biểu hiện của Lâm Tiêu, trong lòng Chu Chỉ trấn định, tâm tình biến đổi, phòng ngự càng thêm thành thạo.

- Chết!

Không chút do dự, Lâm Tiêu nhảy vào chiến đoàn của Hùng Vĩ.

- Lý Uy, ngươi đi ngăn lại tiểu tử này trước.

Một đệ tử hóa phàm cảnh nhìn qua chân võ giả tam chuyển đỉnh phong quát, đồng thời điên cuồng ra tay với Lý Thư Tư cùng Hùng Vĩ, nguyên lực mênh mông cuồn cuộn, không ngừng nghiền áp, ý đồ trước khi Lâm Tiêu đuổi tới phải đánh chết hai người.

- Phốc!

Thân thể Hùng Vĩ lại tuôn ra đoàn huyết vụ, mà tình huống Lý Thư Tư càng thêm tệ hại, tùy thời đều sẽ tử vong.

- A…

Biết tình huống đã tới thời khắc nguy hiểm nhất, Hùng Vĩ triệt để phát điên, chỉ vì cố gắng kiên trì thêm khoảnh khắc chờ đợi Lâm Tiêu cứu viện.

- Đáng giận!

Tên võ giả tam chuyển gầm nhẹ một tiếng, ngăn cản Lâm Tiêu.

Thần sắc hắn dữ tợn, đôi tay mang theo thiết thủ quyền sáo liên tục huy động, trong hư không xuất hiện một đám quyền ảnh cực lớn, vô cùng uy mãnh.

- Buồn cười!

Lâm Tiêu căn bản không cho hắn chút cơ hội, lập tức thi triển thức thứ nhất Tứ Quý Luân Hồi đao.

Đao mang mang theo ý cảnh ẩn chứa tứ quý luân hồi phá tan hư không, đánh nát quyền ảnh, đao mang không chút ngừng lại xẹt qua thân hình Lý Uy, đem thân thể hắn chém thành hai nửa.

Mà thân hình Lâm Tiêu đã sớm xông qua bên người Lý Uy, ngay lúc xuất thủ hắn đã dự liệu được kết cục, căn bản không cần nhìn qua.

Trong chiến đoàn, Hùng Vĩ liên tục lui về phía sau, chỉ còn kém một kích cuối cùng sẽ bị đánh chết.

Nhưng đúng lúc này Lâm Tiêu đã lao tới nhanh như chớp.

- Sao có thể?

Hai võ giả hóa phàm cảnh chấn động, không ngờ Lý Uy thậm chí còn chưa chịu được vài lần hô hấp đã xong đời!

- Đáng giận!

Trong lòng hai người phẫn nộ, chỉ cần thêm một lát hai người có thể đánh chết Hùng Vĩ cùng Lý Thư Tư, chỉ còn thiếu thêm hai lần hô hấp nữa mà thôi.

Không còn do dự, hai người hoàn toàn bị Lâm Tiêu làm kinh sợ, lập tức thay đổi mục tiêu, buông tha Lý Thư Tư cùng Hùng Vĩ đã bị trọng thương, liên thủ đối phó Lâm Tiêu.

Tuy thực lực hai người cao hơn La Tiêm, nhưng bọn hắn cũng biết nếu không liên thủ căn bản không khả năng đánh bại Lâm Tiêu.

Hô hô…

Hai người theo hai góc độ lao tới, khí tức không hề che giấu, cắn răng toàn lực ra tay.

- Cẩn thận!

Hùng Vĩ cùng Lý Thư Tư kinh sợ nhắc nhở.

- Hừ!

Ánh mắt Lâm Tiêu co rụt lại, không hề tránh né trực tiếp công kích thẳng hai người.

- Cuồng vọng!

- Muốn chết!

Trong lòng hai gã đệ tử mừng rỡ, nguyên lực tràn ra, cố gắng dùng một chiêu đánh trọng thương hoặc giết chết Lâm Tiêu.

- Xuy…

Nguyên lực cuồn cuộn như sóng thần ập xuống, trong nháy mắt thân ảnh Lâm Tiêu đột nhiên mơ hồ.