Vô Cực Ma Đạo

Chương 215: 215: Sơn Cùng Thuỷ Tận 1





๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑Nhìn tình thế biến hóa như thế Đinh Hạo trong lòng cũng vô cùng nghi hoặc, mặc dù Đinh Hạo đối với Liệt Sơn vô cùng tin tưởng, nhưng lấy sức một người chống lại một cao thủ đồng cấp, còn thêm một người Hợp thể sơ kỳ, miễn cưỡng trụ được dưới thế công cũng là khó rồi, không ngờ rằng Huyết Ma Liệt Sơn lại có thể chiếm được thượng phong, thực sự là khiến người khác vừa kinh vừa sợ.Đương trường đột nhiên an tĩnh không một tiếng động, chỉ còn cơn lốc màu huyết hồng nơi mà Huyết Ma Liệt Sơn ẩn mình là vẫn không ngừng chuyển động.Lúc này mọi người nhìn cơn lốc màu huyết hồng của Huyết Ma Liệt Sơn đều lộ vẻ sợ hãi, mà khi nhìn về phía hai người Thành Hoàng lại mang chút khinh thường.Thấy ánh mắt mọi người, Thành Hoàng vẻ mặt không đổi, ổn định thân hình lại rồi quay sang La Mông liếc mắt đầy ẩn ý, sau đó cười dài nói:- Thần công của Liệt huynh quả nhiên thần kỳ, làm cho tại hạ bội phục vạn phần.


Bất quá, Liệt huynh nghĩ có thể làm khó được tại hạ thật sao ?Chỉ nghe tiếng Huyết Ma Liệt Sơn từ trong cơn lốc màu đỏ ha ha cười lạnh, hung hăng nói:- Sự thật như thế nào, Thành Hoàng đạo hữu có thể thử lại lần nữa, xem rốt cục là Liệt Sơn ta nằm xuống tại Đoạn Hồn sơn hay hai người Thành Hoàng đạo hữu táng mạng !- Đã như vậy, để bản nhân lãnh giáo lại thủ đoạn của Liệt huynh !Thành hoàng hừ lạnh một tiếng nói.Lời vừa dứt, một đạo cương khí từ tay Thành Hoàng phát ra, La Mông kia cũng không chịu rơi lại phía sau, xuất ra một đạo kình khí âm nhu.Tình huống này tựa hồ tương tự như lúc nãy, nhưng bất đồng duy nhất là cương khí của Thành Hoàng lúc này trên trụ cột cương mãnh vừa rồi còn có thêm hoả viêm bạo động, mà âm nhu cương khí của La Mông thì lại sâm hàn vô biên.Đồng dạng công kích, U minh quỷ khí cũng đồng dạng ngăn cản, âm thanh “ầm ầm” cũng lại vang lên.Bất đồng là âm thanh qua đi, Cơn lốc xoáy huyết sắc đã biến mất, mà thân hình hùng vĩ của Huyết Ma Liệt Sơn lại xuất hiện, sau đó nhanh chóng thối lui, khi vượt quá mười trượng mới dừng lại, khuôn mặt đỏ bừng, toàn thân kịch liệt thở hổn hển !Thành Hoàng cùng La Mông hai người cũng phải lui về sau mấy trượng, nhưng so với tình trạng chật vật của Huyết Ma Liệt Sơn thì rõ ràng thoải mái hơn rất nhiều.Tình thế đột biến khiến mọi người ứng phó không kịp, Thành Hoàng đắc ý nhìn quanh toàn trường nói:- Liệt huynh tại kích đầu tiên thật là mạnh mẽ, khiến cho hai người chúng ta mệt mỏi không ít a, còn tưởng Liệt huynh thật sự vô địch thiên hạ chứ.

Nếu một kích vừa rồi còn không thể đem cơn lốc xoáy huyết sắc của Liệt huynh đánh tan, ta cũng chỉ có thể cam bái hạ phong thôi !Qua một hồi tức giận, Huyết Ma Liệt Sơn lạnh lùng cười, nói:- Thành đạo hữu lấy hai đánh một mới chiếm được chút thượng phong, chẳng lẽ thực sự tưởng đó là công lao của một mình mình sao ? Lời vô sỉ như thế còn có thể nói ra thản nhiên như vậy, phong độ của Thành huynh quả là khiến cho Liệt Sơn ta bội phục vạn phần !Thành Hoàng vốn đang cười ha ha nghe Huyết Ma Liệt Sơn nói thế, nụ cười đột nhiên cứng lại, lắc lắc đầu, rồi lại bật cười nói:- Liệt huynh đã cho rằng như thế, tại hạ cũng không thể nói gì hơn, hi vọng Liệt huynh còn có thể bảo trì phong phạm khí độ hiện tại.Lời vừa buông, Thành Hoàng không nói không rằng, lại mang theo sát khí trùng thiên hướng về phía Huyết Ma Liệt Sơn đánh xuống, mà La Mông nãy giờ trầm mặc đương nhiên cũng theo sát.Mắt thấy hai người khí thế thao thiên, khuôn mặt Huyết Ma Liệt Sơn vốn lạnh lùng cuồng vọng rốt cục cũng biến đổi !Thân ảnh của Thành Hoàng và La Mông biến mất trong không trung, sau một khắc thì chia ra xuất hiện ở hai bên trái phải của Huyết Ma Liệt Sơn.

Cũng không thấy hai người có động tác gì khác, nhưng một trận cương phong lệ mang, khí thế bài sơn đảo hải đánh về phía Huyết Ma Liệt Sơn.Thấy hai người trong nháy mắt đã xuất thủ, Huyết Ma Liệt Sơn khôi phục lại vẻ mặt dữ tợn, chỉ thấy một đoàn huyết sắc cương khí yêu diễm bao quanh thân ảnh Huyết Ma Liệt Sơn, mùi máu tươi tanh nồng theo cương khí không ngừng phát tán ra.Chỉ trong chốc lát khắp cả Vô Cực Ma tông đều tràn ngập mùi máu tanh nồng nặc, mà thế công của hai người Thành Hoàng, La Mông đột nhiên dừng lại trước huyết sắc cương tráo, giống như đá ném xuống biển không có chút động tĩnh nào, mà huyết sắc cương tráo sau khi chịu một kích của hai người lại càng thêm bành trướng.Thành Hoàng hai người nhìn nhau, dường như đã ngầm thỏa thuận trước với nhau, hai đạo thân ảnh đột nhiên không ngừng chuyển động xung quanh huyết sắc cương tráo.


Một lúc sau, pháp khí của hai người lại xuất ra hai đạo cương khí như lúc nãy, vẫn một cương mãnh viêm nhiệt, một âm nhu sâm hàn, hai đạo cương khí trong không trung không ngừng biến hóa theo các phương thức khác nhau, hoặc thẳng tắp, hoặc vòng cung, hoặc gấp khúc.


Duy nhất không biến đổi chính là khí thế cuồng liệt càng lúc càng thịnh.๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑.