Võ Đạo Đan Tôn

Chương 1149: Lâm tiên âm (2)




Lâm Tiêu vỗ chưởng, hoàn toàn chấn vỡ lực lượng sinh mệnh trong nửa người của Thích Bá. Cơ thể Thích Bá nổ tung thành mấy mảnh, chết hẳn.

Phong Chi Vô Ảnh dung hợp tám phần áo nghĩa có uy lực vô cùng đáng sợ. Dù là Vương giả Sinh Tử cảnh đệ nhất trọng đỉnh phong nhân loại bình thường cũng khó chống đỡ. Man tộc như Thích Bá thì còn cần chém thêm chiêu nữa.

Còn lại ba hạ vị man vương thấy cảnh này thì sợ hãi ngu người, chạy tứ tán. Lâm Tiêu truy sát không bỏ, chốc lát sau ba hạ vị man vương đều chết, không ai may mắn sống sót.

Lâm Tiêu lắc đầu. Tuy đối phương có nhiều Vương giả nhưng không có ai sức chiến đấu đỉnh cao. Nếu đối phương có một man vương trung vị đỉnh phong ở đây thì Lâm Tiêu khó mà nhẹ nhàng giết hết cả đám. Dù sao lực phòng ngự của man tộc rất mạnh, không chém giết một phen thì Lâm Tiêu cũng khó bảo đảm sẽ phá được phòng ngự của đối phương.

Nữ nhân áo trắng con ngươi co rút:

- Đã chết hết rồi.

Lâm Tiêu cường đại vượt sức tưởng tượng, dù nữ nhân áo trắng đã chuẩn bị âm lý nhưng tốc độ hắn giết đám người Thích Bá vượt qua nàng dự đoán.

Nam nhân trung niên đứng bên cạnh nữ nhân áo trắng mở miệng nói:

- Âm Nguyên Lão, ta chưa từng nghe nói về tiểu tử này, chắc là đệ tử thiên tài được siêu thế lực nào đó bồi dưỡng, quá đáng sợ, thiên phú không thua gì cung chủ Tịnh Thiên Huyên Di Thiên cung.

Nữ nhân áo trắng nói:

- Ta mặc kệ hắn là cường giả thế lực nào, ta chỉ biết hắn đã cứu mạng của chúng ta.

Nữ nhân áo trắng hít sâu, ba người đến trước mặt Lâm Tiêu:

- Tiểu nữ tử tên Lâm Tiên Âm, là đệ tử của Minh Nguyệt cốc Đế quốc Minh Nguyệt, còn chưa biết tên của công tử.

Lâm Tiêu cất Long Văn đao, hắn nhìn hướng Lâm Tiên Âm, trả lời:

- Tại hạ tên Lâm Tiêu.

Lâm Tiên Âm hỏi:

- Ra là Lâm công tử, công tử là võ giả của Đế quốc Thiên Huyền?

Lâm Tiên Âm đến hoang dã cổ địa đã một đoạn thời gian, chưa từng nghe sự tích về Lâm Tiêu nên không biết những gì hắn làm trong Đại lục Thương Khung.

- Không, ta là người Đế quốc Võ Linh.

- Đế quốc Võ Linh?

Lâm Tiên Âm giật mình, nàng chưa từng nghe nói Đế quốc Võ Linh có thiên tài nào đáng chú ý. Dù sao Đế quốc Võ Linh thuộc về địa phương yếu nhất trong bốn đế quốc. Lâm Tiên Âm hiểu biết Đế quốc Võ Linh còn ngừng lại ở mấy năm trước.

- Có cái gì không đúng sao?

Lâm Tiên Âm lắc đầu, nói:

- Không, chỉ hơi giật mình.

Ngẫm lại cũng kỳ lạ, Đế quốc Thiên Huyền mạnh nhất bốn đế quốc, tuy cường giả như mây, thiên tài lớp lớp nhưng ít khi nghe nói nó có thiên tài siêu nghịch thiên. Ngược lại Đế quốc Thần Võ mấy chục năm trước xuất hiện Tịnh Thiên Huyên, được gọi là đệ nhất thiên tài của đại lục trong hai ngàn năm nay, kinh tài tuyệt diễm, giờ Đế quốc Võ Linh cũng có một.

Lâm Tiên Âm nhìn thiếu nữ áo lam, lòng thầm than. Kỳ nhi cũng xem như một siêu thiên tài, Vương giả Sinh Tử cảnh ba mươi tuổi, tiếc rằng bệnh của nàng . . .

Thiếu nữ áo lam đau đớn vùng vẫy:

- Cô cô!

Các sợi tơ màu lam nhanh chóng bò đầy mặt thiếu nữ áo lam, khuôn mặt xinh đẹp trắng nõn giờ biến thành màu xanh thẳm, trông rất quái dị.

Từng đợt khí lạnh toát ra từ thân thể thiếu nữ áo lam, khí lạnh đóng băng hư không trong phạm vi mấy thước.

Biểu tình Lâm Tiêu trầm trọng:

- Khí lạnh thật đáng sợ.

Lâm Tiên Âm sốt ruột nói:

- Mau lên, Hỏa Chi Đan!

Lâm Tiên Âm móc viên đan dược đỏ rực ra, đan dược tròn xoe đỏ như lửa, lực lượng hỏa hệ dâng trào phát tán. Lâm Tiên Âm vội nhét đan dược vào miệng thiếu nữ áo lam, hai tay siết chặt nhìn thiếu nữ chằm chằm.

Thiếu nữ áo lam nuốt đan dược lửa đỏ vào bụng, sắc mặt khá hơn một chút. Nhưng lát sau mặt thiếu nữ áo lam lại biến thành màu đen.

Nam nhân trung niên vẻ mặt sốt ruột nói:

- Âm Nguyên Lão, hàn độc trên người tiểu thư phát tác thời gian quá dài, Hỏa Chi Đan không có tác dụng, cứ tiếp tục thế này sợ rằng . . .

Vẻ mặt Lâm Tiên Âm lo lắng nói:

- Tiếc rằng lần này không tìm được báu vật đó, không thì bệnh của Kỳ nhi sẽ được cứu.

Lâm Tiêu lên tiếng:

- Để ta thử xem.

Lâm Tiên Âm nhìn Lâm Tiêu:

- Lâm công tử . . .

Lâm Tiên Âm bản năng chọn tin tưởng Lâm Tiêu.

Lâm Tiêu là luyện dược sư vương phẩm, về mặt chữa trị hắn có tạo nghệ rất sâu, thần hồn cường đại như các sợi tơ nhện nhanh chóng nhập vào cơ thể thiếu nữ áo lam.

Lâm Tiêu nhíu mày. Kinh mạch trong thân thể thiếu nữ áo lam tràn ngập khí lạnh đáng sợ, khí lạnh kia không phải bên ngoài sinh ra mà từ kinh mạch màu lam của nàng, rất kỳ lạ. Chân nguyên Vương giả trong cơ thể thiếu nữ áo lam cũng không thể ức chế nó.

Chân nguyên vương phẩm vô cùng đáng sợ, bình thường có thể ngăn cản bất cứ lực lượng từ ngoài xấm nhập, nhưng bất lực trước khí lạnh.

Lâm Tiêu nghĩ đến một khả năng, giật mình kêu lên:

- Đây là . . . Cửu âm tuyệt mạch?

Nghe Lâm Tiêu nói, Lâm Tiên Âm kích động lên tiếng:

- Đúng vậy! Kỳ nhi bị bệnh cửu âm tuyệt mạch. Lâm công tử có cách nào không?

Vẻ mặt Lâm Tiên Âm tràn đầy mong chờ nhìn Lâm Tiêu.

Cửu âm tuyệt mạch là một loại bệnh tật cực kỳ đáng sợ, hoặc cũng có thể nói là thể chất cực kỳ cường đại. Người bị chứng cửu âm tuyệt mạch thể chất lạnh lẽo, mỗi kinh mạch trong người dựng dục khí lạnh rất đáng sợ. Loại khí lạnh này sẽ biến mạnh tùy theo tuổi tác, thực lực của võ giả. Đương nhiên điều này khiến võ giả bị bệnh cửu âm tuyệt mạch tu luyện nguyên khí thuộc tính băng giá rất nhanh, có thể cảm ngộ áo nghĩa hàn băng, về mặt này thì thiên phú tu luyện mạnh hơn võ giả bình thường gấp chục lần.

Nhưng đây không phải việc tốt. Nói chung người bị bệnh cửu âm tuyệt mạch tuyệt đối không sống qua hai mươi lăm tuổi. Vì khi chân khí băng giá trong cửu âm tuyệt mạch cường đại đến trình độ nhất định sẽ khuếch tán vào các góc thân thể võ giả, cuối cùng dẫn đến võ giả thân chết đạo tiêu, không thuốc cứu chữa.

Bởi vì cửu âm tuyệt mạch là thể chất cực kỳ thưa tớt, trên Đại lục Thương Khung ngàn năm khó gặp. Đa số người bệnh cửu âm tuyệt mạch lúc hơn mười tuổi vì không khống chế được khí lạnh mà chết, hiếm ai sống qua hai mươi tuổi, tối đa không đến hai mươi lăm. Thiếu nữ áo lam này sống đến ba mươi tuổi, trong lịch sử rất hiếm thấy điều đó.

Lâm Tiêu cẩn thận ngửi mùi từ thân thể thiếu nữ áo lam, hắn phân biệt các mùi linh dược quý hiếm, lẩm bẩm:

- Thiên niên hỏa linh chi, hỏa long thảo, hỏa tủy dịch, viêm ma tinh phách . . .

Lâm Tiêu tặc lưỡi kinh thán liên tục.

Lâm Tiêu nhìn ra được thân phận đoàn người nữ nhân áo trắng cực kỳ cao quý, chắc là cường giả đại tông môn gì đó. Bây giờ Lâm Tiêu àng khẳng định suy nghĩ này. Trong cơ thể thiếu nữ áo lam có rất nhiều mùi báu vật, như thiên niên hỏa linh chi vân vân, tất cả là báu vật vương phẩm. Trong đó báu vật như viêm ma tinh phách này thì càng cực kỳ quý giá, Vương giả Sinh Tử cảnh bình thường không thể có được.