Võ Đạo Đan Tôn

Chương 321: Lý Dật Phong (1)




Bất kể là nguyên nhân gì, Thái Thúc Ngọc điện chủ muốn đích thân tiếp đãi bọn họ, đối với hắn một nhân viên tiếp đãi nho nhỏ mà nói, tựa như thánh chỉ.

Sau khi được nhân viên tiếp đãi trả lời khẳng định, trong đầu Thi Hoa không khỏi có chút phát mộng, chớ nhìn hắn ở Tân Vệ thành Vũ Điện là một trưởng lão, thực lực đã ở Hóa Phàm cảnh Trung kỳ, nhưng mỗi một lần tới phân điện Hiên Dật quận thành, tiếp đãi hắn chỉ là quản sự phân điện, về phần điện chủ trong truyền thuyết, căn bản chỉ là nghe thấy, cho tới bây giờ chưa từng thấy qua.

Phải biết rằng, nhân vật có thể đảm nhiệm phân điện điện chủ một trong tám quận thành lớn của đế quốc, ít nhất cũng phải là Quy Nguyên cảnh, nhân vật như vậy giẫm chân một cái, mặt đất cũng phải chấn vài lần, căn bản là nhân vật mà bọn họ chỉ có thể ngưỡng vọng.

Sau khi Võ giả đạt đến Hóa Phàm cảnh đỉnh phong, liền có thể tiến nhập Quy Nguyên cảnh, một khi đến Quy Nguyên cảnh, thực lực võ giả sẽ đột nhiên tăng mạnh, có khả năng phiên giang đảo hải, trọng yếu hơn là, Quy Nguyên cảnh võ giả đối với điều khiển Nguyên Lực đã đạt đến tình trạng lô hỏa thuần thanh, chưởng phá núi nhạc, đao chém sông lớn, không gì làm không được, càng có thể thông qua điều khiển Nguyên Lực thu được năng lực phi hành, thuấn tức thiên lý, bay lượn cửu thiên.

Có thể nói, sau khi võ giả đến Quy Nguyên cảnh, sẽ có một lột xác thật lớn, ở trước mặt Quy Nguyên cảnh cường giả, Hóa Phàm cảnh võ giả căn bản như con kiến hôi, căn bản không có năng lực chống cự.

Mà ở trên Quy Nguyên cảnh, đó là Sinh Tử cảnh Vương giả, Võ giả đạt đến bước này, đã có thể tay cụt mọc lại, uy chấn vũ nội, Vũ Điện tổng điện chủ là Sinh Tử cảnh Vương giả, nhân vật như vậy chỉ một ánh mắt, là có thể giết chết Hóa Phàm cảnh võ giả phổ thông, có uy năng khó lường.

- Lâm Tiêu, chớ khẩn trương, đến lúc đó nhìn thấy Thái Thúc Ngọc điện chủ, chỉ cần thái độ cung kính một chút, cái khác cùng bình thường như nhau là được.

Nuốt một ngụm nước miếng, Thi Hoa trưởng lão thấp giọng nhắc nhở.

- Vâng.

Lâm Tiêu gật đầu, quay đầu nhìn Thi Hoa trưởng lão đầu đầy mồ hôi, hiển nhiên Thi Hoa trưởng lão này trong miệng nói không cần khẩn trương, nhưng ở trên tinh thần so với hắn còn muốn khẩn trương.

- Đến!

Đi theo nhân viên tiếp đãi, không bao lâu, hai người ở dưới sự hướng dẫn của nhân viên tiếp đãi, đi tới trước một căn phòng cao nhất của đại điện.

- Hai vị chính là thành viên đến từ Tân Vệ thành Vũ Điện ah, Thái Thúc Ngọc điện chủ đang ở bên trong chờ các ngươi.

Ngoài cửa phòng, một lão giả như quản gia mỉm cười nói, dáng dấp lão giả này cực kỳ phổ thông, nhưng lại làm cho Lâm Tiêu có cảm giác tim đập nhanh không hiểu.

Tiến vào phòng, Lâm Tiêu liếc mắt liền thấy phòng khách bố trí cực kỳ tinh xảo, trong phòng bài biện cực kỳ mộc mạc, không hoa lệ giống như những đại nhân vật khác, bàn ghế cùng tủ kệ đều là tài liệu bằng gỗ, mơ hồ tản ra hương khí cây cỏ nhàn nhạt, có một loại phong cách cổ xưa đại khí tiết lộ ra.

Trong phòng khách có một chiếc ghế thái sư bằng gỗ, một nam tử gầy gò, người mặc lam bào đang ngồi ở đó, trung niên nam tử này vừa nhìn chỉ hơn ba mươi, nhưng cẩn thận nhìn hai mắt lại có một loại tang thương đặc biệt lộ ra, hiển nhiên số tuổi thật sự không chỉ là biểu hiện ra trẻ như vậy.

Giờ phút này nam tử gầy gò kia hơi nhắm mắt, trong tay bưng một chén trà nóng hương khí dày đặc, một cổ hương vị thấm người từ trong nước trà phát ra, làm người ta vừa nghe liền có cảm giác bình yên.

Mà ở bên cạnh nam tử này, còn đứng một thiếu niên tuấn dật, người mặc võ bào bạch sắc, thiếu niên này mặt chữ quốc, mày rậm mắt to, xem tuổi khoảng chừng hai mươi, thân thể thẳng như thương, đứng ở nơi đó có một loại khí thế lù lù bất động.

- Tân Vệ thành Vũ Điện trưởng lão Thi Hoa!

- Đệ tử Lâm Tiêu!

- Ra mắt Thái Thúc Ngọc điện chủ!

Thi Hoa cùng Lâm Tiêu đi tới trước mặt nam tử gầy gò, lúc này hơi khom người nói.

Nam tử gầy gò kia lặng lẽ không nói, tựa hồ đang tinh tế thưởng thức trà, sau một lát mới mở hai mắt hơi khép kín, ánh mắt rơi vào trên người Lâm Tiêu cùng Thi Hoa.

Bị nam tử này nhìn chằm chằm, Lâm Tiêu chỉ cảm thấy trong lúc nhất thời bản thân như bị thi triển định thân thuật, toàn thân cứng ngắc, cả người giống như thoát ly Thiên Địa này, xung quanh hết thảy đều như tiêu thất, toàn bộ phòng khách chỉ còn lại có nam tử gầy gò kia, thậm chí ngay cả Nguyên Lực trong cơ thể cũng ở dưới áp lực vô hình kia của đối phương mà hơi đình trệ.

- Ngồi đi!

Nam tử gầy gò chỉ một cái ghế dài trước mặt, Lâm Tiêu cùng Thi Hoa không tự kìm hãm được ngồi xuống.

- Đây là khí thế cùng uy áp của Quy Nguyên cảnh cường giả sao? Vậy Sinh Tử cảnh Vương giả sẽ đáng sợ như thế nào?

Trong lòng Lâm Tiêu thầm giật mình, trên thực tế, nam tử gầy gò kia cũng không có phóng xuất ra uy áp đặc biệt gì, thậm chí ở trên người hắn, Lâm Tiêu cũng không cảm giác nguyên lực ba động chút nào, nhưng đối phương tùy ý trong lúc đó, liền có một loại khí thế đặc biệt lộ ra, thật giống như chủ nhân của phiến Thiên Địa này, làm người ta không có ý niệm phản kháng chút nào.

- Châm trà!

Nam tử gầy gò bình thản nói.

Thiếu niên áo bào trắng lẳng lặng đứng thẳng ở một bên, nhất thời đi lên trước, phân ra hai cái ly, sau đó cầm lấy ấm trà, rót cho Lâm Tiêu cùng Thi Hoa một ly, trong quá trình châm trà, Lâm Tiêu rõ ràng thấy trong ánh mắt áo thiếu niên bào trắng kia nhìn nước trà toát ra một tia ước ao nhàn nhạt.

Nam tử gầy gò cười nhạt nhìn thiếu niên nói:

- Ngươi cũng rót cho mình một ly ah.

Trong ánh mắt thiếu niên kia lóe lên vẻ vui mừng, lúc này cũng rót cho mình một ly.

- Uống đi!

Thanh âm khàn khàn của nam tử gầy gò vang lên, thiếu niên áo bào trắng nhanh chóng rót nước trà vào trong miệng, đồng thời trên mặt lộ ra một loại biểu tình say sưa.

Lâm Tiêu cũng nắm chén trà trên bàn, chén trà này cực nhỏ, chỉ có thể dùng hai ngón tay nhẹ nhàng kẹp lấy, nước trà trong đó màu tro nâu, có một loại hương khí nhàn nhạt thấm người lưu chuyển.

Uống một hớp, nước trà ôn nhuận vào bụng, Lâm Tiêu nhất thời cảm giác được Nguyên Lực trong cơ thể hơi nổi lên.

- Cái này…

Ở dưới cảm ứng của Lâm Tiêu, trà này vào bụng, tản mát ra một loại lực lượng thần kỳ, loại lực lượng này trực tiếp thẩm thấu đến trong kinh mạch bản thân, Nguyên Lực trong kinh mạch thật giống như bị thứ nào đó tẩy rửa, tạp chất trong đó hoàn toàn bị tinh lọc ra ngoài, trở nên tinh thuần thấu triệt lên.

Tuy rằng độ dày cùng cường độ Nguyên Lực không có gì thay đổi, nhưng trong cảm giác của Lâm Tiêu, Nguyên Lực trong cơ thể mình cùng lúc trước đã có bất đồng rõ ràng, trở nên càng thêm thấu triệt, càng cường đại hơn, thật giống như đồng dạng là Hoàng Kim, nhưng từ độ tinh khiết l8K tinh luyện đến 24K, tuy rằng trọng lượng Hoàng Kim không thay đổi, nhưng giá trị đã đề thăng mạnh.

Mà Thi Hoa trưởng lão ở một bên hiển nhiên cũng phát hiện tình huống này, trong ánh mắt có mừng rỡ cùng kích động không hiểu.