Võ Đạo Đan Tôn

Chương 1125: Tráng sĩ đứt cổ tay (2)




Vương giả Sinh Tử cảnh này cẩn thận kể lại đại quân Đế quốc Võ Linh tụ tập đinh cướp lại cá đại quận thành.

- Tình hình La Sơn tông ra sao? Ngươi có tin tức của lão già La Huyền Cơ không?

- Bẩm minh chủ, hôm xảy ra chiến tranh thì La Sơn tông đã bị diệt tông. La Huyền Cơ chết trong Thành Tinh Tú, hiện tại cả La Sơn tông không có người sống.

Tiêu Dao Vương kinh ngạc kêu lên:

- Cái gì?

Lão già La Huyền Cơ tuy không phải thứ tốt nhưng Tiêu Dao Vương biết thực lực của lão rất mạnh. Lúc đó Tiêu Dao Vương kiềm chế Bách Lý Tỉ, Trong Đế quốc Võ Linh còn ai giết được cáo già La Huyền Cơ? Hay Đế quốc Võ Linh ẩn giấu cường giả gì?

Lòng Tiêu Dao Vương chìm xuống, lạnh lùng quát:

- Nói đi, rốt cuộc có chuyện gì?

- Minh chủ, chuyện là vầy . . .

Vương giả Sinh Tử cảnh kể lại chuyện xảy ra ở Thành Tinh Tú.

Tiêu Dao Vương há hốc mồm, mắt đờ đẫn, vẻ mặt khó tin:

- Cái gì? Lão già La Huyền Cơ chết trên đường truy sát tiểu tử Lâm Tiêu? Thiên Tinh Cung là nơi nào mà đáng sợ vậy?

Tiêu Dao Vương nghe Vương giả Sinh Tử cảnh miêu tả thì La Huyền Cơ chết trong quá trình tính bỏ chạy, không có cả hy vọng trốn thoát. Là Vương giả Sinh Tử cảnh đệ tam trọng, lĩnh ngộ áo nghĩa sinh tử đến trình độ bất tử bất diệt, để lại một giọt máu, bên trong chưa mất sức sống thì có thể sống lại. Nhưng La Huyền Cơ trong khoảnh khắc chết ngắc, thủ đoạn khủng bố làm Tiêu Dao Vương hết hồn.

- Đây không phải sức chiến đấu của Sinh Tử cảnh, có lẽ chỉ Thần Vọng cảnh tôn giả mới dễ dàng xóa sổ Vương giả Sinh Tử cảnh đệ tam trọng được.

Tiêu Dao Vương là cự phách Vương giả Sinh Tử cảnh đệ tam trọng, gã biết sau Sinh Tử cảnh có Thần Vọng cảnh. Điều đáng mừng duy nhất là Thiên Tinh Cung chỉ là một tòa di tích của tông môn viễn cổ chứ không phải cường giả, không thì dưới vòm trời này còn ai đánh lại nó?

- Minh chủ đại nhân, chúng ta nên làm gì bây giờ?

Tiêu Dao Vương lạnh lùng nói:

- Lập tức thông báo cho mọi người rút khỏi thành trì chiếm cứ, giấu mình đi, từ bỏ tấn công Đế quốc Võ Linh, ẩn núp lại.

- Cái gì?

Vương giả sửng sốt, không kiềm được hỏi:

- Còn Quận Võ Uy, Quận Lộ Tây đã công chiếm thì sao?

- Bỏ lại hết!

Vương giả Sinh Tử cảnh trợn mắt há hốc mồm. Mệnh lệnh của minh chủ đại nhân là muốn từ bỏ tấn công, đây là cơ hội bọn họ chờ đợi ngàn năm, sao nói bỏ liền bỏ? Vì công chiếm những quận thành này liên minh ngầm tiêu hao bao nhiêu là nhân lực, vật lực, chờ đợi cơ hội biết bao lâu. Hiện tại từ bỏ, đây là trong gang tấc, mấy trăm năm tích góp hóa thành bọt nước.

Vương giả Sinh Tử cảnh không hiểu tại sao minh chủ đại nhân ra quyết định như vậy. Ít nhất nhìn từ mặt ngnoài thì liên minh ngầm mặc dù không chiếm ưu thế nhưng cũng không chịu thiệt.

Tiêu Dao Vương lạnh lùng liếc sang:

- Sao còn đứng đó làm gì? Không mau đi làm đi?

Tim Vương giả Sinh Tử cảnh đập nhanh, hốt hoảng lui xuống.

- Lần này là ta đánh giá sai thực lực Đế quốc Võ Linh, chỉ có tráng sĩ đứt cổ tay mới giữ lại một ít lực lượng. Nhưng biến số lớn nhất là Lâm Tiêu, nếu không tại hắn thì hành động lần này đã không như thế. Tuổi còn nhỏ đã có thiên phú đáng sợ cỡ này, Lâm Tiêu không chết. Ngày liên minh ngầm ta chiếm đóng Đế quốc Võ Linh sẽ không bao giờ đến.

Tiêu Dao Vương siết chặt hai tay, mắt lạnh băng, lực lượng vô hình tuôn ra từ người gã.

Ầm!

Lực lượng chấn vỡ mọi thứ trong gian phòng.

Không phải Tiêu Dao Vương muốn bỏ hết tất cả mà vì trong Đại lục Thương Khung, một thế giới cường giả làm vua, cái gọi là quân đội chỉ là công cụ công thành rút trại. Hiện tại Tiêu Dao Vương bị thương nặng, không thể ngăn cản mũi nhọn từ Bách Lý Tỉ bệ hạ. Nếu tiếp tục chém giết, kết cuộc sẽ là Tiêu Dao Vương đơn độc một mình, tích lũy ngàn năm bị hủy hoại chỉ trong chốc lát.

Mấy ngày sau, quân đội liên minh ngầm trong Đế quốc Võ Linh lần lượt rụt lui, trong một đêm biến mất sạch, không còn lại gì, bao gồm hai quận thành bị chiếm đóng. Các dân chúng không tin nổi.

Bách Lý Tỉ bệ hạ biết tin mắt lóe tia sáng, khẽ thở dài:

- Hay cho Tiêu Dao Vương, trẫm đã coi thường hắn. Quyết tâm tráng sĩ đứt tay này không phải ai cũng dám làm, nếu Tiêu Dao Vương không chết đế quốc vẫn sẽ trong vòng nguy hiểm.

Tuy liên minh ngầm bí ẩn rút lui nhưng khó tránh khỏi để lại dấu vết, Bách Lý Tỉ bệ hạ liên tục ra lệnh công kích đội liên minh ngầm.

Trong phút chốc cuộc càn quét thổi khắp Đế quốc Võ Linh bắt đầu. Thừa dịp thú triều tạm ngưng, Bách Lý Tỉ bệ hạ quyết tâm đả kích thế lực liên minh ngầm đến mức yếu nhất. Thoáng chốc mỗi cứ điểm của liên minh ngầm bị lôi ra, khắp nơi trong Đế quốc Võ Linh nổi lên khói lửa. Nhiều võ giả liên minh ngầm chết đi, thế lực liên minh ngầm suy sụp khắp đất nước.

Nhưng có nhiều thế lực liên minh ngầm ẩn náu, chờ thời cơ về sau.

Bách Lý Tỉ bệ hạ không gấp, chiến tranh lần này Đế quốc Võ Linh toàn thắng. Thế lực liên minh ngầm cần tĩnh dưỡng ít nhất trăm năm, không có năng lực lay động đế quốc nữa.

Quận Hiên Dật, Lâm Tiêu luôn chìm trong cảm ngộ.

La Huyền Cơ, Tiêu Dao Vương giơ tay nhấc chân phát ra lực lượng đáng sợ lặp đi lặp lại trong đầu Lâm Tiêu, hắn cẩn thận chiêm nghiệm. Lâm Tiêu cảm nhận rõ ràng đối phương cường đại không chỉ lĩnh ngộ áo nghĩa sinh tử, áo nghĩa không gian mạnh mẽ mà là dễ dàng dung nhập các loại áo nghĩa vào đòn công kích, mỗi lần công kích thì phát huy lực lượng đến cực độ.

Lâm Tiêu trầm ngâm nói:

- Xem ra đến Sinh Tử cảnh hậu kỳ, các Vương giả càng quý trọng lực lượng, kỹ xảo của mình hơn, chú trọng mỗi một phần sức mạnh, phát huy nó đến tận cùng.

Ngẫm lại cũng đúng, Vương giả cùng đẳng cấp thì chênh lệch không quá lớn. Một Vương giả Sinh Tử cảnh đệ tam trọng muốn giết Vương giả Sinh Tử cảnh đệ tam trọng khác rất khó thành công, để giết người thì phải tăng thực lực của mình trong mọi mặt. Cùng một lực lượng, kỹ xảo của ta mạnh hơn kỹ xảo của ngươi, tiêu hao lực lượng sinh mệnh nhiều hơn một phần, vài lần kéo dài lập tức chiếm ưu thế.

Ngoài ra đến đẳng cấp này thì lĩnh ngộ áo nghĩa là cực kỳ quan trọng.

Lâm Tiêu bế quan tròn nửa tháng, hắn hấp thu sạch sẽ tinh hoa trận chiến này, cũng hiểu rõ hơn cơ thể đột phá nhờ ánh sáng sao bao phủ.

- Cái gọi là diễn sinh máu thịt tức là sau khi áo nghĩa sinh tử đến giai đoạn đệ nhị trọng thì dung nhập lực lượng sinh mệnh vào bất cứ góc nào trong cơ thể. Vị trí đó bị tổn thương thì lực lượng sinh mệnh chứa sẵn sẽ tự động chữa lành thân thể, phục hồi nguyên dạng.

Lâm Tiêu hiểu ra. Tinh Thần Tôi Thể quyết đột phá đến đệ tứ trọng, mỗi góc cơ thể Lâm Tiêu chứa lực lượng sinh mệnh đậm đặc, không cần Tử Tuyền Thiên Thương Viêm vẫn có thể diễn sinh máu thịt. Nếu có Tử Tuyền Thiên Thương Viêm trợ giúp thì năng lực phục hồi sẽ càng đáng sợ hơn.

Lâm Tiêu trực giác sau khi Tinh Thần Tôi Thể quyết đột phá đệ tứ trọng, năng lực phục hồi của hắn sẽ không yếu hơn một số Vương giả Sinh Tử cảnh đệ nhị trọng đỉnh phong.