Võ Đạo Đan Tôn

Chương 383: Nguy cơ sinh tử




Tứ tinh đỉnh phong yêu thú Hắc Văn Yêu Hổ

Triều Diệt nhìn chằm chằm vào yêu hổ đột nhiên xuất hiện kia, cười lạnh một tiếng.

Sưu sưu sưu.

Sau một khắc thân thể của hắn đột nhiên bắt đầu mơ hồ, thân hình như điện, lập lòe mấy cái đã đi tới trước đầu Hắc Văn Yêu Hổ.

Rống.

Thấy Triều Diệt tốc độ kinh người như thế, Hắc Văn Yêu Hổ bản năng cảm thấy một tia kinh sợ, trong tiếng rống giận dữ hai cái chân trước tráng kiện giảo sát đến, móng vuốt như cương đao tản mát ra tia sáng lạnh lẻo.

- Chết!

Trong ánh mắt Triều Diệt lóe lên hàn mang, thân hình nhảy lên, đột nhiên gia tốc ở giữa không trung, lập tức tránh đi móng vuốt sắc bén của Hắc Văn Yêu Hổ, song đao trong tay giao nhau, chém ra một đạo thập tự đao mang vào phần cổ họng Hắc Văn Yêu Hổ.

Thập tự đao mang lập tức bổ vào cổ họng Hắc Văn Yêu Hổ, da thịt yêu thú tứ tinh đỉnh phong cứng rắn như sắt lại bị đơn giản mở ra như đậu hủ, máu tươi như suối từ đó phun tung toé ra.

Thân hình rơi xuống đất, Triều Diệt thu hồi chiến đao, quay người đi vào sâu trong rừng.

Ở phía sau hắn, thân thể Hắc Văn Yêu Hổ tứ tinh đỉnh phong lúc này mới trùng trùng điệp điệp ngã xuống, máu tươi nhuộm hồng cả mặt đất nham thạch. Nếu như là ở Tân Vệ Thành, Triều Diệt tự nhiên sẽ không bỏ qua yêu đan của Hắc Văn Yêu Hổ này, dù sao yêu đan một đầu yêu thú tứ tinh đỉnh phong ít nhất cũng có giá gần mươi vạn lượng, nhưng giờ phút này đang đuổi giết Lâm Tiêu, Triều Diệt tự nhiên sẽ không vì một khỏa yêu đan mà lãng phí thời gian.

Trong một mảnh núi rừng cách Triều Diệt ước chừng mấy chục dặm, Lâm Tiêu đang chém giết với một đầu Huyết Văn Hùng.

Huyết Văn Hùng này thân cao chừng năm mét, toàn thân hiện đầy từng đạo huyết sắc đường vân, thân cứng rắn như sắt, lực lớn vô cùng.

- Trảm.

Thân hình linh hoạt của Lâm Tiêu không ngừng vòng quanh Huyết Văn Hùng, đồng thời chiến đao điên cuồng bổ vào ngoài thân Huyết Văn Hùng, ở phía trên lưu lại một đạo vệt đạo thật sâu.

Rống.

Huyết Văn Hùng điên cuồng gào thét, bàn tay cực lớn không ngừng nện ra, khiến mặt đất nham thạch giống như bị cày xới một phen, xuất hiện đạo đạo khe rãnh thật sâu, mà rất nhiều cây cối chung quanh gãy đổ trên đất, nhìn thấy mà giật mình.

- Ô Nguyên Toa, đi.

Sưu sưu sưu.

Ba miếng Ô Nguyên Toa đen nhánh như ba đầu chim tước linh hoạt phi tốc lao giữa núi rừng, không ngừng đâm lên trên người Huyết Văn Hùng ra nguyên một đám lỗ máu nho nhỏ, hiện giờ tinh thần lực Lâm Tiêu đã đạt đến tam phẩm, khống chế Ô Nguyên Toa uy lực cũng tăng nhiều, đối phó tứ tinh yêu thú da dày thịt béo tuy rằng không cách nào mang đến trọng thương cho chúng, nhưng lại có thể không ngừng phân tán lực chú ý của yêu thú.

- Tứ Quý Luân Hồi Đao.

Đao mang sáng chói thoáng hiện, thân hình Lâm Tiêu giống như tia chớp, lập tức xuyên qua bên cạnh người Huyết Văn Hùng, ở trên người nó bổ ra một miệng vết thương cực lớn dài đến gần hai thước.

Huyết Văn Hùng bị đau, một chưởng trở tay đánh tới.

- Bạo.

Thân hình Lâm Tiêu tầng tầng nổ tung, tốc độ Huyết Văn Hùng mặc dù nhanh, như chỉ có thể đập tan vài đạo tàn ảnh của Lâm Tiêu, ngay cả tay áo của hắn cũng không chạm đến được.

Chiến đấu thời gian dài khiến cho trên người Huyết Văn Hùng vết thương chồng chất, phản ứng cũng chậm đi một bậc.

Lâm Tiêu nắm lấy cơ hội, khống chế Ô Nguyên Toa ở một bên vận sức chờ phát động, lập tức đâm vào trong hai mắt như hai quả bóng rổ của Huyết Văn Hùng.

Tiếng rống giận dữ thê lương vang lên, thân thể cao lớn của Huyết Văn Hùng mạnh mẽ đâm tới, hai con ngươi đổ máu.

- Chết.

Chiến đao sắc bén lập tức đâm vào hậu tâm Huyết Văn Hùng, nguyên lực sắc bén như mũi nhọn không ngừng đâm vào vị trí trái tim Huyết Văn Hùng, xoắn cho trái tim Huyết Văn Hùng nát bấy.

Dưới ánh mắt Lâm Tiêu, thân thể cao lớn của Huyết Văn Hùng ầm ầm đổ xuống, máu tươi từ vị trí hậu tâm phun ra như suối.

Hô.

Thở dốc dồn dập, hổn hển, Lâm Tiêu thu hồi chiến đao, trên mặt lộ ra một tia vui mừng.

- Uy lực Cửu Chuyển Huyền Công quả nhiên kinh người, kết hợp đao pháp của ta, thậm chí ngay cả da thịt cứng rắn như Huyết Văn Hùng cũng có thể đâm thủng.

Đây đã là đầu tứ tinh yêu thú thứ hai hắn săn giết hôm nay rồi, ban đầu ở Tân Vệ Thành, hắn phải cùng phân thân Toản Địa Giáp liên thủ mới có thể nhẹ nhõm đánh chết một đầu tứ tinh yêu thú, mà khi thú triều, Lâm Tiêu cũng phải cùng khác võ giả liên thủ, mới có khả năng săn giết tứ tinh yêu thú, nhưng là hôm nay, bằng vào một mình hắn cũng có thể đánh chết tứ tinh yêu thú, điều này khiến Lâm Tiêu cảm thấy được sự trưởng thành và tiến bộ của mình.

Nếu có võ giả khác nhìn thấy một màn này, chỉ sợ cũng cực kỳ giật mình vì thực lực của Lâm Tiêu.

Phải biết rằng Lâm Tiêu hiện giờ mới chỉ là tam chuyển hậu kỳ, mà Huyết Văn Hùng nhưng lại là tứ tinh yêu thú, tương đương với võ giả Hóa Phàm cảnh sơ kỳ trong nhân loại, bình thường yêu thú ngang giai thực lực còn trên cả võ giả, muốn đánh chết Huyết Văn Hùng này, ít nhất phải cần hai gã võ giả mới vào Hóa Phàm cảnh sơ kỳ mới có khả năng, thậm chí còn sẽ gặp phải nguy hiểm.

Nhưng Lâm Tiêu hiện giờ lại dùng lực lượng một người đánh chết Huyết Văn Hùng, cả người mặc dù mệt mỏi, nhưng cũng không chật vật, trên người càng không có nửa điểm vết thương, toàn bộ tiết tấu chiến đấu hoàn toàn nằm trong sự khống chế của hắn, đây quả thật hết sức kinh người.

Nghỉ ngơi một lúc, Lâm Tiêu mang theo chiến đao, mổ thân thể cao lớn của Huyết Văn Hùng ra, tìm được yêu đan của Huyết Văn Hùng.

Ngay khi Lâm Tiêu vừa mới chuẩn bị bỏ yêu đan vào trong Thương Long Tí thì--

- Ân?

Đột nhiên một cổ cảm giác nguy cơ mãnh liệt xẹt qua đầu Lâm Tiêu, cổ cảm giác nguy cơ này cực kỳ mãnh liệt, khiến lông tơ toàn thân hắn đều dựng thẳng lên, cả người thật giống như bị ngũ tinh yêu thú nhìn thẳng vào vậy, cơ bắp phần lưng thoáng cái kéo căng.

- XÍU... UU!

Trong núi rừng xa xa, một đạo nhân ảnh như lưu tinh xâm nhập vào phạm vi tinh thần lực của Lâm Tiêu, tốc độ nhanh đến mức tận cùng, trong tay nắm song đao lập tức bổ về phía Lâm Tiêu.

Sát ý đậm đắc giống như biển gầm bao lấy toàn thân Lâm Tiêu, từng đợt nặng nề đánh ra, không khí trong toàn bộ núi rừng đều lập tức cứng lại.

- Thật nhanh.

Trong nội Lâm Tiêu tâm kinh hãi, trong lúc nguy cấp ba miếng Ô Nguyên Toa dưới sự khống chế của hắn hóa thành ba đạo ô quang phút chốc đâm về bóng người kia, đồng thời Lâm Tiêu kiệt lực quay người bổ ra một đao toàn lực về phía bóng người kia.

Một đao kia, Lâm Tiêu toàn lực mà ra, căn bản không dám có chút lưu thủ, sát ý trên người đối phương vô cùng trầm trọng, khí tức càng giống như sóng biển, nếu như mình không toàn lực ra tay, rất có thể ngay cả một kích của đối phương cũng sẽ không ngăn được.

Đương đương đương.

Ô quang do Ô Nguyên Toa biến thành xuất kỳ bất ý, uyển như quỷ mị đâm về phía hắc sắc thân ảnh kia, nhưng võ giả kia phảng phất như đã sớm có chuẩn bị, song đao nhẹ nhàng run run, đơn giản liền đánh bay ba miếng Ô Nguyên Toa ra xa.