Võ Đạo Đan Tôn

Chương 394: Chiến đấu gian nan (1)




- Đệ tứ quan sao?

Khóe miệng Lâm Tiêu lộ ra vẻ tươi cười, thí luyện ba cửa ải trước kia khiến hắn phát hiện Cửu Chuyển Huyền Công sau khi tấn cấp tam chuyển hắn đánh chết tinh thần thể dễ dàng hơn rất nhiều, trước kia cùng một chiêu số chỉ có thể khiến tinh thần thể trọng thương, nhưng bây giờ nếu như vận dụng xảo diệu lại có thể khiến đối phương lập tức bỏ mạng.

Bất quá, nguy hiểm của Lâm Tiêu cũng lớn hơn rất nhiều, yêu cầu đối với thân pháp càng nghiêm khắc tới cực điểm, không cẩn thận một chút sẽ lập tức đầu thân khác biệt, bị đá ra thí luyện không gian ngay.

Sưu sưu sưu

Tám gã võ giả áo đen vừa xuất hiện, lập tức liền dọc theo một cái vòng lớn vây quanh về phía Lâm Tiêu.

- Tới tốt lắm.

Lâm Tiêu đạm mạc cười cười, thân hình hóa thành một đạo thiểm điện mạnh mẽ nhảy vào trong bầy tinh thần thể.

Đao mang quỷ dị, lăng lệ ác liệt sáng lên, hai cái đầu lâu màu đen lúc này bay lên trời, vừa đối mặt, liền có hai gã tinh thần thể chết dưới tay Lâm Tiêu .

- Giết.

Như thiểm điện tránh đi liên thủ công kích của mấy tên còn lại, thân hình Lâm Tiêu lại lần nữa nhảy vào trong đám người.

PHỐC

Đinh đinh đinh.

Thanh âm lưỡi đao cắt qua và tiếng chiến đao va đập truyền đến, thân ảnh Lâm Tiêu giống như một đầu cá chạch linh hoạt không ngừng lướt trong đám tinh thần thể, đao mang lóng lánh, sau một lát tám gã tinh thần thể tất cả đều chết dưới tay Lâm Tiêu, trong thí luyện không gian trống rỗng chỉ còn lại một mình Lâm Tiêu.

Hô.

Thu liễm nguyên lực sôi trào trong cơ thể, cẩn thận nhớ lại chiến đấu trước kia, Lâm Tiêu lại đạt được không ít thu hoạch.

Lúc trước khi hắn lần đầu khảo hạch đối mặt tám gã tinh thần thể là dựa vào phương pháp bên thì đánh nhau, bên thì rút lui để thông qua, nhưng hiện giờ, Lâm Tiêu hoàn toàn có thể thông qua chính diện chém giết để nhẹ nhõm thông qua cửa thứ tư

Bất quá cửa thứ năm là 16 tên tinh thần thể thực lực ngang nhau, độ khó lại tăng lên rất nhiều.

Mấy hơi thở sau.

Ông ông ông ông ông. . .

Hư không truyền lại các thanh âm liên tiếp, ở trước mặt Lâm Tiêu lập tức xuất hiện mười sáu đạo bóng người mặc võ bào màu đen, toàn thân chiến ý sôi trào, rậm rạp chằng chịt, mang đến cho người một loại cảm giác hồi hộp lo sợ.

- Giết.

16 tên võ giả áo đen vừa xuất hiện, liền đồng thời phát động tiến công mãnh liệt tới Lâm Tiêu, trong lúc nhất thời đầy trời đao khí tung hoành, hóa thành đao mang hóa thành hình mạng nhện rậm rạp chằng chịt phô thiên cái địa mà đến.

- Điện Quang Phi Thệ.

Xông.

Lâm Tiêu không lùi mà tiến tới, thân hình hóa thành một đạo quang ảnh màu đen lướt qua công kích đầy trời, sát nhập vào trong bầy võ giả áo đen.

Đao khí lóng lánh, Lâm Tiêu lướt qua thân thể tên võ giả áo đen, hiểm trở né qua đạo đạo đao mang, đồng thời tay phải lơ đãng phất lên, một đạo đao mang như thất luyện tung hoành cắt ra.

Đại lượng võ giả áo đen chen chúc mà đến, đám người chồng chất lách vào, một gã võ giả áo đen đối mặt với đao mang của Lâm Tiêu căn bản tránh cũng không thể tránh, chỉ đành vội vàng ngăn cản.

Tiếng kim thiết giao thương vang lên, không chờ võ giả kia phản ứng lại lại có một đạo đao mang từ góc nghiêng sau lưng vài tên võ giả áo đen kia chém tới, góc độ xảo trá, trực tiếp xẹt qua cổ tên kia, một khỏa đầu lâu bay lên trời, rồi sau đó biến mất trong thí luyện không gian.

- Một cái.

Thân ảnh Lâm Tiêu nhanh chóng lùi lại, lập tức tránh đi mấy đạo đao mang, thân thể vô cùng linh hoạt, lập tức nhảy vào chính giữa mấy tên võ giả áo đen.

Bạo.

Quát khẽ một tiếng, ba đạo tàn ảnh nổ bung, phân biệt bắn về ba phương hướng.

Tàn ảnh xuất hiện lập tức phân tán lực chú ý và lực công kích của vài tên võ giả áo đen, hai tàn ảnh lập tức bị chém thành mảnh vỡ, mà bản thể Lâm Tiêu lại bổ ra một đao, chém cho một gã võ giả áo đen phân tán lực chú ý vào trên người tàn ảnh còn lại thành hai nửa.

- Hai cái.

Trong nội tâm yên lặng lên tiếng, Lâm Tiêu tập trung tinh thần cao độ, thần sắc không dám có chút lười biếng, dưới tình huống như vậy, so đấu chính là sức quan sát và lực chú ý của võ giả, một khi có bất kỳ chủ quan nào, đối mặt Lâm Tiêu chính là kết cục tử vong.

- Đến đây đi.

Đao khí ngạo nhân bay lên trời, bao trọn lấy cả thí luyện không gian, trong mắt Lâm Tiêu ngưng trọng, điên cuồng chém giết trong đệ ngũ quan.

Một đao, lại một đao.

Lâm Tiêu chém giết sinh tử như khiêu vũ, lần lượt chém từng tên võ giả áo đen trong thí luyện không gian.

Bên ngoài thí luyện thất.

Không ít đệ tử đang chờ đợi khảo thí chuyện trò vui vẻ với nhau.

- Lâm Tiêu tiến vào tựa hồ đã được một lúc lâu rồi a?

Có học viên chờ đợi nhịn không được nói.

- Có lẽ gần được nửa canh giờ rồi.

Bên cạnh có người trả lời.

- Căn cứ lệ cũ trước kia, Lâm Tiêu chắc qua một lát nữa sẽ bị đào thải ra ngoài.

- Không thể không nói thiên phú Lâm Tiêu này quả thật kinh người, gia nhập huấn doanh không đến nửa năm bài danh thí luyện thất đã đến thứ 23, thành tích như vậy ít nhất cần ở đệ ngũ quan đánh chết hơn sáu gã tinh thần thể mới có thể đạt tới.

- Đúng vậy a, dùng tiến triển của Lâm Tiêu hiện giờ, nói không chừng một năm sau hắn có thể thông qua đệ ngũ quan tiến vào đệ lục quan rồi.

- Cái này cũng khó mà nói, tuy rằng Lâm Tiêu hiện giờ mỗi tháng bài danh thí luyện thất đều tăng lên, nhưng muốn xông qua đệ ngũ quan chỉ dùng một năm thì rất khó, phải biết rằng huấn luyện doanh chúng ta trong năm năm gần đây, cũng chỉ có một mình Đông Phương Nguyệt Mính xông đến đệ lục quan, như hai người Lý Dật Phong, Hắc Liệt bọn họ nhiều năm trước cũng đã xông đến đệ ngũ quan, nhưng đến bây giờ vẫn dừng ở đệ ngũ quan không tiến thêm được đấy thôi.

- Muốn xông qua đệ ngũ quan không dễ dàng ah.

Có không ít đệ tử sau khi nghe được đều nhao nhao gật đầu, nhịn không được cảm khái.

Đệ tử có thể xâm nhập đệ ngũ quan hàng năm đều có không ít, thậm chí có thiên tài đệ tử vào năm thứ hai gia nhập huấn luyện doanh có thể xâm nhập đến đệ ngũ quan, nhưng tuyệt đại đa số đệ tử đợi đến khi năm năm tu luyện chấm dứt, tốt nghiệp khỏi huấn luyện doanh vẫn không thể xông qua đệ ngũ quan tiến vào đệ lục quan, có thể thấy khó khăn cỡ nào.

Sau một lát. . .

- Ồ, Lâm Tiêu sao còn chưa đi ra?

- Kỳ quái, hiện giờ lẽ ra đã vượt qua thời gian hắn ở trong thí luyện thất rồi mới phải? Chẳng lẽ hắn lại có đột phá?

- Chờ một chút, có lẽ lập tức sẽ đi ra thôi.

Một chung trà sau.

- Sao còn chưa đi ra?

- Không thể a?

Lâm Tiêu thật lâu không đi ra, khiến lực chú ý của tất cả mọi người trong thí luyện thất đại sảnh đều tập trung vào trong thí luyện thất.

Một ít học viên trong nội tâm mơ hồ cảm giác được, hôm nay tựa hồ có đại sự gì đó xảy ra.

Trong thí luyện không gian.

Đao khí rậm rạp chằng chịt cắt không gian thành các mảnh nhỏ, đao mang lăng lệ ác liệt bay lên trời, khiến không gian trở nên cực kỳ chói mắt.