Võ Đạo Đan Tôn

Chương 1041: Chiến phân đảo chủ




Đây là một trung niên áo lam, khuôn mặt mập mạp, ánh mắt thật nhỏ nhưng luôn lóe tinh quang, tựa hồ thật vô hại nhưng khí tức đáng sợ tới cực điểm, đặc biệt là thân thể như dung nhập trong hư không, có một loại cảm giác giống như làm cho tinh thần người ta sản sinh ảo giác.

- Người này có lẽ đã có chút lĩnh ngộ trong phương diện không gian áo nghĩa, có thể trở thành phân đảo chủ quả nhiên có bổn sự.

Trong nhận thức của Lâm Tiêu, thực lực các phân đảo chủ có lẽ cao hơn các trưởng lão một chút, hiện tại xem ra thực lực đối phương không thể khinh thường.

- Trần đảo chủ.

Ba trưởng lão liền cung kính hành lễ.

- Là ngươi muốn tìm ta? Quấy rầy ta bế quan thanh tu? Còn đánh bị thương nhiều thành viên chấp pháp điện phân đảo của ta.

Trần đảo chủ đánh giá Lâm Tiêu, ngữ khí lạnh lùng, vẻ mặt không chút thay đổi.

- Đúng vậy, ta chỉ là muốn gia nhập chấp pháp điện mà thôi, nhưng bọn hắn quá kiêu ngạo nên thuận tiện giáo huấn một chút.

Lâm Tiêu bình thản nói.

Mọi người trợn mắt há hốc mồm, ở trước mặt Trần đảo chủ mà Lâm Tiêu vẫn cường thế như vậy, chẳng lẽ hắn thật sự không biết chữ chết viết như thế nào sao?

- Có can đảm.

Ánh mắt Trần đảo chủ lạnh lùng:

- Vốn lấy thực lực của ngươi nếu muốn gia nhập chấp pháp điện, ta chỉ cần đưa ngươi đi gặp đảo chủ là được, nhưng xét thấy ngươi làm bị thương người của ta, muốn gia nhập chấp pháp điện, trước hết qua cửa ải của ta rồi nói sau, qua không được thì ngươi đi chết đi!

Trong tay hắn hiện ra thanh cự phủ màu lam, ánh mắt hắn đột nhiên cuồng bạo, giống như núi lửa sắp phun tràn.

- Trảm!

Hai tay vung cao chiến phủ, Trần đảo chủ đột nhiên chém thẳng xuống một búa, bên cạnh chiến phủ, không khí tầng tầng nổ tung, hư không nhộn nhạo sóng gợn, không trung như nứt ra lỗ thủng thật lớn, chỉ còn lại thanh chiến phủ vô cùng vô tận, bao phủ hết thảy.

Oanh!

Chỉ tích tắc chiến phủ đi tới trước mặt Lâm Tiêu, xem thường khoảng cách không gian.

Đối phương nhanh, Lâm Tiêu càng nhanh hơn, tinh thần đã sớm tìm được vị trí đối phương đột kích, Lôi Đình đao nhẹ nhàng ngăn chặn một kích của đối phương.

Ca sát…

Vừa tiếp xúc, sóng xung kích mãnh liệt liền thổi quét khắp bốn phương tám hướng, mọi người chung quanh sớm có chuẩn bị vội vàng thối lui, nhưng công kích của hai người thật sự quá nhanh, vẫn còn một số người bị quét trúng hộc máu bay ngược ra sau, thần sắc kinh hãi.

- Lại có thể ngăn trở một búa này của ta, có bản lĩnh, khó trách hung hăng càn quấy như thế, đáng tiếc dừng ở đây!

Thanh âm Trần đảo chủ lạnh lùng truyền tới, hai tay chấn động, một cỗ lực lượng quỷ dị dọc theo chiến phủ xâm nhập, chân nguyên màu lam nhộn nhạo, không ngừng khuếch tán, bao phủ lấy Lâm Tiêu, vô cùng vô tận như không có điểm cuối.

- Chưa chắc!

Lâm Tiêu cười lạnh, ca sát một tiếng, điện quang bạo tuôn, vô số lôi quang xuất hiện trước người, hai cỗ lực lượng không ngừng va chạm trong hư không, trùng kích lẫn nhau.

Oanh oanh oanh …

Mặt đất quảng trường chung quanh chấp pháp điện không ngừng phập phồng, dập nát thành bụi phấn, lộ ra khe rãnh cùng hố sâu thật dài, như trời sụp đất nứt.

- Ý cảnh này thật có chút tương tự đao ý vô tận, triền triền miên miên, vĩnh viễn không dứt, hẳn là vận dụng thủy áo nghĩa.

Hai cỗ ám kình không ngừng va chạm, Lâm Tiêu lập tức nhận ra chiêu thức của đối phương thập phần cường đại, chẳng những là chân nguyên đồng thời cũng là áo nghĩa, đem thủy áo nghĩa gia nhập vào trong chiêu thức, uy lực trong khoảnh khắc tăng lên mấy lần, chỉ một chiêu này liền nhìn ra được thực lực Trần đảo chủ cường hãn hơn ba trưởng lão không ít, ít nhất tương đương Triệu Vô Cực.

Nhưng uy lực thập phẩm viên mãn đao ý cũng không kém hơn áo nghĩa bình thường, cho dù là vương giả đao đạo mới bước vào sinh tử cảnh chưa chắc đã đem đao ý diễn hóa tới mười thành, so sánh với thủy áo nghĩa thô thiển chỉ mạnh hơn chứ không yếu.

- Diệt!

Quát to một tiếng, chân nguyên trong cơ thể Lâm Tiêu tràn ra đem Trần đảo chủ chấn lui.

- Đao ý thập phẩm viên mãn, loại thuộc tính này vô cùng vô tận, uy lực còn hơn cả thủy áo nghĩa mà ta lĩnh ngộ!

Trần đảo chủ chấn động, đao ý vô tận của Lâm Tiêu cho hắn loại cảm giác kéo dài liên miên vô tận, trong lòng bất giác tự sản sinh một loại cảm xúc tuyệt vọng, ngay lập tức ảnh hưởng đối thủ phát hủy, gây tổn thương thật lớn.

- Cơ hội tốt, đao ý tuyệt vọng!

Lâm Tiêu mẫn tuệ nắm bắt dao động trong ánh mắt đối phương, đao mang mạnh mẽ chém tới.

- Không ổn!

Thời khắc mấu chốt, Trần đảo chủ không hổ là Nửa Bước Vương Giả cao cấp, còn giữ vững một tia thanh minh trong đầu, từng vòng sóng gợn thiên lam sắc tràn ra, cuối cùng hình thành quang ba màu lam đem hắn bảo hộ tại trung tâm.

Oanh long!

Lôi đình đao quang trút xuống, hóa thành lôi trì, quang ba ngoài thân Trần đảo chủ ầm ầm phá nát, thân thể bay ngược ra ngoài, thần kỳ chính là mỗi một tầng quang ba tan biến lại có một tầng hình thành, từng tầng xoay vòng xuống, mãi tới khi đao kình tiêu tan nhưng vẫn không thể phá vỡ thân thể đối phương.

- Đao ý đáng sợ, thực lực đáng sợ!

Trần đảo chủ ổn định thân hình, trong ánh mắt than thở sợ hãi, đối phương đem hai loại đao ý kết hợp hoàn mỹ, bổ trợ cho nhau, tuần hoàn không thôi, không hề có nửa điểm sơ hở, nếu không phải hắn hao phí thời gian đem thủy áo nghĩa lĩnh ngộ, một kích vừa rồi hắn sẽ thua bại.

- Hiện tại tới lượt ta tấn công!

Một chiêu rơi xuống hạ phong, Trần đảo chủ càng thêm cẩn thận, chiến phủ hoành trước ngực bổ ra.

Một búa này của hắn cực kỳ thong thả, nhìn qua như nhẹ nhàng nhưng lại làm cho hắn giống như không cách nào thừa nhận áp lực.

- Đào Lãng quyết - Bách Lãng Phiên Đằng!

Chiến phủ vung ra, từng vầng sóng gợn không ngừng chấn động, trùng điệp cùng một chỗ, cuối cùng hình thành một cỗ thao quang màu lam thật lớn oanh thẳng hướng Lâm Tiêu.

Oanh!

Oanh!

Oanh!

Hư không run rẩy, uy lực trăm sống nhấc cao lớn tới không tưởng tượng nổi, cả phiến hư không phảng phất như muốn vỡ tung.

- Lợi hại!

Ánh mắt Lâm Tiêu thật chăm chú, mỗi tầng sóng kia như cao tới ngàn trượng, muốn đem thiên địa đều lật ngược, là sóng biển diệt thế.

Lâm Tiêu vung lên Lôi Đình đao, đao ảnh hình thành, nhanh chóng bành trướng, cuối cùng hóa thành lôi đao đỉnh thiên lập địa, đứng ngạo nghễ trong trời không, tựa hồ như dùng một đao xuyên thấu cả không gian.

- Đi!

Lâm Tiêu chém về phía trước.

Như sao băng va chạm địa cầu, chỉ nháy mắt lôi đình đao quang cùng thao quang màu lam va chạm chung một chỗ, bộc phát ra tiếng vang đinh tai nhức óc, từng vầng sóng gợn không gian quét ngang bốn phía, thao quang nổ tung, sóng gợn tán loạn khắp bốn phương tám hướng.

- Một đao này ngày sau gọi là Lôi Chi Trừng Phạt đi.

Trong lòng Lâm Tiêu cảm xúc, đây là từ Võ Đồ mà hắn hiểu được mấy hôm nay, tự sáng tạo ra một đao, uy lực vượt qua toàn bộ đao pháp mà hắn tu luyện ngày trước.

- Thực lực tiểu tử này làm sao mạnh như vậy? Quả thật mạnh tới đáng sợ?

Trần đảo chủ bay ngược ra ngoài, lần này thân thể hắn chấn động thật lớn, khóe môi tràn ra tia máu tươi, nhưng chút tổn thương như vậy đối với hắn mà nói không thấm vào đâu.