Võ Đạo Đan Tôn

Chương 1200: Tự chui đầu vào rọ (1)




- Cổ khí tức linh hồn này, là hắn.

Cổ Luân Vương đôi mắt sáng ngời, không có chút gì do dự, hắn lập tức buông tha đánh nhau với Vô Song Vương, quay người lướt nhanh tới chỗ Lâm Tiêu.

- Chuyện gì xảy ra? Cổ Luân Vương sao lại rời đi.

Thiết Kiếm Vương và Không Linh Vương sững sờ.

- Ta tìm được Lâm Tiêu rồi, ngay ở hai ngàn dặm phía trước.

Cuối tầm mắt, thanh âm âm lãnh của Cổ Luân Vương truyền vào bên tai hai người.

Thiết Kiếm Vương và Không Linh Vương liếc nhau.

- Đi.

Hai người hóa thành hai đạo lưu quang, theo sát lấy Cổ Luân Vương bạo lướt đi.

- Ba người bọn hắn sao lại đột nhiên rời đi rồi?

Cử động của ba người Cổ Luân Vương khiến đám Băng Đao Vương ngây ngẩn cả người.

- Hừ, không mà quản bọn hắn vì sao rời đi, lần sau nếu lại cuồng vọng như vậy, tuyệt sẽ không để bọn hắn dễ dàng rời đi như vậy.

Băng Đao Vương đi đến bên cạnh Văn Dược Vương, hung dữ nói.

Vô Song Vương híp mắt nói:

- Không nên xem thường bọn hắn, mạnh nhất chính là người kia, rất khó đối phó.

Chỗ hạch tâm khu vực hài cốt.

Thông Thiên Nhãn của Lâm Tiêu dễ dàng bắt được động tĩnh của ba người Cổ Luân Vương.

- Tên này có chút quỷ dị, vậy mà có thể phát giác ra Thông Thiên Nhãn của ta, xem ra đã phát hiện ta rồi.

Lâm Tiêu hơi giật mình, Thông Thiên Nhãn của hắn hoàn toàn là tinh thần lực và linh hồn chi lực hư vô kết hợp thành, lúc nhìn trộm Vương giả bình thường rất khó phát giác, lúc trước chỉ có Vương giả Sinh Tử tam trọng như Bách Lý Tỳ bệ hạ mới có thể phát giác, không nghĩ tới bây giờ cường giả mà Thiết Kiếm Vương mang đến cũng có thể cảm giác được.

- Rất tốt, nếu đã tìm đến đây, ta cũng sẽ hảo hảo chơi đùa với các ngươi một phen.

Chỉ có đạo lý ngàn ngày làm tặc, nào có chuyện ngàn ngày đề phòng cướp, sau khi phát hiện đám Văn Dược Vương không tới cùng, trong lòng Lâm Tiêu dĩ nhiên đã lập ra kế hoạch.

- Kính Tượng Phân Thân, phân.

Bá bá bá

Bản tôn Lâm Tiêu chia ra làm ba, phân biệt chạy đi ba hướng.

- Rốt cuộc tìm được rồi, hắn chính là Lâm Tiêu.

- Không tốt, hắn muốn chạy trốn.

Khoảng cách hai nghìn dặm, đối với Vương giả Sinh Tử nhị trọng như Thiết Kiếm Vương mà nói căn bản không là gì, chỉ mấy cái nháy mắt, bọn hắn dĩ nhiên đã thấy được Lâm Tiêu hóa thân thành ba, chạy trốn tứ phía.

- Chính là hắn, kẻ đã giết chết Cường nhi của ta.

Trong mắt Không Linh Vương bỗng nhiên bắn ra sát cơ dữ tợn khiến người phải sợ hãi.

- Cái nào là thật.

Ánh mắt Thiết Kiếm Vương giống như một đầu độc xà nhắm người mà phệ, vô cùng âm lãnh.

- Cách chúng ta xa nhất chính là bản tôn, hắn muốn chạy vào sâu trong khu vực hài cốt.

Ánh mắt Cổ Luân Vương trống rỗng, Kính Tượng Phân Thân của Lâm Tiêu có thể dấu diếm được người khác, nhưng không dấu diếm được hắn, Kính Tượng Phân Thân là do tinh thần, Chân Nguyên, khí huyết hợp thành, duy chỉ có linh hồn khí tức là không đúng, Cổ Luân Vương có thể dễ dàng phát hiện ra bản tôn Lâm Tiêu.

Tốc độ của hắn nhanh nhất, xa xa vượt lên trước Không Linh Vương và Thiết Kiếm Vương, đuổi thẳng tới bản tôn Lâm Tiêu.

- Đệ nhất thiên tài Đế quốc Võ Linh, yêu nghiệt vượt qua cả Tịnh Thiên Huyên sao, thật là khiến ta kích động a.

Trong ánh mắt dấu dưới mặt nạ của Cổ Luân Vương lóe ra một tia quang mang tà ác.

- Ồ, có thể phát hiện được bản tôn của ta, là vì khí tức linh hồn sao?

Lâm Tiêu nhướng mày, Kính Tượng Phân Thân của hắn ngay cả Huyết Ưng Vương, một trong tam đại cung chủ Yêu Vương Cung cũng không thể phát hiện ra.

- Phát hiện thì phát hiện, Thiết Kiếm Vương cùng và gia hỏa kia để phân thân của ta đi đối phó.

Lâm Tiêu trong nội tâm không chút kinh hoảng, bản tôn dùng tốc độ nhanh nhất hấp dẫn Cổ Luân Vương xâm nhập, mặt khác hai đại phân thân đình chỉ chạy đi, quay đầu bọc đánh tới Thiết Kiếm Vương và Không Linh Vương.

- Thiết Kiếm Vương, không nghĩ tới ngươi vậy mà đuổi đến nơi này, thật sự là siêng năng ah.

Phân thân nghênh hướng Thiết Kiếm Vương dưới sự khống chế của tinh thần lực bản tôn Lâm Tiêu, phát ra tiếng cười lạnh.

- Làm sao ngươi biết là ta?

Thiết Kiếm Vương trừng lớn hai mắt.

- Khí tức trên người ngươi, hóa thành tro ta cũng biết, ban đầu món nợ trong Không Gian Bí Cảnh ta còn chưa tính với ngươi, không nghĩ tới ngươi lại tự mình đưa đến, thật sự là Thiên Đường có đường ngươi không đi, Địa Ngục không cửa ngươi lại xông vào, nếu đã đến, vậy thì lưu lại đây đi, khu vực hài cốt này chính là mộ địa của ngươi.

Kính Tượng Phân Thân hóa thành một đạo tàn ảnh bạo lướt đến.

- Hừ, sắp chết đến nơi còn không biết, chỉ một cỗ phân thân cũng muốn đấu với ta.

- Thiết Kiếm Thuật

Thiết kiếm sau lưng ra khỏi vỏ, Thiết Kiếm Vương cách hơn 1000m chém một kiếm về phía Lâm Tiêu.

Thần tình trên mặt Kính Tượng Phân Thân lạnh nhạt, ánh mắt lạnh lùng, phảng phất như nhìn một người chết, trong Long Văn Đao hư hóa ra trên tay vọt ra một vòng ánh đao xanh thẳm sắc.

Âm vang.

Không khí chấn động, kiếm quang của Thiết Kiếm Vương bị chém nát.

- Đây là bí thuật gì?

Thiết Kiếm Vương có chút giật mình, giờ khắc này, hắn đã hiểu rõ phân thân của Lâm Tiêu không giống với tàn ảnh phân thân bình thường, tựa hồ có được sức chiến đấu không kém, hiển nhiên là một loại bí thuật cường đại nào đó.

- Bất quá sức chiến đấu có mạnh, cũng chỉ là một cỗ Chân Nguyên phân thân mà thôi, diệt cho ta.

Cười lạnh một tiếng, Thiết Kiếm Vương chém ra một kiếm toàn lực.

Ở bên khác, một đạo Kính Tượng Phân Thân khác của Lâm Tiêu chống lại Không Linh Vương.

- Dạ Chưởng.

Bàn tay Không Linh Vương phát ra gợn sóng màu đen, nhìn cũng không nhìn, một chưởng quét ngang ra ngoài, đập vào không khí phía trước, tạo thành một mảnh thế giới trạng thái chân không.

Hắn căn bản không để phân thân Lâm Tiêu vào mắt, chỉ muốn tranh thủ thời gian đánh tan đối phương, cùng Cổ Luân Vương đuổi theo bản tôn Lâm Tiêu.

- Kính Tượng Phân Thân có được ba thành chiến lực của ta, đối phó bọn hắn cũng đủ rồi.

Hai tay cầm trong tay hư ảnh Long Văn Đao, cho dù không có thật thể, nhưng phân thân dưới sự thúc dục của Chân Nguyên vẫn có thể phát huy ra ba thành thực lực bản thân Lâm Tiêu.

- Lôi Chi Trừng Phạt.

Hai đại Kính Tượng Phân Thân từng người thi triển ra Lôi Chi Trừng Phạt.

Đùng.

Lôi đình ầm vang.

Không Linh Vương vẻ mặt hoảng sợ bay ra ngoài, tay phải bị chấn đến run lên, từng tia máu tươi chảy xuôi xuống.

Thiết Kiếm Vương lại càng thêm không dễ chịu, chỉ cảm thấy trong tầm mắt lôi quang tràn ngập, một cổ lực lượng kinh khủng đánh tan thiết kiếm trong tay hắn, cũng tác dụng lên hộ thể Chân Nguyên của hắn.

Kiếm Hồn nhất trọng sụp đổ, Thiết Kiếm Vương há mồm phun ra một đạo máu tươi.

- Cái gì? Ta vậy mà không phải là đối thủ của phân thân hắn?

Vẻ mặt Thiết Kiếm Vương không thể tưởng tượng nổi, ngẫm lại mấy năm trước, Lâm Tiêu còn chỉ là một Bán Bộ Vương Giả, ngay cả một chưởng của mình cũng không chịu nổi, không nghĩ tới mới chỉ mấy năm ngắn ngủi, vậy mà trở nên đáng sợ như thế, cho dù sau khi đi vào Man Hoang Cổ Địa, Thiết Kiếm Vương đã nghe nói qua sự đáng sợ của Lâm Tiêu nhưng vẫn không tin nổi vào hai mắt mình.