Võ Đạo Đan Tôn

Chương 1183: Ảnh mị hải tâm viêm (2)




Lâm Ngữ Kỳ cho dù tâm lý tố chất rất vững, nhưng sau khi biết rõ mình chỉ còn sống được ba tháng, sắc mặt vẫn hơi tái nhợt.

Trên thực tế, nàng cũng cảm thấy, từ sau lần trước Cửu Âm Tuyệt Mạch phát tác, hàn khí trong kinh mạch nàng đã càng ngày càng nặng rồi, đúng như Lâm Tiêu nói, nếu không tiến hành trị liệu, không được mấy tháng, nàng sẽ bởi vì thể kinh mạch thể nội ngưng tụ quá nhiều hàn khí mà bạo thể vẫn lạc.

Huyền Diệu Vương trong nội tâm cực kỳ giãy dụa, phương pháp thứ hai hiển nhiên không có khả năng, phương pháp hắn có thể lựa chọn chỉ có thứ nhất và thứ ba, một cái là hấp thu Thiên Hỏa, một cái là tiến hành luyện hóa, cả hai đều có phong hiểm cực lớn, hơi chút sơ sẩy con gái sẽ vẫn lạc ngay.

- Lâm Tiêu, nếu lựa chọn loại biện pháp thứ ba, ngươi có bao nhiêu nắm chắc.

Huyền Diệu Vương ngưng trọng nhìn Lâm Tiêu.

Lâm Tiêu sửng sốt, loại biện pháp thứ ba là cách duy nhất cần hắn tham dự, cũng là cách mà hắn không nắm chắc nhất.

Suy nghĩ một lát, Lâm Tiêu nói:

- Nếu như là ta thì lúc trước ta đã nói qua, có lẽ chừng sáu thành.

Dùng con người làm tài liệu luyện dược, Lâm Tiêu cũng chỉ là dựa vào tưởng tượng, dù sao chưa từng thử qua, người không giống với linh dược, có rất nhiều thứ cần cân nhắc, xác xuất thành công sáu thành đã là nắm chắc lớn nhất của hắn rồi.

- Chỉ có sáu thành sao?

Huyền Diệu Vương sắc mặt lộ ra có chút khó coi, sau nửa ngày, hắn lại nói:

- Nếu ngươi lại luyện hóa thêm một loại Thiên Hỏa thì sao?

- Lại luyện hóa thêm một loại Thiên Hỏa?

Lâm Tiêu cẩn thận suy tư:

- Có lẽ có thể sẽ đề cao đến bảy thành, nhưng khả năng không lớn.

Lại luyện hóa một loại Thiên Hỏa, tuyệt đối có thể khiến độ khống chế của Lâm Tiêu đối với hỏa diễm đạt đến tình trạng mới, đồng thời Tứ Muội Chân Hỏa cũng đã tiến vào giai đoạn trung cấp của chân hỏa, nhưng trị liệu Lâm Ngữ Kỳ không giống với luyện chế đan dược, có rất nhiều điểm cần lưu ý, lại luyện hóa một loại Thiên Hỏa cũng chỉ là dệt hoa trên gấm, không tính là đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi

- Ngay cả một thành cũng chưa tới sao?

Huyền Diệu Vương cắn răng, trong ánh mắt rốt cục lộ ra một tia kiên quyết:

- Vậy tốt, ta lựa chọn biện pháp thứ ba, do ngươi tự mình đến trị liệu.

- Đại ca.

Lâm Tiên Âm lên tiếng kinh hô.

- Kỳ nhi, ngươi cảm thấy thế nào?

- Ta đã nói rồi, tất cả đều nghe theo phụ thân.

Lâm Ngữ Kỳ thần sắc kiên định, nàng từ nhỏ đã sinh ra Cửu Âm Tuyệt Mạch, tính cách kiên nghị hơn xa Vương giả bình thường nhiều.

Trong nội tâm khẽ thở dài, cho dù trong lòng có c suy đoán, nhưng Lâm Tiêu còn không nghĩ đến, Huyền Diệu Vương vậy mà chọn biện pháp như vậy.

- Ta cần phải chuẩn bị một chút.

Lâm Tiêu cũng không dám đơn giản thử.

- Lâm Tiêu, chỗ ta có Thiên Hỏa Ảnh Mị Hải Tâm Viêm, ngươi cầm lấy đi luyện hóa đi.

Huyền Diệu Vương từ trên người lấy ra một hộp ngọc phong cách cổ xưa, trong hộp ngọc có khắc các loại phù văn phức tạp, tựa hồ là một loại phong ấn nào đó, mà xuyên thấu qua hộp ngọc hơi mờ, Lâm Tiêu có thể nhìn thấy trong đó có một đóa hỏa diễm màu xanh da trời như ảnh mị đang không ngừng thiêu đốt, vô cùng quỷ mị.

- Ảnh Mị Hải Tâm Viêm?

Lâm Tiêu lắp bắp kinh hãi, không ngờ rằng trên người Huyền Diệu Vương vậy mà lại có Thiên Hỏa, điều này khiến hắn không khỏi nghi hoặc nhìn về phía Huyền Diệu Vương, nếu đối phương đã có Thiên Hỏa, vì sao lại không chọn cách đầu tiên?

- Ảnh Mị Hải Tâm Viêm này là ta năm đó vì trị liệu cho Lâm Ngữ Kỳ, đi vào sâu trong Nam Hải trải qua cửu tử nhất sinh mới tìm được, đáng tiếc Kỳ nhi luyện hóa mấy lần cũng không thể thành công, thậm chí thiếu chút nữa vẫn lạc, cho nên bị ta giam cầm lại, nếu lựa chọn biện pháp thứ nhất, tuy rằng Kỳ nhi đã đột phá đã đến Sinh Tử cảnh, thực lực mạnh hơn trước không chỉ một bậc, nhưng ta biết rõ Kỳ nhi nàng luyện hóa Ảnh Mị Hải Tâm Viêm, xác suất vẫn chưa đầy năm thành.

- Lâm Tiêu, ngươi thân là Luyện Dược Sư, hôm nay lại có Ảnh Mị Hải Tâm Viêm, nhất định có thể cho người chút trợ giúp, nữ nhi của ta xin nhờ rồi.

Huyền Diệu Vương Thành khẩn nói.

Lâm Tiêu giờ mới hiểu được, trước kia Huyền Diệu Vương sao lại hỏi thăm luyện hóa thêm một loại Thiên Hỏa có tăng thêm cơ hội không.

Không khách khí, Lâm Tiêu trịnh trọng thu lấy:

- Yên tâm đi, ta sẽ dốc hết khả năng, bất quá, ta vẫn không thể cam đoan cái gì.

- Ta biết rõ.

Sau khi nói chuyện qua với nhau, song phương định ngày trị liệu vào một tháng sau, trong một tháng này, Lâm Tiêu ở trong phủ đệ Minh Nguyệt Cốc, mà tất cả tài liệu hắn cần thì do Huyền Diệu Vương cung cấp.

Vào lúc ban đêm, Lâm Tiêu liền đã luyện hóa được Ảnh Mị Hải Tâm Viêm.

Ảnh Mị Hải Tâm Viêm, thuộc tính của nó là hư ảo, phảng phất xen vào giữa chân thật và hư ảo, là một loại Thiên Hỏa cực kỳ đáng sợ.

Oanh.

Một đóa hỏa diễm tản ra bốn loại khí tức bất đồng từ trong tay Lâm Tiêu bay lên, lực lượng cường đại kia, khiến bản thân Lâm Tiêu cũng không khỏi âm thầm biến sắc.

- Lực lượng thật đáng sợ, từ Tam Muội Chân Hỏa biến thànhTứ Muội Chân Hỏa, tuy rằng chỉ là thêm nhất muội bình thường, nhưng uy lực lại tăng lên mấy lần, thế này thì lòng tin của ta càng nhiều rồi.

Trong mắt Lâm Tiêu tản ra ánh sao khiến người sợ hãi.

Tam Muội Chân Hỏa chỉ là giai đoạn sơ cấp của Chân Hỏa, mà Tứ Muội Chân Hỏa thì đã tiến vào giai đoạn trung cấp, Lâm Tiêu có thể cảm giác được, Tứ Muội Chân Hỏa thậm chí có thể uy hiếp được Vương giả Sinh Tử cảnh tam trọng.

Chứng kiến Lâm Tiêu chỉ hao phí hơn một canh giờ đã luyện hóa xong Ảnh Mị Hải Tâm Viêm, bọn người Huyền Diệu Vương đều trợn mắt há hốc mồm, đồng thời tin tưởng đối với Lâm Tiêu cũng tăng nhiều.

Kế tiếp, Lâm Tiêu cũng chuẩn bị một ít thứ.

Thời gian trong nháy mắt, một tháng đã trôi qua, cuối cùng cũng đã tới lúc Lâm Tiêu bắt đầu trị liệu cho Lâm Ngữ Kỳ rồi.

Trong một tòa mật thất phủ đệ Minh Nguyệt Cốc, chỉ vẹn vẹn có bốn người Huyền Diệu Vương, Lâm Tiên Âm, Tiểu Cương đại sư, Lâm Tiêu và Lâm Ngữ Kỳ ở đó.

Tâm tình mọi người đều có chút khẩn trương.

Lâm Tiêu hít sâu một hơi, rồi sau đó lạnh nhạt nói:

- Hàn Nguyệt Vương, ngươi chuẩn bị xong chưa?

Lâm Ngữ Kỳ ngưng trọng gật đầu.

- Tốt!

Không nói thêm gì, Lâm Tiêu vung tay phải lên, chỉ nghe hô một tiếng, Bát Quái Lô vốn lơ lửng trong đầu Lâm Tiêu đột nhiên bay vút ra, rơi vào trước mặt mọi người, Bát Quái Lô đón gió mà trướng, nhanh chóng biến thành lớn chừng một người, ầm một tiếng rơi trên mặt đất.

Bởi vì chịu không được sức nặng của Bát Quái Lô nên mặt đất cứng rắn trong mật thất đột nhiên vỡ ra một vết rạn, cảm giác hùng hậu khiến cho mọi người đều bùi ngùi biến sắc.

- Đây là.

Tiểu Cương đại sư cũng là Luyện Dược Sư khiếp sợ trừng lớn hai mắt, một Luyện Dược Sư cường đại, thường thường từ lò đan của hắn là có thể thấy được một chút, Bát Quái Lô của Lâm Tiêu mang đến cho Tiểu Cương đại sư cảm giác giác như một tòa cự sơn, một phiến Thiên Địa, đứng ở trước mặt nó có một loại cảm giác nhỏ bé.